Cứ nhìn xem, giống như giải nô ben, rất công bằng đúng không, nhưng người phương đông nếu không thuộc về phe tư bản hoặc là có quốc tịch âu mỹ, thì cực kỳ khó có được giải nô ben.
Thậm chí thật nhiều các giải nô ben được trao đều thiên hướng chính trị, hãy xem từ khi nô ben bắt đầu có được bao nhiêu người phương đông đạt được giải nô ben, mặc dù họ cũng có đóng góp cho nhân loại thật lớn.
Thậm chí giải nô ben hòa bình từng không ít lần trao giải nô ben hòa bình cho những kẻ gây chiến tranh, thậm chí là đàn áp và giết hại nhưng người dân thường vô tội.
Khi sắp kết thúc thời đại cũ, giải nô ben hòa bình còn được trao cho gã đen tổng thống mẽo.
Kẻ đã phát động hàng chục cuộc chiến tranh tấn công vào các nước trung đông, kẻ đã làm cho hàng chục triệu người phải sống trong chiến loạn, tất cả chỉ trong năm gã đen này làm tổng thống.
+++++++++++++++++
Đôi khi tác lạc đề xa quá, bỏ qua vấn đề này nhé
(Sự thật là những lúc vấn đề đi lan man như thế này chính là bởi vì tác giả hơi bí trong việc xử lý kịch bản.
Đoạn này đọc xong nhớ xóa đi trong đầu nhé (っ^▿^)(っ^▿^))
+++++++++++++++++
Quay lại với Đại Đế.
Đại Đế từ thời đại cũ được thật nhiều người hâm mộ, đầu tiên là bởi vì tài năng của Đại Đế, tài năng của Đại Đế thì không cần phải nói.
Tiếp đó chính là Đại Đế có một nụ cười rất tươi, rất có lực tương tác, mặc dù nhiều người biết nụ cười này của Đại Đế cũng chỉ là một nụ cười kiểu công nghiệp.
Nhưng đối với một nụ cười như vậy, lại không ai có thể có thái độ khó chịu, dù sao thì nụ cười này nhìn đều rất chân thành và ấp áp, tất nhiên trong lòng Đại Đế như thế nào thì không ai biết được.
Đại Đế đối với Nguyễn Linh Trúc vui mừng cười nói:
“Được! Cũng không cần phải chờ đến khi nào đâu, chốc lát cùng ta về nhà luôn là được.
Ta bây giờ cũng đã già rồi, cũng coi như dưỡng lão, tống chung thì không vội, dưỡng lão trước đã! ”
Nói xong thì tự mình cười lớn, khác không nói nhưng Đại Đế đúng là thật sự muốn như vậy.
Không chỉ là bởi vì Nguyễn Linh Trúc có Lộc Động Đình cái này bối cảnh, mà bởi vì thực sự là tin tưởng Nguyễn Linh Trúc nói.
Đại Đế mặc dù hiện tại vẫn là vợ con đề huề, nhưng từ khi lên trị vị nước Thỏ Nâu, cho đến nay là nước Gấu Ngố và đứng đầu Chính phủ liên hiệp.
Từ khi ấy Đại Đế về nhà số lần càng ngày càng ít, quanh năm suốt tháng đều gần như không ở văn phòng cũng là đi công tác.
Không nói đến như Đại Vũ ba lần ngang qua nhà không về nhưng nhiều ngày không về nhà và về nhà cũng không lâu liền tiếp tục công tác là thực sự có.
Từ khi lên trị vì nước Thỏ Nâu bởi vì con cái còn nhỏ, cho nên ở gần thì ít xa cách thì nhiều, mặc dù vẫn yêu thương cha, nhưng con cái Đại Đế lại không có nhiều thân cận.
Cũng thật may Đại Đế phu nhân cũng là một người phụ nữ tài giỏi, đều có thể giúp chồng dạy con, cũng có chính mình công tác, hơn nữa cho dù nhiều xa cách hai vợ chồng tình cảm cũng khá tốt.
Đại Đế không dám tưởng tượng nếu đổi lại một người phụ nữ khác, sợ là con cái của Đại Đế không chỉ là không thân với Đại Đế, có thể còn là không thèm nhận cha cũng không có gì lạ.
Bởi vậy, Đại Đế nghe Nguyễn Linh Trúc nói muốn dưỡng lão tống chung cho chính mình, mặc dù chính là một lời nói không may, nhưng Đại Đế lại cảm thấy thích hơn những lời nói tốt đẹp nhiều.
Cho nên liền thử một chút, nếu có thể đem theo Nguyễn Linh Trúc bên người cũng là tốt, vừa có được liên hệ chặt chẽ với Lộc Động Đình, lại vừa có được một cô con gái ngoan ngoãn xinh đẹp, còn thân cận với chính mình.
Dù sao Đại Đế cũng đã tuổi già, nếu không phải vì Địa cầu còn nguy cơ, Đại Đế đều muốn lui ra khỏi vị trí mà quay về quây quần với gia đình.
Thậm chí nếu là ở nhà nhàn nhãn nghỉ hưu, hằng ngày lại ôm cháu đi dạo công viên là tốt nhất.
Hơn nữa Đại Đế cùng nhìn ra Lộc Động Đình và Nguyễn Linh Trúc mặc dù thân cận, nhưng cũng chỉ là chút hảo cảm, lại phần nhiều có vẻ là giống hảo cảm của người thân với nhau nhiều hơn là nam nữ tình cảm.
Như vậy mang theo Nguyễn Linh Trúc bên người, nếu trợ lý có chút cố gắng bắt được Nguyễn Linh Trúc thì là thiên đại chuyện tốt.
Đại Đế cũng đem trợ lý như chính mình con cháu, lại là đem bồi dưỡng làm người kế nghiệp.
Nếu bắt được Nguyễn Linh Trúc chẳng khác nào có được sự ủng hộ của Lộc Động Đình, như vậy không chỉ là tiền đồ như gấm mà Địa cầu càng có thể nhanh chóng bước đi,
Đại Đế nói xong, Nguyễn Linh Trúc lại càng thẹn thùng, cả người đều sắp chui xuống dưới gầm bàn vì xấu hổ.
Còn Lộc Động Đình nghe vậy lại là không vui, hắn lại không ngốc, cho dù không đoán được ý nghĩ chính xác của Đại Đế nhưng cũng đoán được phần nào.
Chẳng qua chính là Đại Đế muốn sử dụng Nguyễn Linh Trúc làm thành cầu nối vững chắc với chính mình mà thôi, tuy rằng hẳn là có chút thành phần vì thực sự thích Nguyễn Linh Trúc, nhưng hẳn cũng là muốn một hòn đá ném hai chim.
Bởi vậy Lộc Động Đình liền nâng chén lên nói:
“Vấn đề này nói sau, bây giờ quan trọng nhất là uống rượu, chúng ta đàn ông phải cạn chén, hai người kia thì rùy họ di.
”
Sau đó nói với Nguyễn Linh Trúc và Sindragosa:
“Uống được thì hãy uống, nếu không cũng không sao, nhấp môi là được.
”
Nói rồi hướng Đại Đế và trợ lý nâng chén rượu ý bảo một chút, rồi dốc cạn.
Đại Đế cũng nâng chén lên hướng về phía Lộc Động Đình một cái sau đó uống cạn.
“À!.
!” Đại Đế sảng khoái “khà” một tiếng nói:
“Quả thật là rượu ngon, mặc dù rượu nặng không kém gì vodka.
Nhưng lại không hề cay độc, rượu lại mượt mà mềm mại, uống vào mịn màng như lụa nhưng uống tới đâu đều thấy nóng phừng phừng tới đó.
Chính là mặc dù hơi rượu bốc lên nóng như vậy, nhưng lại vẫn là cảm thấy thoải mãi như là được xông hơi.
Không những thế rượu hương mặc dù không nồng như dư ôn lâu dài.
Quả là nhất đẳng rượu ngon, vodka tôi mang đến hơi kém một chút.
Chỉ tiếc là người nấu ra loại rượu này!.
ài
Thật là quá tiếc nuối, rượu ngon như vậy lại vì vậy mà thất truyền.
”
Lộc Động Đình nghe vậy thực vừa ý, lại có chút tự hào, dùng đũa gắp thức ăn chung gắp cho Đại Đế một viên thịt, sau đó lại gắp cho trợ lý cười nói:
“Đây, thử một miếng, cái này mới thực sự là đặc sản duy nhất có chỗ này có thể có.
Ngài Đại Đế nếm thử liền sẽ siêu cấp bất ngờ cùng kinh hỉ.
Nếu Đại Đế đoán được nguyên liệu chính là thịt gì, tôi sẽ tặng cho Đại Đế một miếng lớn.
Còn về rượu Đại Đế càng không cần tiếc hận, thất truyền là không có khả năng thất truyền.
Rượu này là cần một loại men đặc biệt do mẹ tôi cải tiến và hoàn thiện từ công thức gia truyền của dòng họ.
Tôi cũng là học được cách làm loại men này từ mẹ tôi thật lâu rồi.
”
Đại đế dùng đũa kẹp viên thịt Lộc Động Đình gắp lên ăn, vừa cho vào việng cắn một cái, Đại Đế cảm giác viên thịt dai mềm.
Nước thịt cùng dầu trơn chảy tràn khoang miệng, thịt được đánh nhuyễn cho nên dai vì các sợi thịt được đánh chặt với nhau, nhưng lại rất mềm vì sợi thịt đã bị đánh nhuyễn.
Mặc dù nước thịt cùng dầu trơn chảy đầy khoang miệng nhưng cũng không có cảm giác ngán hay ướt dính, mà là mềm mượt trơn trượt.
Hơn nữa cùng với hương thịt xông lên cả khoang mũi, dư vị lâu dài, Đại Đế hơi híp mắt hưởng thụ.
Đến khi nuốt xuống Đại Đế mới hiểu được vì sao Lộc Động Đình nói rằng cho mình kinh hỉ.
Thịt còn chưa nuốt xuống đến dạ dày, bởi vì được enzim trong nước bọt tiêu hóa một phần, cho nên một lượng lớn năng lượng cùng dinh dưỡng được hấp thu trong cơ thể.
Năng lượng và dinh dưỡng trong thịt được Lộc Động Đình đánh tan gần hết, cho nên đối với Đại Đế lượng năng lượng và dinh dưỡng này thì cũng không là bao nhiêu.
Nhưng đối với người bình thường, lượng năng lượng và dinh dưỡng này cũng là khá lớn, hơn nữa tính chất lại ôn hòa, từ từ cải tạo thân thể từ trong ra ngoài đến tận từng tế bào.
Đại Đế ngay lập tức cho rằng Lộc Động Đình có phương pháp tăng cường năng lượng và dinh dưỡng trong thịt.
Bên cạnh trợ lý cũng chỉ nhấp miệng một chút, cũng không ăn mà ngồi phục vụ, thấy Đại Đế và Lộc Động Đình cạn chén vội vàng đứng dậy rót cho hai người đầy ly.
Nguyễn Linh Trúc và Sindragosa cũng cùng Đại Đế và Lộc Động Đình cạn chén.
Sindragosa rượu gì chưa được uống qua, rượu này của Lộc Động Đình nếu đối với người thường thì có thể coi là tuyệt hảo, nhưng đối với uống nhiều các loại siêu phàm rượu quý thì kém đến thật nhiều.
Hơn nữa độ nặng cũng không là gì, Sindragosa mặc dù không biết độ rượu là gì, nhưng cũng biết như thế nào là rượu nặng.
Ở Azeroth có những loại rượu rồng uống còn say, đừng nói loại này rượu gạo của phàm nhân.
Nguyễn Linh Trúc thì không được như vậy, một ly rượu xuống bụng, bởi vì rượu này ôn thuần cho nên cũng không có nhiều cảm giác, chỉ là giống như uống một ly nước hơi cay nhẹ mà thôi.
Nhưng rượu ôn thuần là ôn thuần, chỉ là cũng không đại biểu cho lượng cồn trong rươu thiếu, thậm chí lượng cồn còn thật cao không ít.
Hơi rượu nhanh chóng bốc lên làm cho đang xấu hổ hồng hồng mặt Nguyễn Linh Trúc, mặt càng thêm hồng diễm ướt át.
Trợ lý đang muốn tiếp tục rót rượu cho Nguyễn Linh Trúc và Sindragosa, thì bị Lộc Động Đình cản lại nói:
“Khôn cần, Sindragosa nếu muốn uống sẽ tự lấy, em Trúc thì không cần rót thêm đâu.
”
Trợ lý nghe vậy buông bình rượu trở lại ngồi xuống bên cạnh của Đại Đế.
Lộc Động Đình thấy trợ lý của Đại Đế không động đũa, hắn gắp thêm một viên cho Đại Đế và thúc dục trợ lý của Đại Đế:
“Ăn đi, cứ tự nhiên như ở nhà.
Món này là không đâu có đâu, ăn nhiều càng có lợi đấy.
”
Nói xong lại nâng chén rượu lên cùng Đại Đế cụng ly rồi tiếp tục cạn chén.
Tuy rằng Lộc Động Đình nói vậy, nhưng vì thói quen nhiều năm đi theo Đại Đế, cho nên trợ lý cũng không làm theo lời của Lộc Động Đình.
Thấy Lộc Động Đình và Đại Đế đặt chén xuống, đang bưng chén chuẩn bị ăn thử thịt viên của Lộc Động Đình làm, liền ngay lập tức buông chén đũa cầm bình rượu lên rót cho Đại Đế và Lộc Động Đình.
Thật ra Lộc Động Đình cũng không để ý lắm vấn đề này, bởi vì dù sao đó cũng là trợ lý của Đại Đế, vuốt mặt cũng phải nể mũi.
Nếu Đại Đế không nói gì, hắn cũng chỉ nói hai câu rồi thôi, việc này cũng không phải là việc của hắn, Đại Đế và trợ lý tự có cách của riêng mình.
Đại Đế cạn chén cùng Lộc Động Đình cười nói, trong lòng lại đang nghĩ cách để hỏi Lộc Động Đình cách tăng thêm năng lượng cùng dinh dưỡng cho món thịt.
Thật ra Đại Đế hiểu lầm, Lộc Động Đìng sử dụng thịt chính là thịt của Deathwing cũng chính là thịt rồng, năng lượng và dinh dưỡng là cực kỳ nhiều, hơn nữa năng lượng cũng cực kỳ cuồng bạo.
Thịt này là đã bị Lộc Động Đình đánh tan bớt năng lượng bởi vậy, năng lượng trong thịt đều còn lại khá ít lại ôn hòa.
Nếu để nguyên năng lượng của thịt thì đến Đại Đế ăn vào cũng không dễ chịu, mặc dù Đại Đế thực lực là không kém, nhưng cuồng bạo năng lượng đánh sâu vào, cũng là đau lại vui sướng.
Đau là bởi vì năng lượng quá nhiều lại cực kỳ cuồng bạo, sẽ đánh sâu vào cơ thể từng trong ra ngoài.
Nếu muốn tưởng tượng một cách rõ ràng thì có thể xem lại tây du ký để có thể hình tượng chuẩn xác hơn, một cái tôn ngộ không chui vào trong bụng sau đó đánh đấm lung tung.
Cảm giác này thì hẳn là không mấy người muốn hưởng thụ, tất nhiên nếu bị M thì có thể loại trừ.
Vui sướng chính là thật nhiều thật phong phú năng lượng và dinh dưỡng, chỉ cần cố gắng tập trung hấp thu năng lượng và dinh dưỡng để tăng cường thực lực.
Cho dù là có đau đớn vô cùng, nhưng thực lực tiến nhanh thì hẳn ai cũng là sẽ vui vẻ chịu đựng, có những phương pháp tu luyện còn phải làm thân thể nứt toác sau đó dùng các loại thuốc để chữa thương.
So với những phương pháp khổ tu luyện khác, một cái tôn ngộ không ở trong bụng có vẻ như cũng không phải là quá lớn vấn đề.
Lại nói đến Đại Đế có ý muốn xin Lộc Động Đình phương pháp tăng lên năng lượng và dinh dưỡng trong thịt, Lộc Động Đình là không biết.
Nếu Lộc Động Đình biết hắn sẽ nói cho Đại Đế rằng thịt này chính là bị đánh tan gần năng lượng và dinh dưỡng, để xem biểu cảm khuôn mặt của Đại Đế lúc ấy, nếu có thể còn nhanh chóng chụp một ít ảnh chụp để làm ảnh sưu tập.
Phương pháp tăng lên năng lượng và dinh dưỡng trong đồ ăn là có, nhưng không phải Lộc Động Đình.
Cũng giống như là nấu thuốc để uống hay ủ phân bón cho cây, về bản chất thì cũng là giống nhau.
Nấu thuốc để uống là để chiết xuất tổng hợp những chất mà cơ thể cần để tăng cường sức khỏe hoặc chữa thương bệnh.
Ủ phân bón cho cây cũng là như vậy, sử dụng phương pháp ủ, thêm vào một số vật chất hoặc vi sinh vật, để nhanh chóng phân rã chuyển hóa các chất khó tiêu hóa cho cây, thành các chất dinh dưỡng cây dễ dàng tiêu hóa.
Như vậy phương pháp tăng lên năng lượng và dinh dưỡng cũng là như vậy, hoặc là làm biến đổi chuyển hóa trong quá trình chế tạo đồ ăn hoặc chiết xuất tổng hợp hay mượn năng lượng từ một thứ gì khác chuyển vào đồ ăn để thân thể dễ dàng hấp thu hơn.
Tuy nhiên cách nào cũng là không phải dễ dàng có thể làm được, chuyển hóa hay tăng cường dinh dưỡng và năng lượng trong đồ ăn đều không phải dễ dàng.
Hơn nữa cũng có thể sẽ là một sự lãng phí, giống như thời đại cũ, các đồ ăn được cho là bổ dưỡng thường được nấu với nhau, cho rằng làm như vậy sẽ làm món ăn thêm dinh dưỡng, thường gọi là dược thiện.
Thực tế thì những phương pháp dược thiện này phần lớn đều là khá lãng phí, bởi vì dược thiện thường sử dụng những đồ ăn hoặc dược liệu bổ dưỡng, bằng các cách chế biến để tạo thành món ăn.
Điều này có thể sẽ làm cho món ăn có mùi vị thơm ngon hơn, nhưng lại tạo thành một sự lãng phí các chất bổ dưỡng trong đồ ăn.
Con người nói chung và sinh vật nói riêng, cho dù là mạnh như rồng hay thậm chí là tinh không cự thú, tất cả đều có một giới hạn về việc hấp thụ năng lượng và dinh dưỡng.
Nếu năng lượng vượt qua quá nhiều thì có thể sẽ bị giống như quả bóng cao su quá căng, bùm một cái liền thành thịt vụn.
Nếu dinh dưỡng quá thừa cũng sẽ giống như là tưới quá nhiều nước cho cây, lượng nước thừa không chỉ lãng phí chảy ra, lượng nước được giữ lại trong đất cũng có thể làm ngạt úng và thối rễ cây.
Các món dược thiện có quá nhiều dưỡng chất bổ dưỡng cùng lúc, số lượng cũng là quá nhiều.
Bởi vậy khi ăn vào, ngoài lượng chất dinh dưỡng tối đa có thể hấp thụ của cơ thể, thì dưỡng chất bổ dưỡng thừa hoắc sẽ bị thải ra ngoài hoặc bị giữ lại trong cơ thể.
Đến khi các chất bổ dưỡng trong cơ thể quá nhiều sẽ làm cho cơ thể hoặc là phát triển quá mức hoặc là phản phệ lại làm cho cơ thể bị hủ bại, dễ dàng sinh ra các loại bệnh tật.
Tuy là nói vậy, vẫn có một số phương pháp chế biến hỗn hợp làm các dưỡng chất hoặc bổ sung hoặc biến đổi nhau tạo thành dưỡng chất bổ dưỡng hơn dễ dàng hấp thu và tiêu hóa hơn.
Hoặc chính là sử dụng các loại dược liệu, dùng cách chế biến đặc biệt để làm cho dược tính của dược liệu chuyển sang vào đồ ăn, như vậy sẽ làm cho đồ ăn có lượng chất dinh dưỡng bổ dưỡng cao hơn.
Nhưng các phương pháp này từ thời đại cũ cho đến nay cũng là thiếu chi lại thiếu.
Không phải vì các phương pháp này khó có thể nghiên cứu mà đơn giản là vì các phương pháp này hiệu quả so với các phương pháp chiết xuất tổng hợp hiện đại lại là thua xa.
Các phương pháp chiết xuất tổng hợp hiện đại, chỉ cần nhanh chóng xác định loại chất dinh dưỡng cần thiết, sau đó sử dụng các loại phương pháp chiết xuất tổng hợp lấy ra.
Loại phương pháp này sau khi được nghiên cứu ra sau đó liền có thể áp dụng dây chuyền sản xuất.
Sau khi được chiết xuất tổng hợp, xét từ chất cho tới lượng so sánh với việc chế biến thành đồ ăn đều là cao hơn nhiều.
Hơn nữa các phương pháp chiết xuất tổng hợp hiện đại có đặc điểm cực kỳ quan trọng đó chính là dây chuyền sản xuất, số lượng lớn, giá cả thấp, thích hợp để sử dụng đại trà, lợi nhuận lớn.
Có thể làm một phép so sánh đơn giản như trong một quả cam chỉ có khoảng – mg vitamin C, nhưng trong một viên con nhộng C thì có tới mg vitamin C.
Như vậy có thể thấy rằng phải có ít nhất quả cam mới cung cấp lượng vitamin C bằng với lượng Vitamin C trong một viên con nhộng mg.
Tất nhiên bởi vì trong quả cam không chỉ là có vitamin C mà còn nhiều loại dưỡng chất khác, quan trọng nhất chính là vitamin P đi kèm với vitamin C.
Vitamin P còn được gọi là yếu tố thẩm thấu mao mạch, có tác dụng làm bền mao mạch, điều hòa sự hấp thu và sử dụng vitamin C.
Vitamin P giúp vitamin C giữ các mô liên kết khoẻ mạnh, không bị oxy hoá và làm bền mao mạch nên phòng được chứng bầm da, chảy máu lợi!
Thiếu vitamin P các mao mạch sẽ dễ vỡ, dễ bị xuất huyết dưới da, bầm tím da, dễ bị xuất huyết nội tạng.
Vitamin này có nhiều trong cam, quýt, bưởi và thường kết hợp với vitamin C.
Bởi vậy lượng vitamin C hấp thu từ quả cam có tỉ lệ cao hơn và cũng mang lại lợi ích cho sức khỏe nhiều hơn, nếu sử dụng quá nhiều viên vitamin C lại có nguy cơ gây ra sỏi thận.
( Anh em nào tu tiên thì nhớ nhé, uống vitamin C cho nhiều để nhanh kết đan )
Nhưng lại có một vấn đề chính là, trong một viên con nhộng vitamin C mg có chứa đên mg vitamin C, trong mg vitamin C này chỉ cần cơ thể hấp thu được % chính là đã mg.
Số lượng vitamin C cơ thể hấp thu được này đã ngang bằng với toàn bộ số lượng vitamin C có trong một quả cam.
Mà khi sử dụng một quả cam cơ thể cũng không thể hấp thu được tất cả lượng vitamin C có chứa trong một quả cam.
Hơn nữa với giá cả của một quả cam thông thường cũng đã đủ để mua một vỉ vitamin C có tới viên con nhộng mg.
Bởi vậy mặc dù hấp thụ vitamin C từ trong các loại thức ăn tự nhiên tốt cho cơ thể hơn, nhưng phần lớn vẫn lựa chọn vitamin C tổng hợp.
Vì từ tất cả mọi mặt lợi ích, viên vitamin C tổng hợp mới chính là mang lại lợi ích tốt nhất.
Bởi vậy Đại Đế thấy Lộc Động Đình có thể có phương pháp tăng năng lượng và dinh dưỡng cho đồ ăn mới thèm như vậy.
Chỉ là Đại Đế sẽ khá thất vọng vì Lộc Động Đình chỉ biết đánh tan năng lượng trong đồ ăn mà thôi.
Nếu là Sindragosa hẳn là sẽ có, nhưng loài rồng và địa vị của Sindragosa đời trước thì cũng không cần.
Rồng cũng sẽ không lãng phí cho nên cũng không cần sử dụng các loại phương pháp tăng cường dinh dưỡng và năng lượng cho đồ ăn.
Cho dù ở Azeroth thì cũng phải tuân thủ nguyên lý năng lượng thủ hằng.
Muốn tăng năng lượng và dinh dưỡng trong đồ ăn, thì tất nhiên phải sử dụng cái gì đó ít nhất là có năng lượng và dinh dưỡng tương đương để bổ sung hoặc biến đổi.
Đối với rồng nếu phiền toái như vậy thì tại sao không bỏ tất cả vào miệng rồi nhai nuốt luôn, vừa nhanh chóng lại tiện lợi, thậm chí càng là tiết kiệm không lãng phí.
Dù sao nếu chế biến nhiều ít cũng sẽ làm mất đi một phần năng lượng và dinh dưỡng trong đồ ăn.
.