Cảnh sát mặc đồng phục nhanh chóng xuống xe, lôi súng ở thắt lưng ra, chĩa súng hướng về người trong xe SUV, "Giơ tay, xuống xe!"
Viên Hàng và Dư Hân Khiết đều mở to mắt.
Tiêu Chính Vũ ra khỏi xe và chạy về phía chiếc xe đã tông vào lan can, cửa xe đã bị phá hỏng, khi cửa được mở ra, Tiêu Chính Vũ hét lên: "Thanh Dao.".
Nhạc Thanh Dao bị thương và chảy máu đầu, cô vẫn đang bảo vệ Vu Tĩnh Lan trong vòng tay của mình, nhìn thấy Tiêu Chính Vũ, cô đã khóc vì vui mừng, "Chính Vũ..."
Tiêu Chính Vũ ôm chặt cô và dụi mặt vào tai cô, cô vẫn còn sống, thật may.
Anh không dám nghĩ mình sẽ làm gì nếu có chuyện gì xảy ra với cô.
Ba người trên xe chỉ bị thương nhẹ, không nguy hiểm đến tính mạng.
Dư Hân Khiết và Viên Hàng bị còng tay và áp giải vào xe cảnh sát.
Tiêu Chính Vũ bế Nhạc Thanh Dao và bước ra khỏi xe, một cảnh sát đi tới và nói: "Xin chào, cô Nhạc, tôi hy vọng cô có thể hợp tác với chúng tôi để ghi lại khẩu cung."
Nhạc Thanh Dao nói: "Được."
Tiêu Chính Vũ nói với cảnh sát: "Vợ tôi bị thương, tôi sẽ đưa cô ấy đến bệnh viện trước, ngày mai sẽ đến đó để ghi lời khai."
"Cũng được."
Trong bệnh viện, bác sĩ băng bó vết thương trên trán Nhạc Thanh Dao, vết thương không sâu, chỉ có một chút máu.
Tay của Vu Tĩnh Lan bị thương, và cánh tay được quấn băng gạc.
Nhạc Thanh Dao nhìn cô ấy và nói một cách hối lỗi, "Tĩnh Lan, xin lỗi, đã làm phiền em."
Vu Tĩnh Lan lắc đầu, "Không sao, chị Dao, em không trách chị.
Vừa rồi chị vẫn bảo vệ em khi nguy hiểm như vậy.
Chính em mới là người gây phiền phức cho chị."
Nhạc Thanh Dao mím môi cười, biết vừa rồi cô ấy ở trong xe rất sợ hãi nên an ủi: "Hiện tại đã ổn rồi."
"Đúng vậy."
"Chung Lỗi đâu?" Nhạc Thanh Dao hỏi.
"Anh ấy không sao, đang băng bó vết thương."
"Ừm, vậy là tốt rồi." Nhạc Thanh Dao thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng vượt qua được.
Số phận của cô cũng đã được sửa lại.
Sau khi vết thương được điều trị tại bệnh viện, Tiêu Chính Vũ sắp xếp tài xế đưa Chung Lỗi và Vu Tĩnh Lan về nhà.
Trong xe, tâm trạng của Nhạc Thanh Dao vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh lại, nhìn Tiêu Chính Vũ bên cạnh, cô có cảm giác hạnh phúc vừa mất đi lại được tìm thấy.
Sau lần này, cô mới hoàn toàn hiểu được điều gì là quan trọng nhất đối với mình.
Về đến nhà, Chu Huệ tâm nhìn thấy Nhạc Thanh Dao bị băng bó trên đầu, đau lòng nói: "Thanh Dao, vết thương trên đầu là chuyện gì vậy?"
Nếu nói với Chu Huệ Tâm về cảnh tượng kinh hãi vừa rồi, bà sẽ rất lo lắng, Nhạc Thanh Dao chỉ nói qua, "Có vụ tai nạn xe hơi, bị thương một chút, không sao ạ."
Chu Huệ Tâm nhìn Tiêu Chính Vũ, "Chính Vũ, con lái xe kiểu gì vậy?"
Trước khi Tiêu Chính Vũ nói, Nhạc Thanh Dao đã nói trước, "Đó không phải là xe của Chính Vũ ạ."
Chu Huệ Tâm nắm lấy tay Nhạc Thanh Dao, cảm thấy may mắn vì không có sự cố lớn nào xảy ra, "Không quan trọng là ai lái xe, khi lái xe phải chú ý hơn, thà giảm tốc độ còn hơn là va chạm."
Nhạc Thanh Dao gật đầu, "Con biết, lần sau sẽ chú ý hơn ạ."
Tiêu Chính Vũ vòng tay qua vai Nhạc Thanh Dao, nhẹ nhàng nói: "Em đi tắm nước nóng đi."
"Được."
Tiêu Chính Vũ mở nước nóng.
Tay Nhạc Thanh Dao bị thủy tinh cắt đứt, đang băng bó, rất bất tiện.
Tiêu Chính Vũ giúp cô buộc tóc, Nhạc Thanh Dao nhìn mái tóc của mình trong gương, tốt hơn lần đầu tiên rất nhiều, "Ừ, có tiến bộ.
"
Tiêu Chính Vũ vén lọn tóc trên má cô ra sau tai, "Đừng để nước chạm vào vết thương."
"Được."
Nhạc Thanh Dao đi vào phòng tắm, nửa người nửa nằm trong bồn tắm, nước ấm quấn lấy da thịt cô, nhắm mắt lại, đêm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, cô không thể bình tĩnh lại được.
Truyện được đăng duy nhất tại wattpad Shining_Time.
Vào nửa đêm, Nhạc Thanh Dao thức dậy sau một cơn ác mộng và toát mồ hôi lạnh.
"Lại gặp ác mộng à?"
"Ừ." Nhạc Thanh Dao dụi vào vòng tay anh, chỉ có ở trong vòng tay anh, cô mới có thể cảm thấy an toàn, "Làm anh tỉnh à?
Tiêu Chính Vũ nói, "Anh không ngủ được."
Tiêu Chính Vũ thậm chí còn mất ngủ, Nhạc Thanh Dao hỏi: "Sao vậy?"
Tiêu Chính Vũ xoa đầu cô, "Không sao, em ngủ tiếp đi."
Ngày hôm sau, Nhạc Thanh Dao thức dậy trong vòng tay của Tiêu Chính Vũ, nhìn về phía mặt trời, đây là ngày tuyệt vời nhất của cô.
Khoảnh khắc nhìn thấy mặt trời, cô giống như một con sâu bướm, cuối cùng cũng phá kén.
Tin tức về Dư Hân Khiết và người đại diện cố ý giết người đã gây chấn động trên các trang tin của nhiều phương tiện truyền thông và khiến người dân cả nước bàng hoàng.
Ngay cả báo chí nước ngoài cũng đưa tin.
Các tiêu đề như: Nữ diễn viên Dư Hân Khiết và người đại diện của cô ấy cố tình giết người, nữ diễn viên nổi tiếng Nhạc Thanh Dao đã hỗ trợ cảnh sát giải quyết vụ án!
Quá thất vọng, Dư Hân Khiết đã giết người để che đậy sự thật về một vụ tai nạn giao thông!
Cựu nữ thần quốc dân và người đại diện đã bị cảnh sát bắt vì giết hai người liên tiếp.
...
Ngay khi Nhạc Thanh Dao xuất hiện, các phóng viên tin tức và phóng viên giải trí đã vây quanh:
Làm thế nào cô biết rằng Dư Hân Khiết đã giết ai đó?>
...
Hai vệ sĩ ngăn cản các phóng viên xung quanh, Nhạc Thanh Dao bước vào công ty mà không nói một lời.
Hoàng Tư Nhã vừa mới ra khỏi thang máy, nhìn thấy Nhạc Thanh Dao đến gần, liền cúi đầu đi vòng qua cô.
Sau khi Dư Hân Khiết và Viên Hàng bị bắt, là bạn của Dư Hân Khiết, cô ta cũng bị liên luỵ.
Nhạc Thanh Dao lên thang máy và đi thẳng đến văn phòng của La Hương Di.
La Hương Di vẫn không thể tin được chuyện xảy ra ngày hôm đó, "Không ngờ Dư Hân Khiết và Viên Hàng lại làm chuyện ngu ngốc như vậy."
"Bọn họ vẫn luôn rất đáng sợ." Vu Tĩnh Lan rùng mình khi nhớ lại cảnh tượng lúc đó, "Chị Di, chị không biết lúc đó, Viên Hàng đã lái xe ô tô và liên tục tông vào xe của chúng em, em đã rất sợ hãi.
Cả hồn cũng muốn bay mất.
"
La Hương Di nhìn Nhạc Thanh Dao và sau đó là Vu Tĩnh Lan, "Người không sao là tốt."
Nhạc Thanh Dao uống một ngụm nước, mãn nguyện nói: "Hiện tại cảm thấy còn sống thật tốt."
Vu Tĩnh Lan cười khúc khích, "Em cũng cảm thấy còn sống thì tốt."
La Hương Di nói: "Khổ tận cam lai, em đã giúp cảnh sát phá án, bây giờ em là một anh hùng trong tâm trí của mọi người."
Nhạc Thanh Dao khóe miệng giật giật, "Anh hùng cũng quá khoa trương rồi."
"Không ngoa chút nào, lần này em thực sự làm rất tốt." La Hương Di đẩy kính, "Gần đây em trở nên nổi tiếng hơn, và" Thế giới kì ảo "cũng sẽ được phát sóng gần đây, rating nhất định sẽ rất tốt."
Sau khi La Hương Di đề cập đến điều này, Nhạc Thanh Dao nhớ đến bộ phim truyền hình "Thế giới kì ảo" được quay vào mùa đông.
Khi đó, cô đã phải chịu đựng rất nhiều.
"Bây giờ, có rất nhiều nhà sản xuất và đạo diễn muốn mời em đóng phim.
Chị đã chọn được một vài kịch bản.
Em có muốn đọc chúng không?"
Nhạc Thanh Dao dựa vào ghế sô pha, "Trước tiên để em nghỉ ngơi đã, tháng sẽ quay bộ phim văn nghệ mà Chủ tịch Tiêu sắp xếp.
Sau đó tháng kết hôn, em muốn ở cùng anh ấy nhiều hơn, nên ước chừng là đến tháng mới nhận tiếp.
"
La Hương Di hít sâu một hơi, "Được rồi, em tự mình quyết đi."
Nhạc Thanh Dao nhìn La Hương Di có chút không vui, "Chị Di, có phải em làm chị thất vọng không?"
"Không, em không có gì làm chị phải lo lắng cả." La Hương Di xoa lông mày, "Chị đang lo lắng cho Mộng Kỳ."
Nhạc Thanh Dao thản nhiên hỏi: "Cô ấy xảy ra chuyện gì?"
"Cô ấy đã xác nhận với chị rằng sẽ không gia hạn hợp đồng, cũng như không có kế hoạch tiếp tục hoạt động trong làng giải trí.
Cô ấy nói rằng cô ấy muốn đến một thành phố khác và dự định mở một nhà hàng."
"Ừ." Nhạc Thanh Dao nhẹ nhàng đáp, nhưng vẫn cảm thấy đau lòng.
Cô ấy đã sai lầm một lần, và có lẽ rời đi là kết quả tốt nhất.
Truyện được đăng duy nhất tại wattpad Shining_Time.
Các báo cáo về việc cố ý giết của Dư Hân Khiết và Viên Hàng đã thống trị các trang tin và mạng xã hội trong nhiều ngày.
Tất cả các quảng cáo đại diện của Dư Hân Khiết trên khắp cả nước đã bị gỡ bỏ chỉ sau một đêm, bộ phim truyền hình mà Dư Hân Khiết tham gia cũng bị cấm.
Sau khi xét xử, Tòa án nhân dân cấp cao của thành phố G đã công bố bản án với giới truyền thông vào cuối tháng .
Dư Hân Khiết và Viên Hàng cố ý giết hại hai mạng người và bị kết án tù chung thân.
Sau khi phán quyết được đưa ra, nó đã gây ra một làn sóng bàn luận.
Sau đó tin tức về Dư Hân Khiết và Viên Hàng dần dần mờ nhạt, và ngày càng ít người nói về họ.
Sau khi "Thế giới kì ảo" phát sóng, rating đã tăng đều đặn, gây ra nhiều đề tài thảo luận.
Tại Liên hoan phim Quốc tế Thượng Hải vào tháng , "Ánh rạng đông ngày sau" được đề cử cho, và Nhạc Thanh Dao, nữ chính cũng được đề cử .
Vào ngày lễ trao giải của liên hoan phim, rất nhiều nhân vật nổi tiếng trong làng giải trí đã đến tham gia.
Các nữ diễn viên trên thảm đỏ lại càng cạnh tranh và không ai chịu thua ai.
Khi người dẫn chương trình đọc: "Bây giờ đang tiến vào là đoàn phim "Ánh rạng đông ngày sau ", bao gồm chủ tịch tập đoàn Truyền Kỳ, ngài Tiêu Chính Vũ, nhà sản xuất Trần Dự Chung, diễn viên Vu Trạch Thần và nữ chính Nhạc Thanh Dao, chúng ta hãy cùng chào đón họ." Kể từ khi phát sóng, "Ánh rạng đông hôm sau "đã đạt thành tích phòng vé , tỷ, đứng trong top bảng xếp hạng doanh thu phòng vé trong nước! Đồng thời, bộ phim cũng nhận được sự đón nhận nồng nhiệt của khán giả, xin gửi lời chúc mừng đến đoàn làm phim "Ánh rạng đông ngày sau...!"
Tiếng la hét nối tiếp nhau tại hiện trường, một người nào đó trong số người xem ở hai bên giơ bảng hiệu của Nhạc Thanh Dao và hét lên: "Thanh Dao, chúng tôi yêu bạn!"
Nhạc Thanh Dao xuất hiện trên thảm đỏ trong bộ váy cúp ngực màu xanh đậm với hình bông hoa mộc lan trắng được thêu sau lưng váy rất đơn giản, tươi tắn mà thanh lịch.
Nhạc Thanh Dao một tay giữ gấu váy và tay kia cầm tay Tiêu Chính Vũ, bước đi chậm rãi trên thảm đỏ với một nụ cười tươi.
Phương Tử Huyên và Nhậm Tâm Nghiên lần này cũng được đề cử.
Phương Tử Huyên đã nổi tiếng trong làng giải trí gần chục năm, những năm gần đây cô ấy đã vươn ra quốc tế và trở thành một ngôi sao quốc tế.
Bộ phim mà cô ấy tham gia lần này là một bộ phim văn nghệ, kỹ năng diễn xuất rất thuần thục, vai diễn mà cô đảm nhận khiến nhiều người phải bật khóc, tuy doanh thu phòng vé không bằng "Ánh rạng đông ngày sau" nhưng xét về khía cạnh biểu hiện cá nhân, cô ấy có cơ hội giành được giải thưởng rất cao.
Một người khác là Nhậm Tâm Nghiên, cô ấy chỉ mới trở nên nổi tiếng trong những năm gần đây.
Cô ấy có tiếng là liều lĩnh, không xuất thân chính thống nhưng đã nỗ lực từng bước trở thành diễn viên tuyến đầu, kĩ năng diễn xuất cũng không thể phủ nhận.
Đối mặt với hai đối thủ, Nhạc Thanh Dao với tư cách là sao nữ mới chỉ lộ diện trong năm ngoái, lại còn là phim thương mại nên hiển nhiên cô đang ở thế yếu.
Một số cư dân mạng đã phân tích khả năng nhận giải cho nữ diễn viên được đề cử, siêu sao quốc tế Phương Tử Huyên có % cơ hội, trong khi Nhậm Tâm Nghiên có % cơ hội và Nhạc Thanh Dao chỉ có % xác suất.
Sâu trong lòng, Nhạc Thanh Dao vẫn bình tĩnh khi đối mặt với lễ trao giải.
Các phim được đề cử ở lễ trao giải đều là phim văn nghệ.
Phim hay nhất chiến thắng cuối cùng là phim "Across the Sea" do Phương Tử Huyên đóng chính.
"Across the Sea" xứng đáng với giải phim điện ảnh xuất sắc nhất.
Ngoài chuyện rơi nhiều nước mắt, tổng thể bộ phim quả thực đáng để nhiều người suy ngẫm.
Khi đến giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, Tiêu Chính Vũ bên cạnh nắm tay Nhạc Thanh Dao, cô nhìn anh, mỉm cười và chớp mắt phải.
Tiêu Chính Vũ cười mà không nói lời nào.
Người dẫn chương trình nói: "Diễn viên đoạt giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất lần này là: Nhạc Thanh Dao! Xin chúc mừng!"
Một người khác lặp lại câu nói đó bằng tiếng Anh.
Nghe thấy tên của cô, Nhạc Thanh Dao hơi ngạc nhiên và hỏi Tiêu Chính Vũ bên cạnh, "Em?"
Tiêu Chính Vũ nhìn cô cười, "Là em."
Nhạc Thanh Dao trợn to hai mắt, có chút khó tin.
Người dẫn chương trình nói: "Mời cô Thanh Dao hãy lên sân khấu nhận giải."
Quá bất ngờ, khi Nhạc Thanh Dao đứng dậy, đôi giày cao gót của cô bị vẹo, suýt ngã, may mà Tiêu Chính Vũ đã nhanh chân đứng dậy và ôm lấy cô.
Vừa may che được sự xấu hổ này.
Tiêu Chính Vũ thì thầm vào tai cô, "Chậm chút."
"Được."
Truyện được đăng duy nhất tại wattpad Shining_Time.
Tiêu Chính Vũ buông cô ra và dìu cô ra khỏi lối đi.
Dưới ánh đèn sân khấu, Nhạc Thanh Dao bước trên giày cao gót và xách váy lên sân khấu.
Đây là lần đầu tiên cô bước lên sân khấu trước nhiều người nổi tiếng và trở thành tiêu điểm như vậy.
Thích thú, hồi hộp, tim đập loạn nhịp, cảm giác như đang ở trên mây vậy.
Một năm trước cô là diễn viên hạng ba, cô luôn nhìn nữ diễn viên khác đứng trên sân khấu nhận giải này với ánh mắt ngưỡng mộ, không ngờ một năm sau lại đứng ở chỗ này.
MC tặng cô một bó hoa và một chiếc cup vàng, sau đó là cùng chụp ảnh lưu niệm.
Người dẫn chương trình cho biết: "Tôi nhớ mình đã nghe thấy tên Thanh Dao lần đầu tiên vào thời điểm này năm ngoái.
Tôi nghĩ nhiều khán giả cũng giống như tôi.
Sau đó họ mới biết đến Thanh Dao.
Chỉ trong một năm, có rất ít nghệ sĩ trong làng giải trí làm tốt như vậy.
Thanh Dao, bạn có lời nào muốn nói với mọi người về giải thưởng này không? "
Nhạc Thanh Dao cầm cup vàng và bó hoa trong tay trái, điều chỉnh vị trí của micrô bằng tay phải.
Nhạc Thanh Dao chỉnh lại micro và cười nói: "Cảm ơn các bạn, việc giành được giải thưởng này đã nằm ngoài dự đoán của tôi.
Tôi rất cảm ơn ban giám khảo đã khẳng định, và cũng cảm ơn mọi người trong đoàn phim, không có công sức của các bạn, tôi cũng sẽ không thể đứng ở đây...!" Cô không có ý định l khóc, bản thân đoạt giải đã là một chuyện hạnh phúc, khóc vì vui mừng có chút giả tạo đối với cô.
Sau khi cảm ơn nhân viên và người đại diện, ánh mắt cô rơi vào nơi Tiêu Chính Vũ đang ngồi, "Ngoài ra, tôi muốn cảm ơn một người, vì anh ấy rất đặc biệt trong cuộc đời tôi, nếu không có anh ấy, tôi sẽ không thể có được ngày hôm nay.
Anh đã vì tôi mà trả giá quá nhiều, tôi nghĩ, có lẽ chỉ có thể lấy thân báo đáp mới trả hết được! Vậy nên cuối tháng này tôi và anh ấy sẽ kết hôn."
Dưới sân khấu vang lên tiếng vỗ tay và cổ vũ nồng nhiệt, Tiêu Chính Vũ được ánh đèn sân khấu chiếu sáng, bình tĩnh vô cùng, nhìn Nhạc Thanh Dao trên sân khấu rất tập trung, nụ cười trên môi cũng dịu dàng.
Sau bữa tiệc trao giải, khi cô trở về nhà, Nhạc Thanh Dao tìm một nơi để đặt tượng vàng trên tay cô.
Giá rượu được lắp trên tường để đựng rượu đỏ và ly, Nhạc Thanh Dao di chuyển những chiếc ly và tạm thời đặt nó ở đó.
Sau khi cất xong, quay lại thì phát hiện Tiêu Chính Vũ đang nhìn cô với ánh mắt khó tả, Nhạc Thanh Dao bị nhìn tới mức cảm thấy có lỗi với anh, "Sao, sao anh lại nhìn em như thế này?"
Tiêu Chính Vũ nhìn cô hỏi: "Không có cách nào trả ơn, chỉ có thể lấy thân báo đáp?"
Nhạc Thanh Dao chớp mắt, "Có vấn đề gì sao?"
Tiêu Chính Vũ mỉm cười, "Cho nên, em kết hôn với tôi để trả nợ cho tôi?"
"Không." Nhạc Thanh Dao trịnh trọng nói, "Em gả cho anh là vì không ai muốn lấy em."
Tiêu Chính Vũ: "Hóa ra là tôi nhặt được đồ thừa sao."
Nhạc Thanh Dao suy nghĩ một chút, "Còn có một nguyên nhân khác?"
Tiêu Chính Vũ nhìn cô, "Là gì?"
Nhạc Thanh Dao vòng tay qua cổ anh, thì thầm vào tai anh: "Bởi vì, em yêu anh."
Nghe vậy, Tiêu Chính Vũ mỉm cười và bế cô lên.
"Làm gì vậy?" Nhạc Thanh Dao hỏi.
Tiêu Chính Vũ đặt người lên giường, áp hai tay vào bên cạnh cô, "Vừa rồi có người nói muốn lấy thân báo đáp."
Nhạc Thanh Dao: "...".