Vương quản gia ở trong phòng gấp đến độ xoay quanh, Tần thị vệ không có ở trong phủ, bây giờ muốn hỏi tin tức cũng không biết đi đâu mà tìm. Hắc thị vệ thì quá lãnh, hắn lại không dám đi hỏi, từ khi làm quản gia tới nay, hắn vẫn là lần đầu tiên mâu thuẫn như vậy.
Vương phi muốn đem hậu viện của Vương gia hủy đi, đây chính là chuẩn bị cho thị thiếp, nếu hủy đi Vương gia có thể mất hứng hay không ? Nhưng là không phá hủy vương phi lại mất hứng, tuy Vương gia hiện tại cực kỳ sủng vương phi, nhưng là nam nhân người nào không tam thê tứ thiếp, hiện tại trong phủ không có, nhưng không có nghĩa là về sau không có.
Quay đầu ngẫm lại, nếu là không phá hủy, với trình độ sủng của Vương gia đối với vương phi hiện tại, chỉ cần gió thổi thoảng bên gối, sợ là khung xương của chính mình bị phá, thật sự là khó xử chết hắn. Vương gia khi nào mới có thể trở về, Vương quản gia chỉ có thể hướng lên trời cầu nguyện Mạnh Dịch Vân có thể mau chóng trở về, hắn ở bên này còn có thể kéo vài ngày.
“Đừng kêu, là ta”
Mạnh Dịch vân lập tức che miệng Hàn Nguyệt Nguyệt đang muốn lên tiếng, Hàn Nguyệt Nguyệt nháy mắt, nhìn mặt Mạnh Dịch Vân.
Đưa tay đem kéo tay Mạnh Dịch Vân đang che miệng mình ra “Chàng nghĩ muốn nghẹn chết thiếp”
Thấy mặt Hàn Nguyệt Nguyệt tức giận, Mạnh Dịch Vân hung hăng hôn một cái, hắn vì chạy trở về, đều có mấy ngày chưa chợp mắt, vừa về đến, nữ nhân này vậy mà vẫn sinh khí.
Thấy hành động của Mạnh Dịch Vân, Hàn Nguyệt Nguyệt trừng mắt một cái, người này ra ngoài lâu như vậy, muốn trở về cũng không viết phong thư báo trước nói cho nàng một tiếng.
“Như thế nào hơn nửa đêm mới trở lại?”
Hàn Nguyệt Nguyệt đứng dậy, chuẩn bị giúp Mạnh Dịch Vân cởi áo.
“Sự tình xong xuôi liền suốt đêm trở lại”
Từ ngày hai người thành thân đây là lần đầu tiên tách ra lâu như vậy, không có nàng ôm ở trong ngực, đi ngủ đều có chút không quen.
“Nhanh tắm rửa đi, thiếp giúp chàng lấy y phục”
Thấy Mạnh Dịch Vân phong trần mệt mỏi gấp trở về, Hàn Nguyệt Nguyệt tới cùng vẫn là mềm lòng, huống chi trong khoảng thời gian này, nàng nhớ hắn không hề thiếu so với hắn.
“Không cần, nàng ngủ trước đi, ta đi tắm xong lại vào”
Phòng của Mạnh Dịch Vân nối thẳng tới phòng tắm ở phía sau, bên trong có một cái cái bồn tắm, hiện tại trời không lạnh, không cần nấu nước cũng được.
Đều nói tiểu biệt thắng tân hôn, huống chi hai người lại là tân hôn xong lại là xa cách, cả đêm Hàn Nguyệt Nguyệt đều đặc biệt nhiệt tình.
Hôm sau sáng sớm, Thải Âm cùng Như Ngọc tới hầu hạ Hàn Nguyệt Nguyệt dậy, thấy Mạnh Dịch Vân từ trong phòng đi ra, hai người giật mình, xoay người lập tức đi giúp Mạnh Dịch Vân chuẩn bị đồ dùng rửa mặt.
“Đây là cái gì?”
Mạnh Dịch Vân tiếp nhận trang giấy mà Hàn Nguyệt Nguyệt đưa qua, khó hiểu hỏi.
“Hậu viện, thiếp thấy phía sau có mấy cái sân để không cảm thấy đáng tiếc, cho nên chuẩn bị cải tạo một phen, đây là bản vẽ”
Nghe được Hàn Nguyệt Nguyệt nói, Mạnh Dịch Vân lại tinh tế xem qua một hồi, quả thật là một bản vẽ, chỉ là phong cách này quá mức cổ quái, hắn chưa từng thấy quá.
“Phân phó Vương quản gia một tiếng là xong, cái khác nàng quyết định là được”
Chỉ cần không đem vương phủ phá đi xây lại, hắn còn có thể tiếp thu.
Hàn Nguyệt Nguyệt thấy Mạnh Dịch Vân không để tâm, từ trong tay Mạnh Dịch Vân lấy bản vẽ về “Đây chính là hậu viện được chuẩn bị cho tiểu thiếp của chàng đấy, thiếp hủy đi, ngày sau hồng nhan tri kỷ của chàng nghỉ ngơi ở đâu? Có cần lưu lại một cái hay không, về sau các nàng cũng có chỗ an thân?”.
Mạnh Dịch Vân khóe miệng giương lên “Không cần, ái phi cứ việc theo ý của mình là được, nếu là thật sự không có chỗ an thân, bổn vương trong viện còn có mấy gian phòng trống”.
Thấy dáng vẻ đắc ý của Mạnh Dịch Vân, Hàn Nguyệt Nguyệt xem thấy khó chịu, liền nói “Cũng được, đỡ lãng phí dược của thiếp, đến lúc đó cùng chiêu đãi tất cả các nàng”
Thấy bộ dáng bá đạo của nàng, Mạnh Dịch Vân trong lòng vạn phần đắc ý. Hàn Nguyệt Nguyệt đi ra thư phòng, đem bản vẽ giao cho Vương quản gia, hiện tại Vương gia trở lại, không có ngăn cản, hắn tự nhiên vui tươi hớn hở chân chạy đi.
Nguyên nhân do Hàn Nguyệt Nguyệt thúc giục nhiều, Vương quản gia đành phải tìm thêm vài người tới hỗ trợ, ba ngày sau, tất cả phòng ốc cùng núi giả trong viện hoàn toàn thay đổi.
Mấy chục bụi trúc từ trên núi ngoài thành mang về, vài ngày qua đi, một mảng lớn trúc lâm hiện lên, Hàn Nguyệt Nguyệt không có chuyện để làm, mỗi ngày đều tự mình tới giám sát công trình. Thải Âm không có biện pháp, đành phải réo người di chuyển cái ghế cho Hàn Nguyệt Nguyệt ngồi xuống, đằng sau mấy cái nha hoàn thay phiên nhau quạt.
“Các ngươi đều đi xuống đi”
Hàn Nguyệt Nguyệt vung tay lên, Như Ngọc mang theo mấy nha hoàn rời khỏi phòng, Hàn Nguyệt Nguyệt đem tổ yến của mình để lên phía trước Mạnh Dịch Vân.
“Ta không thích hương vị này, đổ đi thì lãng phí, chàng ăn đi”
Mạnh Dịch Vân buông chén cháo trong tay ra “Nàng không phải mỗi ngày đều ăn sao? Như thế nào hôm nay lại không thích rồi hả?”.
Hàn Nguyệt Nguyệt cười cười “Chàng gần đây bận quá, người gầy, người ta nghĩ muốn bồi bổ cho chàng không được sao?”
Nghe được Hàn Nguyệt Nguyệt nói, Mạnh Dịch Vân mỉm cười “Vẫn là ái phi thận trọng”.
Mạnh Dịch Vân lâng bát, dụng thìa đưa vào trong miệng một miếng, chỉ thấy mặt lập tức đen lại, đây đều là trong dự kiến của nàng, Hàn Nguyệt Nguyệt nhìn Mạnh Dịch Vân.
“Hương vị không tốt ?”.
Mạnh Dịch Vân ngẩng đầu “Nàng gần đây đều ăn cái này?”
Hàn Nguyệt Nguyệt gật gật đầu “Không biết sao lại có người cẩn thận như vậy, mỗi ngày đều chuẩn bị cho thiếp một chén, bỏ đi lại đáng tiếc, cho nên liền ăn, chẳng lẽ không đúng như Vương gia phân phó?”
Hàn Nguyệt Nguyệt vô tội nhìn Mạnh Dịch Vân.
“Nếu nàng biết bên trong này có thuốc tránh thai, vì sao vẫn còn uống?”
Hắn vẫn hi vọng hai người có thể có con, nhưng là nữ nhân này biết rõ rành rành vẫn còn ăn hết. Thấy thái độ của Mạnh Dịch Vân, Hàn Nguyệt Nguyệt lập tức cười hì hì giải thích nói
“Chàng yên tâm, thiếp mỗi ngày đều kêu người đem tổ yến đổi, ăn không phải bát này, ta nghĩ muốn nói cho chàng một tiếng, cho nên hôm nay mới không đổi, lấy ra cho chàng xem”.
Nghe được Hàn Nguyệt Nguyệt nói, Mạnh Dịch Vân trong lòng lửa giận mới tắt xuống, may mắn không phải Nguyệt Nguyệt không muốn hài tử.
“Trong phủ có nội gian, sao nàng không nói sớm, lần sau gặp phải chuyện này trước tiên nói cho ta biết” Hàn Nguyệt Nguyệt nhanh gật đầu “Được, nhưng là người nào phải làm như vậy? Chẳng lẽ là người nào của chàng?”
Sắc mặt vừa hòa hoãn xuống, lại bị những lời này của Hàn Nguyệt Nguyệt làm cho tiếp tục đen thêm.
“Mặc kệ là người phương nào, nàng đều giả vờ như không biết, đem người nọ dẫn tới”
Hàn Nguyệt Nguyệt gật gật đầu “Nói như vậy, nếu ta mang thai, người nọ chẳng phải biết dược của mình không hiệu quả, sẽ lập tức vội vả xuống tay?”
Người này mục đích là không muốn để cho nàng có bầu, vậy nếu nàng hiện tại mang thai, người kia nhất định sẽ sốt ruột xuống tay, đến lúc đó chân tướng không phải rõ ràng.
Nghe được Hàn Nguyệt Nguyệt nói, Mạnh Dịch Vân gật đầu “Đúng là như vậy, vì nhanh đưa người nọ dẫn tới, chúng ta vẫn nên nắm chặt thời gian”.
“Thời gian gì?”
Hàn Nguyệt Nguyệt khó hiểu hỏi, đọc lại suy nghĩ trong ánh mắt Mạnh Dịch Vân, hiểu ra lập tức giải thích.
“Ta nói là giả vờ mang thai, thả tin tức ra ngoài là được rồi.”
Người này biến hóa thực nhanh, cùng nam nhân thảo luận vấn đề này quả thật không quá thích hợp.
Quá vài ngày, tin tức Vân vương phi mang thai truyền khắp tất cả kinh thành, tất cả phu nhân của quan viên thừa cơ tới cửa tặng lễ, hi vọng có thể cùng Hàn Nguyệt Nguyệt có quan hệ.
Hàn Nguyệt Nguyệt chẳng muốn gặp, Mạnh Dịch Vân trực tiếp hạ lệnh nói Hàn Nguyệt Nguyệt muốn dưỡng thai không dễ gặp khách, những người đó mới thôi. Bất quá sau khi Hoàng phu nhân biết, đặc biệt dẫn theo rất nhiều đồ vật mang đến.
“Ta đã nói thuốc này tốt, hiện giờ có hài tử, ngày sau của ngươi sẽ càng tốt đẹp”
Hoàng phu nhân vui tươi hớn hở nói, Hàn Nguyệt Nguyệt không biết trả lời như thế nào, đành phải vui tươi hớn hở cười theo.
“Vương gia cao hứng đi, đây chính là hài tử đầu tiên của Vương gia, ta nghe nói sau khi ngươi mang thai, Vương gia ngay cả công việc đều bỏ qua không ít”.
Hàn Nguyệt Nguyệt cười cười “Vương gia gần đây có vẻ rảnh rỗi, mới có thời gian nhiều ở trong phủ, người bên ngoài đều là khuyếch đại thanh thế, nào có như vậy”
Mạnh Dịch Vân nói vì muốn diễn cho tốt, hai người nên tận lực hiện ra một bộ dáng thật cao hứng. Cho nên mỗi ngày đều đứng ở trong phủ, ân ái đến ngay cả không thèm để ý đến Như Ngọc đang đứng ở sau lưng nàng rồi.
“Vương gia coi trọng nên mới để ý, ngươi hiện giờ là phụ nữ có mang, cần phải để ý, đừng làm cho người ta có chỗ trống để chui vào”
Hàn Nguyệt Nguyệt gật đầu từng cái, rất không dễ dàng tiễn bước Hoàng phu nhân.Hàn Nguyệt Nguyệt trở lại phòng đem bất mãn toàn bộ phát đến trên người Mạnh Dịch Vân.
Mạnh Dịch Vân cực kỳ vô tội thừa nhận quyền đấm cước đá, còn có cả cắn nữa, bất quá cũng vui vẻ ở trong đó.
Hàn Diệu Văn biết Hàn Nguyệt Nguyệt mang thai, thật cao hứng, kêu đại phu nhân mang theo rất nhiều thuốc bổ đi xem Hàn Nguyệt Nguyệt, đại phu nhân cân nhắc, bất mãn lôi kéo Hàn Thanh Tư cùng đi.
Hàn Nguyệt Nguyệt không nghĩ muốn cùng hai người dính líu, gặp xong, nói chính mình mệt mỏi, kêu Như Ngọc đưa người ra cửa. Đại phu nhân hung hăng đem Hàn Nguyệt Nguyệt mắng một trận, chính mình dầu gì cũng là tướng phủ phu nhân, vậy mà còn không nể mặt như vậy, không phải là có đứa bé sao, còn không biết có thể sinh ra tới hay không.
“Tiểu thư, tổ yến đều là lấy từ kho để hàng hoá ra rồi là Ngân Nguyệt tự mình làm, cũng không có những người khác” Như Ngọc lặng lẽ tại bên tai Hàn Nguyệt Nguyệt nói.
Mấy ngày nay nàng từ một nơi bí mật gần đó vẫn giám sát Ngân Nguyệt, cũng không có chỗ nào khả nghi, khi nấu cũng không từng phát hiện cái gì, không biết thuốc này là như thế nào bỏ vào.
Hàn Nguyệt Nguyệt gật gật đầu “Ngươi đi kho để hàng hoá nhìn xem tất cả tổ yến, có phải chúng đều bị bỏ dược vào hay không”
Nếu không có cho vào trong quá trình nấu, vậy nhất định là cho trực tiếp vào nguyên vật liệu, người này hẳn là không ngốc như vậy, trực tiếp đem dược rót vào tổ yến, Hàn Nguyệt Nguyệt suy nghĩ chuyện này là có khả năng.
Mấy ngày nay Hàn Nguyệt nguyệt vì có thể dẫn người hoài nghi tới, đem Mạnh Dịch Vân đuổi tới ngủ ở thư phòng, ở cổ đại nếu là nữ nhân có bầu, phu thê là không có khả năng cùng phòng, cho nên diễn trò muốn diễn tới cùng, người này có lẽ còn đang hoài nghi, chính mình mỗi ngày đều đã ăn loại dược kia, làm sao còn có thể mang thai, cho nên hiện tại khả năng là đang ở góc nào đó giám thị.
Đông, đông, đông, nghe được tiếng đập cửa, Mạnh Dịch Vân để thư trong tay xuống “Vào đi”
Mấy ngày nay nha đầu kia không ình vào phòng, đành phải chạy tới thư phòng ngủ, buổi tối không có chuyện để làm, đành phải mang sách ra xem, giết thời gian.
“Vương gia, đây là vương phi phân phó nô tỳ đưa tới, vương phi đặc biệt dặn dò kêu Vương gia đừng nên làm việc quá vất vả, sớm một chút nghỉ ngơi”
Một nha hoàn cầm đồ ăn khuya trên tay để tới trên án thư của Mạnh Dịch Vân, Mạnh Dịch vân ngẩng đầu “Ngươi là hầu hạ trong phòng vương phi ?”
Thấy nha hoàn phía trước trông lạ mặt, Mạnh Dịch Vân hỏi.
Nha đầu kia chớp mắt, lập tức trả lời “Vâng, nô tỳ là mới đến, Thải Âm tỷ tỷ đang bận, cho nên kêu nô tỳ đưa lại đây”
Nghe được nha hoàn kia nói như vậy, Mạnh Dịch Vân tiếp tục xem thư trong tay, nói “Biết, đi xuống đi”
Thấy Mạnh Dịch Vân hạ lệnh, nha hoàn kia không dám nán lại, phúc thân, thối lui ra ngoài.