- Tác dụng của huyết sắc tinh thể, thật sự là quá lớn!
Sở Nam biết rõ trận đại chiến này, có thể dùng sức một mình đối kháng, tác dụng của huyết sắc tinh thể chính là mang tính quyết định, nhưng mà Sở Nam lại cảm giác được huyết sắc tinh thể này càng cường đại lại càng không thích hợp với hắn!
Thở ra một hơi thật dài xong Sở Nam quyết định:
- Không phải thời điểm vạn bất đắc dĩ, tuyệt không vận dụng tới huyết sắc tinh thể!
Chuyện kế tiếp chính là dễ làm hơn rồi, cường giả đại liên minh toàn diệt, Sở Nam không thèm quan tới bọn hắn có bối cảnh gì, nhất nhất dùng Sinh Tử Quyết luyện hoá, sau đó trụ cột của đại liên minh trở thành thế lực của Tinh Bảo các.
Người của đại liên minh kinh hoảng không thôi, nhưng mà căn bản là trốn không thoát, tất cả đều rơi vào tầng tầng bóc lột của Quỷ keo kiệt, không có biện pháp, trừ phi bọn hắn không muốn sống nữa, nhưng mà bọn hắn lại không muốn rời bỏ cái thế giới này.
Sau trận chiến, Tinh Bảo các quật khởi, không thể ngăn cản!
Sự tình Tinh Bảo các Sở Nam không có đi quản, hắn để cho Chiến Thần thu thập tư liệu về mười bốn người kia xong liền đứng trong bí thất của Tinh Bảo tổng các, đắm chìm vào Tinh Thần đồ lớn hơn mấy cái trước đó mấy lần, trong mắt, thoáng hiện sáu mươi ngôi sao.
Nhưng mà, suốt một ngày đi qua Sở Nam vẫn chưa nhìn ra manh mối gì.
"Hẳn là sáu mươi ngôi sao không đủ, chẳng lẽ nói..."
Sở Nam nghĩ vậy trong mắt lại hiện ra những ngôi sao khác, ba canh giờ sau, trong mắt hắn nhiều thêm mười hai khoả, chín canh giờ sau, lại mười hai khoả. Một ngày sau đó, mười hai ngôi sao ở phân các thứ ba cũng dung nhập vào mắt hắn!
Trong hai mắt đã có chín mươi sáu khoả tinh tú, Sở Nam phát hiện ra đó đã là cực hạn của mình, nếu tiếp tục để tinh tú tiến nhập vào trong mắt như vậy sẽ lần nữa tao ngộ kinh nghiệm lúc ban đầu. Sở Nam lại nhìn bức Tinh Thần đồ, nhoáng một cái một ngày nữa đã trôi qua, nhưng vẫn còn kém một chút, không có quan khán ra Tinh Thần trận.
Sở Nam biết rõ, bức Tinh Thần đồ này căn bản là không thể đánh đồng với những bức lúc trước, cũng bởi vì điều này nên mới mang đến khó khăn lớn như vậy.
"Ta không sợ nhất, đó chính là khó khăn. Càng khó khăn càng nói lên bức Tinh Thần đồ này càng cường đại, Tinh Thần trận, ta hy vọng càng nhiều càng tốt!"
Lập tức, Sở Nam tiếp tục đem tinh tú tiến nhập vào trong mắt!
Mười hai khoả tinh tú tiếp theo tiêu tốn của Sở Nam mấy ba tháng, ngay lúc Sở Nam vừa bước qua tuổi ba mươi hắn liền vượt qua đau đớn mười hai khoả tinh tú kia mang lại. Lúc này, trong mắt hắn đã là một trăm lẻ tám khoả tinh tú.
Lần nữa nhìn về phía Tinh Thần đồ.
Sở Nam ở trong mật thất không làm ra chút động tĩnh nào, tro bụi đã phủ kín người hắn, nếu không phải hai con mắt kia hiện lên vẻ sâu thẳm xa xăm thì chắc hẳn chả khác gì một bức tượng rồi.
Lúc này, suy nghĩ của Sở Nam một mực phiêu du trong tinh tú mênh mông!
...
Thẳng đến chín ngày sau đó, ngay lúc nửa đêm hai mắt Sở Nam bỗng dưng bắn ra tinh quang, trong đầu hắn xuất hiện không còn là tinh tú mênh mông nữa mà hiện ra một cái đồ án Cửu tinh mang, mà phi thường trùng hợp bộ dáng cái đồ án này lại vừa vặn có một trăm lẻ tám khoả tinh tú!
"Một trăm lẻ tám, cộng thêm sáu mươi, lại thêm chín mươi sáu, cùng một chỗ thi triển ra mà nói, đối phó với Võ Tổ cường giả coi như là Thần Tổ cảnh cũng đủ rồi. Chỉ là không biết, có thể hay không đối phó nổi Cổ chi cảnh cường giả?"
Sở Nam thầm nghĩ, đi ra mật thất.
Quỷ keo kiệt nghe nói chủ nhân đã xuất quan liền lập tức đi tới cầu kiến. Quỷ keo kiệt vừa mới nhìn thấy Sở Nam liền cảm thấy Sở Nam đã có gì đó thay đổi, nhưng mà thay đổi ở chỗ nào hắn lại không thể nói ra được, chỉ là sợ hãi trong tâm càng thêm đậm mà thôi.
Quỷ keo kiệt vốn muốn báo lên thu hoạch trong ba tháng này, nói rõ Tinh Bảo các cường đại đến loại trình độ nào, nhưng mà còn chưa kịp mở miệng Sở Nam đã hỏi:
- Ngươi còn nhớ rõ những pháp bảo ta lấy từ trong tay ngươi kia không?
- Nhớ rõ!
Quỷ keo kiệt rất khẳng định.
Sở Nam có chút kinh ngạc mà nhìn hắn một cái, những bảo bối kia cho dù có lên tới mấy chục vạn thì Quỷ keo kiệt đều có thể nhớ rõ? Ý nghĩ vừa hiện Sở Nam nói:
- Khối Liên Bàn kia phẩm giai không cao, hình như là trung phẩm Linh khí.
Lập tức, Quỷ keo kiệt hồi tưởng lại, không chút dè chừng, Quỷ keo kiệt cả kinh quát:
- Chủ nhân, ta nhớ ra rồi, khối Liên Bàn kia là ta lấy được từ trong một cái di tích, chỉ có điều ta một mực không có phát hiện ra công dụng.
- Di tích?
Sở Nam có chút lo lắng, hai chữ "di tích" đã đủ nói lên nhiều vấn đề, lại càng nói lên kiện Liên Bàn kia ngoại trừ uy năng không đơn giản ra còn có lai lịch cũng càng không đơn giản.
Sở Nam siết chặt quyền đầu, thầm nghĩ:
"Hy vọng kiện Liên Bàn kia sẽ không giống như Niệm Chủng trong bí cảnh, là an bài của người khác, bằng không thì..."
Sở Nam không có tiếp tục nghĩ nữa, nhưng mà Quỷ keo kiệt lại cảm giác được linh hồn của mình giống như sắp bị đóng băng.
- Cái hồ lô kia thì sao?
Lời vừa ra, Quỷ keo kiệt mới khôi phục lại nguyên dạng, tranh thủ mà nói ra:
- Đoạt được trong một lần giết người đoạt bảo, lai lịch cụ thể không rõ.
- Hắc bạch cổ thư thì sao?
Không chút do dự, Quỷ keo kiệt nói ngay:
- Là mua được ở trong phường thị.
Sở Nam nhìn thoáng qua, không nghĩ tới Quỷ keo kiệt lại nhớ rõ ràng như vậy, vậy cũng nói rõ Quỷ keo kiệt si bảo đã đạt tới một cảnh giới mới, Sở Nam nói:
- Đem những thu hoạch trong những ngày này, toàn bộ nói ra một chút đi.
- Vâng, chủ nhân.
Sở Nam sở dĩ muốn xem toàn bộ một lần chính là muốn nhìn một chút xem có phải hay không kiện Liên Bàn kia là đồ người khác đang để mắt đến. Sau đó, Sở Nam lại để cho Mộc Uy, Thành Cực còn có những võ giả tu luyện Thổ quy tắc thi triển ra Quy tắc công kích cho hắn rèn luyện bản thân. Cùng với đó, lại còn để cho bọn hắn đem bản chất tự nhiên mà mình lĩnh ngộ, kinh nghiệm bước vào cánh cửa Quy tắc đệ nhị trọng nói ra một lần.
Lần rèn luyện này lại tiêu tốn ba tháng, trong ba tháng này thân thể của Sở Nam trên cơ bản đã đạt tới trình độ mặc dù chưa nói có thể bỏ qua công kích Quy tắc đệ nhất trọng nhưng cũng là ảnh hưởng yếu đi nhiều.
Khác nhau như vậy chính là do "sáng tạo", sáng tạo ra công kích thuộc về chính mình!
Thân thể Sở Nam đã thích ứng được công kích của ba người vậy thì tiếp tục rèn luyện dĩ nhiên vô dụng. Thời điểm Sở Nam đi ra khỏi mật thất là thần thái sáng láng, mà đám người Mộc Uy kia trong mắt lại ánh lên vẻ kính sợ.
Sở Nam phát triển thực sự là quá nhanh, nhưng mà nghĩ tới ba tháng này bọn hắn ngày đêm không ngừng nghỉ phát ra công kích sinh tử thì bọn hắn lại có chút hiểu ra.
Vừa ra khỏi trước mắt xuất hiện một đống lớn trữ vật giới chỉ, đây chính là tất cả bảo bối Tinh Bảo các sở hữu, tất cả đều đặt trước mặt hắn.
Bỏ ra trọn vẹn ba canh giờ Sở Nam không có phát hiện gì kinh hỉ, chỉ là đem đám dược thảo, còn có tài liệu luyện khí thu không còn một mảnh, hắn nói với Quỷ keo kiệt:
- Mười bốn người kia lưu cho ngươi dùng, cho ngươi thêm một ít đan dược, dễ dàng đem bọn hắn khống chế lại, hi vọng ngươi sẽ khiến ta thoả mãn.
- Chủ nhân, người yên tâm, ta sẽ moi ra hết bảo bối trên Thiên Võ đại lục!
- Còn có thế lực!
- Vâng, chủ nhân.
- Những người ta cho ngươi biết ngươi nên chú ý nhiều một chút, thời điểm thích hợp nên cấp cho bọn hắn ít trợ giúp, nếu như bọn hắn gặp nguy hiểm liền phải kiệt lực cứu giúp.
- Vâng.
- Tự giải quyết cho tốt, tương lai của ngươi, là bất khả hạn lượng.
Quỷ keo kiệt muốn khấu tạ nhưng mà thân ảnh của Sở Nam đã biến mất.
Sở Nam lại một lần nữa lên đường, vẫn là hai người Sở Nam, Chiến Thần, lúc xuyên thẳng qua hư không thứ nguyên Âm Dương ngư của Sở Nam lại tiếp tục luyện hoá, mà tâm tư của hắn lại đắm chìm vào bản chất tự nhiên!