Vu Thần Kỷ

chương 1015: vu thần lực

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hồng hoang tinh thần, mỗi một ngôi sao đều tự ẩn chứa một cái pháp tắc đại đạo.

Khi thái cổ thiên đình cường thịnh, trên mỗi một hồng hoang tinh thần đều có một vị tinh quân tọa trấn, nắm giữ lực lượng một hồng hoang tinh thần, trấn thủ một phương hồng hoang tinh vực, là thiên thần chính thống địa vị cao thượng nhất của thiên đình.

Nhân tộc quật khởi, lúc ban đầu kế thừa huyết mạch truyền thừa lực các loại thần thú thần cầm, tu luyện đến cực điểm, thực lực chỉ tương đương với các thần thú thần cầm.

Như ngày xưa Cơ Hạo sinh ra từ Hỏa Nha bộ, sau khi tu luyện tới cảnh giới Đại Vu, pháp môn tu luyện tiếp tục chính thống nhất, là tinh luyện huyết mạch bản thân, không ngừng cường đại, chiết xuất huyết mạch lực đến từ thần thú thần cầm. Tu luyện đến cuối cùng, là lấy thân thể hóa thành Tam Túc Kim Ô, có được lực lượng nung trời nấu biển của Tam Túc Kim Ô.

Không chỉ Hỏa Nha bộ, pháp môn tu luyện lúc ban đầu của các nhà bộ tộc khác đều là như thế.

Có bậc đại trí tuệ, đại bền lòng của nhân tộc, đời đời truyền thừa nghiên cứu học tập, ở ngoài pháp môn tu luyện thần thú thần cầm truyền thừa, diễn sinh ra bí pháp tu luyện Đại Vu, Vu Vương, Vu Đế cảnh nhất mạch truyền thừa.

Thổ nạp thiên địa tinh túy, lựa chọn bản mạng vu tinh, lấy lực lượng tinh tú rèn luyện thân thể, ở trong cơ thể ngưng tụ bản mạng vu tinh, không ngừng cường tráng tứ chi bách hải.

Chín chín tám mươi mốt khỏa bản mạng vu tinh ngưng tụ thành là đỉnh phong Vu Đế, giờ phút này thân thể Vu Đế mạnh mẽ vô cùng, mạch lạc, vu huyệt trong cơ thể đều đã hóa thành một khoảng vũ trụ, đã đặt nền móng kiên cố để đột phá Vu Thần cảnh.

Chín là số cực, tám mươi mốt khỏa bản mạng vu tinh là chín lần chín, có thể tạo thành vu trận bí truyền ‘Cửu Cửu Khóa Tinh Đồ’.

Đỉnh phong Vu Đế đem bản mạng vu tinh tản đi, lực lượng tám mươi mốt luồng bản mạng vu tinh dung hợp với bản thân, lấy tinh thần khí tức dẫn động ngôi sao hồng hoang trong vũ trụ hồng hoang bản thân nhận định là phù hợp nhất, có thể lấy Cửu Cửu Khóa Tinh Đồ đem tinh tú hồng hoang nhét vào trong cơ thể.

Hồng hoang tinh thần vào cơ thể, thân thể được hồng hoang tinh lực rèn luyện mọi lúc, lực lượng thân thể tự nhiên tiến triển cực nhanh, mỗi ngày mỗi giờ mỗi khắc đều không ngừng cường đại.

Cửu Cửu Khóa Tinh Đồ lại đem linh hồn bản thân dẫn vào hồng hoang tinh thần, dung hợp với tinh hạch mấu chốt nhất trong tinh tú, từ đó về sau người, sao một thể, ngôi sao hồng hoang không hủy, thì linh hồn bất diệt; ngôi sao hồng hoang không hủy, thì tuổi thọ vô tận.

Trong vũ trụ do ngôi sao hồng hoang mở ở trong cơ thể, Vu Thần có thể giống như thượng cổ tinh quân, mượn dùng lực lượng ngôi sao hồng hoang, phát huy uy năng vô biên.

Thân nạp tinh tú, hồn hợp với sao, tuổi thọ vô cùng, thần lực vô biên, đó là Vu Thần!

Tự Hi bị nhốt ở trong khôn cùng ảo giác của Huyễn Thận đồng tử không thể thoát thân, hắn lo âu Vũ sơn tử trận của Vạn Long Phong Thủy Đại Trận an nguy, bất đắc dĩ tán đi tám mươi mốt khỏa bản mạng vu tinh, phát động Cửu Cửu Khóa Tinh Đồ, từ trong chín đại hồng hoang tinh thần lựa chọn một, đem nó từ trong vũ trụ tiếp dẫn vào cơ thể, linh hồn bản thân cùng tinh hạch ngôi sao hòa hợp, chung quy đã chứng Vu Thần chi cảnh.

Quanh thân không có bất cứ khí tức nào khác thường, như phàm nhân, Tự Hi cứ như vậy lơ lửng ở giữa không trung.

Hắn chưa sử dụng bất cứ lực lượng nào, chỉ là trong lòng có ý niệm hắn muốn lơ lửng giữa không trung, lực lượng thiên địa liền tự nhiên tùy tâm mà lên, đem hắn nâng ở không trung.

Đứng xa xa nhìn Huyễn Thận đồng tử phát ra ánh sáng mê ảo bảy màu, sắc mặt Tự Hi trầm như nước.

“Vốn, còn có thể đỡ đần Văn Mệnh vài năm, sau khi vị trí của nó củng cố, rồi mới đột phá Vu Thần chi cảnh... Khi đó, Hữu Sùng bộ cũng tốt, Vu Điện cũng tốt, đại vị liên minh bộ lạc nhân tộc cũng tốt, đều có thể yên tâm giao cho Văn Mệnh chủ trì.”

“Nhưng hôm nay bị ép bất đắc dĩ đột phá Vu Thần cảnh... Dựa theo mật ước các tộc, Vu Thần bất lão bất tử, phá hủy thiên địa luân hồi chi đạo, đã không tính là con người nữa! Ta nhiều nhất có thể phía sau màn che chở đôi chút, đảm đương một tầng phòng hộ cuối cùng của nhân tộc, lại không cách nào bồi dưỡng Văn Mệnh thêm.”

Nghiến chặt răng, Tự Hi lạnh nhạt nói: “Các ngươi, mỗi tên đều đáng chết!”

Nhân tộc Đại Vu không tu nguyên thần, thuần túy lấy thân thể cùng vu lực cường hãn vô cùng thủ thắng. Nhưng sau khi thành tựu Vu Thần, linh hồn và tinh hạch tinh tú hồng hoang dung hợp, mơ hồ hô ứng từ xa với tinh tú trên trời, tự nhiên mà vậy có được thần uy vô cùng.

Tự Hi nhắm mắt, lại có thể rõ ràng nhìn thấy đám người Huyễn Thận đồng tử ngoài ngàn dặm đang kinh nghi bất định hướng phía hắn nhìn tới.

Cười lạnh, Tự Hi nâng một ngón tay, sau đó ngón tay nhẹ nhàng bâng quơ ngoắc ngoắc.

Trên bầu trời, tám hồng hoang tinh thần khác năm đó Tự Hi sau khi bước vào Vu Đế cảnh lựa chọn một lần nữa hiện lên, ngôi sao to như cái bánh xe chậm rãi xoay tròn trên trời, phóng ra áp lực đáng sợ.

Trong vũ trụ trong cơ thể Tự Hi, ngôi sao hồng hoang hòa hợp một thể với hắn hơi xoay tròn, một dòng lũ tinh lực lớn khủng bố gào thét lao ra, theo cánh tay Tự Hi đánh ra ngoài.

Một ánh sao màu vàng to bằng đấu gạo phóng lên cao, trong chớp mắt đã xuyên thấu vô lượng tinh không, đánh vào trong tinh đồ tám ngôi sao hồng hoang làm thành trên bầu trời. Tám ngôi sao hồng hoang khẽ chấn động, đồng thời phóng ra ánh sao chói mắt, ‘Rầm rầm’ vài tiếng động tĩnh, thiên địa vì thế chấn động, tám ánh sao màu vàng to bằng vại nước từ trên trời giáng xuống, không thể né tránh bổ vào đỉnh đầu Huyễn Thận đồng tử.

Huyễn Thận đồng tử khàn giọng kinh hô, bên người hắn quang ảnh vặn vẹo biến ảo, không ngừng có lượng lớn các ảo giác núi sông thành trì diễn sinh, bản thể hắn cũng ở trong ảo giác cấp tốc biến mất không thấy.

Nhưng tám ánh sao hạ xuống, tất cả ảo giác chợt không còn sót lại chút gì, chỉ nghe một tiếng rú thảm, Huyễn Thận đồng tử bị ép hiện ra bản thể khoảng nghìn trượng, vỏ sò bảy màu dày nặng đóng chặt, tám ánh sao hung hăng đánh ở trên vỏ sò của hắn.

Ầm một tiếng, tiếng kêu đau của Huyễn Thận đồng tử lao vút lên chín tầng mây, vỏ sò của hắn bị đánh đến mức hào quang ảm đạm, mây khói bảy màu tản ra, trên vỏ sò vốn trơn bóng xuất hiện mười mấy vết nứt cực to, càng phá vỡ ra tám lỗ thủng to như cái vại nước.

Lượng lớn dịch âm hàn long lanh trong suốt không ngừng từ trong vết nứt cùng lỗ thủng phun ra. Bản thể Huyễn Thận đồng tử ‘Bốp’ nổ thành một làn sương khói màu sắc rực rỡ, mang theo thanh âm kì diệu chui vào trong lòng đất.

Tự Hi cách xa ngàn dặm, mượn dùng lực lượng tinh tú hồng hoang nháy mắt làm Huyễn Thận đồng tử bị thương nặng, hắn bản thể bị đánh cho xác xơ bị dọa vỡ mật. Huyễn Thận đồng tử vẫn luôn thờ phụng đạo bảo mệnh toàn thân phản ứng đầu tiên chính là chạy trốn, dùng tốc độ nhanh nhất chạy trốn.

Một mảng lớn sương khói bảy màu trong chớp mắt đã chui vào trong lòng đất, nhưng mặt đất khẽ run lên một phát, Tự Hi mang theo đám người Man Man đang mê man, mượn dùng lực lượng địa mạch mấp máy, lắc mình một cái tới trên sườn núi chỗ ban đầu của Huyễn Thận đồng tử.

“Chạy? Độn thổ bỏ chạy? Ngươi coi ta là cái gì chứ?” Tự Hi lạnh nhạt cười cười, tay phải chỉ một cái, đại địa phạm vi ngàn dặm đột nhiên biến thành một khối thủy tinh long lanh trong suốt hoàn chỉnh.

Trong thủy tinh so với kim cương còn chắc chắn hơn gấp trăm lần lóe ra vô số thần văn màu vàng đất. Huyễn Thận đồng tử biến thành sương khói bảy màu lơ lửng trong thủy tinh, mặc cho Huyễn Thận đồng tử dùng hết sức bú mẹ, lại là tiến cũng không thể tiến, lui cũng không thể lui.

“Các ngươi còn đang chờ cái gì?” Huyễn Thận đồng tử giãy giụa một lát, đột nhiên lớn tiếng quát: “Chẳng lẽ hắn có thể tha cho các ngươi hay sao? Mọi người cùng tiến lên, thằng nhãi này đột phá Vu Thần cảnh không bao lâu, liên thủ xử lý hắn!”

Lời còn chưa dứt, Cử Phụ cất tiếng rống to, mấy khối tinh thạch màu sắc rực rỡ giống như sao băng bay vút đi, gào thét húc vào trên ngực Tự Hi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio