- Xùy!
Tiếng vang quái dị tựa như xé tơ lụa đột nhiên ở trong thiên địa kích động ra, biên giới miền tây Pháp La Thiên Vực, một khe hở không gian thật lớn bỗng dưng xuất hiện.
Sau một khắc, một bóng đen từ trong khe không gian lập loè mà ra, đúng là Thiên Vũ Tông phó tông chủ Khúc Hạ.
- Cái này là Pháp La Thiên Vực rồi.
Khúc Hạ nhẹ nhàng nói thầm, sắc mặt hung ác nham hiểm.
Từ Bảo Tiên Thiên Vực đến Pháp La Thiên Vực này, chính giữa cách xa nhau mười lăm Thiên Vực thế giới. Nếu như thông qua loại phương pháp Vực Giới chi môn này, tối thiểu cần ba bốn ngày thời gian mới có thể đến, nhưng Khúc Hạ trực tiếp hoành độ Giới Bích không gian mà đến, đem thời gian áp súc không sai biệt lắm gấp đôi.
Không đến hai ngày, Khúc Hạ xuất hiện ở trong Pháp La Thiên Vực.
- Thiên Mục động thiên đăng, truy hồn lộ ra phách!
Trong miệng lệ quát một tiếng, thân hình Khúc Hạ đột nhiên bành trướng trăm ngàn lần, chỗ mi tâm, một khỏa ánh mắt cực đại hiển lộ ra. Cơ hồ ở nháy mắt thoại âm của Khúc Hạ rơi xuống, một ánh mắt huyết hồng ngưng kết thành thực chất từ trong ánh mắt kia kích xạ mà ra, xa xa quét mắt.
Lúc này, cơ hồ tất cả tu sĩ trong Pháp La Thiên Vực đều ẩn ẩn có loại cảm giác, hình như có cường giả đại thần thông dò xét toàn bộ thế giới, cũng không khỏi trong lòng sợ run, kinh hoàng bất định.
Rất nhanh, Khúc Hạ quay đầu một vòng, phảng phất đã xem toàn bộ Thiên Vực.
Nhưng mà Khúc Hạ cũng không có dừng lại, theo đầu lâu chậm rãi chuyển động, vòng thứ hai, vòng thứ ba. . . . . vòng thứ năm... vòng thứ tám...
- A...?
Khi đầu lâu chuyển động lần thứ chín, ánh mắt huyết hồng kia của Khúc Hạ bỗng nhiên dừng lại ở Hắc Diễm cấm vực, hàng tỉ đạo hồng quang tản ra, lập tức lại để cho Hắc Diễm cấm vực trầm luân trong bóng tối mấy ngàn năm kia khôi phục Quang Minh, ánh sáng màu đỏ bao trùm khu vực đều là rõ ràng vô cùng.
Thời gian qua một lát, ánh mắt Khúc Hạ đã xuyên thấu chướng ngại dày đặc, tiến nhập trong không gian Hắc Diễm cấm vực.
Chợt, một bức hình ảnh mơ hồ ở trước mắt Khúc Hạ bày biện ra: trong một mảnh không gian màu tím mông lung, Khúc Kiên lơ lửng không trung không thể động đậy, vẻ mặt hoảng sợ cùng tuyệt vọng nhìn thân hình mập mạp của mình bạo tán ra. Bất quá, mặc dù hình ảnh mơ hồ, nhưng thần sắc của Khúc Kiên lại dị thường rõ ràng.
Đây cũng là cảnh tượng cuối cùng trước khi Khúc Kiên chết chứng kiến.
Ở dưới ánh mắt to lớn của Khúc Hạ bắn ra huyết quang mãnh liệt, bên trong tối tăm như có một cổ lực lượng thần kỳ, đem hình ảnh như vậy bày ra.
- Quả nhiên là bị người giết chết!
Hai đầu lông mày của Khúc Hạ hiện lên một vòng âm lệ.
Vừa dứt lời, ánh mắt giữa lông mày Khúc Hạ đã biến mất, thân hình cũng khôi phục nguyên trạng, trong tích tắc, hắn liền từ tại chỗ biến mất, hướng Hắc Diễm cấm vực chạy như bay mà đi.
- Rốt cục trở lại rồi!
Hư không kịch liệt chấn động, thân ảnh Mộ Hàn lần thứ hai xuất hiện ở trên sân thượng trung ương Xích Thành Thiên Vực, trên mặt tràn đầy nhẹ nhõm vui vẻ. Hiện tại Mộ Hàn, bất kể là hình dáng tướng mạo, ăn mặc, khí chất hay là từ trên người để lộ ra khí tức, đều đã xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Trước khi trở lại Xích Thành Thiên Vực, Mộ Hàn lại lần nữa hóa thành Nội Sơn đệ tử La Thành của Chân Vũ Thánh Sơn.
Lần này phản hồi, so với lúc đi nhiều quấn mấy cái Thiên Vực.
Từ Xích Thành Thiên Vực, có thể tiến vào Kim Hoa Thiên Vực, nhưng Kim Hoa chỉ có hai Vực Giới chi môn, phân biệt đi thông Nguyên Đan Thiên Vực cùng Thủy Vân Thiên Vực. Nếu như Mộ Hàn cùng lần trước đồng dạng, qua Nguyên Đan, đi Kim Hoa, là không thể nào trở lại Xích Thành Thiên Vực , trừ khi Mộ Hàn có năng lực vượt qua Giới Bích không gian.
Đương nhiên tuy chậm trễ chút thời gian, nhưng Mộ Hàn vừa vặn thừa cơ củng cố tu vi bản thân.
- Không nghĩ tới đã qua tám năm, cũng không biết Tiêu sư tỷ cùng sư phó hiện tại thế nào?
Hai đạo thân ảnh trong đầu chợt lóe lên, Mộ Hàn lập tức có loại cảm giác quy tâm giống như tiễn. Bất quá, đã đi qua tám năm, cũng không quan tâm trì hoãn nhất thời bán hội nữa.
Một lát sau, Mộ Hàn mới bay lên trời, hướng đông ngự hư bay đi.
Tính toán xuống, Mộ Hàn đi tới Xích Thành Thiên Vực này đã có mười năm thời gian. Năm đó mới tới đây, Mộ Hàn vẫn chỉ là một Vạn Lưu Cảnh tu sĩ không đến hai mươi tuổi, chứng kiến thành trì của những tu sĩ cường đại kia, còn cẩn thận từng li từng tí đường vòng mà đi, mà hôm nay Mộ Hàn đã gần ba mươi tuổi, tu vi càng là đạt đến Dương Hồ Nhị trọng thiên, ở Xích Thành Thiên Vực hành tẩu rốt cuộc không cần có bất kỳ cố kỵ.
Tuế nguyệt lưu chuyển, thế sự biến ảo, Mộ Hàn cảm khái không thôi. Thật lâu qua đi, Mộ Hàn mới bình tĩnh trở lại. Ở hăng hái chạy như bay, đồng thời tâm thần của Mộ Hàn lại đắm chìm trong Tử Hư Thần Cung, lực chú ý cũng chuyển hướng đoàn U Minh Quỷ Hỏa đen như mực kia.
U Minh Quỷ Hỏa nguồn gốc từ Thần U Thánh Thiên Vực U Minh Quỷ Tiên, hơn nữa U Minh Quỷ Tiên còn cùng Linh Hư tộc Thái Thượng Thiên nhận thức. Cái này để cho Mộ Hàn ý thức được, sau này mình sợ là không thể ở trước mặt mọi người thi triển Tử Lôi Đao Quyết, Lôi Thần hộ thuẫn các loại công pháp rồi.
Tuy nói những Vũ Đạo Công Pháp này truyền thừa trong Tử Hư Thần Cung, cùng Linh Hư tộc nhân bình thường tu luyện Vũ Đạo Công Pháp có bất đồng rất lớn, nhưng mà khó bảo toàn trong đó không có chỗ tương tự. Cho dù thật sự hoàn toàn bất đồng, nhưng cường như Thái Thượng Thiên, nhất định đối với Mộ Hàn tu luyện công pháp có nghe thấy.
Nếu lan truyền đi ra ngoài, thân phận Mộ Hàn liền có nguy hiểm bạo lộ.
Cũng may hiện tại Mộ Hàn vẫn chỉ là ở Trung Thiên Vực thế giới đảo quanh, chưa từng đi Thượng Thiên Vực, cũng không có cơ hội tao ngộ những tu sĩ đến từ Thánh Thiên Vực kia, còn kịp mất bò mới lo làm chuồng. Trở lại Chân Vũ Thánh Sơn, Mộ Hàn phải đến trong Thánh Vũ điện hối đoái vài loại công pháp lợi hại để làm che dấu.
Hô!
Chủ ý đã định, Mộ Hàn liền đem U Minh Quỷ Hỏa đưa vào trong bụng Thiên Anh. Giống như đã nhận ra nguy hiểm, U Minh Quỷ Hỏa sợ run không ngớt, đáng tiếc, Mộ Hàn không có ý niệm đồng tình trong đầu chút nào, chân nguyên bàng bạc như sóng to gió lớn từ các nơi thân thể mãnh liệt tới, lập tức đem nó chôn vùi.
Sau đó, Mộ Hàn liền bắt đầu đối với U Minh Quỷ Hỏa tiến hành luyện hóa, thứ này là một trong mười vạn phân thân của U Minh Quỷ Tiên, bắt nó ở lại Tâm Cung, cái kia chính là cái bom hẹn giờ, một khi mở ra Tâm Cung để cho khí tức của nó bị lộ đi ra ngoài, Mộ Hàn có thể dẫn hỏa thiêu thân.
Đem nó triệt để luyện hóa, Mộ Hàn mới có thể an tâm.
Theo Thái Hư Động Thần Quyết cực lực vận chuyển, chân nguyên kinh khủng của Mộ Hàn bắt đầu tiến hành trùng kích U Minh Quỷ Hỏa.
U Minh Quỷ Hỏa ẩn chứa lực lượng sớm đã phóng thích sạch sẽ, lại cũng không đủ thời gian cung cấp nó một lần nữa hấp thu lực lượng, hiện tại, đoàn hỏa diễm này chính là một cái xác không. Mặc dù U Minh Quỷ Hỏa liều mạng kháng cự, nhưng đối với Mộ Hàn tiến hành luyện hóa tạo thành trở ngại lại cơ hồ có thể không cần tính.
Thời gian dần qua, U Minh Quỷ Hỏa lộ ra một chút tím ý. Theo thời gian trôi qua, tím ý càng ngày càng đậm, lại lan tràn các bộ vị khác, tốc độ đúng là càng lúc càng nhanh. Thẳng đến cả đoàn hỏa diễm đều trở nên tử mang nhấp nháy, Mộ Hàn mới đình chỉ luyện hóa.
Quá trình luyện hóa, thuận lợi đến làm cho Mộ Hàn cũng cảm giác có chút ngoài ý muốn.
Vốn hắn cho rằng đoàn U Minh Quỷ Hỏa này đã là một trong các phân thân của U Minh Quỷ Tiên, luyện hóa tất nhiên sẽ phi thường khó khăn, nhưng hiện tại xem ra, U Minh Quỷ Tiên đối với phân thân của hắn tựa hồ cũng không coi trọng thế nào. Bất quá ngẫm lại cũng thế, tìm kiếm Kí Chủ đã qua trên vạn năm cũng còn không có đột phá đến Thần Hải Cảnh, đích thật là quá kém một điểm, nói không chừng U Minh Quỷ Tiên sớm đã đem phân thân này đào thải.
Hiện tại đoàn hỏa diễm này y nguyên có được linh tính, nhưng nó chỉ cùng Mộ Hàn tâm thần tương thông, cùng U Minh Quỷ Tiên kia sẽ không còn có bất luận cái liên hệ gì.
- Cái U Minh Quỷ Hỏa này, thời điểm thuộc về Hắc Diễm Ma Tổ, nó có thể thông qua tách ra đồ đằng ấn ký, khống chế Hắc Ma thú, cũng từ trong linh hồn của bọn nó hấp thu tín ngưỡng lực, hiện tại cái U Minh Quỷ Hỏa này đã thuộc về mình, không biết thông qua nó có thể làm được sự tình đồng dạng không?
Phía trên Dương Hồ Thiên Anh, U Minh Quỷ Hỏa tím quy rực rỡ ung dung dao động, đầu óc của Mộ Hàn cũng đi theo càng không ngừng chuyển động. Sau khi cái ý niệm trong đầu này nhảy đi ra liền khó có thể ngăn chặn, Mộ Hàn lập tức liền nghĩ đến chỗ tốt trong đó, không khỏi có chút kích động.
Nếu có thể như Hắc Diễm Ma Tổ bào chế Hắc Diễm Đồ Đằng, dùng đoàn hỏa diễm này tách ra Tử Diễm Đồ Đằng, sau này bắt đến một ít tu sĩ cường đại, ngoại trừ rút ra Tâm Cung của bọn hắn tiến hành luyện hóa ra, còn có thể đem Tử Diễm Đồ Đằng khắc ở sâu trong linh hồn bọn hắn, để cho bọn hắn tiếp nhận mình khống chế.
Nghĩ xong, Mộ Hàn liền đem Đại Địa Ma Long từ trong không gian độc lập dịch ra.
Cái này từng đã là Hắc Ma Thú Thần lại trở nên có chút uể oải không phấn chấn, cặp tròng mắt kia tràn đầy vẻ mờ mịt. Mộ Hàn tra tìm, liền phát hiện Hắc Diễm Đồ Đằng sâu trong linh hồn nó đã triệt để biến mất, hiển nhiên, điều này cũng làm cho Đại Địa Ma Long biết tin tức Hắc Diễm Ma Tổ đã chết.
- Ngươi cũng biết rồi hả?
Nghe được cái thanh âm này, Đại Địa Ma Long giống như bị giẫm phải cái đuôi, nhảy về phía trước mà lên, lớn tiếng gọi.
- Đừng giết ta, đừng giết ta, đại ca, tha ta một mạng, tha ta một mạng...
Giờ phút này, mê mang trong mắt nó đã triệt để biến mất, thay vào đó chính là hoảng sợ vô hạn.
Mộ Hàn nghe vậy âm thầm cười cười, xem ra là nhìn thấy Hắc Ma thú tàn hồn tiêu vong, đem thằng này hù sợ rồi, lập tức mở miệng nói:
- Đừng lo lắng, ta sẽ không giết ngươi.
- Không giết ta?
Đại Địa Ma Long sửng sờ một chút, chợt ở bên trong tròng mắt kia liền lộ ra vẻ mừng như điên cực kỳ nhân tính hóa, kích động đến kêu lên:
- Đa tạ đại ca, đa tạ đại ca, ta biết ngay sẽ không giết ta... . Đại ca, lão quỷ Hắc Diễm Ma Tổ kia thật sự bị ngươi giết chết?
Đây chỉ là Đại Địa Ma Long suy đoán, Hắc Diễm Đồ Đằng biến mất liền ý nghĩa Hắc Diễm Ma Tổ đã tử vong.
Nó biết rõ Mộ Hàn đến qua Hắc Diễm cấm vực, mấy ngày hôm trước thời điểm Hắc Diễm Đồ Đằng đột nhiên biến mất, nó lập tức liền nghĩ đến, Hắc Diễm Ma Tổ tử vong nhất định cùng Mộ Hàn có liên quan lớn lao. Đây chỉ là trực giác tiềm thức của nó mà thôi, nhưng lại thoáng một phát đoán trúng rồi.
- Đúng vậy.
Mộ Hàn cười mỉm nói.
- Ma Long, mặc dù ta không giết ngươi, bất quá lại muốn ở trong linh hồn của ngươi một lần nữa nhập đồ đằng lạc ấn, ngươi có bằng lòng hay không?
Mộ Hàn tuy là hỏi thăm, nhưng trong giọng nói lại không có nửa điểm ý tứ để cho Đại Địa Ma Long trả lời, vừa dứt lời lực lượng tâm thần khổng lồ liền đem Đại Địa Ma Long bao trùm, tiếp theo một đoàn lửa màu tím từ trong U Minh Quỷ Hỏa đã luyện hóa kia chia lìa mà ra, như linh xà chui vào trong linh hồn của Đại Địa Ma Long.
Tuy Đại Địa Ma Long có chút ít không quá tình nguyện, nhưng cũng biết mình không có chỗ trống lựa chọn, cho nên cũng không kháng cự, tùy ý đoàn hoả diễm màu tím kia không ngừng ở trong linh hồn của mình xâm nhập.
Cái Tử Diễm Đồ Đằng này nói trắng ra là một loại tâm thần lạc ấn đặc biệt.
Không có một hồi sâu trong linh hồn của Đại Địa Ma Long hơn ra một đoàn hoả diễm màu tím.
Đồng dạng là đồ đằng lạc ấn, nhưng Tử Diễm Đồ Đằng của Mộ Hàn cùng Hắc Diễm Ma Tổ Hắc Diễm Đồ Đằng vẫn có khác nhau không nhỏ. Cái Hắc Diễm Đồ Đằng kia hẳn là Hắc Diễm Ma Linh vận dụng bí pháp nào đó của U Minh Quỷ Tiên, đem hoả diễm nhập trong linh hồn Hắc Ma thú. Như vậy nếu đồ đằng lạc ấn hủy diệt, Hắc Diễm Ma Tổ liền sẽ kinh động, nếu như nguyện ý, lập tức có thể ở trong tích tắc trước khi đồ đằng tiêu vong hàng lâm phân thân.
Mà Mộ Hàn Tử Diễm Đồ Đằng lại dùng phương pháp bình thường dung nhập sâu trong linh hồn của Đại Địa Ma Long, nếu đồ đằng lạc ấn biến mất, đối với Mộ Hàn sẽ không tạo thành bất luận ảnh hưởng gì. Đương nhiên loại đồ đằng lạc ấn bình thường này cũng không có khả năng ủng hộ Mộ Hàn vượt qua không gian xa xôi, đem phân thân hàng lâm xuống.
- Hô!
Ý niệm khẽ động, Đại Địa Ma Long liền từ trong Tâm Cung Mộ Hàn lập loè mà ra.
Sau một khắc, Mộ Hàn liền trực tiếp thông qua Tử Diễm Đồ Đằng đem lộ tuyến đồ tiến về Vong Linh ma cốc, trực tiếp khắc ở sâu trong linh hồn Đại Địa Ma Long.
- Đi thôi.
Sau đó, Mộ Hàn nhẹ vung tay lên.
- Đa tạ đại ca.
Đại Địa Ma Long ngẩn người, giờ mới hiểu được ý tứ của Mộ Hàn, lập tức mừng rỡ như điên, thân hình hóa thành một đạo lưu quang, biến mất ở phía chân trời.
Mục đích của nó, đúng là Vong Linh ma cốc.
Có Tử Diễm Đồ Đằng chế ước, Mộ Hàn có thể yên lòng để cho Đại Địa Ma Long ly khai mình. Cái chỗ kia, thích hợp Đại Địa Ma Long hôm nay tu luyện nhất, hơn nữa Mộ Hàn Thủy Linh phân thân cùng Khô Lâu Đạo Khí đều tại đó, Đại Địa Ma Long sẽ không ở trong Vong Linh ma cốc gặp được bất kỳ nguy hiểm nào.
Đại Địa Ma Long vừa đi, lực chú ý của Mộ Hàn lại chuyển hướng đến vị Đại Hạc Thiên Vực Kiếm Thần Công Tôn Long kia...
Hắc Diễm cấm vực.
Xùy! Xùy...
Trong không gian nội địa rộng lớn, Khúc Hạ đứng lặng đó, sắc mặt vô cùng trầm ngưng, hai tay trắng nõn như nữ tử, mười ngón như Hồ Điệp xuyên hoa cực kỳ nhanh bay múa, khí tức màu đỏ giống như tơ mỏng không ngừng từ đầu ngón tay điện xạ ra, kích thích từng chuỗi tiếng xé gió rất nhỏ mà bén nhọn.
Những tơ mỏng màu đỏ này ở trong không gian Hắc Diễm cấm vực chạy bốn phía, giống như vội vàng sưu tầm lấy cái gì.
Thời gian từng ly từng tý đi qua, hồng ti ở trên hư không tới lui tuần tra càng ngày càng nhiều.
- Thu!
Một lúc lâu sau, trong miệng Khúc Hạ quát lên một tiếng lớn, hai mắt nhắm lại bỗng nhiên mở ra, hai móng đại trương, hung hăng hư nắm đi. Chợt, tơ mỏng màu đỏ ở trên hư không tới lui tuần tra giống như bị nam châm hấp dẫn vụn sắt, nhao nhao như tia chớp xẹt qua không gian, xông vào hai móng Khúc Hạ.
Cũng không lâu lắm, tất cả tơ mỏng màu đỏ đã ở trong hai tay Khúc Hạ ngưng tụ thành một đoàn tròn căng.
- Dám giết Nhị đệ của lão phu, lão phu nhất định phải làm ngươi lên trời không đường, xuống đất không cửa!
Trong miệng gầm nhẹ một tiếng, Khúc Hạ đem viên cầu màu đỏ kia nắm ở tay phải, ngay lập tức sau đó, những tơ mỏng kia tất cả đều như linh xà chui vào trong cơ thể, mà trong lòng bàn tay Khúc Hạ lại nhiều ra một đoàn khí tức hơi nước trắng mịt mờ, chỉ có lớn nhỏ cỡ nắm tay. Nhìn xem đoàn khí tức này, trên mặt Khúc Hạ toát ra vui vẻ dữ tợn.
Hô!
Sau một lúc lâu, đoàn khí tức kia coi như đã bị đem ra sử dụng, đột nhiên kịch liệt vặn vẹo thay đổi, cuối cùng lại ở trong lòng bàn tay Khúc Hạ biến ảo thành một đạo thân ảnh màu trắng nho nhỏ. Thân ảnh kia có chút mơ hồ, nhưng y nguyên có thể phân biệt ra đó là một nam tử trẻ tuổi, bộ mặt hình dáng cực kỳ tuấn mỹ.
Từ trên xuống dưới đánh giá bóng trắng này, trên mặt Khúc Hạ nhe răng cười dần dần biến thành nghi hoặc, cặp lông mày kia cũng chăm chú vặn vẹo, giống như trầm tư suy nghĩ. Chứng kiến nam tử trẻ tuổi này, Khúc Hạ đúng là giống như đã từng quen biết, tổng cảm giác mình giống như ở địa phương nào bái kiến hắn.
Không biết qua bao lâu, trong đầu Khúc Hạ phút chốc hiện lên một đạo ánh sáng, hai mắt đúng là mở căng tròn, khó có thể tin bật thốt kêu lên hai cái âm phù:
- Mộ Hàn
- Tử Diễm Đồ Đằng?
Lẩm bẩm bốn chữ này, trên mặt Công Tôn Long không khỏi lộ ra giãy dụa chi sắc.
Năm đó Công Tôn Long ở Vong Linh Thánh Điện mặc dù thụ trọng thương, nhưng nhiều năm như vậy xuống, thương thế của hắn chẳng những sớm đã khôi phục, hơn nữa tu vi còn mơ hồ có xu thế đột phá đến Dương Hồ cảnh. Nhưng mà nửa bước cuối cùng kia, hắn lại vô luận như thế nào cũng sờ không tới đầu mối, cái này để cho hắn có chút buồn rầu.
Mà đúng lúc này, thân ảnh Mộ Hàn do lực lượng tinh thần ngưng tụ mà thành kia lại đột nhiên hiện ra ở trước mặt hắn.
Trong nháy mắt nhìn thấy đạo tâm thần hư ảnh kia của Mộ Hàn, Công Tôn Long liền ngây dại.
Chính hắn mặc dù còn không có đột phá đến Dương Hồ cảnh, lại có thể cảm giác được, Mộ Hàn đã khóa nhập cảnh giới mà mình tha thiết ước mơ nhiều năm kia.
Phát hiện này, lại để cho Công Tôn Long cảm nhận được một loại rung động khó có thể dùng ngôn ngữ hình dung.
Năm đó lúc hắn lần đầu gặp Mộ Hàn, Mộ Hàn vẫn chỉ là Vạn Lưu Cảnh tiểu tu sĩ, mà hắn sớm đã đạt tới Linh Trì thất trọng thiên. Nếu không có bị Lôi Điện khóa lại, dùng thực lực của hắn, trong nháy mắt công phu là có thể đem Mộ Hàn tiêu diệt. Ngày nay, hắn vẫn là Linh Trì thất trọng thiên, nhưng Mộ Hàn lại đã đạt đến Dương Hồ cảnh.
Tuy hắn không biết hiện tại đã đi qua bao lâu, nhưng tuyệt đối không đến một nửa thời gian hắn bị nhốt ở Thiên Lôi Tuyệt Vực.
Chút thời gian như vậy, hắn liền từ tồn tại bị Mộ Hàn ngưỡng mộ lưu lạc đến hoàn cảnh chỉ có thể ngưỡng mộ Mộ Hàn, cái chênh lệch cực lớn này để cho Công Tôn Long cảm thấy rất đả kích, đồng thời cũng cảm khái ngàn vạn, Mộ Hàn đường đường là Võ Tiên chi tử, mà hắn chỉ là tu sĩ tư chất tốt hơn bình thường, hoàn toàn không có thể so sánh.
Có thể đoán được, nếu không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, ngày sau Mộ Hàn cũng cuối cùng có một ngày bước vào Võ Tiên chi cảnh.
- Tốt, Mộ Hàn, ta đáp ứng ngươi.
Chỉ là chần chờ một lát, thần sắc giãy dụa của Công Tôn Long đã biến mất, hung hăng gật đầu.
Mộ Hàn tâm thần hư ảnh xuất hiện, cho hắn hai lựa chọn, đầu tiên là tiếp nhận Mộ Hàn ở trong linh hồn hắn nhập Tử Diễm Đồ Đằng, từ nay về sau tiếp nhận Mộ Hàn khống chế; thứ hai, thì tiếp tục đứng ở trong Tâm Cung, thẳng đến Mộ Hàn cảm thấy có thể yên lòng lại để cho hắn rời đi mới thôi.
Nếu là lựa chọn thứ hai, hắn chỉ sợ còn phải ở đây ngây ngốc vô số năm.
Lựa chọn phía trước, sau này Công Tôn Long liền trở thành Khôi Lỗi của Mộ Hàn. Nhưng Mộ Hàn cũng đáp ứng, chỉ cần Công Tôn Long không phản kháng hắn, hắn cũng sẽ không đối với Công Tôn Long tiến hành quá nhiều can thiệp, càng sẽ không để cho hắn đánh mất ý chí của mình, còn sẽ vì tu luyện của hắn cung cấp trợ giúp tất yếu.
Có thể đi theo một vị cường giả vô cùng có khả năng trở thành Võ Tiên, chỗ tốt không cần nói cũng biết, cho dù mất đi một chút tự do, đó cũng là đáng giá đấy.
Công Tôn Long rất nhanh liền làm ra quyết định.
Vì vậy, không có qua bao lâu thời gian, Công Tôn Long cũng cùng Đại Địa Ma Long đồng dạng, sâu trong linh hồn nhiều ra một đoàn hoả diễm đồ đằng nhấp nháy.
- Hai vị sư tỷ, các ngươi thì sao?
Mộ Hàn cười tủm tỉm nhìn về phía Cơ Vân Thiền cùng Cơ Vân Yên. Thời điểm đánh Tử Diễm Đồ Đằng vào người Công Tôn Long, Mộ Hàn cũng không có tránh đi hai tỷ muội các nàng, trước kia Mộ Hàn không muốn giết nhiều người vô tội, lại lo lắng cho các nàng rời đi sẽ để lộ rất nhiều bí mật, nếu các nàng cũng nguyện ý gieo xuống đồ đằng ấn ký, thoáng một phát đều đơn giản.
Nghe được Mộ Hàn hỏi thăm, Cơ Vân Thiền cùng Cơ Vân Yên như ở trong mộng mới tỉnh, trên mặt đẹp đều không nhịn được toát ra một rung động khó có thể che dấu.
Cùng Công Tôn Long ở trong không gian này ngây người thời gian dài như vậy, các nàng đối với Công Tôn Long cũng ít nhiều có lý giải, biết rõ hắn là Đại Hạc Thiên Vực Kiếm Thần, cũng biết tu vi của hắn đã cực độ tiếp cận Dương Hồ cảnh, so với các nàng mạnh không biết gấp bao nhiêu lần, nhưng cường giả dạng này, lại cơ hồ không chần chờ, tiếp nhận Mộ Hàn khống chế, cái này chỉ sợ không chỉ là nguyên nhân Mộ Hàn có được Thần Phẩm Tâm Cung.
Cơ Vân Thiền không khỏi có chút ý động, chỉ là nhất thời khó có thể quyết định.
- Đã qua tám năm, tu vi của Tố Ảnh sư tỷ chỉ sợ đã đạt đến Linh Trì thất trọng thiên, nói không chừng cùng ta đồng dạng, cũng đã đột phá đến Dương Hồ cảnh...
Đúng lúc này, Mộ Hàn đột nhiên không đầu không đuôi đến một câu như vậy.
Cơ Vân Thiền nghe xong, thần sắc lập tức khẽ biến, mạnh mẽ cắn răng nói:
- Mộ Hàn, ta đồng ý.
Câu nói kia của Mộ Hàn, giống như một căn rơm rạ cuối cùng đè sập lạc đà, để cho Cơ Vân Thiền không chần chờ, năm đó người đứng ở đồng nhất bối phận bắt đầu cách nàng càng ngày càng xa, nàng làm sao có thể cam tâm.
Nhập Tử Diễm Đồ Đằng, tiếp nhận Mộ Hàn khống chế, để cho hắn đối với mình triệt để yên tâm, đây có lẽ là cơ hội duy nhất đuổi theo Tiêu Tố Ảnh.
- Ta cũng đồng ý.
Thấy tỷ tỷ đáp ứng xuống, Cơ Vân Yên cũng vô ý thức gật gật đầu. Bị Mộ Hàn nhốt ở trong Tâm Cung nhiều năm như vậy, nàng đối với tâm tính của Mộ Hàn cũng hiểu rõ được có chút thấu triệt, sinh hoạt sau khi trong linh hồn nhiều ra một đoàn Tử Diễm Đồ Đằng, cũng không có đáng sợ như trong tưởng tượng.
- Hai vị sư tỷ, vài thập niên sau nghĩ lại, các ngươi sẽ phát hiện, lựa chọn hôm nay là phi thường sáng suốt.
Mộ Hàn thoả mãn gật đầu cười cười.
Cơ Vân Thiền cùng Cơ Vân Yên tỷ muội đồng ý tất nhiên là tốt nhất, cho dù không đồng ý, Mộ Hàn cũng sẽ không cưỡng cầu, dù sao thực lực bây giờ của các nàng đối với Mộ Hàn mà nói cũng khởi không đến bao nhiêu trợ giúp, chờ sau này cho dù tin tức Thần Phẩm Tâm Cung tiết lộ cũng sinh ra không uy hiếp gì, phóng các nàng đi ra ngoài là được.
Hô! Hô!
Mộ Hàn ngón tay liên đạn, hai luồng tím sắc hỏa diễm nho nhỏ đột nhiên thoáng hiện, phân biệt chui vào mi tâm Cơ Vân Thiền cùng Cơ Vân Yên, không bao lâu, cái Tử Diễm Đồ Đằng kia đã dung nhập linh hồn của các nàng .
Công Tôn Long vuốt râu cười nói:
- Tiểu nha đầu, Mộ Hàn nói đúng, sau này các ngươi tuyệt đối sẽ không hối hận lựa chọn hôm nay, các ngươi cũng biết, phụ thân của Mộ Hàn là một vị Võ Tiên cường đại.
Ba người đều có Tử Diễm Đồ Đằng, lẫn nhau nói chuyện tự nhiên không cần bất luận cố kỵ gì, Công Tôn Long không thể kìm được, đem bí mật mà đáy lòng ẩn dấu nhiều năm tiết ra, lúc nói đến hai chữ Võ Tiên, trong ánh mắt đã là một mảnh sùng kính.
- Võ Tiên?
Hai người Cơ Vân Thiền ngẩn người, đầu đầy sương mù.
- Dùng thực lực hai tiểu nha đầu các ngươi, không biết tầng cảnh giới kia cũng bình thường. Đối với Đạo Cảnh tu sĩ chúng ta mà nói, trên Huyền Thai, Mệnh Tuyền, Vạn Lưu, Linh Trì, Dương Hồ, còn có Thần Hải Cảnh, mà ở trên Thần Hải, càng có Hư Kiếp cảnh, bước qua thất trọng Hư Kiếp, mới là Võ Tiên...
- ...
Hai tỷ muội Cơ Vân Thiền cùng Cơ Vân Yên trợn mắt há hốc mồm, giống như năm đó Mộ Hàn lần đầu nghe thấy Võ Tiên chi cảnh. Tùy ý Công Tôn Long vì bọn nàng tiến hành giảng giải, lực chú ý của Mộ Hàn đã ly khai Tâm Cung, tâm thần yên lặng cảm ứng ...
Ở chỗ sâu trong Hỏa Diệm sơn, Chân Linh pháp thân Hỏa thuộc tính tên gọi Diệu Long kia đã đạt tới Linh Trì thất trọng thiên đỉnh phong, đang trùng kích Dương Hồ cảnh, tùy thời đều có thể đột phá; Vong Linh Thánh Điện, hắc sóng mãnh liệt, Thuỷ thuộc tính Chân Linh pháp thân tên là Mặc Tâm không ngờ đạt tới Dương Hồ Nhị trọng thiên, hơn nữa đang hướng Dương Hồ tam trọng thiên chạy nước rút; Vong Linh ma cốc, Khô Lâu Đạo Khí Mộ tiểu nhị đang đem một chỉ Vong Linh bắt lấy, ngạnh sanh nhét vào trong mồm...
- Đáng tiếc cái Xích Thành Thiên Vực này tựa hồ không có thích hợp Thổ Linh pháp thân cùng Mộc Linh pháp thân tu luyện, bằng không thì đến lúc đó có thể đem bọn hắn thả ra tu luyện, đoán chừng rất nhanh có thể đột phá đến Dương Hồ cảnh.
Mộ Hàn hơi có chút tiếc nuối lắc đầu, thu nhiếp tinh thần, giương mắt tiến về trước, Linh Vũ Thánh Thành rộng lớn hùng vĩ thình lình ở trong tầm mắt bày biện ra.