Vu Thần Kỷ

chương 1724: kiêu ngạo khiêu chiến

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Từ khi thượng cổ thiên đình điêu linh, thần tộc thuần khiết nguyên thủy của Bàn Cổ thế giới mai danh ẩn tích, các hậu duệ thần linh cũng dần dần suy bại.

Trừ Chúc Dung thị dựa vào nhân tộc, dựa vào đảm nhiệm chức nhân tộc đại tế tửu, mượn dùng khí vận nhân tộc, vẫn bảo trì thần mạch sinh sản truyền thừa, ngay cả Bắc Hoang Cộng Công nhất tộc cũng thưa thớt nhân khẩu, suy nhược dị thường.

Đám người Khoa Nga thị số ít mấy chi thần tộc Khăng khăng một mực lưu thủ thiên đình, chờ mong một ngày nào đó thiên đình có thể một lần nữa huy hoàng, cũng chỉ miễn cưỡng ở lại trong thiên đình, dựa vào cấm chế khổng lồ của thiên đình che chở kéo dài hơi tàn. Huynh đệ Khoa Nga thị và thần nhân khác tuy còn giữ lại huyết mạch thần linh, nhưng lực lượng của họ lại càng ngày càng suy yếu.

Như mấy huynh đệ Khoa Nga thị, trừ trời sinh thần lực vượt xa Vu Đế nhân tộc, thần thông pháp lực của bọn họ thậm chí còn không bằng Đại Vu của Vu Điện!

Nhưng hôm nay, nhận được vô lượng công đức thấm vào thần thể, khí tức mấy ngàn thần nhân đám huynh đệ Khoa Nga thị cấp tốc bành trướng, thần lực cấp tốc tăng lên, đặc biệt khí tức của Khoa Nga thị đại huynh tăng mạnh, nháy mắt đột phá bình cảnh, đạt tới tiêu chuẩn cấp độ thái cổ thần vương.

Khí tức thần lực cuồn cuộn tản ra, đỉnh đầu mơ hồ có hư ảnh một ngọn núi lớn như ẩn như hiện, thân thể Khoa Nga thị đại huynh bành trướng đến khoảng ngàn dặm, hắn dùng sức vung cánh tay, chỉ nhìn thấy các luồng thần lực cuồn cuộn như con rồng khổng lồ từ trong cơ thể hắn chui ra, ở xung quanh thân thể hắn xoay tròn bay múa cất tiếng rống giận.

Hai con rắn vàng bám vào trên đôi tay Khoa Nga thị đại huynh càng như cầu bơm hơi bành trướng lên. Làm thần thú cộng sinh của Khoa Nga thị đại huynh, lực lượng hai con rắn vàng nhanh chóng tăng vọt, huyết mạch cấp tốc chiết xuất, trong vài nhịp thở ngắn ngủn, bọn nó đã hóa thân thành hai con hoàng long quay quanh ở trên người Khoa Nga thị đại huynh.

Hoàng long chợt mở mắt, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rồng gầm trầm thấp mà dày nặng.

Hai con hỏa long lười biếng ghé vào trên vai Cơ Hạo bị tiếng rồng gầm kích thích, bọn nó chợt nhảy dựng lên, thân thể bành trướng đến trăm trượng, lơ lửng ở đỉnh đầu Cơ Hạo, cũng ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gầm cao vút to rõ. Ánh lửa cuồn cuộn hóa thành các đám mây lửa quay cuồng lao ra, dây dưa cùng một chỗ với hoàng khí thuần hậu trên thân hai con hoàng long, mây vàng mây lửa tản ra quay cuồng, chiếu rọi cửa thiên đình rất mỹ lệ kỳ quái.

“Chúng ta, thề sống chết nguyện trung thành Cơ Hạo đại đế!” Khoa Nga thị đại huynh ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, cảm thụ được thần văn thần phù trong cơ thể đột nhiên trở nên dị thường rõ ràng, hắn rất kính cẩn quỳ xuống, dẫn dắt mấy ngàn huynh đệ hướng Cơ Hạo nghiêm túc tuyên thệ nguyện trung thành.

Bọn họ lưu thủ thiên đình, chính là vì có một ngày có thể có một thiên đế anh minh thần võ xuất hiện, dẫn dắt bọn họ chấn hưng thiên đình, để thiên đình tái hiện huy hoàng. Thiên đình điêu linh quá lâu rồi, động lực duy nhất các huynh đệ Khoa Nga thị tiếp tục kiên trì, là tổ tiên bọn họ ở lúc bọn họ còn nhỏ, từng hướng bọn họ một lần lại một lần miêu tả vô thượng thần uy của thượng cổ thiên đình thống trị tam giới, uy chấn bát phương.

Hiện tại thiên đình rốt cuộc có năm vị thiên đế, lại là Cơ Hạo khiến bọn họ đạt được vô lượng công đức, làm bọn họ cấp tốc tăng lên thần lực, làm thần thể của bọn họ được thiên địa công đức rót vào, làm thân thể thần nhân lâm vào suy bại, hầu như thiên nhân ngũ suy của bọn họ hồi phục sức sống vô biên.

Cho nên bọn họ lựa chọn hướng Cơ Hạo nguyện trung thành, như tổ tiên bọn họ từng hướng các thiên đế của thái cổ thiên đình tuyên thệ nguyện trung thành.

Về phần Đông công, Ngao Bạch, Thanh Tường và Chúc Dung thị sao...

Đối với Đông công, bọn họ không quen biết; Ngao Bạch và Thanh Tường, tộc nhân hai tộc long phượng quan hệ với thiên đình trước nay không tốt, ngươi đừng hòng người của thần linh nhất mạch sẽ nguyện trung thành tộc nhân hai tộc long phượng; về phần Chúc Dung thị sao, theo đám người Khoa Nga thị thấy, Chúc Dung thị và bọn họ là tồn tại giống hệt nhau, bọn họ tâm cao khí ngạo cần gì hướng Chúc Dung thị nguyện trung thành?

Chỉ có Cơ Hạo, Cơ Hạo nhiều lần mang tới cho bọn họ kinh hỉ và lợi ích, là đối tượng bọn họ nguyện trung thành!

“Ừm!” Cơ Hạo nghiêm nghị nhìn đám thần nhân huynh đệ Khoa Nga thị, rất nghiêm túc tiếp nhận lời thề nguyện trung thành của bọn họ. Hắn móc ra thiên đế ấn tỳ của bản thân, nhẹ nhàng hướng về đám người huynh đệ Khoa Nga thị nhấn một cái, từng đạo thần quang bay ra rơi ở trên thân đám người huynh đệ Khoa Nga thị, lập tức thấy phương hướng phòng kho thiên đình lao ra các luồng sáng bảy màu, các bộ thần giáp khổng lồ tự bay tới, phát ra tiếng ‘Leng keng’ mặc ở trên thân huynh đệ Khoa Nga thị.

“Từ hôm nay trở đi, các ngươi sẽ là tùy giá thần tướng của ta, địa vị ở trên thần tướng bình thường!” Cơ Hạo chỉ chỉ Khoa Nga thị đại huynh, tùy tay đem Cửu Long Xa Liễn tế ra: “Lúc ta ra ngoài, các ngươi phụ trách bảo vệ xung quanh xe kéo của ta!”

Các huynh đệ Khoa Nga thị hưng phấn ngửa mặt lên trời rống to, ai cũng cao hứng hoa tay múa chân.

Ở thời thái cổ, bảo vệ xung quanh xe kéo của thiên đế, đây là vinh quang chiến sĩ thần tộc đỉnh cấp nhất mới có. Tổ tiên huynh đệ Khoa Nga thị bọn họ ở thời thái cổ, phần lớn là sơn thần, hà bá…, địa vị ở thiên đình chỉ là giai tầng trung gian.

Cơ Hạo đem xe kéo của mình giao cho bọn họ bảo vệ xung quanh, để bọn họ phụ trách an toàn khi mình ra ngoài, đối với các thần nhân khăng khăng một mực canh giữ ở thiên đình vô số năm mà nói, đây là vinh quang lớn nhất, ân thưởng lớn nhất.

Đông công nhìn Cơ Hạo nhẹ nhàng thu nhận được mấy ngàn thần nhân thực lực trở nên cực kỳ mạnh mẽ, lại nhìn nhìn mấy trăm nam tu thưa thớt bên cạnh mình, bất đắc dĩ thở dài một hơi.

Ngao Bạch, Thanh Tường đầu tiên là ghen tị tới mức mắt phun lửa, sau đó ra vẻ cao ngạo ngẩng đầu lên, không thèm để ý nhìn về phía xa xa —— Vẻn vẹn mấy ngàn tàn binh bại tướng của thiên đình, thần nhân ăn xin dựa vào xây dựng thành trì lầu các cho nhân tộc sống tạm qua ngày, những người này... nào so được với tinh nhuệ long tộc, phượng tộc thuần huyết? Hai tộc long phượng thực lực khổng lồ, không cần để ý vẻn vẹn mấy ngàn thần nhân.

Chúc Dung thị cười ha ha nhìn Cơ Hạo, trong lòng chỉ có vui sướng.

Cơ Hạo và hắn là minh hữu trời định. Thực lực Cơ Hạo càng mạnh, thực lực Chúc Dung thị liền càng mạnh. Chúc Dung thị thậm chí nghĩ rất sáng lạn, chỉ cần Cơ Hạo và Man Man sinh con đẻ cái, tương lai kế thừa ngai báu thiên đế của Cơ Hạo, lúc đó chẳng phải huyết mạch Chúc Dung thị sao!

Một tiếng gầm gừ trầm thấp từ phía dưới truyền đến, một quý tộc Ngu tộc khoác trọng giáp, cầm quyền trượng xương sọ đen sì lớn tiếng mắng chửi, chân đạp một đám mây đen nhanh như tia chớp hướng thiên đình lao lên.

Cách thật xa, vị thánh tôn Ngu tộc này đã lớn tiếng quát: “Dân bản xứ nhát gan, vô sỉ khốn kiếp không biết xấu hổ, các ngươi trừ dùng loại âm mưu quỷ kế đó đánh giết chiến sĩ anh dũng của chúng ta, các ngươi có dám giống như dũng sĩ chân chính, một chọi một quyết một trận tử chiến với ta không?”

Vừa hướng bầu trời bay nhanh, vị thánh tôn Ngu tộc này vừa hét lớn: “Ta là ‘Lâu Trượng’ thánh tôn Minh Ma của Bàn Ngu thế giới, các ngươi ai dám với quyết một trận tử chiến Minh Ma ta?”

Trong mắt Minh Ma lóe ra u quang xám xịt, phía sau hắn một cái bánh xe tròn màu xám cấp tốc lóe lên, lóe lên mỗi một cái đều kéo hắn hướng bầu trời lao đi mấy trăm vạn dặm. Đám người Cơ Hạo chưa ra tay chặn lại, sau thời gian ngắn ngủn một chén trà nhỏ, Minh Ma rốt cuộc đặt chân đài mây trước cửa thiên đình.

“Các ngươi thế mà không chặn ở giữa đường?” Minh Ma cười lên ‘khanh khách’: “Như vậy, các ngươi có thể chết rồi... Một mình ta, là có thể quét ngang đám dân bản xứ nhát gan các ngươi!”

Khô lâu quyền trượng trong tay hung hăng dộng mặt đất, Minh Ma cất tiếng cười: “Giết các ngươi xong, ta hẳn có thể kế thừa Huyết Miện tôn hào!”

Cơ Hạo kinh ngạc cười: “Ồ? Các ngươi biết Huyết Miện thằng nhãi đó đã chết rồi sao? Tin tức thật linh thông!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio