Vương Gia Đã Bị Ta Thu Phục

chương 8: so tài (3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mọi người mang ánh mắt chờ mong nhìn về phía Mạc Thanh Hàn cùng Hoàng Ngọc Nhi, chỉ thấy bọn họ cùng bước lên sân khẩu, có người ngạc nhiên nói: “Ta nghe nói Ngũ vương phi từ nhỏ không học qua cầm kỳ thi họa, nàng lên đó diễn cái gì.” “Ai biết còn có Ngũ vương gia đâu, chúng ta xem

Ngũ vương gia là được, nghe nói vương gia đàn rất hay, ta chưa được thưởng thức bao giờ"

Lúc này trêи sân khấu có người đưa đến cho Mạc Thanh Hàn một cây đàn cổ, sau đó có người mang một bàn xích đu đến, Hoàng Ngọc Nhi lúc đi thay đổ mà hát cần có gì đó phụ trợ. đã kêu người chuẩn bị, nàng không thể đứng không

Hoàng Ngọc Nhi lại gần chiếc xích đu ngồi xuống Chudng BS đồng thời ra hiệu cho Mạc Thanh Hàn đánh đàn.

Tiếng đàn cắt lên, Hoàng Ngọc Nhi hại mắt nhắm lại cất tiếng hát, lần này có đàn đệm rằng hát có vẻ cảm xúc hơn, được nửa bài nàng lại mở mắt ra đi tới chỗ Mạc Thanh Hàn nhìn hắn mà hát.

Mạc Thanh Hàn cũng nhìn Hoàng Ngọc Nhi, hắn lúc này không biết cảm xúc trong lòng là gì, tiếng đàn kết hợp tiếng hát làm xao xuyến rung động lòng người, giọng hát của Hoàng Ngọc Nhi lại trong trẻo, cao vút nghe mà thẩm tận tim gan.

Theo lời bài hát thân hình nàng cũng uốn lượn theo từng giai điệu lúc tung mình lúc xoay vòng, đến khúc cuối Hoàng Ngọc Nhi lại ngồi trêи xích đu, chiếc xích đu được kéo lên trước khi lên Hoàng Ngọc Nhi kịp Chudng Se thời nhảy máy ra hiệu cho Mạc Thanh Hàn. Tuy chưa rõ ánh mắt của nàng là gì nhưng Mạc Thanh Hàn vẫn dõi theo hàng.

Lên đến trêи đỉnh những tưởng đã kết thúc thì tiếng đàn lại phiêu lãng, mỹ nhân đã biến mất lại từ trêи cao rơi xuống, nhìn cảnh tượng này mọi người hoảng sợ kinh hô, có người nghĩ rằng Hoàng Ngọc Nhi sẽ té xuống đất, Tiểu Mai cùng một thái giám đứng bên cạnh khán đài cũng hoàng sợ đang định lao ra đỡ vương phi thì một bóng dáng lại nhanh hơn hai người kịp thời vận công chạy lên đỡ nàng.

Mạc Thanh Hàn ôm Hoàng Ngọc Nhi trong lòng, nàng cũng thuận thể ôm lấy cổ hắn thầm thở phào nhẹ nhõm, lại phát hiện ánh mắt tức giận của hắn. Chương w trước lúc tiếp đất nằng đá lông nheo với hắn lại kịp thời nói thầm vào tai hàn một câu “Vương gia, xem ra chàng cũng rất hiểu ta."

Nghe câu nói này Mạc Thanh Hàn lại càng siết chặt

Hoàng Ngọc Nhi khiến nàng khể kêu một tiếng Màn trình diễn của Mạc Thanh Hàn và Hoàng Ngọc Nhi khiến mọi người vừa kinh diễm lại vừa kinh sợ.

Bỗng có người vỗ tay, mọi người cũng bừng tỉnh vỗ theo. tay “Ngũ tầu đúng là giấu tài, bây giờ mới xuất đầu lộ diện. Người lên tiếng lại là Tử vương gia Mạc Thanh Phong. Hắn đặc biệt ấn tượng với màn biểu diễn này, bởi vì có ngũ ca tham gia, tiếng đàn của ngũ ca cộng thêm giọng hát của ngũ tẩu quả là tuyệt phối, chưa Chudng : So kể bài hát này lại mới lạ, hắn chưa nghe qua bao giờ. "Đúng vậy, lúc trước cũng không thấy ngũ tấu phối diễn tại nghệ hôm nay quả thật mở rộng tầm mắt" Tam công chúa Mạc Thanh Ca cũng lên tiếng phu hoa. “Ha hạ Thiên Khải có phúc, cháu dâu ai gia toàn là kinh tài trác diễm, Ngũ vương phi con thật làm ai gia bất ngờ." Thái Hậu cũng không tiếc lời khen ngợi. “Hoàng tổ mẫu quả lời, Ngọc Nhi không dám nhận, muốn khen còn phải khen vương gia đánh đàn động lòng người." Hoàng Ngọc Nhi khiêm tốn trả lời, giọng nói có chút suy yếu. Vừa nãy vừa múa vừa hát khiến tinh lực của nàng đã cạn kiệt, mồ hội thảm đẫm cả người. Chudng : So ta "Ngũ tàu khiêm tốn quá rồi, ta xem tẩu diễn rất xuất sắc, hoàng tổ máu khen không quá chút nào, ta cũng rất thích màn biểu diễn của tẩu, còn cả bài hát mà tàu ca nữa, không biết bài đó tên gì, nghe rất mới lạ Cửu công chúa Mạc Thanh Thanh vốn là người say mê âm nhạc. Nghe Hoàng Ngọc Nhi hát những ca từ mới mẻ sinh động đã kϊƈɦ thích dây thần kinh đam mê âm nhạc của nàng, trước giờ nàng nghe qua nhiều bài, lại không biết có một bài như thế. “Cửu công chúa khen ngợi khiến ta hổ thẹn, bài ta ca tên là Thiên hạ vô song" đây là bài hát kể về một đôi kiếm hiệp tình lữ, trải qua bao phen khổ ải cùng âm mưu trong giang hồ cuối cùng đến được với nhau, họ ước nguyện cùng nhau phiêu du giang hồ, đời này chỉ có nhau.” Nói xong một hơi Hoàng Ngọc Nhi cảm Chudng : So ta thấy có chút mệt mỏi. "Nghe có vẻ là một câu chuyện tình cảm động, lại có thể viết thành một bài ca, không biết ai sáng tác ra bài này, ngũ tẩu, tầu làm sao biết: "

Cửu công chúa dường như rất có hứng thú càng hỏi càng hăng. "Lúc nhỏ có nghe qua thôi, ta cũng không rõ lắm.” Hoàng Ngọc Nhi ngượng ngùng kiếm có nói cho có lệ, thẩm mắng mình nhiều chuyện, tự nhiên xúc động kể ra câu chuyện làm gì, cũng không thể trách nàng nha, đây là bộ phim nàng thích nhất, có người hỏi tới không nhịn được nói vài ba câu. "Được rồi Thanh Thanh còn tiết mục gì nữa không?”

Hoàng thượng lúc này chợt lên tiếng nói, Chudrig : So tai

Phụ hoàng, tiếp theo là đối thơ, nhưng mà chúng ta cần phải tổng kết người thắng trước, đối thắng mới tiếp tục đổi thơ" Mạc Thanh Thanh vui vẻ nói. “Được, vậy nghỉ một lát rồi tiếp tục.” Giọng nói của Hoàng Thượng có chút mệt mỏi, năm nay tuy mới năm mươi nhưng sức khỏe của Hoàng Thượng lại không được tốt, mọi người thấy Hoàng Thượng khởi giả về cung thì thoải mái hơn một chút. Năm nào sinh thần của Cửu công chúa cũng kéo dài đến chiều tối, vị công chúa này nghĩ ra rất nhiều trò, mọi người đều phải theo nàng.

Trong lúc giải lao, Hoàng Ngọc Nhi nhàm chán không có chuyện làm quay sang đùa bởn Mạc Thanh Hàn. “Vương gia, bài hát có làm say đắm lòng ngài hay Chương Số Ti không?" Hoàng Ngọc Nhi tự nhận thấy bài hát này ai nghe cũng phải đắm chìm vậy mà nhìn Mạc Thanh Hàn lại không có chút cảm xúc nào, người nam nhân này không phải là không biết thưởng thức đấy chứ, không đúng nha, hắn đánh đàn cũng rất nhập tâm mà, không lý nào lại không có cảm xúc. “Không tệ.

Mạc Thanh Hàn không nhìn nàng phun ra hai chữ. Hoàng Ngọc Nhi bĩu môi cái người này cũng thật kỳ là mỗi lần lên tiếng chỉ nói đúng hai chữ, lại bất thình lình làm người ta không phản ứng kịp. “Vương gia thấy bài hát làm say đắm lòng ngài vậy ta có làm say đắm lòng ngài không?" Hoàng Ngọc Nhi lại nhảy mắt với hắn. all Vo

Chuding : So fary "Đúng là bổn vương phải nhìn người bằng ánh mắt khác." Lúc trước bất kể Hoàng Ngọc Nhi làm cái gì Mạc Thanh Hàn cũng không quan tâm nhưng kể từ lúc xảy ra chuyện kia đến giờ thì mỗi hành động lời nói của nàng lại khiến hắn chú ý. Nàng lúc này lại khiến hắn không nhìn thấu. “Vi thế rất vui khi khiến vương gia hài lòng." Hoàng

Ngọc Nhi nâng cao giọng nhấn mạnh hai chữ “vi thế” cố ý trêu chọc Mạc Thanh Hàn, ai bảo biểu hiện của hắn thú vị như vậy.

Nghe hai chữ “vị thế” của nàng Mạc Thanh Hàn có chút run rầy, quay sang thấy ánh mắt ngả ngớn của nàng thì lại tức giận. “Người không xứng làm thê tử của bồn vương đừng Chudng : So tare, có kêu loạn, bồn vương nghe chương tại "A, vị thể không xứng vậy ai xứng đây, là thất vương phi sao." Vừa nói ánh mắt của Hoàng Ngọc Nhi cố tình liếc về phía bản đối diện, Mạc Thanh Hàn càng tức giận nàng lại càng muốn trêu chọc hắn. “Hoàng Ngọc Nhi, một vừa hai phải thôi, đừng làm bồn vương phải " Chưa kịp nói xong thì miệng hắn đã có thêm một múi quýt. “Vương gia, ăn quýt cho hạ hòa, ta chỉ nói đùa thôi, chàng cũng đừng tức giận." Hoàng Ngọc Nhi nhìn ánh mắt lạnh lùng của Mạc Thanh Hàn mà hoàng sợ, nàng không dám trêu đùa hắn nữa, đành phải tìm cớ đánh trống làng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio