Vũ Trụ Huyền Kỳ

chương 176: thanh liên trường sinh quyết

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bên trong khu đình viện di động.

"Thế nào Liên Hoa, thương thế người này có thể chứ?".

Trần Phàm ngồi trên ghế đá, đối diện với hắn lúc này là Thiết Ma Lãnh đang được Thủy Liên Hoa khám bệnh.

"Hồi chủ thượng, cái này Thiết lão thương thế xác thực cực kỳ nghiêm trọng, nếu không nhờ pháp lực và đan dược chéo chống e rằng đã không thể sống tới bây giờ, là một loại nội thương trong giao chiến gây nên, đối thủ của lão hẳn là sử dụng công pháp chí độc chí hàn, bởi vậy cả linh hồn cũng bị trúng độc không nhẹ, có triệu chứng xuất huyết linh hồn, nếu chậm trễ thêm vài ngày nữa..."

Thủy Liên Hoa nhẹ nhàng đáp, câu tiếp theo hiển nhiên không cần nói thì ai cũng biết rồi.

linh hồn xuất huyết là hiện tượng khi linh hồn của một tu sĩ bị tổn thương đã đến mức độ vô cùng nghiêm trọng, gần như sắp đến bờ vực sụp đổ, tùy theo mức độ mà linh hồn sẽ bị bào mòn từng chút một, người gặp phải nếu không có biện pháp đặc hiệu e là chỉ có thể ngồi chờ chết mà thôi.

"Ngươi vậy mà hoàn toàn nắm được thương thế của ta!".

Thiết Ma Lãnh sững sờ, không nghĩ tới nha đầu trước mắt này chỉ thăm khám mới vài cái hô hấp đã nhìn rõ bệnh trạng của lão, nếu nàng cũng là cường giả như lão thì cũng thôi, nhưng đáng nói là nha đầu này tu vi mới chỉ có kết đan cảnh, tuổi tác thoạt nhìn còn rất trẻ, vậy mà đã có năng lực y sư lợi hại như vậy, không khỏi để cho lão sinh lòng cảm thán, nói như vậy thương thế của mình là có hi vọng trị được sao?

Không sai, đúng như Thủy Liên Hoa vừa nói, lão đúng là trong một trận chiến sống còn bị thương tới như vậy, đối thủ là kẻ trong ma đạo, tu luyện một loại công pháp cực độ âm tàn, vậy mà ăn mòn cả pháp lực lẫn linh hồn của lão, nếu không phải trong lúc nguy cấp xuất ra thủ đoạn bảo mệnh vậy ngày hôm đó đã chết dưới tay của kẻ kia rồi.

Nghĩ tới đây, Thiết Ma Lãnh trong lòng lại dâng lên phẫn nộ cùng ngập tràn lửa hận!

"Vậy chữa trị mất khoảng bao lâu?".

Trần Phàm lại hỏi.

"Nhanh thì mười ngày, chậm thì nửa tháng là có thể khôi phục như ban đầu".

Thủy Liên Hoa tự tin đáp.

Thanh Liên Trường Sinh Quyết là công pháp trị liệu tối thượng, lại thêm hết hợp với Hóa Thủy Công thần diệu đa năng, có thể trị liệu được mọi loại tổn thương cả về nhục thân lẫn linh hồn, cho dù là chân tay đứt đoạn, nội phủ dập nát, linh hồn hủy hoại, chỉ cần còn một hơi thở chưa tan cũng có thể cầm giữ lại được, đơn giản giống như vừa được ăn vào tiên đan, thần kỳ tinh diệu, là công pháp đặc biệt hệ thống truyền thụ cho Cứu Thục Đoàn.

"Mười...mười ngày nửa tháng?".

Thiết Ma Lãnh lắp bắp kinh hãi, sắc mặt có chút mộng, thương thế của lão nặng tới mức nào bản thân lão là người rõ ràng nhất, cho dù có được đan dược kia phục dụng cũng ít nhất phải bế quan nửa năm mới có thể lành lại tám chín phần, vậy mà giờ đây nghe nha đầu kia nói chỉ cần mười ngày nửa tháng liền có thể khôi phục hoàn toàn.

Đây rốt cục là cái thứ người gì, thần tiên sao?

"Tốt! Vậy trong thời gian này ngươi cứ ở lại đây điều trị cho Thiết lão, nếu có gì cứ phân phó đám người Lữ Bố là được".

Trần Phàm hài lòng gật đầu, sau đó lại quay sang Thiết Ma Lãnh mà nói:

"Còn ngươi sau khi khỏi bệnh muốn đi hay ở ta sẽ không giữ lại".

"Tiểu tử ngươi không sợ ta sau khi khỏi bệnh sẽ trả thù ngươi sao?".

Thiết Ma Lãnh kinh nghi bất định hỏi.

"Ha ha ha...đương nhiên không sợ, tương phản mà nói nếu như Thiết lão ngươi không sợ thứ sau lưng ta lần trước...vậy cứ việc ra tay".

Trần Phàm ngửa cổ mà cười, ánh mắt đầy thâm thúy liếc nhìn Thiết Ma Lãnh một cái, nếu hắn đã để Thủy Liên Hoa chữa trị cho lão giả này tức là đã nắm đằng chuôi mười phần rồi, nào còn có cái gì phải e ngại ở đây nữa chứ, nói là không giữ lại, đó chính xác là bởi vì không cần giữ lão cũng sẽ chủ động đầu nhập vào mình.

Sau đó hắn chính là ở lại đây quan sát quá trình trị liệu.

Thủy Liên Hoa khẽ bấm niệm pháp quyết, chỉ thấy phạm vi nơi này vốn dĩ vô cùng khô ráo lại đột nhiên xuất hiện từng đợt hơi sương, sương mù phiêu miểu, trong chốc lát khiến cho khung cảnh đình viện liền trở nên huyễn ảo bồng bềnh, rồi giống như được nàng kêu gọi điều khiển, màn sương sau đó tụ lại với nhau rồi liên tục xoay tròn, lấy Thủy Liên Hoa làm trung tâm, cứ thế ngưng tụ dần thành một dòng nước nhỏ, theo cánh tay ngọc của nàng vung lên cuối cùng hướng phía Thiết Ma Lãnh mà tới, dòng nước nhanh chóng bao phủ lấy cả người của lão vào bên trong, nhìn qua như là một người bị quả cầu nước bao bọc.

"Không cần chống cự".

Thấy lão giả có vẻ như giật mình đề phòng, Thủy Liên Hoa liền lên tiếng nhắc nhở lão.

Thiết Ma Lãnh nghe vậy mới hơi có chút buông lỏng thân thể, dù sao cũng đã đến tận đây rồi, lão cũng chỉ có thể ký thác hi vọng vào nữ tử trước mắt này mà thôi.

Quả cầu nước bao kín từ trên xuống dưới, giống như thủy ngục muốn dìm lão chết đuối vậy, mà ngay lúc bị thủy cầu bao bọc lão cũng phát hiện ra mấy giác quan của mình đều bị phong bế với bên ngoài, không nghe không nhìn không thấy, chỉ có một màn mờ ảo vặn vẹo trước mặt, nhưng kỳ lạ thay, ở bên trong thủy cầu mà Thiết Ma Lãnh lại không hề cảm giác khó thở chút nào, giống như nước mà không phải nước, trái lại khá là thoải mái, từng làn dòng nước đi qua thất khiếu, thấm qua từng lỗ chân lông xuyên vào trong cơ thể, nước tựa hồ như có sinh mệnh, đi đến đâu liền xoa dịu nỗi đau đến đó, nếu tinh tế cảm nhận có thể thấy thương thế của lão đang chầm chậm thuyên giảm.

Quá đỗi vui mừng, Thiết Ma Lãnh vội vàng vận chuyển công lực, kết hợp với làn nước kỳ diệu kia, tùy ý để cho nó xông xáo trong người, nội tâm cũng âm thầm kinh hãi, trên đời này còn có loại kỳ công đến như vậy sao!!?

Mà còn chưa dừng lại ở đó, bên trong thủy cầu lúc này lần lượt hiển hóa ra từng đóa thanh liên, giống như những bông hoa của nước, to nhỏ đủ loại, lớn thì bằng cái đấu, nhỏ thì bằng nắm tay, vừa hiện ra liền tự động xoay tròn, xoay một cách chậm rãi, sau đó từ cánh hoa tản mát ra từng đạo khí lưu màu xanh, hòa quyện với nước, khiến cho toàn bộ thủy cầu cũng ẩn ẩn có xu thế chuyển sang màu xanh nhạt.

"Thật là vi diệu a!".

Trần Phàm đừng ở một bên nhìn xem cũng không khỏi cảm thán, hài lòng gật đầu, trước mặt hắn lúc này chỉ thấy Thủy Liên Hoa cánh tay uyển chuyển vung lên, điều khiển khối thủy cầu trước mặt, nhẹ nhàng mà nghiêm túc, cách trị liệu này hắn cũng chưa từng được nghe qua bao giờ, đây chính là hiệu ứng của Thanh Liên Trường Sinh Quyết khi phối hợp cùng Hóa Thủy Công sao?

Hắn từ bên ngoài cũng có thể cảm giác được, quả cầu nước kia ẩn chứa một cỗ sinh mệnh lực khổng lồ, lại là cực kỳ thuần khiết, đang không ngừng tu bổ thương thế và linh hồn của lão giả, thủ đoạn này quả thực có thể xưng nghịch thiên, phải biết tổn thương về linh hồn khó chữa vô cùng, đan dược để trị liệu cũng là phi thương trân quý, huống hồ lại còn là xuất huyết linh hồn nghiêm trọng như vậy, nhưng hiện tại Thủy Liên Hoa vậy mà chỉ dùng hai bộ công pháp phối hợp với nhau lại có thể giải quyết được, xem ra đúng là trong mười ngày nửa tháng hoàn toàn có thể trị dứt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio