Vũ Nghịch Càn Khôn

chương 937: pháp tắc đánh vào (thượng.hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Quan tài thủy tinh kia rốt cuộc là gì? Năng lượng thần bí đén cùng là từ đâu tới? Có thể đối phó với Thiên Nguyệt Huyền Thủy từ trên trời vẫn lạc, còn có thể tăng công năng gấp bội…

Băn khoăn trong lòng Sở Nam càng lúc càng nhiều.

Nghi hoặc dù nhiều, nhưng tốc độ Sở Nam cũng không chậm, thủy chung bỏ rơi Huyền Vô Kỳ ở sau lưng, Huyền Vô Kỳ cũng không kém, không biết dùng thủ đoạn gì càng lúc càng lúc càng đến gần Sở Nam, mà lúc Huyền Vô Kỳ còn cách Sở Nam không đến bảy trăm trượng thì Sở Nam lại lần nữa vung Vũ Hóa Phiến lên, Huyền Vô Kỳ lại lần nữa bị quạt bay…

Huyền Vô Kỳ phiền muộn vô cùng, không ngờ Sở Nam lại có nhiều thủ đoạn như vậy, lại cực kỳ lỳ đòn, rất khó giết, hận ý của hắn đối với Sở Nam lúc này thậm chí vượt qua hoàng đế Đại Chu, đồng thời, Huyền Vô Kỳ còn lẩm bẩm:

- Kiện Thánh Khí đó, hắn từ đâu có được?

Mặc dù Sở Nam dựa vào Thiên Nhai Chỉ Xích và Vũ Hóa Phiến đã đem Huyền Vô Kỳ bỏ xa, nhưng vẫn không thể dứt bỏ được hắn, Huyền Vô Kỳ lúc này vẫn truy sát phía sau, thầm nghĩ:

- Tinh lực không ngờ tốt như vậy, chẳng lẽ Ngũ Hành nguyên lực của hắn đã đạt đến cảnh giới sinh sinh bất tức?

o0o

Ở nơi khác, Bắc Thần Cung Chủ chật vật nằm trên đất, toàn thân đầy vết thương chồng chất, phần lớn bị thiêu cháy, khí tức sinh mệnh cực kỳ yếu ớt, hắn nghĩ đến mảnh hỏa diễm vừa rồi, toàn thân run rẩy kịch liệt không thôi.

o0o

Đại Chu bí điện, Đế Tôn nhìn mệnh bài vỡ vụn, không còn phẫn nộ nữa, hắn đã chấn kinh, lẩm bẩm:

- Ngay cả Diệt Sát giả cũng không thể giết được ngươi, thực lực của ngươi rốt cuộc đã đạt đến tình trạng gì?

Đế Tôn khiếp sợ, đồng thời thầm nhủ:

- Nếu như ngươi không phải kết thành tử thù với Đại Chu, nếu ngươi có thể để trẫm sử dụng thì thật tốt biết bao, lúc đó, ngày Đại Chu thống nhất đã hoàn toàn nằm trong tầm tay rồi.

Mộng đẹp trôi qua, Đế Tôn lại trở về với hiện thực, hai mắt bắn ra lãnh mang, gằn giọng nói:

- Bất kể thế nào, Sở Nam này tất phải loại bỏ, bằng không sẽ gây họa cho Đại Chu! Lần này nên phái ai đi đây?

Đế Tôn suy tư trong chốc lát, vẫn chưa quyết định được, thầm nhủ:

- Lần này không phải là phái ai đi, mà là phải lập một cái bẫy chết, dẫn hắn chui vào đó!

Đế Tôn lập tức phân phó mệnh lệnh, tìm hết tất cả tư liệu về Sở Nam, bất luận lớn nhỏ.

o0o

Trấn Tự Do, Tư Đồ Dật Tiêu nhận được tin tức Sở Nam truyền đến, lại kết hợp với biến hóa quỷ dị đang diễn ra tại Thập Vạn Đại Sơn, không chút do dự hạ lệnh rút lui. Thế nhưng, còn không đợi đoàn người Tư Đồ Dật Tiêu rút lui khỏi trấn Tự Do thì đã bị một đám Hắc y nhân bao vây, đám Hắc y nhân bao vây bọn hắn, thực lực thấp nhất cũng là Võ Vương.

o0o

Lại nói đến Sở Nam, lúc này hắn đang dốc sức bỏ chạy như điên, Hoành Đoạn sơn mạch đã gần ngay trước mắt.

- Cổ chiến trường ở Hoành Đoạn sơn mạch, hơn phân nửa là nằm bên dưới sơn mạch rồi.

Sở Nam lập tức tiềm nhập xuống mặt đất, thế nhưng Ngũ Hành nguyên dịch lại không thể sử dụng, hắn ngay cả nhập vào đất còn không được chứ đừng nói là nhập xuống bay tám ngàn mét.

Sở Nam không vào được, mà Huyền Vô Kỳ thì không bao lâu nữa sẽ đuổi tới, năng lượng thần bí không phải vô cùng tận, Sở Nam không thể tiếp tục bỏ trốn nữa, nhất thời, tình huống trở nên vạn phần nguy cấp.

Trước tình thế như vậy, sắc mặt Sở Nam đại biến, trong mắt bắn ra hào quang lãnh lệ, siết chặt nắm tay, quát:

- Đã không thể phân thì hợp lại cho ta!

Sở Nam không nhập vào đất được, đằng sau thì đã truy sát đến, tình thế rất nguy hiểm.

Thế nhưng Sở Nam không bối rối, hơn sáu năm ma luyện bên bờ sinh tử nói cho hắn biết, càng là lúc nguy hiểm thì càng phải tỉnh táo. Bối rối và hoảng loạn không thể giải quyết được vấn đề gì, chỉ có thể khiến bản thân bị vấn đề giải quyết.

Sở Nam tỉnh tảo, lại cưỡng ép lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch cùng dung hợp một chỗ.

Bởi chỉ có như vậy thì hắn mới có một đường sinh cơ, cho dù không thể trảm sát Huyền Vô Kỳ thì có Ngũ Hành nguyên dịch không ngừng sinh sôi, lại dựa vào Vũ Hóa Phiến và Thiên Nhai Chỉ Xích, đào thoát cũng không phải vấn đề.

Khoanh chân ngồi xuống, Sở Nam dùng toàn lực tập trung cả hai về cùng một chỗ.

Thế nhưng, lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch càng gần nhau thì lực bài xích càng lớn, tranh đấu càng hung mãnh, Sở Nam cảm thấy bản thân giống như con thuyền trên đại dương bao la, bị sóng lớn ngập trời nhấn chìm xuống biển rồi lại bị hất tung lên trời.

Thân thể Sở Nam bắt đầu run rẩy.

Lúc này, Huyền Vô Kỳ đã đến, mang theo vạn hỏa trong thiên địa, sát khí đằng đằng mà đến, Huyền Vô Kỳ được vạn hỏa vây quanh, quả thật khí thế tột cùng, uy phong bát diện.

Huyền Vô Kỳ nhìn thấy khóe miệng Sở Nam không ngừng rỉ máu, vô cùng vui vẻ, chỉ tay một cái, hỏa diễm dưới chân lập tức phân tán ra trái phải lao đi, hình thành một cái lồng hỏa diễm đem Sở Nam nhốt vào trong, lúc này mới mở miệng nói:

- Lão phu nghĩ rằng Ngũ Hành tương sinh của ngươi đã đạt đến tình cảnh sinh sinh bất tức rồi, sẽ không biết mệt mỏi, xem ra lão phu đã đoán sai, Lâm Vân, đồ đệ của Ma Đạo Tử cũng chỉ vậy mà thôi.

- Hẳn là ngươi đã quên bộ dạng giống như chó nhà có tang của mình?

Sở Nam cắn răng đáp, lúc hắn bị cái lồng hỏa diễm này nhốt, lực lượng của Hỏa pháp tắc thoáng cái tràn đến nơi lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch đang giao chiến kịch liệt, huyết nhục trong thân thể bắt đầu chậm rãi biến thành hỏa diễm, một cỗ hàn ý đâm thẳng vào xương cốt, tâm can.

Huyền Vô Kỳ vẻ mặt khó chịu, sau đó lại cười nói:

- Mọi người đều nói thân thể ngươi cường hãn, nhưng không ngờ rằng nhục thể của ngươi lại cường hãn đến mức này…

Trong lòng Huyền Vô Kỳ vẫn còn một câu chưa nói ra, câu đó chính là: “Ngay cả Hỏa pháp tắc cũng suýt chút nữa không làm gì được ngươi.”

- Xem ra lão phu phải thay đổi phương thức, đem ngươi về nghiên cứu một phen rồi.

- Hâm mộ thân thể cường hãn của ta?

Sở Nam cười khẩy nói:

- Ngươi muốn chiếm thành của mình?

- Trên người ngươi còn rất nhiều bí mật, lão phu rất hứng thú.

- Huyền Vô Kỳ, ngươi cho rằng ta sẽ nói cho ngươi biết sao?

- Lão phu tin rằng ngươi sẽ nói.

Huyền Vô Kỳ nói xong, cái lồng hỏa diễm hóa thành ngàn vạn hỏa long, hướng về Sở Nam mà thôn phệ, hỏa long há cái miệng như chậu máu cắn lên người Sở Nam, Sở Nam không chỉ cảm thấy đau đớn vì bị thiêu đốt mà còn đau đớn vì bị cắn xé.

Sở Nam muốn phản kháng, muốn dùng năng lượng thần bí để vung Vũ Hóa Phiến, đẩy Huyền Vô Kỳ đi xa, nhưng lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch trong cơ thể Sở Nam lại đánh giết lẫn nhau, cả hai lúc này đã đánh giết đến giai đoạn mấu chốt, cũng là thời khắc nguy hiểm nhất, khiến cho Sở Nam không dám sơ suất, cũng không thể phân lực để đối phó Huyền Vô Kỳ, chỉ đành trơ mắt nhìn Huyền Vô Kỳ ở trước mặt hắn huênh hoang càn rỡ, tùy ý dùng hỏa long thiêu đốt, cắn xé.

Mặc dù Sở Nam còn có thể phóng thích tiểu Lam, thế nhưng phóng thích tiểu Lam lúc này hoàn toàn không thể làm nên chuyện gì, ngoại trừ bại lộ bài tẩy và đề Huyền Vô Kỳ trảm sát ra thì không còn tác dụng gì khác, cho nên Sở Nam mới nhịn xuống, trừ phi đến thời khắc nguy hiểm nhất.

Huyền Vô Kỳ lại nói:

- Năm đó lão phu cũng muốn nghiên cứu sư phụ ngươi một chút, đáng tiếc là sư phụ ngươi lại trốn quá nhanh cho nên mới không gặp phải kiếp nạn này, chỉ có điều, hôm nay ngươi nhất định không thể trốn thoát.

Sở Nam trợn mắt, nhìn chằm chằm Huyền Vô Kỳ, cưỡng ép cơ mặt đang vặn vẹo, nặn ra nụ cười, nói:

- Hơn ba trăm năm trước ngươi không làm được. Hôm nay, ngươi cũng không làm được!

- Hừ!

Huyền Vô Kỳ cười lạnh đáp:

- Đừng tưởng rằng nhục thể của ngươi cường hãn mà lão phu không làm gì được ngươi, lão phu nói cho ngươi biết, cho dù là phàm hỏa trên thế gian này, dưới Hỏa pháp tắc mà lão phu thi triển thì cũng có thể bộc phát uy năng không tưởng, ngươi có lẽ đã cảm nhận được sâu sắc uy lực của "Pháp tắc" rồi, mặc dù tiến hành khá chậm, nhưng lão phu lại có rất nhiều thời gian, có thể đợi đến khi nhục thể của ngươi hoàn toàn bị quy tắc bao phủ.

Sở Nam không trả lời, trong cơ thể không chỉ có lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch tranh đấu mà Hàn Ngọc Lam Viêm Vương cũng đang cùng tranh đấu với Hỏa pháp tắc thẩm thấu vào, bọn hắn tranh đấu quyền khống chế những mầm mống dị hỏa.

Huyền Vô Kỳ ồ lên một tiếng kinh ngạc, lẩm bẩm:

- Không thể ngờ trong người của ngươi tồn tại năm loại dị hỏa, năm loại…

Nói đến đây, Huyền Vô Kỳ nhíu mày, trên mặt lộ ra thần sắc nghi hoặc, lẩm bẩm:

- Không đúng, là sáu loại, còn có một loại dị hỏa không bị quy tắc của lão phu ảnh hưởng, dị hỏa này là từ đâu đến?

Trên mặt Huyền Vô Kỳ chợt xuất hiện thần sắc kích động,lẩm bẩm:

- Dị hỏa như vậy, nếu lão phu có được…

- Ngươi… đang… nằm… mơ!

Sở Nam thốt ra từng chữ một, Hàn Ngọc Lam Viêm Vương là phá trời mà vẫn lạc, thai nghén Băng Viêm đảo, lai lịch thần bí, căn bản không thuộc về mảnh đại lục này, tất nhiên cũng không chịu ảnh hưởng của Hỏa pháp tắc mà Huyền Vô Kỳ chưa hoàn toàn lĩnh ngộ. Hơn nữa, Hàn Ngọc Lam Viêm Vương đã sớm cùng Sở Nam hợp thành một thể, không giống với năm loại dị hỏa kia, Huyền Vô Kỳ muốn chiếm đoạt Hàn Ngọc Lam Viêm Vương thì trước hết phải lấy mạng hắn.

- Nằm mơ? Lão phu rất thích biến giấc mơ thành hiện thật.

Huyền Vô Kỳ lại xuất ra toàn lực, Hỏa pháp tắc quả nhiên không tầm thường, năm loại mầm mống dị hỏa đã dung nhập vào đan châu không ngờ lại thoát ly, bị hắn đẩy ra ngoài.

Bởi vì Sở Nam không thể dùng năng lượng thần bí hay là lôi điện, cho nên không thể trợ lực Hàn Ngọc Lam Viêm Vương, xu thế năm mầm mống dị hỏa trong đan điền bị tách ra ngày càng nghiêm trọng.

Hàn Ngọc Lam Viêm Vương nổi giận, liều mạng giữ lại, đáng tiếc không giữ được.

Mặt khác, lực lượng của Hỏa pháp tắc đã gia nhập vào chiến đoàn của lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch, muốn đem lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch hóa thành hỏa diễm.

Vốn Sở Nam đã đem Ngũ Hành nguyên dịch và lực lượng áp súc đến tận cùng, nếu như cuối cùng không thể đem hai thứ dung hợp được thì lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch sẽ phản phệ, khiến Sở Nam trọng thương khó mà tưởng tượng nổi, thậm chí tổn thương đến căn cơ.

Dưới loại tình huống này, Hỏa pháp tắc lại tập kích, quả thật không khác gì đổ thêm dầu vào lửa, trời đã rét vì tuyết mà còn lạnh vì sương, thân thể Sở Nam run rẩy càng thêm kịch liệt, trên người không ngừng nổi mụt, giống như mặt đất phập phồng, hơn nữa lực lượng của Hỏa pháp tắc còn khuếch tán khắp toàn thân.

Hàn Ngọc Lam Viêm Vương càng khống thể khống chế nổi năm khối mầm mống dị hỏa, mầm mống của năm khối dị hỏa đã đến biên giới của đan châu, sắp tiến vào trong Hỏa pháp tắc.

Nhất thời, Hỏa pháp tắc chiếm được thượng phong, chạy ngang dọc khắp nơi, Huyền Vô Kỳ nhìn thấy thảm trạng của Sở Nam thì không khỏi nở nụ cười, nói:

- Trước mặt "Pháp tắc", tất cả đều chỉ phí công!

Huyền Vô Kỳ dương dương tự đắc nói, đúng lúc này, dị biến đột nhiên phát sinh.

Dị biến đầu tiên, chính là Hàn Ngọc Lam Viêm Vương.

Hàn Ngọc Lam Viêm Vương tựa như một quân sĩ anh dũng, phấn đấu quên mình lao tới, nhào đến năm khối mầm mống dị hỏa, trong đầu Sở Nam giống như hiện lên cảnh tượng Hàn Ngọc Lam Viêm Vương đang há miệng nuốt lấy từng khối mầm mống dị hỏa.

Đây là thôn phệ, cùng dung hợp lúc trước hoàn toàn không giống, nếu như Hàn Ngọc Lam Viêm Vương đem năm mầm mống dị hỏa thôn phệ thì sau này sẽ không còn Thanh Tẫn Yêu Viêm, không còn Thiên Cực Nguyên hỏa, Thần Dương Lộ Hỏa, Sa Hoa Dục Liên Viêm hay Bát Nhã Dung Viêm nữa.

Chỉ còn lại một mình Hàn Ngọc Lam Viêm Vương.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio