",.
,!.
"
Trên ban công lầu một, Tần An Nhiên đang chăm chú đến những quả kỷ tử được mua chợ đầu mối gọi cho vào trong bình thủy tinh.
Khổ cỡ quả kỷ tử vừa phải,không đầy đặn lắm,màu đỏ sẫm phản chiếu trên những ngón tay trắng của cô
Có viên mỗi chai, và một chai gần như đầy
"Aii"
Đột nhiên ngoài hành lang xuất hiện một nam học sinh
Tóc đen ngắn, đôi mắt hồng đào, đồng tử đen như mực,lông mày rõ ràng, sống mũi cao thẳng tắp
Khoé miệng lộ ra sự dí dỏm, trong mắt hiện lên vẻ kiêu ngạo, một loại khí chất ngang ngạnh lẫn lộn trên người, cùng với đường nét trên khuôn mặt hiện ra một loại hương vị đặc biệt
Hai tay đút túi quần, liếc mắt quan sát Tần An Nhiên tại ban công
" Toán ngày hôm qua có chỗ tôi không hiểu"
Tần An Nhiên không cần ngẩng đầu cũng biết là Hứa Giác
Hai người họ là thanh mai trúc mã, nhà hắn trước đây cũng ở tại nhà ngang (Tong-zilóu - 筒子楼).
Đến năm lớp thì gia đình hắn phát triển và chuyển đến căn biệt thự ở ngoại ô,nhưng bà nội hắn đã già vẫn còn ở lại nơi này, và trường học hắn học gần đây, nên thi thoảng hắn sẽ đến đây
"Nói" Tần An Nhiên đáp, tiếp tục đếm mà không nhìn lên
Hứa Giác làm như có thật lấy ra một quyển sách bài tập: " Nhà máy hoá chất nào đó sản xuất sản phẩm gì đó, giá thành của mỗi sản phẩm là đồng, ước tính mỗi sản phẩm của xưởng là x nhân dân tệ ( _.