Vũ Vương

chương 278: nghiền áp!​

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phanh! Phanh! Phanh...

Chỉ trong tích tắc, tiếng oanh minh cực lớn liền quanh quẩn ra.

Nháy mắt khi cỏ cây phía trước va chạm với viên tráo, liền giống bị một cổ cự lực va chạm, không ngừng bạo tán ra. Viên tráo màu xanh lá kia tựa như một tòa lô cốt di động cự đại, không ngừng nghiền đè nặng bất luận một chướng ngại cản đường nào phía trước, những nơi đi qua, từng gốc đại thụ che trời đều vỡ vụn đứt gãy.

Đoàn bụi mù màu trên trên không trung càng ngày càng gần, tiếng hung thú kêu nương theo mà đến cũng càng thêm kịch liệt, giống như có thể xuyên thấu màng tai mọi người vậy.

Rống...

Mọi người tiến về phía trước được vài trăm mét, liền có ba bốn mươi đầu hung thú từ trong rừng râm đen kịt ở đối diện lao ra, gầm thét đánh tới, giương nanh múa vuốt giống như muốn xé rách viên tráo màu xanh kia vậy.

Nhưng mà, nháy mắt khi song phương tiếp xúc, những hung thú kia liền bị đẩy ra ngoài toàn bộ.

Vẫn còn giữa không trung, thân thể liền nguyên một đám vỡ ra, hóa thành huyết vụ bao quanh tràn ngập trên không trung. Chỉ nháy mắt, mấy chục đầu hung thú có thực lực Huyền Thai cảnh đã hồn phi phách tán, hài cốt không còn, chỉ có rải rác vài con hung thú bởi vì thoáng rơi ở phía sau, lúc này mới thoát được một mạng.

- Uy lực thật mạnh!

- Cửu Chuyển Quy Linh Đại Trận, quả nhiên lợi hại!

- Tốt, tốt, có đại trận này, lo gì ‘ Thanh Châu Độc Hương Mộc ’ không đến được tay!

- ...

Viên tráo chụp xuống một mảnh xôn xao.

Trông thấy uy lực "Cửu Chuyển Quy Linh Đại Trận" bày ra, trong ngực tất cả mọi người đều xúc động không hiểu, Chân Nguyên từ trong cơ thể phóng xuất ra đột nhiên tăng nhiều, dù là đám cường giả i Mệnh Tuyền cảnh Sở Ngọc và Tang Thiên Công ở ngoại vi điều khiển đại trận, trên mặt cũng nhịn không được lộ ra vẻ vui mừng khó có thể che lấp.

- Đại trận này nguyên lý tuy đơn giản, nhưng uy lực nhưng lại có chút nghịch thiên.

Mộ Hàn cũng tượng trưng phóng ra chút Chân Nguyên, thấy được uy thế đại trận, cũng có chút khiếp sợ. Bất quá, ngay lập tức sau đó, hai đầu lông mày Mộ Hàn liền hiện lên vẻ vui mừng, hung thú ở nơi này đều hung hãn không sợ chết, điên cuồng đến cực điểm, chờ sau khi bọn hắn cướp được "Thanh Châu Độc Hương Mộc" đến tay, nói không chừng tuyệt đại bộ phận hung thú trong Long Trảo Câu đều đã bị "Cửu Chuyển Quy Linh Đại Trận" đánh chết, lúc mình tìm kiếm "Luân Thứ Long Đảm" sẽ càng thêm nhẹ nhõm.

Chuyện kế tiếp, cũng xác minh suy đoán của Mộ Hàn.

Vài chục đầu hung thú chết thảm, hung thú ở đằng sau chẳng những không lùi bước, ngược lại càng thêm cuồng bạo liều mạng xông đến, tiếng gào thét cực lớn một hồi đón lấy một hồi. Bất quá những con hung thú này đến cùng đều có thực lực Đạo Cảnh, có vết xe đổ của đồng bạn nên không còn mù quáng va chạm với viên tráo màu xanh lá kia nữa.

Hung thú cũng có thể tu luyện ra Chân Nguyên, càng có thể dùng Chân Nguyên ngưng tụ ra các loại vũ khí.

Còn cách hơn m, những thú dữ kia đã điều động Chân Nguyên, lực đạo khủng bố phô thiên cái địa mãnh liệt mà đến. Chỉ một thoáng, trong phạm vi mấy chục thước, ánh lửa đầy trời, băng trùy khắp nơi, đao kiếm như rừng... Đủ loại công kích tầng tầng lớp lớp, tràn ngập mỗi một tấc không gian phía trước.

Hình ảnh lúc trước khiến trong lòng mọi người lực lượng mười phần, thấy thế đều bình thản tự nhiên không sợ.

- Hung thú Huyền Thai cảnh, đến nhiều hơn nữa đều là chịu chết!

Hoa Hải khóe môi nổi lên một tia ý cười nhạt, đối với thế công của những hung thú kia xem như không thấy, vẫn đi đầu dẫn dắt đại trận tiến nhanh về trước. Ngay lập tức về sau, trên trăm đạo công kích liền đã rơi vào tròn khoác lên.

Đáng tiếc chính là, trận thế công kia không mang đến cho "Cửu Chuyển Quy Linh Đại Trận" chút uy hiếp nào, ngược lại đại trận tiến về trước đụng bay mười đầu hung thú Huyền Thai cảnh ở trước nhất không kịp chạy trốn phải bay ra ngoài, phanh một hồi nổ vang, những con hung thú này lần nữa ở giữa không trung hóa thành huyết vụ.

Đại trận hăng hái di động, hung thú bị đánh bay ngày càng nhiều.

Phía sau viên tráo, trên đường nghiền áp qua, khắp nơi tràn ngập huyết vụ nồng đậm.

Bất quá, những hung thú kia rất nhanh đã có kinh nghiệm, không lưu lại ở chính diện cản trở nữa, mà phân tán đến hai bên trái phải và phía sau phát động thế công cuồng mãnh xoay tròn liên tục.

Đối với cái này, bọn người Hoa Hải như làm như không thấy, chỉ một đường tiến về phía trước.

Trên trăm đầu hung thú bị đâm chết trước kia tuyệt đại đa số đều có thực lực Huyền Thai cảnh, hiện giờ gần ngàn đầu hung thú còn lại vẫn còn công kích đại bộ phận đều là hung thú Võ Cực cảnh, bọn nó công kích tuy không ngớt không dứt, chưa bao giờ gián đoạn, nhưng lại không mang đến cho đại trận chút nguy hiểm nào cả.

Trong không gian đại trận, hơn trăm tên tu sĩ Huyền Thai cảnh đã bắt đầu thay phiên phóng thích Chân Nguyên, lúc này liền khiến châu hoa trên không trung có thể không gián đoạn hấp tụ lực lượng, cũng liên tục không ngừng truyền lực lượng cho mười hai tên tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh chung quanh, bởi vậy khiến trong cơ thể của bọn họ thời khắc đều tràn ngập Chân Nguyên bàng bạc.

Bọn người Hoa Hải bước chân không ngừng, trong nháy mắt đã hai khắc chung qua đi.

Tiếng răng rắc lúc đại thụ đứt gãy sụp đổ, tiếng hung thú gầm gừ phẫn nộ, tiếng công kích va chạm kịch liệt... Đủ loại thanh âm hội tụ thành tiếng gầm cực lớn, quanh quẩn trên không, chấn xa hơn mười dặm. Long Trảo Câu lúc này tựa như triệt để sôi trào lên vậy.

Mộ Hàn sau khi trải qua hiếu kỳ và khiếp sợ lúc ban đầu, giờ lòng đã yên tĩnh như nước.

Hắn cơ hồ chìm đắm tất cả tâm thần vào miếng châu hoa trên đỉnh đầu, cẩn thận cân nhắc bức vân phổ rậm rạp phức tạp trong châu hoa. Hiện giờ, hắn đã nghiên cứu thấu triệt đạo vân của cao phẩm đạo khí này, càng đã tìm được hai vân điểm không tính là quá vững chắc trong vân phổ.

Theo hai nơi vân điểm kia, liền có thể từ trong viên tráo tìm được khu vực đối ứng.

Hiện giờ Mộ Hàn còn không tiện rời khỏi đội ngũ, nhưng nếu tìm được cơ hội thích hợp, hắn sẽ lợi dụng hai nơi khu vực kia, lặng lẽ ra khỏi đại trận, mặc dù là Hoa Hải cũng không phát giác được. Địa Cực đệ tử gọi là Nghiêm Duy kia sau khi xúi giục Hoắc Nham động thủ với mình, tất nhiên còn có những hậu chiêu khác vẫn chưa dùng ra, mục tiêu lần này của Mộ Hàn là "Luân Thứ Long Đảm", trước khi không tìm được dược thảo thì không cần phải lãng phí thời gian dây dưa với bọn hắn.

Rống! Rống...

Cũng không biết qua bao lâu, phía trước đột nhiên truyền đến vài tiếng gào thét như xuyên kim liệt thạch. Tiếng hô cùng nhau, phía trước liền giống như nhấc lên một hồi vòi rồng cực lớn, cây rừng lại như như sóng biển bắt đầu chập trùng ... mà hung thú vây quanh viên tráo điên cuồng tấn công không ngớt lại như nhận được mệnh lệnh, thế công bỗng nhiên ngừng lại.

- Hung thú Mệnh Tuyền cảnh?

Gào thét như sấm, Mộ Hàn đột nhiên phục hồi tinh thần lại, lại nghe được Hoa Hải cao giọng nói:

- Chư vị, hiện giờ nên phóng thích nhiều Chân Nguyên hơn chút, phía trước tầm dặm chính là chỗ của ‘ Thanh Châu Độc Hương Mộc ’. Lúc ta đi dò xét, hung thú Mệnh Tuyền cảnh đợi ở đó đã có hai mươi lăm đầu, hôm nay chỉ sợ đã vượt qua

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio