Vương Gia Đã Bị Ta Thu Phục

chương 48: chuyện xấu phủ thái úy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Từ vương gia, Ngũ vương gia, chuyện xấu trong nhà lão thần không dám để người ngoài xem." Hoàng Thái Ủy run giọng nói. “Hoàng Thái Ủy mọi người đều ở đây hết rồi, ông còn giấu diếm cái gì, chuyện xấu trong nhà mà ông nói chính là nhị tiểu thư gian díu với người khác mọi người cũng đã biết, mới đầu ai cũng nghĩ là Ngũ vương gia bây giờ lại đổi thành người khác, mọi người cũng muốn biết kẻ đó là ai. "Đúng vậy, Hoàng Thái Ủy, chuyện này có liên quan đến trong sạch của Ngũ vương gia, mọi người cũng muốn xem gian phu của nhị tiểu thư là ai."

Hoàng Thái Ủy đồ mồ hôi lạnh không phản bác được, lúc này Ngô thị lại đột nhiên tất nha hoàn một cái. "Tiền tỷ to gan, nói, người có phải hoa mắt hay không dám nhìn người khác thành Ngũ vương gia và nhị tiểu thư

Ngô thị vừa dứt lời mọi người đều sửng sở, nha hoàn kia không kịp phản ứng lại nhận thêm cái tát thứ hai của Ngô thị, "Còn không mau nói, người có phải nhìn nhằm hay không?"

Nói xong đại phu nhân còn trừng mắt nhìn nàng ta. Nha hoàn kia lúc này mới kịp phản ứng vội nói: “Nô tỳ không rõ, nô tỷ chỉ nhìn thấy bóng dáng của người đó rất giống Ngũ vương gia mới tưởng đó là Ngũ vương gia. “To gan, không xem kỹ mà dám nói đó là Ngũ vương gia." Ngô thị càng làm gắt hơn, Bên ngoài dù ổn ào thế nào nhưng bên trong văn kịch liệt như cũ, tiếng rêи ngày một lớn hơn, sau đó lại nghe tiếng hét của nữ nhân.

Mọi người ở ngoài đều trưng ra bộ mặt khinh bỉ, “Đúng là bại hoại, vô liêm sỉ, Hoàng Thái Ủy người dạy nữ nhi cũng thật tốt "Các vị, chắc chắn là có hiểu nhầm, mọi người xem nam nhân bên trong không phải là Ngũ vương gia, vậy nữ nhân bên trong cũng chưa chắc là nữ nhi ta." Ngô thị lại đứng ra nói, mọi người lại thêm nghi ngờ, chuyện này cũng không phải không có khả năng. Ngô thị thấy mọi người có vẻ tin lời bà ta liền âm thẩm nghĩ cách, chỉ cần không để mọi người vào trong thì sẽ không ai biết người bên trong có phải là Nhu Nhi hay không, thanh danh của Nhu Nhi cũng không bị phá hủy.

Nhưng mà không để bà ta nghĩ cách Hoàng Ngọc Nhi lại lên tiếng: “Đại phu nhân nói hay lắm, đây là phòng của Hoàng Tuyết Nhu, người bên trong không phải nàng ta lẽ nào lại có nha hoàn to gan lớn mật nào dám vào phòng của tiểu thư làm ra chuyện bại hoại này, đại phu nhân, người muốn bao biện cho Hoàng Tuyết Nhu cũng phải lấy một lý do hợp lý chứ lý do này không thuyết phục mọi người "Đúng vậy, Ngũ vương phi nói có lý lắm." Mọi người đều đồng ý với cách nói của Hoàng Ngọc Nhi, người bên trong rõ ràng là nhị tiểu thư, đại phu nhân còn muốn giảo biện cãi gì? Lúc nãy không phải hét to Ngũ vương gia làm chuyện đó với nhị tiểu thư sao, bây giờ Ngũ vương gia ở đây rồi mới nói bên trong có khả năng không phải nhị tiểu thư, ai tin? "Ngọc Nhi, ngươi, sao người có thể vu cáo cho tỷ tỷ mình như vậy, ngươi, Nhu Nhi nói thế nào cũng là nhị tỷ của người, có ai lại đi vu cáo nhị tỷ của mình như người không, phủ Thái Ủy sao có một người lòng lang dạ sói như người." Ngô thị tức điên người, không ngừng chửi rủa Hoàng Ngọc Nhi, lại không chú ý tới khuôn mặt của Mạc Thanh Hàn đã đen một nửa. "Không cần nói nữa, Ủy Long vào mang hai người kia ra đây cho bồn vương." Mạc Thanh Hàn vừa dứt lời Ủy Long đã đạp cửa xông vô trước sự kinh ngạc của mọi người, Ngô thị củng Hoàng Thái Ủy cũng không kịp phản ứng.

Bọn họ không cần thể diện vậy hắn cũng không cần để thể diện cho bọn họ.

Ủy Long rất nhanh lần lượt vác hai cái bọc ra để phịch xuống đất trước mặt mọi người, hai người kia bị bọc trong chăn vẫn chưa thanh tinh không ngừng giãy dụa, trước mặt mọi người, cởi chăn xuống tìm đến nhau tiếp tục dây dưa.

Hai người kia điên cuồng ôm hôn lấy nhau, tay chân nữ nhân đã quấn vào người nam nhân.

Cả nam nhân lẫn nữ nhân ở đây đều xấu hổ quay mặt đi, chỉ có vài nam nhân là hứng thủ xem cảnh này,

Mạc Thanh Hàn thấy Hoàng Ngọc Nhi chăm chăm xem đòi cấu nam nữ kia liền tức giận kéo nàng lại đè trong ngực. “Người xem cái gì, không được xem

Hoàng Ngọc Nhi dãy dụa muốn ngắng mặt lên nhưng hắn lại đè chặt không cho nàng có cơ hội giãy dụa nữa.

Thấy giãy dụa không được Hoàng Ngọc Nhi mới buông tha nằm bất động trong ngực hắn.

Bên kia Lý Đào tò mò cũng bị Mạc Thanh Phong nhanh chóng bịt mắt lại. “Còn không mau tách bọn họ ra."

Hoàng Thái Ủy tức giận quát đảm nha hoàn nô bộc đang đứng một bên trổ mắt nhìn.

Nghe thấy lão gia chửi, bọn họ nhanh chóng đến kéo Hoàng Ngọc Nhu ra, còn mấy giã sai vặt đến tách nam nhân kia ra nhưng bọn họ lại dính chặt lấy nhau như sam không ai có thể tách ra được, nữ từ còn ngâm nga nói: “Ta muốn nữa, mau cho ta nhiều hơn.

Hoàng Thái Ủy nghe vậy tức muốn hộc máu, Ngô thị đã sớm ngất xỉu, hắn chạy lại đạp nam nhân kia một đạp rồi tát vào mặt nữ nhân.

Hai người kia bị đau mới dần dân tỉnh lại.

Nữ nhân nhìn thấy có nhiều người xung quanh đang nhìn mình thì ngơ ngác, sau đó nhìn thấy Mạc Thanh Hàn đang ôm nữ nhân khác lại nhìn bản thân không mặc y phục nàng ta mới bắt đầu hét lên: "A" “Ta, ta, y phục của ta đâu, tại sao lại như thế này."

Nàng ta hét lên như vậy khiến mọi người càng thêm khó chịu, nữ nhân vô liêm sỉ, làm ra chuyện hoang ɖâʍ vậy rồi còn la hét hỏi y phục mình đầu, đúng là không biết xấu hổ.

Mọi người nhìn nàng ta lắc đầu khinh bỉ, Hoàng Tuyết Nhu hoàn toàn bị đả kϊƈɦ, vội vàng lấy cái chăn bên cạnh quân người lại.

Hoảng sợ lùi về phía sau lại đụng trúng thân hình của một nam nhân, nam nhân thân thề lõa lồ đã bất tỉnh nhân sự, nàng ta hoảng sợ ngã sang một bên, không tin vào mắt mình, trợn mắt lên một cái ngất xỉu.

Hoàng Thái Ủy mất hết mặt mũi kêu người kéo nam nhân kia xuống, đưa Hoàng Tuyết Nhu vào trong, mọi người cũng dẫn giải tán, bọn họ chỉ muốn biết người bên trong là ai thôi, bây giờ nhìn thấy rồi cũng không muốn ở lại nữa.

Chuyện còn lại là chuyện của phủ Thái Ủy, vốn đi đến ăn tiệc mừng thọ của lão thái thái, không ngờ xảy ra chuyện này, lúc này một số quan viên bình thường kinh trọng Hoàng Thái Ủy lại trở nên thất vọng với ông ta.

Lão thái thái bên kia biết chuyện chân tay run lấy bảy, thở không ra hơi, xém chút ngất xỉu, Thân ma ma bên cạnh phải đỡ lên giường. “Tại sao? tại sao lại xảy ra chuyện này, Tuyết Nhu sao lại. Mau, lão gia... gọi cho ta." Lão thái thái bị sốc nói cũng không nên lời cũng may Thân ma mà hầu hạ bên cạnh bà ta bao nhiêu năm hiểu bà muốn nói gì, lập tức kêu nha hoàn chạy đi tìm Hoàng Thái Ủy. Khách khứa đã đi hết, Hoàng Chi Nhân muốn xử lý nam nhân kia lại bị nha hoàn chặn lại gọi đến chỗ lão thái thái.

Lão thái thái thấy Hoàng Thái Ủy đến vội vàng muốn đứng dậy, Hoàng Thái Ủy thấy thế vội vàng chạy lại do. “Chuyện này là sao người nói rõ cho ta “Mẫu thân, ta cũng không biết, rõ rằng chúng ta đã sắp đặt tì mi rồi, không ngờ lại..." Hoàng Thái Ủy vẻ mặt đau khổ nói.

Hán cũng không biết làm sao rõ ràng người bên trong là Ngũ vương gia lại biến thành người khác. "Nói vậy là Nhu Nhi thật sự cùng nam nhân khác Hai chữ hoang ɖâʍ lão thái thái không thốt lên được chỉ thần thờ ngồi phịch xuống giường. “Trời ơi, người nói Hoàng gia chúng ta về sau còn mặt mũi nào gặp người, các người, các người đã làm cái gì..." Lão thái thái kϊƈɦ động quá mức trực tiếp ngất xiu.

Hoàng Thái Ủy rối như tơ và khẩn trương kêu người gọi đại phu tới.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio