Sau khi kỳ thi cuối kỳ kết thúc,nghỉ đông lớp đến.
Một ngày,Khúc Sam Sam cùng Tần An Nhiên hẹn,giúp cô ấy hẹn hò cùng với nam sinh lớp bên cạnh,giúp cô ấy bao che.
Cô tùy tiện mặc áo lông vũ màu tím,trong cặp có mấy cuốn sách bài tập toán,liền đi ra cửa.
Ở trung tâm đường lớn mới,ba người gặp nhau.
Khúc Sam Sam giới thiệu đơn giản Tần An Nhiên cho Lưu Huy một chút,ba người tìm đến quán trà sữa ngồi đến.
Lưu Huy cao khoảng m,hình thể thiên về gầy,tóc ngắn,bề ngoài cũng Tần An Nhiên thoạt nhìn,không biết vì cái gì,tổng thể cảm thấy có chút lấm la lấm lét,hơn nữa cử chỉ hành độ lỗ m ãng bừa bãi.
Tần An Nhiên nghĩ đến,kỳ thật,lại nói Hứa Giác có đôi khi cũng có cảm giác cà lơ phất phơ,nhưng hai người lộ ra khí chất hoàn toàn khác nhau,Hứa Giác cả người sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái hơn nhiều
Bất quá cô cũng sẽ không khuyên Khúc Sam Sam gì cả,dù sao đây cũng là việc riêng của người khác.
Sau khi Tần An Nhiên ngồi xuống,liền lấy tai nghe điện thoại,nói với hai người:"Hai người cứ việc tán gẫu,không sợ tớ ngăn cản,dù sao tớ cũng không nghe thấy được".
Sau đó cô đeo tai nghe vào,lại lấy sách bài tập trong cặp ra,mở ra làm.
Hành động này làm Lưu Huy có chút kinh ngạc,cậu ta nhìn về phía Khúc Sam Sam.
Khúc Sam Sam cười với cậu ta,nói "An Nhiên chính là tới giúp tớ,cứ để cậu ấy làm bài tập,cậu ấy sẽ dễ chịu hơn".
Lưu Huy gật đầu,lúc này không nói gì,nhưng ánh mắt bình tĩnh liếc về Tần An Nhiên phía bên này.
Lúc này,người phục vụ đến đây,hỏi ba người uống gì.
Khúc Sam Sam lấy tay khua khua trước mặt Tần An Nhiên,cô tháo tai nghe điện thoại xuống.
"Chọn đồ uống" Khúc Sam Sam chỉ vào thực đơn nói
"A,tớ không cần,tớ tự mình mang theo ly thủy tinh,bên trong có nước ấm" Tần An Nhiên khoát tay
"Đừng ngại" Lưu Huy bỗng nhiên chen vào nói " Khó khăn mới gặp được bạn của Sam Sam,liền cho tớ cơ hội này mời cậu đồ uống"
Khúc Sam Sam cũng nói theo "Đúng rồi,nếu không gọi nước trái cây gì đó đi?"
Tần An Nhiên cũng không có cách nào,chọn nước chanh dây.
Người phục vụ đi rồi,cô lại tiếp tục đeo tai nghe làm bài
Chỉ chốc lát,ba ly đồ uống được bưng lên
Tần An Nhiên cầm ly chanh leo trước mặt nhấp một ngụm, hương vị trong veo, miếng trái cây lướt qua đầu lưỡi, còn có chút chua chua, rất ngon.
Sau đó cô đặt ly xuống,tiếp tục làm bài.
Ngẫu nhiên nhìn thoáng qua Khúc Sam Sam cùng Lưu Huy vui vẻ tán gẫu,không biết Lưu Huy nói gì,khiến cô ấy cười đên run hết cả người
Khúc Sam Sam hôm nay tận lực diện một phen,quần legging,váy ngắn, áo khoác len màu đỏ,trên mặt trang điểm,, cả người toát ra vẻ trưởng thành khác hẳn vẻ thư sinh thường ngày.
Cô ấy hẳn là đối với Lưu Huy có cảm tình nhất định đi.
Tần An Nhiên cũng không lại nghĩ nhiều,vùi đầu tiếp tục làm bài.
Nửa đường,bỗng nhiên,có một bàn tay ở trước mặt cô vẫy ngẩng đầu,là Lưu Huy,cậu ta cười với cô.
"Làm sao vậy?" Tần An Nhiên chú ý tới chỗ của Khúc Sam Sam trống không,hỏi "Sam Sam đâu?"
"Cô ấy đi WC" Lưu Huy cười nói.
"À"Tần An Nhiên gật đầu,đang chuẩn bị tiếp tục nghe tai nghe.
Bỗng nhiên,Lưu Huy lại nói "Cậu là Tần An Nhiên phải không?Cùng lớp với Khúc Sam Sam?"
"Ừ"Không biết vì sao,tuy rằng là câu hỏi bình thường,nhưng nụ cười của Lưu Huy khiến cô cảm thấy hơi khó chịu
"Vậy lớp cậu hẳn còn nhiều mỹ nữ a" Nụ cười của Lưu Huy sâu hơn, đôi mắt cậu ta chẳng kiêng nể quan sát khuôn mặt cô.
Điều này khiến Tần An Nhiên hoàn toàn có cảm giác kỳ quái, cô hơi nhíu mày, người này muốn làm cái gì vậy?
Nhưng cô lại không lộ vẻ gì cả,chính là mơ hồ mà ứng phó "Có thể đi"
Ai ngờ,Lưu Huy lại không hề nhụt chí trước thái độ đối phó của cô, ngược lại anh nghiêng người nghiêng về phía cô, ghé sát vào, hỏi: "Đồ uống chanh leo của cậu, có ngon không?"
Tần An Nhiên lặng lẽ tránh đi, như thường lệ trả lời ngắn gọn: "Còn đi."
"Kia cho tớ nếm một ngụm?" Lưu Huy nói rồi duỗi tay trực tiếp cầm lấy ly nước trước mặt cô, cứ vậy mà uống một ngụm.
Tần An Nhiên bị hành động này của cậu ta làm kinh sợ,cô không nghĩ cư nhiên đối phương như vậy mà không biết xấu hổ.
"Quả thực ngon"Lưu Huy đem ly trả cô,đầu lưỡi lim khóe miệng, cười với cô.
"Cậu muốn làm gì?" Tần An Nhiên cũng không khách khí với cậu ta,buông bút,nhìn thẳng cậu ta lớn tiếng hỏi.
"Cậu nói xem? Lưu Huy khiêu khích nói nâng cằm lên.
"Cậu với Sam Sam đang hẹn hò đi?" Tần An Nhiên nhắc nhở
"Haiz,bộ dáng cô ấy xấu như vậy,muốn ngực không có ngực,muốn mông không có mông,nào có xinh đẹp" Lưu Huy lời nói cũng bắt đầu lộ liễu.
Tần An Nhiên chỉ cảm thấy trong lòng ớn lạnh.
"Cậu -----" Cô một tay đặt lên bàn,đang muốn nổi giận
Lúc này,Khúc Sam Sam trở lại.
Cô ấy ngồi xuống ghế,oán giận nói " WC nhiều người,đợi thật lâu"
Tần An Nhiên cố kiềm chế,ở nơi công cộng, cô không muốn làm Khúc Sam Sam không vui, dự định sau này sẽ nhắc nhở cô ấy ở nơi riêng tư.
Sau chuyện vừa rồi, Tần An Nhiên cảm thấy hoảng sợ, cũng không có tâm trạng tiếp tục làm bài, mặt không chút thay đổi ngồi bên cạnh, liếc nhìn Lưu Huy.
Nhưng Lưu Huy lại làm giống như không có chuyện gì,tiếp tục cùng Khúc Sam Sam nói chuyện phiếm.
Lúc này,đồ uống của Khúc Sam Sam đã hết
Lưu Huy chủ động nói:" Cậu muốn hay không...gọi thêm ly nữa?"
"Hả,có thể sao?" Khúc Sam Sam thực vui vẻ,lại muốn "Tớ nghĩ tớ muốn đổi khẩu vị"
"Nếu không cậu đổi uống nước chanh dây đi "Lưu Huy đề nghị nói, lại chứa đầy hàm ý mà nhìn về phía Tần An Nhiên khóe miệng nở nụ cười "Uống khá ngon"
Khúc Sam Sam nghe cậu ta nói như vậy, cảm giác có chút kỳ quái,cô ấy nhìn chằm chằm vào Lưu Huy rồi chuyển qua nhìn Tần An Nhiên một lát
Tần An nhiên cũng nghe đến lời cậu ta vừa nói, trong lòng như lửa dốt, suýt chút nữa muốn đổ chén nước hoa quả lên đầu anh.
Nhưng lý trí vẫn là làm cô nhịn xuống.
Cô hít sâu một hơi,kiềm chế mà nói với Khúc Sam Sam: "Sam sam, tớ còn có việc, tớ đi trước"
Sau đó cô thu sách bài tập toán cho vào cặp, vội vàng rời đi.
Cô hạ quyết tâm, sau khi trở về nhất định phải khuyên Khúc Sam Sam chia tay.
Về đến nhà, ăn xong cơm chiều,nằm trên giường.
Bỗng nhiên,cô nghĩ đến chuyện buổi chiều, lôi di động ra, chủ động nhắn tin với Khúc Sam Sam.
Tần An Nhiên đi thẳng vào vấn đề: 【 Sam Sam, tớ cảm thấy cậu vẫn là không nên cùng Lưu Huy kết giao 】
Khúc sam sam trả lời trong vài giây 【 An Nhiên,chiều nay có chuyện gì phát sinh mà tớ không biết sao?】
Tần An Nhiên nhìn thấy tin nhắn này, suy nghĩ một chút, nếu trực tiếp đem lời nói của Lưu Huy thuật lại, sẽ làm lòng tự trọng của Khúc Sam Sam bị tổn thương nhiều.
Vì thế, cô mới trả lời lại: 【 không có a, như thế nào được? 】
Khúc Sam Sam: 【 Một hồi Lưu Huy đi cùng tớ liền nói chúng tớ không hợp nhau,chúng tớ buổi chiều đã chia tay.
Buổi tối cậu lại bảo chia tay】
Tin tức này làm cho Tần An Nhiên có chút ngoài ý muốn, nhưng nghĩ nghĩ, lại cảm thấy được là chuyện tốt: 【 Cậu ta chủ động đề nghị? Vậy cậu cũng đừng quá khổ sở,này cũng không phải chuyện xấu】
Khúc Sam Sam: 【An Nhiên,tớ cảm thấy được,cậu ấy hình như thích cậu a? 】
Tần An Nhiên: 【 Không có a,không phải vậy 】
Khúc sam sam: 【Không biết vì cái gì,tớ cảm thấy cậu ấy đối với cậu có chút ý tứ 】
Tần bình yên: 【 Cậu suy nghĩ nhiều】
Khúc Sam Sam: 【 Aiii..
Quên đi.
】
Tần An Nhiên: 【 Cậu đưng quá khổ sở a, vốn trung học nói chuyện yêu đương sẽ rất lãng phí thời gian, huống chi đại học còn tốt hơn 】
Khúc Sam Sam: 【Ừ.
Tớ không nói chuyện với cậu nữa,tớ muốn ngủ】
Nhìn đến Khúc Sam Sam nhắn,Tần An Nhiên trong lòng căng thẳng,có vẻ như cô ấy đã thực sự hiểu lầm điều gì Khúc Sam Sam không muốn nói nữa,cô cũng không còn cách nào.
Cô cũng thở dài,tựa vào đầu giường
Lúc này, vang lên tiếng đập cửa.
Mẹ Tần ở bên ngoài nói: "An Nhiên,con hiện tại có rảnh không?"
"Làm sao vậy, mẹ?" Tần An Nhiên vội vàng đứng dậy đi mở cửa.
"Con có thể giúp mẹ việc vặt không? Đi lên lầu bà nội Hứaa,bảo bà nội Hứa cho mẹ mượn cái đê( dùng để khâu tay),của mẹ không thấy"
"Vâng,con đi" Tần An Nhiên đáp ứng, ra cửa.
Tới lầu nhà bà nội Hứa, Tần An Nhiên thấy cửa hờ khép, gõ, nhẹ giọng kêu một tiếng: "Bà nội"
"Nhiên Nhiên,vào đi" bà nội Hứa ở bên trong hô
Tần An Nhiên đẩy cửa đi vào, cảnh tượng trong phòng khách làm cô sợ.
Chỉ thấy thân hình Hứa Giác ở trên, nằm úp mặt trên ghế sô pha, bà nội Hứa đang ngồi trên chiếc ghế nhỏ cạnh ghế sô pha, đang cho cậu ngải cứu.
Phản ứng đầu tiên của cô là lui ra ngoài,nhưng bà nội Hứa không cảm thấy gì,quay đầu đến,cười hỏi: "Nhiên Nhiên là có chuyện gì sao?"
Tần An Nhiên ngừng nhịp chân,nói:"Bà nội,mẹ con bảo con tới mượn bà cái đê,của mẹ con tìm không thấy"
"Cái đê a,bà xem chút,hẳn là có" Nói xong bà nội Hứa đứng lên,đi về phía phòng ngủ
Trong phòng khách,hiện tại chỉ còn Tần An Nhiên đối mặt với Hứa Giác.
Cô vôn cảm thấy có chút khó chịu,đối với lưng của đại nam sinh trần truồng.
Nhưng cô chú ý tới,từ thời điểm cô bước vào Hứa Giác vẫn nằm yên không nhúc nhích,vùi đầu ở gối,hình như là đang ngủ.
Cái này cô lại cảm thấy không có gì,dù sao cậu cũng không biết
Coi như một mình đứng trong phòng khách đi.
Trong phòng khách yên tĩnh,một tia gió lùa thổi qua,làm cho mặt cô mát lạnh hơn chút,cũng dần dần bớt xấu hổ đi.
Bỗng nhiên.
"Này, quay mặt đi."Hứa Giác bất ngờ không kịp phòng thủ lên tiếng, nhưng vẫn không ngẩng đầu lên, thanh âm rầu rĩ.
"Hả?"Tần An Nhiên có chút giật mình,theo bản năng từng bước lùi về phía sau
Cậu thế nhưng không ngủ.
"Cậu nhìn chằm chằm lưng của một nam nhân [email protected] trụi,cũng không thấy ngượng ngùng?" Hứa Giác tức giận nói "Ở cổ đại sẽ bị ngâm lồng heo"
Vốn Tần An Nhiên còn có chút thẹn thùng,nhưng nghe cậu vừa nói như vậy,cô lập tức không vui.
Cái tư tưởng phong kiến mê tín!
"Vậy còn cậu nhìn tôi ngâm chân,cậu có biết cổ đại nhìn chân nữ nhân có ý nghĩa gì không?" Tần An Nhiên không cam lòng yếu thế mà nói.
Đại lão gia nhân,già mồm cãi láo cái gì!
"Ai cậu --------" Hứa Giác hơi cử động nửa người trên,quay đầu,nhíu mi nhìn cô chằm chằm.
Hai người liền như vậy giằng co một hồi.
Kỳ thật,Tần An Nhiên tuy rằng ngoài miệng nói như vậy,nhưng vừa tiến đến,trừ bỏ nhìn đầu tiên,cô thật đúng là không xem người tại đối diện cậu ngồi,khoảng cách gần như vậy,cô mới chính thức chú ý đến lưng cậu,đột nhiên phát hiện,da trên người cậu rất trắng,hoàn toàn khác với vẻ ngoài cuồng ngạo ngang ngạnh.
Đường cong cơ thể tuyệt đẹp, hơi có chút cảnh đẹp ý vui.
Cô không có chú ý tới chính là,vành tài Hứa Giác hơi hơi đỏ lên.
Ngồi một hồi,Tần An Nhiên lại cảm thấy chính mình có chút vô lý,vì thế mở miệng dịu đi nói:" Thật có lỗi,tôi bây giờ tâm tình không tốt lắm..........."
Hứa Giác nghe xong,khẽ hừ một tiếng:" Vậy đi,tôi đây liền chịu hi sinh một chút nam sắc,cậu muốn nhìn liền xem đi"
Tần An Nhiên ngẩn ra:"Tôi không phải ý này........"
Ngữ khí Hứa Giác giống như thấy chết không sờn,khiến cô đâm lao phải theo lao.
Lập tức,Hứa Giác lại ngồi dậy,nhặt một chiếc hoodie đen ở chỗ tựa lưng ghế sôpha khoác lên người.
"Xem ra hôm nay tâm tình cậu không tốt,vốn muốn giữ bí mật,vậy trước tiên tiết lộ với cậu một chút" Hứa Giác đem áo hoodie mặc vào "Ngày đầu tiên khai giảng sẽ có tin tức tốt"
"Tin tức gì tốt?"
"Này không thể nói,nói sẽ không có kinh hỉ"
Tần An Nhiên còn muốn tiếp tục truy vấn,lúc này,bà nội Hứa thật vất vả tìm được cái đê đi tiếp nhận cái đê,nói cảm ơn,liền đi ra phía cửa.
"Nhớ rõ tin tức tốt,đừng quên trước tiên mua pháo hoa"
Đến trước cửa,Hứa Giác còn không quên nói một câu..