Vũ Nghịch Càn Khôn

chương 532: đông cứng! đoạn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Võng tập! Tiễn xạ!

Hai bên gặp nhau giữa không trung, Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy từ khe hở đao mang tràn ra, Hạo Thiên Tiễn phát ra tiếng xi xi xi, chậm rãi bị hủ thực.

Tốc độ mặc dù chậm, nhưng uy năng lại khiến người khác chấn kinh.

Mà ba mươi ba đạo đao mang kia lại vòng qua Hạo Thiên Tiễn, ập thẳng về phía Sở Nam.

Sở Nam nhíu mày, lẩm bẩm:

- Bạo!

Hạo Thiên Tiễn nổ tung, Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy cũng nổ tung trong không trung, nhưng lại không tiêu tán, ngược lại bắn về phía Sở Nam, ba mươi ba đạo đao mang thì lại bị bạo tạc đến mức bay loạn.

Sở Nam duỗi nắm quyền phải ra, đem Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy hút vào bên trong cơ thể.

Tư Mã Võ Hoàng dộng thân, cầm lấy Tấn u Yến Nguyệt Đao, hung hăng trảm đến, sát khí dâng tràn...

Tư Mã Võ Hoàng sát đến, thủy mạc truy theo, mây đen trên trời càng dày đặc.

Khiến người ta có một loại cảm giác Tấn u Yến Nguyệt Đao là Tư Mã Võ Hoàng,

Tư Mã Võ Hoàng là Tấn u Yến Nguyệt Đao.

Cảm giác này Sở Nam cũng cảm thấy, nhưng lập tức bỏ qua.

Sở Nam lại kéo cung, Long Cung cũng không kéo căng, lúc được bốn phần, tên rời khỏi dây, Hạo Thiên Tiễn bắn đến tâm tạng Tư Mã Võ Hoàng, Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy lần nữa phô thiên lấp địa tràn tới, không làm giảm tốc độ tiến tới của Hạo Thiên Tiễn mà càng đại triển uy lực hủ thực.

- Lâm Vân, thứ này căn bản không thể cản được ta.

- Thật sao?

Sở Nam lạnh lùng hỏi, mũi Hạo Thiên Tiễn cuối cùng được lắp lên dây, miệng nhẹ nhàng thốt một chữ “Bạo”, Hạo Thiên Tiễn liền bạo tạc Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy kia trong nháy mắt, mũi Hạo Thiên Tiễn cuối cùng nhanh chóng bay qua.

Nắm chắc thời cơ vô cùng chuẩn xác, hai mắt Tư Mã Võ Hoàng hơi rung động, cảm nhận được thiên địa dị tượng to lớn, Tấn u Yến Nguyệt Đao hoành ngang trước ngực.

Ầm ầm ầm...

Hạo Thiên Tiễn nện lên Tấn u Yến Nguyệt Đao, trung phẩm Tông Khí Tấn u Yến Nguyệt Đao lập tức bị bắn nát, sau đó bạo tạc, một cỗ lực lượng cường đại nện thẳng lên ngực Tư Mã Võ Hoàng, Tư Mã Võ Hoàng vội vàng ngưng tụ Tử Tiêu Ngu vệt Tuyền Thủy ngăn cân, thế nhưng vẫn bị đụng cho huyết khí nhộn nhạo, Tư Mã Võ Hoàng ngạnh nuốt vào một ngụm hu vết, sau đó lại dùng Tử Tiêu Ngu vệt Tuyền Thủy hóa thành một thanh Tấn u Yến Nguyệt Đao mạnh mẽ giết đến.

- DỊ thủy này uy lực quả nhiên không nhò.

Sở Nam khẽ lẩm bẩm, phải biết rằng Sở Nam đã áp súc ba lớp lực lượng vào Hạo Thiên Tiễn, lúc bắn Kỳ Liên Thắng, hắn đã ném ra một cái Bát Quái Bàn Luân, thế nhưng nó ngay cả một kích cũng không cản nổi, mặc dù Sở Nam không biết Bát Quái Bàn Luân đó phẩm cấp gì, nhưng có thể khẳng định, với quyền thế của Thiên Nhất Tông, tuyệt không có khả năng thấp hơn kiện pháp bảo trong tay Tu Mã Võ Hoàng.

Mà Sở Nam bắn ra ba mũi Hạo Thiên Tiễn, mới có thể đạt được hiệu quả này, hoàn toàn là bởi vì dị thủy tử u kia.

Mặc dù nghĩ vậy, nhưng Sở Nam cũng không hề sợ hãi, xách kiếm nhảy lên không, trong kiếm trảm ra "Dung” kỹ thức thứ nhất, kiếm ảnh trùng trùng điệp điệp vây lấy Tư Mã Võ Hoàng, Tấn u Yên Nguyệt Đao trong tay Tư Mã Võ Hoàng vạch ra một vòng, Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy từ trong hư không chảy xuống, cản lại kiếm ảnh.

Ánh mắt Sở Nam sáng lên, phát ra tiếng kinh hô, thầm nghĩ:

- Dị thủy này, không chỉ có thể hủ thực pháp bảo, hủ thực vật chất mà ngay cả vũ kỹ cũng có thể hủ thực sao?

Sau khi kinh hô, lại càng thêm quyết tâm:

- Thứ tốt như thế, đương nhiên không thổ bở qua.

Trong đan điền Sở Nam, Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy tiêu hao sinh mệnh lực so với Thanh Tần Yêu Viêm càng thêm hãi nhân, mà Thủy nguyên bổn tinh thôn phệ lại chậm vô cùng, nếu không phải có Diệt Nguyên Minh Đằng thì cho dù Sở Nam có ở trong một mảnh rừng lớn cũng không dám có chủ ý với Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy, bời vì tốc độ hấp thu sinh mệnh lực của hắn còn xa mới theo kịp tốc độ hủ thực của Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy.

Mặc dù Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy hủ thực mất một phần uy năng, nhưng “Dung” kỳ dù sao cũng không phải tầm thường, nhất là Sở Nam còn đang không ngừng thi triển "Dung” kỹ, vẫn có một phần “Dung” kỳ phá dị thủy mà ra.

Tư Mã Võ Hoàng dùng Tấn u Yến Nguyệt Đao ngăn cản, trong sát ng tiếp xúc cùng “Dung” kỹ, loại uy năng khai thiên liệt địa trái lại không khiến Tư Mã Võ Hoàng cảm thấy lạ lụng, khiến hẳn chân chính kinh hãi là cảm giác đau lòng, phiền não và buồn khổ vô tận, nguyên lực trong cơ thể cũng không vận hành suôn sẽ như trước.

Cảm giác này khiến Tư Mã Võ Hoàng giật mình không ngớt, thầm nghĩ:

- Đây là Ma Đạo Tử hay là Lâm Vân? Vũ kỹ này sao có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của ta? Kiếm Trảm Phái hình như có một môn “Trảm” kỹ có thể đạt được hiệu quả này, nhưng vũ kỹ trước mắt lại không giống “Trảm” kỹ.

Sở Nam không biết trong lòng Tư Mã Võ Hoàng đang nghĩ gì, hắn chỉ một đường xông đến, kiếm treo trên lưng, nắm quyền phải xuất hiện dòng xoáy, Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy lập tức bị cuốn vào...

Thấy Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy bị dòng xoáy cuốn vào, Tư Mã Võ Hoàng thật vất vả mới có thể tiêu trừ ảnh hưởng của “Dung” kỹ, trong hai mắt bắn thẳng tinh quang, cầm Tấn u Yến Nguyệt Đao ném thẳng vào dòng xoáy trên tay phải của Sở Nam, cười lạnh nói:

- Ngươi muốn thôn phệ phải không? Ta sẽ để cho ngươi thôn phệ!

Tấn u Yến Nguyệt Đao ngang nhiên dâm vào dòng xoáy, lập tức hóa thành một lượng lớn Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy, dòng xoáy trong tay Sở Nam chấn động, sau khi cắn răng một cái, vẫn đem nó hút vào trong cơ thể, sau đó ngẩng đầu lên nói với Tư Mã Võ Hoàng:

- Cảm ơn!

-Hừ!

Tư Mã Võ Hoàng hù lạnh một tiếng, song thủ vung lên, một dòng nước lớn xoay tròn, phát ra tiếng “bõm bõm bõm”, giống như một con sông lớn, ập về phía Sở Nam.

Trong nháy mắt, Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy thuận theo sát khí của Tư Mã Võ Hoàng mà tràn khắp mảnh thiên địa, đem Sở Nam hoàn toàn nhấn chìm.

- Ta quả thực muốn xem xem ngươi sẽ thôn phệ như thế nào.

Lại nói, nếu đổi Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy này thành Thanh Tần Yêu Viêm thì Sở Nam có thể trực tiếp thôn phệ sạch, nhưng Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy thì không được, bởi vì năng lực thôn phệ của Thủy nguyên bổn tinh bây giờ quá yếu, thoáng cái thôn phệ một lượng lớn, không những bất lợi đối với Thủy nguyên bổn tinh còn chưa tính, mà còn cực kỳ lãng phí sinh mệnh.

Thế nhưng Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy lại ầm ầm tràn về phía hắn.

> - DỊ thủy nhiều quá, cản lại cho ta, đến chầm chậm thôi!

Sở Nam nhẹ nhàng thốt một câu, tay trái vung ra, khí tức băng hàn của Hàn Ngọc Lam Viêm Vương tràn ra, Tù Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy muốn nhấn chìm Sở Nam đột nhiên ngưng trệ trên không.

Ngoại trừ quanh người Sở Nam trong vòng một mết, Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy vẫn còn ở trạng thái lưu động ra thì ở những nơi khác đều đã bị đóng băng.

Ngay cả bản thân Tư Mã Võ Hoàng cũng biến thành một tòa băng điếu.

Thế nhưng Tư Mã Võ Hoàng dù sao cũng là Võ Hoàng, không có khả năng giống như đám tôm tép, ngay cả ý thức cũng có thể đông lạnh, hắn nhìn thấy Tử Tiêu Ngu vệt Tuyền Thủy bài sơn ập về phía trước đột nhiên biến thành biển băng, trong lòng không khỏi chấn kinh, thầm nghĩ:

- Tiểu tử này có thủ đoạn như vậy, tại sao lúc trước không lấy ra dùng? Thủy có thổ khắc Hỏa mà...

Tư Mã Võ Hoàng đầu biết lúc trước không phải Sở Nam không muốn dùng, mà là Hàn Ngọc Lam Viêm Vương trong hỏa hải dã gần hết sạch, căn bản không thể phát ra được uy lực như vậy, nếu không phải thôn phệ được nhiều Thanh Tần Yêu Viêm và có mầm móng Diệt Nguyên Minh Đằng thì hạt dan châu ấy bây giờ vẫn còn ảm đạm vô cùng.

Nhìn thấy một mảnh biển băng tử u, Sở Nam cũng thở phào một hơi, lúc trước hắn còn lo lắng Hàn Ngọc Lam Viêm Vương sau khi thôn phệ Thanh Tan Yêu Viêm thuộc Dương hỏa thì tính năng vốn có sẽ biến mất, bây giờ xem ra điều dó sẽ không xuất hiện.

- Lực lượng hàn băng của Hàn Ngọc Lam Viêm Vương dường như còn mạnh hơn một chút, đợi sau khi Hàn Ngọc Lam Viêm Vương thôn phệ mầm móng của Thanh Tan Yêu Viêm thì không biết sẽ xuất hiện tình trạng gì.

Trong lòng Sở Nam thầm nghĩ, dòng xoáy trên tay vẫn không ngừng lại.

Điệp Y Tiên Tử ở phía xa vẫn há hốc miệng từ khi nhìn Sở Nam đánh Tả Võ Hoàng, đến bây giờ vẫn không khép lại, Sở Nam mang đến cho nàng hết kinh ngạc này đến kinh ngạc khác, trong chốc lát có mà tiếp nhận nổi.

Sau khi Tư Mã Võ Hoàng kinh ngạc, tròng mắt đột nhiên chuyển động, nguyên lực tụ tại, sông băng từ u xuất hiện những vết nút, tiếng vỡ răng rắc vang lên giữa thiên địa yên tĩnh cực kỹ chói tai, sau năm nhịn hô hấp, cả người Tư Mã Võ Hoàng chấn dộng, hào quang đại thịnh, sông băng bao trùm lấy hắn liền ầm ầm vỡ ra.

- Chỉ một cái sông băng mà muốn vây khốn ta sao? Không có khả năng!

Ngữ khí của Tư Mã Võ Hoàng tràn đầy vẻ chế nhạo, sau đó nói:

- Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy không chỉ như ngươi nghĩ dâu, mặc dù có thể bị đông cứng, nhưng nó cũng có thể hủ thực!

- A, thì ra dị thủy này gọi là Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy, cái tên này quả thật không tệ.

Sở Nam thừa nhận, sau đó nhìn chằm chằm Tư Mã Võ Hoàng, nói:

- Có thể đông cứng ngươi một lần thì còn có thể đông cứng ngươi lần hai, lần ba, lần tư...

Âm thanh Sở Nam vừa dứt, Tư Mã Võ Hoàng vừa định phát uy lập tức bị đông cúng lại.

Tư Mã Võ Hoàng tức giận, điên cuồng hét một tiếng, băng bạo.

Sở Nam tùy tiện vung tay một cái, khí tức băng hàn tràn ra, Tư Mã Võ Hoàng lại bị đông cứng. Ị

Phá nát, đông cứng, lại phá nát, lại đông cứng...

Cứ như vậy, một thời gian sau, năng lượng Hàn Ngọc Lam Viêm Vương đã thôn phệ Thanh Tần Yêu Viêm đã hao tổn khá nhiều thì Tư Mã Võ Hoàng mới chính thức phá được băng, Tư Mã Võ Hoàng lúc này đã ngập tràn lửa giận, nộ khí đè nén trong mỗi khỏa tế bào, lạnh lùng quát:

- Còn có thổ đông cứng được nữa không? Ngươi đông cứng đi! Ta đổ cho ngươi đông cứng!

Tư Mã Võ Hoàng hót lên, một quyền nện xuống, Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy bị dóng băng ở xung quanh ngay lập tức hóa thành dịch thể, lại lần nữa hung mãnh tràn về phía Sở Nam, Sở Nam trái lại cười nói:

- Lại một lần nữa cám ơn ngươi đã phá băng, bằng không ta lại phải hao tổn nguyên lực rồi!

Thì ra, trải qua một thời gian đối chiến, khả năng thôn phệ của Thủy nguyên bổn tinh dã tăng cường, mà Sở Nam còn để sinh mệnh lực bao phủ Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy, đem tôi luyện toàn thân đến năm sáu phần, tạm thời đủ khiến Sở Nam ở trong Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy bình yên vô sự một khoảng thời gian rồi.

Lúc Tư Mã Võ Hoàng còn chưa hiểu cáu nói của Sở Nam thì Sở Nam đã đạp lên Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy, xông thẳng về phía hắn.

- Vì sao Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy lại không có tác dụng với tiểu tử này? Lúc trước Thanh Tần Yêu Viêm của Tả huynh cũng vậy, trên người hắn có pháp bảo gì lợi hại giống như pháp bảo phòng ngự của nữ tử kia sao?

Trong lòng Tư Mã Võ Hoàng thầm nghĩ, mắt nhìn Điệp Y Tiên Tử phía bên kia, dộng tác trên tay cũng không chậm, Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy đầy trời hóa thành một thanh Tấn u Yến Nguyệt Đao khổng lồ, dài hơn mười trượng, một cỗ lực lượng không thể tường tượng tràn ra khắp thiên địa, thanh Tấn u Yến Nguyệt Đao kia chỉ di dộng một chút thì lực lượng trong thiên địa cũng chuyển động theo.

Giống như lưu tinh lạc địa, Tấn u Yến Nguyệt Đao trong nháy mắt bổ đến.

Sở Nam thu lại trọng kiếm và Long nha, hắn cũng không muốn để trọng kiếm bị hủ thực, trước mắt Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy quả thật là khó có thể dự liệu được, Sở Nam chỉ dùng quyền ngăn cản, dùng nắm quyền đánh ra vũ kỹ “Loạn Phong Cương Trảm”, chỉ trong nháy mắt, hơn năm trăm quyền cùng nện lên một ví trí trên Tấn u Yến Nguyệt Đao.

Mặc dù bên trong hơn năm trăm quyền này, mỗi một quyền đều chỉ ẩn chứa hai mươi vạn cân lực, nhưng hơn năm trăm quyền cũng nện xuống, uy thế quả không nhỏ, lập tức đem thanh Tấn u Yến Nguyệt Đao này nện vỡ nát.

Trong mắt Tư Mã Võ Hoàng thoáng qua một tia kinh sợ, sau đó biến thành âm hiểm:

- Đánh nát rồi sao? Đoạn đao thì theo đó cũng mất mạng!

Lúc nói, Tấn u Yến Nguyệt Đao nhanh chóng chém xuống.

- Đoạn một lần không được thì đoạn thêm một lần nữa!

Sở Nam lại vung quyền ra.

Còn Tư Mã Võ Hoàng lúc này đã đạp nhập hư không, thuấn di đến phía Điệp Y Tiên Tử...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio