Vũ Trụ Đại Phản Phái

chương 66: chúng ta lại gặp nhau rồi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nguồn: .

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.

Biên dịch: Tiêu Dao.

Trên sa mạc.

Mấy trăm chiếc mô tô bay đang lao vun vút.

Dẫn đầu là anh cả Tân Trình ở khu an toàn. Anh ta muốn mua chuộc Vương Hạo.

Từ khi cuộc thi bắt đầu, vị anh cả Tân Trình này đã bắt đầu chiêu mộ binh sỹ, mua chuộc mấy trăm tuyển thủ quán quân trên các hành tinh, để những người này tích điểm cho anh ta.

Nhưng những người này cũng tự biết khả năng của bản thân, muốn trổ hết tài năng trong hơn bốn nghìn người căn bản là không có cơ hội, chi bằng kiếm một khoản tiền, sau đó đi trường đại học khác.

Cách này được, khi cuộc thi vừa bắt đầu thì Tân Trình sẽ vượt qua các đối thủ, chiếm vị trí đầu bảng, tổng điểm đạt được là điểm.

Xoẹt!

Bỗng nhiên, một âm thanh xé nát máu thịt vang lên, khiến cho mặt mày những người đang chạy mô tô thay đổi.

A…

Tiếp đó là một tiếng kêu thảm thương vang lên, một học sinh rơi xuống mô tô bay, bị một mũi tên đỏ tươi đâm xuyên lưng.

– Kẻ địch tập kích!!

Có người hô lớn lên, mọi người nhanh chóng dừng mô tô bay, bố trí phòng bị.

Rầm rầm…

Chính vào lúc này, bốn phía vang lên tiếng bước chân rầm rầm.

Mấy trăm học sinh mở mắt ra từ từ, mồ hôi toát ra khắp trên trán, từng giọt chảy xuống theo gò má.

Chỉ nhìn thấy xung quanh họ, mấy chục nghìn tên tù nhân mặt mày dữ tợn đang nhìn chằm chằm vào họ, có một số tên còn rớt nước miếng, giống như đang nhìn thấy một đĩa thức ăn vậy.

– Không xong rồi, chúng ta đã bị bao vây, phải lập tức quay về mới được.

Một nam sinh dáng người nhỏ bé sợ hãi, đập vỡ chiếc vòng vận chuyển trên cổ tay, sau đó một luồng ánh sang màu đen xuất hiện, trong phút chốc người đã biến mất.

– Thật là ngu ngốc!

Người xung quanh nhìn thấy vậy, không chịu được cũng phải thốt lên.

– Bọn chúng muốn bỏ chạy, anh em mau xông lên!!

Đám tù nhân nhìn thấy cảnh đó, không cần nói nhiều nữa, tới tấp xông lên, đây đúng là thú săn của chúng, tuyệt đối không để cho đám học sinh này chạy thoát.

Hy Dung Hiên đứng trên sườn núi, bình tĩnh xem cảnh này, khẽ cười nói:

– Bốn trường Đại học trọng điểm quả là đã bỏ ra một khoản tiền lớn, có thể trang bị cho mỗi học sinh một chiếc vòng vận chuyển.

Vòng vận chuyển có thể đưa con người về khu an toàn, cũng không quá có giá trị, chỉ mười ngàn tệ thôi.

Nhưng Tháp vận chuyển nơi nhận thông tin, thì tuyệt đối không rẻ, không có trên trăm tỷ thì không thể nào xây dựng được.

Theo như anh ta hiểu, trên Hành tinh Gia Đạt tổng cộng có thiết lập mười khu an toàn, điều này có nghĩa là sẽ có mười Tháp vận chuyển, cộng thêm các hành tinh khác có khu thi đấu, xem ra lần này Bốn trường Đại học trọng điểm lớn tuyệt đối đã đem hết tài sản của mình ra rồi.

– Đại ca Tân Trình, chúng ta không ổn rồi, tù nhân quá nhiều, căn bản chống cự không nổi, chúng ta đi thôi!

Một cậu bé đầy sợ hãi, toàn thân run lên bần bật, so với đám tù nhân giết người không chớp mắt này, thì những học sinh chưa rời khỏi ghế nhà trường như họ, chỉ giống như một lũ cừu non.

– Không được đi, đi đồng nghĩa với việc thất bại.

Tân Trình thấy đã có sự thương vong, không cam tâm.

Rầm rập!!

Đột nhiên, một âm thanh vang lên, trên mặt đất xuất hiện một bóng đen lớn, một chiếc Cơ Giáp Cự Lang từ trên trời rơi xuống, tứ chi thép vững chắc oanh kích trên mặt đất.

– Là cậu ấy!

Các học sinh bên dưới bỗng nhiên đồng tử co lại, tất cả đều nghĩ đến Cơ Giáp Cự Lang này thuộc về ai rồi.

– Cơ Giáp Cự Lang cấp ba!

Vẻ mặt Hy Dung Hiên thay đổi, trong cuộc thi đẳng cấp này, làm sao có thể xuất hiện trò vui như thế này được!

– Ha ha…

– Đúng là phát tài rồi!

Vương Hạo hưng phấn hét lên, trong nháy mắt súng Gatling M hai bên vai Cơ Giáp Cự Lang nhắm chuẩn mục tiêu phía dưới.

Bằng bằng bằng bằng bằng bằng

Khi mười hai nòng súng, lập lòe ánh sáng, các viên đạn bắn vút lên bầu trời, bắn về phía tên tội phạm trên mặt đất, xé tan bầu không khí, sinh ra khí lực lớn mạnh, âm thanh chói tai xé tan ngon gió vang lên bên tai mọi người.

A…

Giây tiếp theo, tiếng kêu bi thảm vang lên giữa trời đất, từng đường máu đỏ tươi bắt tung tóe tách ra trên mặt đất

Leng keng.

– Chúc mừng chủ nhân sát hại thành công tính mạng của người khác, đạt được điểm phản diện.

– Chúc mừng chủ nhân sát hại thành công tính mạng của người khác, đạt được điểm phản diện.

– Chúc mừng chủ nhân sát hại thành công tính mạng của người khác, đạt được điểm phản diện.

Nghe thấy tiếng thăng cấp vang lên, tinh thần của Vương Hạo càng trở nên phấn khích, một lần nữa gia tăng sức mạnh tinh thần, khiến cho tốc độ bắn ra một lần nữa tăng nhanh.

Ừng ực…

Hạng người như Tân Trình, chỉ biết nuốt nước miếng, thực sự đây là học sinh cấp ba sao? Như vậy là quá mạnh rồi!? Ở cấp độ hoàn toàn khác so với bọn họ!

Dù sức công phá của Cơ Giáp rất lớn, nhưng nếu không có một sức mạnh tinh thần đủ mạnh để chống đỡ, thì ngay cả việc bắn súng thôi cũng không thể làm được.

Nhưng Vương Hạo đã bắn bao nhiêu phát súng rồi? Một trăm phát? Ba trăm phát? Hay là năm trăm phát!?

Nhưng không cần biết là bao nhiêu phát, đây tuyệt đối không phải là sức mạnh tinh thần mà một học sinh cấp ba nên có, hơn nữa cái mà Vương Hạo điều khiển đó là Cơ Giáp hình thú sát thương cấp ba, việc này yêu cầu rất lớn đối với sức mạnh tinh thần.

– Âm thanh vừa rồi, sao lại quen thuộc như vậy!?

Hy Dung Hiên nhíu mày, lúc nãy, trong Cơ Giáp vang lên câu nói phát tài rồi, câu nói này tuyệt đối anh đã nghe ở đâu rồi, hơn nữa là mới nghe thấy gần đây, nếu không thì rất khó giải thích tại sao lại có thể quen như vậy.

– Là Vương Hạo!!

Cuối cùng Hy Dung Hiên đã nghĩ ra là ai, nhưng điều khiến anh ta không thể ngờ được là, Vương Hạo có thể điều khiển Cơ Giáp cấp ba tới mức độ như vậy, còn là loại Cơ Giáp hình thú khó điều khiển nhất.

Vù vù…

Đột nhiên, súng Gatling M hai bên vai Cơ Giáp Cự Lang ngừng bắn, nhưng làn khói tỏa ra từ nòng súng vẫn khiến cho đám tù nhân không dám xông lên.

Oẹ….

Sau khi Vương Hạo hai chân mềm nhũn từ trong Cơ Giáp Cự Lang bò ra, không nghĩ gì, cậu ta vừa ra đã nôn ói.

Bây giờ đầu cậu ta không chỉ choáng váng, mà còn đau muốn chết, giống như bị người khác bắt đi khách ba ngày ba đêm vậy, toàn thân mềm nhũn không chút sức lực, hai mắt lấp lánh sao vàng.

Hù hù…

Hạng người như Tân Trình thở phào, hóa ra tên nhóc này vẫn còn là người, sức mạnh tinh thần cũng có mức tối đa.

Có điều, với tu vi của Võ Sư cấp một, mà có thể điều khiển Cơ Giáp hình thú cấp ba tới trình độ này, tuyệt đối là có một không hai trong Liên Bang Tinh Tế, tuyệt đối không phân thứ hạng.

– Ôi mẹ ôi!

Vương Hao ói ra mật xanh mật vàng rồi, lần sau cậu ta chắc chắn không dám sử dụng Cơ Giáp như vậy nữa, quá nguy hiểm đến tính mạng rồi.

Nhìn thấy sức mạnh tinh thần của Vương Hạo đã qua mức cho phép, tất cả đám tù nhân xung quanh bắt đầu rục rịch trở lại, từ từ mò đến chỗ Vương Hạo.

Vương Hạo bĩu môi, khinh thường chỉ ngón tay giữa vào đám tù nhân, sau đó lấy ra một bình Dược tề hồi phục cấp ba, uống một hơi.

Nhìn thấy Dược tề hồi phục cấp ba, trong lòng đám tù nhân giống như hàng vạn con ngựa đất đang chạy như bay, gặp phải yêu nghiệt điều khiển Cơ Giáp hình thú tới mức độ như vậy quả là đủ sợ hãi rồi, nhưng bây giờ cậu ta còn có Dược tề hồi phục cấp ba để uống, anh hai anh có tiền cũng không nên giàu đến như vậy chứ!?

– Tất cả các ngươi lui xuống.

Hy Dung Hiên bước ra, mỉm cười tiến về phía Vương Hạo.

– Vương Hạo, chúng ta lại gặp nhau rồi, cậu không quên tôi chứ!?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio