Vu Thị Khuynh Thần

chương 38

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Thị Kiếm , tiểu thư nhà ngươi phu nhân nhà ta đâu?" Từ chỗ nguyên soái đại nhân về đã được một lúc lâu, cũng đã kiếm quanh phòng một lần nhưng vẫn không thấy bóng dáng tướng quân đại nhân, không phải nàng lại ra ngoài làm việc rồi chứ......

" Cô gia, giờ tiểu thư đang tắm ~" Thị Kiếm nhíu mày nhìn ta một cái, nói xong nhanh chóng dọn bữa sáng lên bàn.

"Vậy à......" Gật đầu, tối hôm qua đại tướng quân ở cùng ta cả đêm tại từ đường, xét tới tính cách của nàng, giờ đi tắm rửa thay đồ cũng là chuyện đương nhiên.

Nghĩ vậy, nhớ tới hình như tối qua ta cũng chưa tắm, giơ tay lên ngửi thử, ngô......Quả nhiên là khó ngửi, mùi rượu pha lẫn mùi mồ hôi.

"Thị Kiếm, có thể nào giúp ta chuẩn bị chút nước ấm được không, ta cũng muốn tắm......" Ban đầu vốn không có cảm giác gì, giờ phát hiện mùi cơ thể nên khiến cả người bắt đầu khó chịu.

" Cô gia, nước ấm chuẩn bị từ lâu......" Thị Kiếm nói xong thấy ta lại gần nàng liền vội vàng che mũi lui ra sau vài bước duy trì khoảng cách ba thước an toàn.

Nhìn thấy nàng trốn tránh, khóe miệng ta co rút, vội vàng dừng lại ý tiến đến cái bàn, nhìn Thị Kiếm vẫn đang chuẩn bị sẵn sàng lùi ra sau, ta quăng cho nàng ánh mắt xem thường, có cần ghét bỏ ta dữ vậy không...... Bất quá nghĩ kỹ thì cũng không thể trách nàng, mùi trên người quả thật rất khó ngửi, vai khẽ run lên, tốt nhất vẫn là nên đi tắm trước đã.

"Chuẩn bị rồi sao?" Tuy rằng nước đã có rồi nhưng còn phải đợi đại tướng quân tắm xong ra ta mới vô tắm được, ta nhìn cánh cửa gỗ đóng chặt sau tấm bình phong.......

Thị Kiếm ghét bỏ nhìn ta một cái, chỉ chỉ phòng cách vách nói:"Lúc tiểu thư về phòng đã phân phó hạ nhân chuẩn bị nước ấm ở phòng cách vách cho người......"

"Ờ......" Vội vàng xoay người đi về phía tủ quần áo lấy đồ chuẩn bị đi tắm......

"Cô gia, trong đó đã để sẵn quần áo sạch cho cô gia......" Thị Kiếm nói xong liền bước ra ngoài.

Ta sửng sốt một chút, gãi đầu, quần áo đã để sẵn sao? Trước giờ đều là tự ta lấy quần áo, kì lạ, gác chuyện này qua một bên đã, tắm rửa trước mới là điều quan trọng.

Đẩy cửa phòng bên cạnh, đánh giá một vòng, căn phòng này có chút trống trải, bên trong cũng chỉ có một tấm bình phong gỗ và một cái giá treo đồ, bên trên cái giá còn có một bộ quần áo trắng.Đóng cửa lại, vòng qua bình phong, quả thật có một bồn nước ấm, cực kì vui vẻ, nhanh chóng lột sạch đồ trên người.

Đưa tay thử độ ấm của nước:"Tê......" Ngón tay vừa mới chạm vào mặt nước thì nhiệt độ bỏng rát đã truyền đến tay khiến ta không khỏi bật ngược lại.

"Sao lại nóng dữ vậy......" Thò đầu nhìn nước bên trong bồn, giờ đang là mùa hè, ai lại để nước nóng như vậy, con heo cũng có thể bị phỏng chết.

Cúi đầu tìm quanh một vòng, cuối cùng tìm được hai thùng nước bên cạnh, thở phào một hơi. Mỗi lần tắm rửa các nàng cũng sẽ đặt hai thùng nước nóng lạnh bên cạnh. Lấy tay thử nước, thùng thứ nhất là nước nóng, thùng còn lại hẳn là nước lạnh, nhưng nhìn trên mặt nước có chút khói bốc lên, ta nghi ngờ lấy tay kiểm tra thử:"Tê......Sao cái này cũng là nước nóng??"

Tóc tai rũ rượi, thân thể trần như nhộng, nhìn thùng nước nóng trước mắt rối rắm, vì sao tất cả đều là nước nóng?? Nếu là mùa đông thì có lẽ ta sẽ rất hạnh phúc, nhưng hiện tại ta chỉ có thể bối rối.

Phát ngốc đừng nhìn thùng nước một hồi, đau đầu, hết cách rồi, đành phải ra ngoài kêu người đem chút nước lạnh lại đây ~ Cúi đầu nhìn bộ dáng của mình lúc này, lại ghét bỏ nhìn bộ quần áo vừa cởi ra, quyết đoán cầm bộ đồ sạch đang treo kế bên mặc vào, xỏ đôi guốc gỗ, mở cửa ra ngoài tìm người hỗ trợ.

"Thị Kiếm ??" Không có một bóng người trong phòng.

"Tiểu Thúy??" Trong sân cũng vậy.

"Sao lại không có ai hết nhỉ??" Đau đầu ~ Ta lại chạy về phòng kiếm một vòng, vòng qua tấm bình phong, tai dán lên cửa tịnh phòng lắng nghe âm thanh bên trong, có tiếng vang, đại tướng quân còn ở bên trong......

"Tiểu Thúy??" Đau đầu, đành phải ra ngoài tìm một vòng nữa, nhưng vẫn không thấy bóng người như cũ. Hết cách rồi, đành phải tự lực cánh sinh. Ta chạy vào phòng cách vách đổ hai thùng nước nóng đi, xách hai thùng nước đến giếng gần đó múc nước.

Đi được khoảng một trăm thước qua hai cổng viện mới đến được giếng nước trong phủ, xắn tay áo lên ném thùng múc nước nhỏ bên cạnh xuống giếng, bận bịu một hồi lâu mới đổ đầy nước hai thùng gỗ.

Kết quả là, khi ta vừa nhấc thùng gỗ lên thì phát hiện hai thùng nước này rất nặng, đừng nói là hai thùng, ngay cả một thùng ta cũng khiêng không nổi.

Quay đầu nhìn bốn phía, từ phía xa ta nhìn thấy bóng một gia đinh quen thuộc, ta vội vàng dùng sức gọi:"Uy ~ Tư Phong!"

Tư Phong cách đó không xa nghe được thanh âm, quay đầu nhìn về phía ta, nhưng không nghĩ tới, hắn vừa nhìn qua liền quay đầu làm như không thấy, thậm chí còn vội vã rời đi.

"Uy Tư Phong......" Dường như đi còn lẹ hơn......

"Tư Phong......"

"......" Khó hiểu nhìn bóng dáng nhanh chóng biến mất ở hành lang gấp khúc, vốn tưởng rằng hắn không nghe thấy, ai ngờ càng gọi hắn đi càng nhanh.

Lúc ta đang buồn bực lại phát hiện nha hoàn quen thuộc Tư Vũ bưng một cái thau lại gần, ta vội vàng nở nụ cười gọi nàng:"Tư Vũ......"

Tư Vũ nghe được thanh âm ngẩng đầu nhìn qua, mặt không đổi sắc hô:" Cô gia......" Lúc lên tiếng thì cũng đã dừng bước cách giếng xa xa hai thước.

"Ngạch?" Sao tự nhiên lại sa sầm mặt? Không phải trước kia vẫn luôn mỉm cười với ta gọi:" Cô gia ~" sao??

"Ttư Vũ ~"

"Cô gia, Tư Vũ còn có việc chưa làm, đi trước một bước ~" Không đợi ta nói cho hết lời nàng đã ôm thau xoay người đi mất.

"......" Đây là làm sao vậy?? Tuy tối qua ta không tắm nên trên người có chút mùi lạ, nhưng các ngươi cũng không cần trốn nhanh và xa như vậy chứ??

Sau nhiều lần tìm kiếm viện trợ bên ngoài không thành, tuy rằng cảm thấy rất quỷ dị, nhưng ta vẫn theo nguyên tắc 'nhờ cậy người không bằng nhờ cậy chính mình', cắn răng nhận mệnh xách hai thùng nước đã trút đi một nửa về, qua lại thêm mấy lần như vậy nữa...

= = = = = = = = = == = = = = = = = = = = = == = = = = = = = = =

Sau khi tắm rửa xong, Tư Khuynh Thần ngồi trước bàn cơm, nhìn đồ ăn trên bàn dần lạnh đi, hơi cau mày hỏi:"Thị Kiếm, sao giờ này phu quân còn chưa trở về??" Mình cũng đã về hơn một canh giờ, cớ gì giờ này nàng còn chưa trở về nữa?

"Tiểu thư, cô gia đã về từ nửa canh giờ trước ~" Thị Kiếm nói xong nghĩ đến cảnh tượng buồn cười nàng vừa nãy tránh một bên liền cố nén cười.

"Vậy sao?" Tư Khuynh Thần nhìn Thị Kiếm đang cố nén cười.

"Tiểu thư, cô gia về phòng đợi tiểu thư một hồi, sau đó thì đi sang phòng kế bên tắm??" Thị Kiếm bị ánh mắt của tiểu thư nhà mình lia tới đành nhả ra đầu lưỡi.

"Tắm nửa canh giờ?" Tư Khuynh Thần nghĩ đến mùi vị nồng nặc trên người người nọ, mày khẽ nhíu một cái, theo như lý giải của mình với người đó thì không có khả năng người đó về mà không tắm liền ~ Nhưng lại tắm đến nửa canh giờ?? Nghĩ đến đây, Tư Khuynh Thần có chút nghi hoặc cũng cảm thấy có chút buồn cười, ngẩng đầu bình tĩnh nhìn Thị Kiếm nói:"Vừa rồi không chuẩn bị nước ấm cho phu quân sao??"

"Chuyện tiểu thư phân phó sao Thị Kiếm dám quên ~" Thị Kiếm vội vàng lắc đầu tỏ vẻ chính mình trong sạch.

"Phải không?" Nhìn đến bộ dáng của Thị Kiếm, Tư Khuynh Thần vốn còn đang nghi hoặc, giờ thì đã tin chắc rằng Thị Kiếm có chuyện giấu mình.

"Ngạch ~" Thị Kiếm chống lại ánh mắt thanh minh của tiểu thư nhà mình, chép miệng, biết tiểu thư đã hoài nghi nên cũng không giấu giếm nữa mà thành thật khai báo:" Vừa rồi cô gia phải đi xách nước ngoài giếng ...... Cho nên mới vừa đi tắm không bao lâu......" Nói xong Thị Kiếm hơi chột dạ, vừa rồi nàng cũng định đi giúp một tay, bất quá khi nhớ đến hành động đáng đánh đòn của hắn ngày hôm qua, khẽ cắn môi vờ không nghe thấy tiếng hắn gọi mà làm tiếp việc của mình.

"Tự mình xách nước sao?" Tư Khuynh Thần nghe được lời Thị Kiếm, suy nghĩ một chút liền hiểu được nguyên do, cuối cùng đành phải bất đắc dĩ nhếch môi cười, không nói thêm gì nữa.

"Ân!" Thị Kiếm gật đầu, mới đầu nàng nhìn thấy người nọ chật vật xách nước qua lại cũng thấy khó xử, nhưng sau đó nghe tiểu Thúy giải thích thì cũng không can thiệp nữa!

Tư Khuynh Thần nhìn đồ ăn trên bàn, ngưng thần lắng nghe, nàng có nhĩ lực trời sinh linh mẫnnên nàng nghe rất rõ thanh âm quen thuộc đang vang lên ở phòng kế bên, mà vào lúc này người nọ ở cách vách vẫn đang hò hét những ca khúc kỳ quái như hôm qua mà nàng đứng ngoài từ đường nghe được, lẳng lặng nghe một chút, nhịn không được cất tiếng cười khẽ.

"Tiểu thư?" Thị Kiếm kinh ngạc nhìn tiểu thư của mình đột nhiên cười khẽ đồng thời âm thầm lo lắng, có phải vừa nãy mình cố ý không giúp cô gia bị tiểu thư thông minh đoán được rồi hay không, nghĩ đến đây Thị Kiếm lại chột dạ khẩn trương.

"Không có việc gì ~ Vậy chờ một chút đi!" Nụ cười trên mặt Tư Khuynh Thần không đổi, tiếp tục ngưng thần nghe làn điều kì quá ở phòng cách vách kia, dường như không giống với tối qua lắm, lần này hình như hát là:" Ta yêu tắm rửa......Làn da hảo hảo......Mang nón trùm tóc chà chà cọ cọ xát xát xát xát...... Mỹ nhân ngư muốn chạy trốn......Chà chà bên trên ~ Cọ cọ bên dưới.... Xát xát bên trái...... Xoa xoa bên phải...... Nào rãnh lại tắm...... Nắm tay cái nào......"

Thị Kiếm khó hiểu nhìn nụ cười trên mặt tiểu thư nhà mình, nụ cười như vậy rất khó thấy. Thường ngày, với ai ai tiểu thư các nàng cũng đều mỉm cười nhã nhặn ôn hòa. Nhưng nàng và Thị Kiếm đều biết rằng nụ cười khi đó là do tính cách nhã nhặn ôn hòa, bình dị gần gũi của tiểu thư mà thôi. Hiện tại nụ cười trên mặt tiểu thư các nàng lại không giống vậy, ân......Nghĩ nghĩ, hình như tối hôm qua lúc đứng ngoài từ đường nghe được tiếng hát kì quái của cô gia, trên mặt tiểu thư các nàng cũng mang một nụ cười như vậy.

Thị Kiếm nghĩ đến đây, cố gắng chớp mắt vài cái sau đó nhìn kỹ lại, phát hiện nụ cười trên mặt tiểu thư nhà mình không hề thay đổi, chân mày cũng nhẹ nhàng cong lên như tối hôm qua. Nàng bắt đầu có chút khó hiểu, tiểu thư các nàng đang nghĩ đến chuyện gì vui sao??

Thị Kiếm do dự một chút, muốn mở miệng hỏi lại không dám, cuối cùng đành phải đè nén tò mò hỏi một vấn đề khác để dời đi lực chú ý của mình:"Tiểu thư, chuyện ngày hôm qua cô gia đến cái loại địa phương đó để uống rượu nghe nhạc ấy, rõ ràng cô gia không hề nói trước cho người biết, vì sao cuối cùng tiểu thư người lại muốn ra mặt cầu tình cho cô gia trước mặt lão??" Nếu bảo không tức giận vị cô gia này giấu tiểu thư mình làm ra một chuyện tày trời như vậy thì đó là gạt người. Chẳng qua là do tối qua trở về tiểu thư các nàng bảo rằng hắn sẽ không làm chuyện gì có lỗi với nàng nên các nàng mới không manh động.

"Bởi vì, phu quân cũng sẽ không làm chuyện gì có lỗi với ta!" Tư Khuynh Thần nhẹ nhàng cười, bất đắc dĩ nhìn Thị Kiếm, trong lòng ngẫm nghĩ có nên tìm một thời gian thích hợp để nói cho Thị Kiếm và Thị Vũ thân phận thật sự vị phu quân này của nàng không!

"Tiểu thư ~" Thị Kiếm nhìn thấy tiểu thư nhà mình cười nhạt,rối rắm không biết nên nói gì cho phải ~

Tư Khuynh Thần cười khẽ nhìn Thị Kiếm vẫn đang rối rắm nói:"Được rồi, Thị Kiếm, việc này cũng không cần nói nhiều!" Nói xong nghĩ đến chuyện người nọ phải tự mình xách nước lạnh, nụ cười trên mặt dần dần rõ ràng hơn, nhìn Thị Kiếm nói:"Sau này ngươi và Thị Vũ cũng không được làm khó phu quân ~"

Thị Kiếm vừa nghe xong thì bả vai liền sụp xuống, nhưng khi chống lại nụ cười trên mặt tiểu thư nàng đành phải bất đắc dĩ gật đầu:"Vâng, tiểu thư!" Nàng vốn định chờ Thị Vũ trở về sẽ thương lượng với nàng một chút rồi sau đó sẽ lén cho cô gia này chút bài học.

"Thị Kiếm, ngươi còn nhớ những bài mà phu quân hát trong từ đường tối qua không??" Tư Khuynh Thần vừa lắng nghe tiếng hát của người nọ ở cách vách, vừa cười hỏi.

"Ngạch ~" Thị Kiếm nghe tiểu thư nhà mình hỏi vậy liền nghiên đầu cố nhớ lại những bài hát tối qua, nghĩ một chút thì khẽ rùng mình, run rẩy nói:"Thưa tiểu thư, cho tới giờ Thị Kiếm chưa từng nghe qua làn điệu như vậy bao giờ ~" Đây là lần đầu nàng nghe thấy giọng ca khó nghe như vậy, tuy rằng ca từ của bài này nghe có vẻ rất cao thâm, nhưng tiếng hát của cô gia nhà nàng quả thật khiến nàng không biết nên nói thế nào cho phải ~ Lúc vừa mới nghe được, nàng còn có thể miễn cưỡng nghe một chút, nhưng nghe một hồi nàng liền chịu không nổi. Trái lại tiểu thư các nàng vừa nghe thì vẻ mặt kinh ngạc, dường như càng nghe lại càng nhập thần, vài lần nàng định lên tiếng bảo vị cô gia kia đừng hát nữa đều bị tiểu thư nhà nàng cản lại. Thậm chí sau tiểu thư các nàng còn bảo nàng quay về mang cho hắn một chén nước. Chờ lúc nàng bưng nước trở lại thì tiểu thư các nàng vẫn đang mỉm cười lẳng lặng đứng nghe bên ngoài cửa.

"Kia, Thị Kiếm có từng nghe được giai điệu nơi nào tương tự với giai điệu phu quân hát tối hôm qua không??" Nàng suy tư cả đêm, từ đầu đến cuối vẫn không nghĩ ra nơi nào có giai điệu tương tự như giai điệu mà người kia hát. Mà người nọ nói những bài này đều là những bài người ta hay hát ở quê nhà nàng. Tối hôm qua người nọ say mèm còn mở đôi mắt mơ màng mông lungnhắc về quê nhà xa xôi kia của nàng, ở đó nam nữ bình đẳng, ai ai cũng có thể tham gia thi cử để học đại học, chế độ một vợ một chồng, nữ quyền rất được tôn trọng ~ Mà nàng tự nhận nắm khá rõ mảnh đất quê cha đất tổ này, cũng đọc không ít sử sách và bút ký được ghi chép lại, nhưng nàng lại chưa từng xem qua bất kì ghi chép nào~ cũng chưa từng nghe nói đến một nơi nào có bộ tộc hoặc thôn xóm giống như người nọ nói.

Thị Kiếm nhìn tiểu thư nhà mình lắc đầu, sau đó nhìn thấy bộ dáng trầm tư suy nghĩ của tiểu thư bèn nói:"Tiểu thư, có lẽ nào mấy bài tối qua cô gia hát là do cô gia tự nghĩ ra tự tiêu khiển đi......"

"Có lẽ vậy......" Tư Khuynh Thần cười nhẹ, theo bản năng đưa tay sờ lên má trái của mình, dường như trên má vẫn còn lưu lại độ ấm đôi môi của người nào đó tối hôm qua. Nàng nói ở chỗ các nàng, có một tộc người ngoại lai, những người đó khi gặp nhau sẽ chào nhau bằng một nụ hôn trên má đối phương......

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio