Vũ Tôn

chương 124: chương 123: đại địa chi hùng.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Hai mươi Hậu Thiên trung kì, mười Hậu Thiên hậu kì. Thành tích như vậy không tệ, so với mọi kì trước cũng không thể thua kém nhiều.

Tên Trưởng Lão trầm ngâm nói.

- Đó là vẫn còn một tiểu tử tên là Vương Bình đang bế quan đột phá Tiên Thiên nên được đặc cách miễn tham dự.

Tên phụ trách tổng kết nói tiếp.

- Ồ, vậy mà có cả kẻ sắp đột phá Tiên Thiên. Ta không để ý một thời gian vậy mà có cả kẻ tư chất cao như vậy. Xem ra năm nay VŨ KĨ phân viện chúng ta phải dựa vào hắn tranh đoạt đệ nhất rồi.

- Đúng vậy thưa Trưởng Lão. Nghe đồn bên MA PHÁP phân viện kia cũng có một nữ hài đang chuẩn bị đột phá Ma Pháp Sư tam phẩm. Có lẽ nàng là kẻ duy nhất có thể cạnh tranh với Vương Bình . Còn Hồn hoàn phân viện sao, bọn họ cho dù có nhiều người gia nhập thì sao chứ. Chắc chắn vẫn sẽ lót đáy như mọi khi mà thôi.

- Không nên chủ quan. Huyền Linh Thánh thể không phải ngươi có thể tưởng tượng đâu. Hơn nữa Hồn Thiên Đế Đại Trưởng Lão tìm được công pháp chính thống của Hồn hoàn giới, chắc chắn cũng sẽ là một đối thủ cực lớn. Ta cùng ba vị Trưởng Lão sẽ toàn lực bồi dưỡng Vương Bình, để hắn trong vòng một tuần có thể hoàn toàn củng cố cảnh giới, thậm chí tiến mạnh một bước.

Tên phụ trách tổng kết nghe vậy ánh mắt khiếp sợ tràn đầy hâm mộ. Được đích thân Trưởng Lão Võ vương cảnh bồi dưỡng thì tất sẽ thực lực tiến xa.

Chuyện như vậy cũng xảy ra ở MA PHÁP phân viện. Các Trưởng Lão ngoại môn cùng nhau bồi dưỡng cho nữ đệ tử ưu tú chuẩn bị đặt chân vào Ma Pháp Sư tam phẩm.

Sở dĩ Hồn hoàn phân viện không ai biết tổng thể thực lực thế nào bởi vì các Đạo sư giữ kín mọi tin tức. Hơn nữa các học viên của Hồn hoàn phân viện rất hiếm khi đi ra ngoài. Hơn ai hết các tân sinh hiện tại vô cùng yêu mến Hồn hoàn phân viện của mình, cho nên không ai bảo ai tất cả đều giữ im lặng để giáng cho hai phân viện khác một cái tát.

Chỉ tính số học viên tu vi ngang Hậu Thiên hậu kì hoặc Ma Pháp Sư tam phẩm thì Hồn hoàn phân viện đã sánh ngang hai phân viện kia cộng lại rồi.

Hơn nữa, Bảo Nhi còn đột phá Hồn hoàn sĩ cấp ba mươi, tức là tương đương Trúc cơ ( Ma Pháp Sư tứ phẩm ) . Vũ Tôn cũng đã hai mươi chín cấp đỉnh phong, tùy thời có thể đạt tới ba mươi cấp. Như vậy hai phân viện kia ai chống nổi đây ?

Không ngoa thì có thể nói, Hồn hoàn phân viện chỉ cần một trong hai người Vũ Tôn hoặc Bảo Nhi đủ sức càn quét hai phân viện còn lại.

Tính ra, so với mọi khi thì kì này tuy thực lực cá nhân không nổi trội bằng mọi kì chiêu sinh trước, nhưng ít ra vẫn có thiên tài. Hồn hoàn phân viện cách đây sáu tháng đã giáng thẳng vào mặt hai phân viện một cái tát cực mạnh khi có tới chín phần mười học viên gia nhập, đến mức bọn chúng phải xin Viện trưởng đặc cách mở đợt chiêu sinh thứ hai.

Hai phân viện VŨ KĨ cùng MA PHÁP đã quá quen dẫm đạp Hồn hoàn phân viện dưới chân làm sao có thể chịu đựng nổi sự sỉ nhục đó. Bởi vậy bọn họ chỉ cần trong lần Chung kết đại hội tân sinh này đánh bại Hồn hoàn phân viện một cách thê thảm thì coi như mọi sự sỉ nhục sẽ trả về, đồng thời cho hai trăm ba mươi sáu học viên đó thấy chúng ngu muội như thế nào.

Lượt thi đấu buổi chiều đã tới. Tuy nhiên vẫn có hai trăm ba mươi lăm người tham dự đầy đủ ( trừ Bảo Nhi ).

Những kẻ đã hoàn thành thi đấu buổi sáng tuy thất bại hay chiến thắng đều tới xem. Cơ hội hiếm có tận mắt thấy mọi người dùng hết khả năng chiến đâu, có thể giúp ích rất lớn với bản thân nên chúng không muốn bỏ qua.

Hồi chuông hai giờ chiều vang lên. Hồn Thiên Đế cùng các Đạo sư thân ảnh dần xuất hiện.

- Mọi người trật tự, chuẩn bị tới lượt thi đấu thứ hai. Chú ý lắng nghe kẻo lỡ số thự tự thì coi như bị hủy tư cách.

A Lỵ Đạo sư nhắc nhở. Lập tức cả tỉ thí trường đang ồn ào trở nên tĩnh lặng.

- Tiếp tục những học viên sau tiến lên lựa chọn bốc thăm đối thủ: Số Mười, số mười chín, số bốn, số tám, ….

A Đạt đọc xong mười số thứ tự, nhưng vẫn chưa thấy Vũ Tôn cùng Cún đến lượt. Chan trêu đùa hai người sẽ gặp nhau trong vòng cuối cùng. Kết quả hắn bị cả Vũ Tôn và Cún bạo hành một trận tối tăm mặt mũi.

Mấy vòng sau tiến triển khá chậm, do mỗi người đều hết sức cẩn thận đề phòng rủi ro. Vì vậy trung bình ba mươi phút mới hoàn thành một vòng đấu.

Không có gì bất ngờ khi những ai sở hữu tu vi cao hơn thường chiến thắng, chỉ có một vài kẻ Hồn hoàn có vẻ khắc chế nhau nên mới chịu nhận thất bại dưới kẻ thực lực thấp hơn.

Qua mỗi vòng đấu, hai số thứ tự của Cún cùng Vũ Tôn vẫn không thấy xuất hiện. Mặt Vũ Tôn có chút buồn phiền.

Hắn lo nếu hắn thắng thì Cún sẽ đập hắn một trận, còn nếu thua thì đương nhiên mất đi tư cách tham dự chung kết lần này.

Chỉ có Cún vẫn tươi roi rói. Nàng biết thực lực thua kém Vũ Tôn rất nhiều nên nếu có gặp nhau thì cũng sẽ chủ động nhận thua, sau đó tìm cơ hội bạo lực với hắn một trận cho thoải mái. Với nàng, tiến vào chung kết đại hội tân sinh cũng chẳng có gì quan trọng.

Trong đầu, mỗi người một suy nghĩ riêng.

- Tiếp theo là vòng thi đấu cuối cùng. Vòng này có mười sáu người, cho nên chỉ có tám cặp đấu. Những số thứ tự sau tiến lên bốc thăm tìm kiếm đối thủ: Số năm mươi tám, số hai trăm lẻ chín, số một trăm sáu mươi chín, …

Trong số tám người được đọc, số thứ tự của Vũ Tôn là một trăm sáu mươi chín. Cho nên hắn tiến lên vị trí bốc thăm.

Trong chiếc hộp còn lại tám viên ngọc giản. Hắn đưa tay bốc đại một viên nhưng trong lòng cực kì lo lắng. Nếu là Cún thì làm sao bây giờ ???

Hắn run run nắm chặt ngọc giản, sau đó dứt khoát giao cho A Đạt mà không để ý số thứ tự của đối thủ.

- Sau đây là lượt thi đấu cuối cùng:

-Số năm mươi tám đấu với số một trăm lẻ năm.

-Số hai trăm lẻ chín đấu với số chín

-Số một trăm sáu mươi chín đấu với số một trăm bảy mươi.

Vũ Tôn tái mặt. Đệt, đừng nói vậy chứ? Một trăm bảy mươi là số thứ tự của Cún mà.

Chan, Dương, Tiểu Tam, Trương Dực cũng há hốc mồm. Hai tên này có duyên quá ha. Hơn hai trăm người vậy mà đụng phải nhau được.

Cún cũng giật mình, thở dài. Không ngờ hai người vẫn không tránh được việc đụng nhau.

- Xin lỗi, số một trăm sáu mươi chín đấu với số một trăm bảy mươi tám. Ta có chút nhầm lẫn.

A Đạt chợt lên tiếng đính chính.

“ Bịch … bịch … bịch.” Cả đám nhóm Vũ Tôn ngã lăn ra đất.

- Đạo sư a, ngài có thể đừng hù ta như vậy được không?

Vũ Tôn tức giận mắng thầm nhưng lại như trút được một gánh nặng. May quá, không đụng phải Cún.

- Cuối cùng, số tám mươi tám đấu với số một trăm.

- Cố lên, ngươi nhất định sẽ thắng

Bốn người động viên Cún, bỏ qua Vũ Tôn.

- Tại sao các ngươi không chúc ta thắng lợi ?

Vũ Tôn giả vờ tức giận hỏi.

- Chúc cái đầu ngươi à. Ngươi mà thua thì đi bốc cám mà ăn thay heo đi.

Đáp lại hắn là một câu nói phũ phàng. Cũng đúng, thực lực của hắn tuy mọi người không rõ lắm, nhưng cách đây năm tháng đã vượt qua hai mươi cấp, trừ khi đối thủ của hắn cũng mạnh như vậy thì mới có khả năng thua.

Từ cấp dưới hai mươi tới trên hai mươi là một cái lạch trời. Giống như Hậu Thiên khác Tiên Thiên vậy. Hơn nữa, còn hơn kém nhau một viên Hồn hoàn mới là điều tất yếu. Như vậy mà vẫn thua được thì đâm đầu mà chết đi.

Vũ Tôn chán nản tiến lên Tỉ thí đài số ba. Đối diện hắn lúc này là một tên thiếu niên ánh mắt có chút buồn bực. Vốn hắn mười tám cấp hồn sĩ, dư sức tiến vào Chung kết đại hội ai ngờ lại đụng phải tên biến thái thứ hai phân viện này.

Thực lực cao hơn hai mươi cấp từ cách đây năm tháng, trong thời gian đó đâu biết hắn mạnh mẽ đến đâu. Hơn nữa lá gan cực lớn, ngay trong ngày nhập học ngang nhiên khiêu khích Độ Kiền Trưởng Lão. Đó mới là điều bọn chúng nhớ nhất về hắn.

Đánh hay bỏ? Đó là điều hắn suy nghĩ.

- Đánh. Dù thua cũng phải đánh một trận. Hắn chỉ là phàm thể, trong năm tháng không thể dũng mãnh quá, cùng lắm là hai mươi ba cấp. Hơn nữa hai Hồn hoàn của hắn không phải Hồn hoàn chủ công kích, mà là phụ trợ bởi không ít lần hắn thi triển ra. Cơ hội dù ít thì mình vẫn có hi vọng.

Đối thủ của Vũ Tôn cắn răng quyết định.

- Dù biết sẽ khó khăn, nhưng ta vẫn muốn đánh một trận toàn lực với ngươi.

Hắn chắp tay nhìn Vũ Tôn.

Vũ Tôn đáp lễ.

- Được, ta sẽ dùng thực lực ngang cấp đánh với ngươi một trận toàn lực.

Mọi người sẽ nghĩ Vũ Tôn đang có ý sỉ nhục đối thủ, nhưng nhìn thái độ chân thật của hắn khiến bọn họ suy nghĩ lại. Áp chế cảnh giới chiến đấu cũng không phải chuyện hiếm lạ. Nhưng mà như vậy cực kì bất lợi cho hắn, chẳng nhẽ hắn lại dám làm vậy ?

- Hai ngươi đã sẵn sàng chưa?

Trọng tài nhìn hai người hỏi.

- Đã sẵn sàng.

- Vậy tốt, trận đấu bắt đầu.

Hai người mải quan sát đối thủ, không hề biết Hồn Thiên Đế vốn đạm mạc từ đầu ngày đến giờ bỗng tỉnh như sáo, chăm chú nhìn tỉ thí đài của Vũ Tôn không chớp mắt. Nhưng mọi người cũng mải theo dõi nên không thấy được sự lạ thường đó.

Đối thủ của Vũ Tôn ngay lập tức triệu hồi Hồn hoàn ra. Hồn hoàn của hắn là một con Đại địa chi hùng.

Hư ảnh Yêu hùng khổng lồ, bộ lông đỏ rực như nung trên lửa bọc lấy thân ảnh tên đối thủ. Khắp người hắn tràn ra một loại khí tức hoang dã.

- Đại địa run rẩy.

Tên thiếu niên kia gầm lên, đôi mắt đỏ ngầu do ảnh hưởng của Hồn hoàn. Tuy có vẻ như trông hắn rất nặng nề với con Đại địa chi hùng hư ảnh nhưng thân pháp hắn cực kì nhẹ nhàng.

Hắn tung người lên không trung, tay phải nắm chặt thành nắm đấm hướng Vũ Tôn bổ tới.

Vũ Tôn khẽ kinh ngạc. Đại địa chi hùng này tuyệt trên một trăm năm mươi năm, ít nhất cũng gần hai trăm năm. Xem ra tên này vận khí cực kì không tệ. Đáng tiếc lại gặp hắn.

Không cần triệu ra Hồn hoàn, Vũ Tôn khẽ lách mình cực kì ảo diệu, vừa vặn tránh thoát được nắm đấm của Đại địa chi hùng.

---

Cầu nguyệt phiếu, cầu Thank và cầu vote 10 sao nhé :) . Lâu lắm chưa có ai ủng hộ nguyệt phiếu nào. Buồn quá đi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio