Nhai trong chốc lát, cảm thấy miệng đã đỡ chát, Nguyễn Linh Trúc phun nước cỏ cùng với bã cỏ ra ngoài, thở dài một tiếng nói với Sindragosa.
“Sống rồi, cuối cùng cũng sống sót được.
Em cứ tưởng là bị dính mồm chết luôn chứ, nó chát, cực kỳ chát, kinh khủng thật đấy.”
Sindragosa vẻ mặt khó hiểu trên đầu có thể bằng mắt thường thấy được vô số dấu chấm hỏi.
Mặc dù cũng đoán ra được rằng Nguyễn Linh Trúc ăn quả trám không có vị như mong muốn.
Nhưng chính là như thế nào khác biệt với mong đợi của Nguyễn Linh Trúc thì Sindragosa cũng đến chịu.
Một là Sindragosa chưa ăn quả trám bao giờ, hai là Sindragosa cũng không biết được Nguyễn Linh Trúc mong đợi hương vị gì ở quả trám.
Càng quan trọng là lý do trước, bởi vì nếu Sindragosa được nếm thử quả trám một lần, ít nhất Sindragosa cũng thực lý giải được hương vị của quả trám là như thế nào, cho nên thêm một bước đoán ra hương vị mà Nguyễn Linh Trúc mong đợi.
Sindragosa mặc dù trở thành một Sindragosa mới, nhưng linh hồn vẫn là linh hồn của Sindragosa, một số thứ là sẽ không thay đổi.
Sẽ không suy nghĩ quá nhiều, không hiểu liền tìm cách để hiểu, dù sao ở Azeroth thì Sindragosa cũng là đứng đầu cường giả.
Mà cho dù hiện tại ở Địa cầu Sindragosa vẫn là đứng đầu cường giả, cho dù một đám cường giả vũ trụ bị chắn bên ngoài Địa cầu kia, Sindragosa vẫn có tự tin rằng đem hioj toàn bộ xử lý được.
Sindragosa cầm trong tay một quả trám, học theo Nguyễn Linh Trúc chà vào quần áo sau đó cho vào miệng nhai.
Rất nhanh chóng, Sindragosa cảm thấy đầy miệng vị chát, còn có hạt cứng giòn, lại nghe một chút mùi thơm bùi của cái gì đó.
Tất nhiên, chừng đó đối Sindragosa không là gì cả, dù sao Sindragosa cũng là rồng.
Thậm chí các sợi kết tủa lại của chất chát bên trong miệng Sindragosa cũng không có tồn tại giống như Nguyễn Linh Trúc, dịch vị của rồng cũng không phải là đơn giản, chưa nói tới Sindragosa là cường giả.
Thực rõ ràng ngoài việc khá là chát, hạt cứng, thì quả trám cũng có ưu điểm là mùi hương khá thơm, theo khoang miệng xốc thẳng lên mũi, bên trong vỏ hạt có nhân cũng rất thơm và bùi.
Tiếp tục cầm lấy một quả khác chà lau lên quần áo cho sạch lớp phấn sáp.
Sindragosa lần này không bỏ tất cả vào miệng nhai mà là bóc lớp thịt quả bỏ vào miệng nhai.
Sau đó vẫn là dùng tay, đúng hơn chính là dùng móng tay tách vỏ hạt của quả trám, bóc ra giống như người bình thường bóc vỏ quýt.
Có lẽ miêu tả đúng hơn là dùng móng tay kháy bóc dưa chuột bao tử.
Thực nhẹ nhàng không tốn sức gì Sindragosa đã bóc được vỏ hạt trám ra, sau đó lấy ra hai nhân hạt trám có hơi chút mềm mại bỏ vào miệng nhai.
Trước ánh mắt hâm mộ và thèm thuồng của Nguyễn Linh Trúc, Sindragosa nhai kỹ nuốt chậm hơi khép hờ mắt cảm nhận hương vị của nhân hạt trám.
Bởi vì nhân hạt trám thực nhỏ chỉ có một chút xíu mà thôi, hơn nữa mỗi hạt cũng chỉ có một đến hai nhân.
Mỗi cái nhân cũng đều có hình quả trám nhưng lại bẹp như hạt dưa vậy.
Lại nói cho dù là hạt trám nào có hai nhân, cũng là một nhân hơi lớn đầy đặn hơn một chút, còn một nhân còn lại thì lại nhỏ lại dẹp lép.
Hơn nữa những hạt trám nào có hai nhân thì hạt thường lớn hơn một chút, bởi vậy phần thịt quả sẽ ít hơn, bởi vì là nhân đơn cho nên hạt nhân cũng lớn hơn.
Cho nên nếu nhà nào có cây trám để dùng ăn mà không phải thu hoạch bán, đều xem xét lựa chọn cây trám có số lượng hạt có nhân đôi hoặc nhân ba ít, mà chọn cây trám có hạt một nhân chiếm tỉ lệ lớn hơn.
Phương pháp lựa chọn thì rất đơn giản, lựa chọn một số cây trám sai quả, trái cây có ngoại hình đẹp và phần thịt quả dày, mỗi cây lấy một số lượng quả trám nhất định đem tách ra đánh dấu, sau đó dùng ăn phần thịt quả, giữ lại hạt.
Sau đó đem mỗi hạt trám đều chặt ngang liền nhìn thấy hạt trám có bao nhiêu nhân, cứ thế phân loại ra rồi so sánh.
Tất nhiên, đây là phương pháp thủ công, sử dụng để so sánh thì cũng không có nhiều chính xác, lại rất tốn thời gian.
Nhưng chính là từ xưa đến nay, chỉ có duy nhất cách làm truyền thống này, cũng không có phương pháp lựa chọn nào khác cả.
Sindragosa vừa mở mắt thì thấy Nguyễn Linh Trúc trong tay cầm mấy hạt trám đưa đến trước mặt mình.
Sindragosa cầm lấy một quả trám bóc thịt quả ăn luôn sau đó như cũ bóc hạt trám.
Nguyễn Linh Trúc thấy Sindragosa bóc vỏ hạt từ bên trong lấy ra nhân hạt trám mềm mại trắng muốt thì đem mấy quả trám còn lại cho Sindragosa, nhảy nhót dùng hai bàn tay khum lại với nhau xin
“Cho em...!cho em...!”
Sindragosa một tay tiếp nhận quả trám một tay đem nhân hạt trám bỏ vào tay cho Nguyễn Linh Trúc.
Nguyễn Linh Trúc nhanh chóng đem nhân trám ném vào trong miệng, sau đó híp mắt lại, vừa ăn vừa mỉm cười hạnh phúc.
Vài tiếng sau....
“Em trước giờ chỉ là ăn trám đã chế biến rồi, tất nhiên là không còn nhựa cho nên không còn bị chát nữa.
Trám tươi chưa chế biến mà em ăn như thế không bị dính mồm mới là lạ.
Tự làm thì tự chịu còn khóc lóc chít chít làm cái gì.”
Lộc Động Đình cùng Rick Sanchez đã xuống đất, cùng với Sindragosa và Nguyễn Linh Trúc nhặt trám vào bao, vừa trò chuyện.
“Thì tại em nghĩ rằng quả trám chính là ăn được như vậy, trước đến giờ mẹ mua trám về đều là ăn được luôn.
Em biết đâu được đấy, cho nên em nghĩ rằng quả trám cũng giống như những loại trái cây khác thôi.”
“Cho dù là trám được chế biến rồi, em ăn nhiều còn thấy chát miệng huống gì là trám tươi, bên trong đầy nhựa.
Tham ăn lại ngốc.”
Lộc Động Đình nói nói thấy Nguyễn Linh Trúc ngồi xổm khoảng cách vừa đủ tầm tay, liền cho Nguyễn Linh Trúc một cái cốc đầu.
“Ui da!
Sao lại đánh em, người không biết không có tội.
Lại nữa, Sindragosa cũng ăn đấy thôi, ăn ngon lành luôn không kêu chát gì cả.
Rõ ràng là trái em ăn bị chát thôi, tại em xui, đen thôi đỏ quên đi.”
“Ha hả...!
Xem người ta Sindragosa là nhân vật nào.
Người ta là Azeroth đứng đầu cường giả, là rồng, một trong những con rồng mạnh nhất thế giới, là Nữ hoàng băng giá, Nữ hoàng của băng sương vong linh cự long.
Đừng nói là quả trám, liền thực lực như Sindragosa ăn luôn thạch tín cũng chỉ là muỗi đốt i nốc mà thôi.
Người ta Sindragosa bởi vì cường đại, cho nên ăn cái gì cũng là nếm ra được thành vị thơm ngon hết.
”
“Thôi, cậu đừng có bốc phét.
Tôi cũng là trong miệng cậu theo như lời cường giả nè, nhưng tôi dám chắc rằng nếu tôi mà ăn một quả trám tươi nào tôi sẽ bị chát cho dính mồm luôn.
Đừng tin vào lời của Lộc Động Đình, trên mạng chẳng phải có câu, đàn ông miệng toàn lời nói dối hay sao, Lộc Động Đình chắc chắn cũng đầy mồm bốc phét thôi.
Để mai mốt ông dạy cho cháu chế tạo vào loại thuốc, đảm bảo có là cứ...!ừm phân, ăn vào cũng thấy ngon miệng.”
Rick Sanchez ở bên cạnh nói xen vào, nhân tiện hợp lý hợp pháp bôi nhọ Lộc Động Đình.
“Rick, ông biết tính tôi rồi đấy, ý kiến nhiều tôi đánh đấy.
Mà ông đừng có chế thuốc linh tinh ở Địa cầu, tôi không muốn ông chế ra loại thuốc như Lọ thuốc số đâu.
Nếu Địa cầu mà xảy ra chuyện là ông sẽ xong đời đấy, thật sự xong đời.
Lại nói ông từng ăn phân rồi hay sao, làm sao mà biết phân không ngon?”
Rick Sanchez nghe Lộc Động Đình nói xong lập tức đứng thẳng dậy đùng đùng nổi giận.
Vừa há miệng định mắng chửi Lộc Động Đình, nhưng đột nhiên nghĩ lại cái gì đó lập tức ngậm miệng lại, lời nói chưa ra khỏi miệng lại bị nuốt trở vào.
“Hừ...!
Cậu làm sao biết được tôi biết hay không biết, hay cậu đã ăn phân nên biết tôi không biết mà phản đối?”
“Tôi tất nhiên không phải là ông cho nên tôi không ăn phân, bởi vậy tôi không biết phân có ngon hay không.
Lại chính là ông nói ông sẽ chế tạo ra loại thuốc khiến phân cũng ngon, như vậy chứng tỏ ông ăn phân rồi mới biết phân không ngon.”
“Hãy xem lại câu hỏi ban đầu, cậu hỏi tôi, đã ăn phân rồi hay sao, mà tôi lại biết là phân không ngon.
Tôi mới hỏi lại cậu, làm sao cậu lại biết rằng tôi biết hay không biết phân không ngon, chỉ có ăn rồi và cảm thấy ngon mới biết tôi biết hay không biết mà thôi.
Chính là như vậy, tôi không ăn phân, nhưng tôi rõ ràng biét phân chỉ là chất thải của thức ăn cho nên phân chắc chắn không ngon.
Lại có câu tiền khó kiếm phân khó ăn, đấy chẳng phải là bằng chứng để thấy rằng phân không ngon đấy thôi.”
“Được rồi được rồi...!Tử phi ngư.
Tử phi ngư, an tri ngư lạc?
Lần này coi như ông thắng...!”
Thấy Lộc Động Đình lần đầu tiên dễ dàng chịu thua trong miệng lưỡi chi tranh.
Rick Sanchez vui vẻ đứng chống nạnh cười ha hả khiêu khích Lộc Động Đình, không chú ý đến sắc mặt của Lộc Động Đình càng ngày càng kém.
“Ha hả...!ha ha ha...!
Lộc Động Đình cũng có ngày hôm nay sao.
Ba tấc không nát miệng lưỡi của Lộc Động Đình, một lý lại một lý hôm nay cũng trở thành thủ hạ bại tướng.
Ta!
Rick Sanchez!
Quả đúng là người thông minh nhất vũ...
???”
Rick Sanchez chưa kịp nói cho hết lời đột nhiên bị Lộc Động Đình ngắt lời.
Lộc Động Đình đứng thẳng dậy, buông trong tay bao xác rắn xuống đất vừa đi tới Rick Sanchez vừa nói.
“Khoan đã Rick, ông có vẻ vui mừng hơi sớm rồi.
Tôi chỉ là lười tranh luận tiếp thôi, nhưng ông có vẻ làm hơi quá rồi.
Ông biết đấy, bạo lực không phải là cách tốt nhất để giải quyết mâu thuẫn nhưng bạo lực luôn là cách nhanh nhất giải quyết mâu thuẫn.”
Vừa nói Lộc Động Đình vừa răng rắc bóp khớp ngón tay, lại lắc lắc đầu duỗi duỗi tay chân.
Rick Sanchez thấy hành động của Lộc Động Đình thì hơi ngẩn người ra một chút, nhưng sau đó đột nhiên nhớ ra Lộc Động Đình chính là thích dùng nắm tay nói chuyện.
Chuyện này Rick Sanchez một tuần ở trong rừng trên Necromunda với Lộc Động Đình còn ký ức khắc sâu..