Vung Tiền Mua Định Mệnh

chương 16

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

-Vâng, tôi xin phép được đọc tên những người vào vòng sau:

+Khối -Shiki lớp a

+Khối -Ngôn Thanh, Thụ Cẩm, Dạ Thiên, Nhật Hạ lớp a

+Khối -Sukei lớp a

Sau đây các bạn có thể nghỉ ngơi nửa tiếng thay đồng phục để vào vòng sau!-Khỏi nhắc cũng biết là tiếng anh MC, vòng trong toàn những nhân vật quen thuộc mà ai cũng biết. Nếu như không nhầm thì vòng sau là vòng thi vấn đáp, xem năm nay các “sao” trả lời thế nào!

phút sau...

~Vòng thi của Ngôn Thanh~

-Ban giám khảo(BGK): Tuy em rất hoà đồng nhưng một số lại nghĩ em rất kiêu. Em nghĩ sao về việc đó?

-Ngôn Thanh: Em không có quyền xen vào ý kiến riêng của họ!

Đoan trang quá sức tưởng tượng a!! Giả tạo quá!!

~Vòng thi của Thụ Cẩm~

-BGK: Em nghĩ sao về việc tự tiện quay cóp trong giờ kiểm tra?

-Thụ Cẩm: Ơ... nếu không tự tiện chẳng nhẽ lại xin phép 'thầy cô ơi cho em phao' ạ??

Cả trường cười ầm lên, BGK cũng cười cười. Ngôn Thanh nhếch môi. Mày khá lắm Thụ Cẩm, ngây thơ đến mức giả tạo! Đúng là cùng chủng loại với mình mà, chậc.

~Vòng thi của Sukei và Shiki~

BGK: Hai em biết tại sao mình được gọi ra cùng một lúc không?

-Sukei: Không!

Chậc, hỗn thế này mà sao đám con gái ở dưới cứ gào lên thế nhỉ?

-BGK: Hai em có quan hệ gì với thiên tài Nhật Hạ?

-Shiki: Chị dâu!

Cả trường ồ lên. Nguyệt Đông ngượng chín mặt. Cái con cáo Shiki này cư nhiên nói trước mặt nhiều người như vậy làm cô xấu hổ muốn chết. Sukei không khỏi bội phục em trai mình, một câu nói đã đánh lạc hướng hết mọi người khiến anh không cần trả lời, không cần công bố tình cảm thầm kín chưa có dịp thổ lộ của mình với Nhật Hạ. Sukei nhìn Shiki mà cảm động muốn rớt nước mắt, quả không hổ là em trai mình! Trong khi đó, Shiki thì thầm cười đắc thắng khiêu khích nhìn mấy đứa con trai đang nhìn cô gái có gương mặt gần giống Nhật Hạ kia. Cái này là khẳng định chủ quyền nha, ai nói là cậu muốn giúp anh trai mình??

~Vòng thi của Dạ Thiên~

-BGK: Tại sao em tham gia cuộc thi này?

-Dạ Thiên: Vì em không muốn Nhật Hạ thơm má người khác!

WTF?? BGK đổ mồ hôi hột. Cái này có tính là tỏ tình công khai không nhỉ?

-BGK: Vậy là em cho rằng Nhật Hạ sẽ thắng?

-Dạ Thiên: Vậy theo thầy còn ai dễ thương hơn cô ấy không?

BGK không còn từ gì để nói. Ôi chao, lão công này cũng sủng lão bà quá mức đi chứ!

~Vòng thi của Nhật Hạ~

-BGK: Em có thấy tự ti khi vào trường nhờ học bổng?

-Nhật Hạ: Thầy cô đang chê em nghèo sao?

Nào có! Cô là niềm an ủi của mọi thầy cô, là cái bát trắng tốt trong hàng ngàn cái bát lởm có hoa văn cầu kì. Ai chê cô thầy cô còn hận không thể rút xương họ ra nữa là!!-BGK: Tại sao em muốn tham gia cuộc thi này?

-Nhật Hạ: Do em thích ạ!

-BGK: Thế sao năm trước em không thi?

-Nhật Hạ: Em không muốn nói thẳng ra là bị ép đâu ạ!

Nhật Hạ cười mà đằng đằng sát khí nhìn cô chủ nhiệm. Lợi dụng hết người này đến người kia để ép cô đi thi. Cô Tú này cũng quá cao tay đi! Chỉ tội cho bạn “ninja” đang lạnh hết cả sống lưng. Haizzzz......

-BGK: Sao em không trả lời khoa trương một chút?( ý là phải cao cả lên ạ)

-Nhật Hạ: Vậy thầy cô thích nghe những lời dối lòng sao?

Quá sắc bén! Trúng tim đen! Một câu nói mà chửi luôn cả những người giả dối. Quả là con nhà nghèo a... Thật thà quá!

~Kết thúc vòng hỏi đáp~

Giọng anh MC lại oang oang trên san khấu:

-Sau phút chúng ta sẽ có kết quả. Bây giờ xin mời các bạn bỏ phiếu nhanh ạ!

Ai cũng biết kết quả thế nào. Bọn háu sắc sẽ bầu cho Nhật Hạ, bọn mọt sách cũng sẽ bầu cho Nhật Hạ, thầy cô đương nhiên bầu cho Nhật Hạ, mà một phiếu của thầy cô tương đương phiếu. Phen này Nhật Hạ không thắng mới là lạ.

-Mày chuẩn bị xong chưa?-Một giọng nữ kín đáo vang lên trong một góc khuất.

-Rồi ạ!-Một giọng nữ nữa vang lên.

-Thế thì mau đi dụ nó đi!

Tại phòng trống của trường, Ngôn Thanh ve vãn đàn anh lớp d nổi tiếng đầu gấu.

-Anh thấy con bé Nhật Hạ thế nào?-Ngôn Thanh vòng tay qua cổ tên kia, miệng yêu kiều hỏi.

-Con đấy ngon đấy, nhưng sao bằng được em?-Tên kia ép sát Ngôn Thanh vào góc tường, nhìn chăm chú vào cái cổ bị trễ của ả. Tên này chính là một trong ba tên bị Nhật Hạ bơ hôm ở căng tin( xem lại chap ). Hắn ta hận không thể “ăn” Nhật Hạ từ hôm đó, nhưng cô ta được bảo hộ quá tốt, phía sau lúc nào cũng có mấy cái đuôi.

-Anh có muốn “ăn” nó không?-Ngôn Thanh được đà quàng cả hai chân trèo lên người tên kia như gấu Koala.

-Cục cưng dụ nó cho anh à?

-Vâng, phút nữa anh ra nhà kho nhé!-Song, Ngôn Thanh trèo tụt xuống chạy tót đi làm tên kia hụt hẫng.

Ở sân trường....

-Nhật Hạ!!!-Thụ Cẩm từ đâu chạy tới chen giữa Dạ Thiên và Nhật Hạ, kéo Nhật Hạ sang một bên. Nàng ta dáo dác xác định không có ai nghe tiếp mới bắt đầu thủ thỉ:

-Nhật Hạ, cô Tú muốn gặp cậu ở nhà kho.

-Ừ, tớ đi luôn!-Nhật Hạ gật đầu cái rụp, hướng về phía nhà kho mà bước, không để ý người sau lưng đang cười lạnh. 'Mày ngu ngơ quá đi Nhật Hạ'.

Đi gần đến nhà kho, Nhật Hạ chầm chậm dừng bước. Cô cười lạnh rồi cười thật to, to rồi chảy cả nước mắt. Bạn bè thế đấy! Cho nhau chép bài năm, ăn cơm nhà nhau năm để rồi chỉ vì một cái danh mà sẵn sàng đẩy nhau vào chỗ chết. Nhật Hạ gọi cho Nguyệt Đông. Còn khướt mới lừa được cô. Cô giáo mà hẹn học sinh ra nhà kho để làm cái khỉ gì??-Alo? Chị à?-Nguyệt Đông bắt máy.

-Nguyệt Đông, Thụ Cẩm bảo chị ra nhà kho, cô Tú muốn gặp.

-Thế chị đi chưa?

-Gần đến rồi!

-Chị điên à?? Chị biết thừa trong đấy có cái gì!! Còn gì ngoài một thằng con trai??

-So với món võ mà em dạy chị, thằng đấy chả là gì!

-....

-Em hiểu chị muốn làm gì chứ?

-OK, chị nói đi!

-Vâng, sau phút chờ đợi chúng ta đã có kết qu.... a, cô làm gì vậy?!-Anh MC đang hăng say nói thì Nguyệt Đông đùng đùng nhảy lên giật cái Mic và tờ phiếu công bố kết quả trong tay anh ta.

Nguyệt Đông chỉ lườm một cái đã khiến anh ta sợ run mà tự động lui ra sau vài bước. Nguyệt Đông dõng dạc:

-Nam sinh thanh lịch của năm nay chính là Dạ Thiên!-Lời vừa dứt, cả trường vỗ tay ầm ầm. Dạ Thiên là cái anh chàng siêu sủng lão bà đây mà!

-Nữ sinh thanh lịch của năm nay tất nhiên là chị của tôi, Nhật Hạ....-Tiếng vỗ tay vang lên, rất xứng a!

-Tôi chưa nói hết!-Nguyệt Đông tiếp lời.-Vì xảy ra chút sự cố nên tạm thời chị tôi không thể lên nhận giải. Có một trò chơi rất hay nhằm tạo cơ hội cho các thí sinh khác giành giải nữ sinh thanh lịch. Mọi người muốn chứ?

-MUỐNNNN.....-Phía dưới gào lên.

Có sự cố? Thụ Cẩm và Ngôn Thanh khinh thường. Sao không nói thẳng ra là bị “chén” đi?

Nguyệt Đông nhếch môi, nói vào Mic:

-Mau ra đây!

Mắt Ngôn Thanh và Thụ Cẩm mở to khi thấy tên được Nhật Hạ lôi ra. Hắn ta.... chẳng phải là tên Ngôn Thanh mua chuộc sao? Tên kia lôi thôi lếch thếch, mặt mày bầm tím, cánh tay còn có vài vết cắt, bị Nhật Hạ quăng ra sàn nhìn rất khổ sở. Hơn thế, tay hắn bị chói ngược, cổ bị xích nhìn không hơn một con ch-ó.

-Sự thật hay hành động?-Nguyệt Đông lạnh lùng hỏi.

-H... hành động-Tên kia thều thào nói.

Hứmmmm? Muốn bảo vệ cục cưng đến cùng sao?

-Mau liếm giày tao!-Nguyệt Đông ra lệnh. Lúc tên kia đang định liếm thật thì Nguyệt Đông bất ngờ xách áo hắn lên, thủ thỉ một câu làm hắn chết điếng:

-Nếu mày không đổi, tao sẽ giẫm nát lưỡi mày!

-Đổi, liền đổi!-Tên kia sợ quá, nói năng loạn xạ. Nguyệt Đông hài lòng gật đầu, hỏi:

-Ai đánh mày?-Nguyệt Đông hỏi.

-Nhật Hạ và Sukei.-Ngôn Thanh và Thụ Cẩm toát mồ hôi.

-Mày hẹn cô ấy ra nhà kho làm gì?

-Thụ Cẩm hẹn!

-Ồ!!!-Cả trường ồ lên, căm phẫn nhìn Thụ Cẩm. Trước đây thì Thụ Cẩm có thể làm gì Nhật Hạ tuỳ ý, nhưng bây giờ Nhật Hạ là người của công chúng, động vào một sợi lông của Nhật Hạ vô cùng đáng chết.

Nguyệt Đông rất hài lòng. Cờ hó đã đổi chủ!

-Thế ai bảo mày ra nhà kho?

-Ngôn Thanh!

Lời vừa buông cả trường không tin nhìn Ngôn Thanh. Nàng ta và Thụ Cẩm mặt xanh lét. Bị lột trần trước toàn trường như vậy thật xấu hổ quá mức! Nhật Hạ, mày được lắm!

-Mục đích của anh là gì?-Nhật Hạ hỏi

-Cho em không có quyền tham gia cuộc thi, đưa Ngôn Thanh lên làm quán quân nữ sinh thanh lịch!-Thấy Nhật Hạ gọi anh, tên kia cũng gọi em. Nhật Hạ đúng là gia giáo mà!

-Như ý nguyện của anh!-Nhật Hạ cười. Người ngoài nhìn nụ cười của cô không khỏi run bần bật. Đáng sợ quá!

Nguyệt Đông cũng cười nụ cười ác quỷ, nói vào Mic:

-Nào chị Ngôn Thanh, tốn công đến vậy thì phải lên nhận chứ nhỉ? Mời chị lên nhận giải quán quân nữ sinh thanh lịch. Mời thêm cả Thụ Cẩm lên làm Á quân nữa! À, năm nay hai giải Á quân nam sinh thanh lịch, chắc không nói mọi người cũng biết là ai.

-Ngôn Thanh, Thụ Cẩm, lên đi kìa!-Dạ Thiên mỉa mai. Thất vọng quá! Sao anh không nhận ra Thụ Cẩm cùng phe với Ngôn Thanh ngay từ đầu nhỉ? Các học sinh ở dưới cũng bắt đầu hô 'lên đi kìa' rất chi mỉa mai. Ngôn Thanh và Thụ Cẩm sợ hãi chạy về phía cổng trường. Trước khi đi Ngôn Thanh còn bỏ lại một câu:

-Ai còn nói nữa sẽ biết tay tôi!

Thụ Cẩm thì lèm bèm:

-Tao giết mày Nhật Hạ!

Cả trường sau câu nói của Ngôn Thanh thì không hó hé gì mà quay qua chúc mừng nhóm người đoạt giải trên kia. Dạ Thiên hí hửng định hôn má Nhật Hạ thì bị Sukei chặn lại, hai bên trao nhau những ánh nhìn “say đắm“. Shiki thì thơm chụt cái vào má Nguyệt Đông rồi hét to vào cái Mic cô nàng đang cầm:

-Đây là Á quân nữ sinh Thanh Lịch năm nay!

Cả trường rộ lên, nhảy ào lên bục chung vui cùng đôi trẻ kia. Năm nay lễ hội truyền thống trường thành công ngoài sức mong đợi của thầy cô. Người chụp ảnh bị bọn học sinh dẫm dưới chân, bẹp dí.

Thụ Cẩm ơi, Thụ Cẩm à, trả thù á? Để xem xét đã nhé! Vì Nhật Hạ có tận mấy cái đuôi cơ!!~~~

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio