Vương Gia Tàn Phế Ta Thích Ngươi Rồi Đấy!

chương 17: nguy hiểm (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Long Hổ môn? Thì ra là tổ chức sát thủ đứng thứ ba đại lục. Xếp thứ hai là Lãnh Nguyệt cung. Còn tổ chức dẫn đầu là Mị Huyết lâu.

Mị Huyết lâu là một tổ chức thần bí mới được gây dựng năm trước. Dù vậy nhưng với thực lực cường đại, Mị Huyết lâu đã đạp những tổ chức khác xuống mà leo lên. Không chỉ làm sát thủ, những thành viên trong tổ chức này đã xây dựng một mạng lưới tình báo rất lớn. Chỉ cần ngươi có tiền, đến đồ lót của Hằng Nga màu gì họ cũng có thể tra ra. Và đặc biệt là không người nào biết Mị Huyết lâu ở nơi nào. Nếu muốn thuê sát thủ hay hỏi thông tin gì chỉ cần tới phía tây của mỗi thành trì. Tại một đầu hẻm treo lá cờ thêu hoa tường vi màu tím, đi sâu vào sẽ có một lão ăn mày ngồi ngủ gật. Chỉ cần ngươi thả tiền cọc cùng mẩu giấy ghi điều ngươi muốn họ làm. Sau đó khoảng canh giờ ngươi quay lại, nếu thấy lão hành khất kéo thấp mũ ngủ tiếp và bọc tiền còn nguyên trong bát tức là họ từ chối nhận nhiệm vụ này và ngược lại. Điều đặc biệt này không khỏi thán phục khả năng ẩn thân của Mị Huyết lâu.

Lãnh Nguyệt cung tọa lạc tại đỉnh Vọng Nguyệt, Hiên Viên quốc. Những người trong cung đều là người chính trực vì bị dồn ép mới gia nhập cung. Dù mang tiếng sát thủ nhưng họ cũng chỉ nhận giết những người đáng giết. Vậy nên võ lâm chính phái rất nể phục.

Nhưng Long Hổ môn thì ngược lại hoàn toàn. Chúng sẵn sàng tiếp tay kẻ xấu hãm hại trung lương. Hơn thế nữa, người của Long Hổ môn còn hay hiếp đáp dân lành, trêu ghẹo khuê nữ, cướp bóc trắng trợn. Vô hình chung, Long Hổ môn đã trở thành tà môn ngoại đạo trong giang hồ.

Hàn Tuyết cũng được coi như kẻ chính trực. Nàng khinh bỉ những hành vi của Long Hổ môn còn chưa hết vậy mà giờ lại có người muốn nàng gia nhập. Chuyện đùa. Hàn Tuyết khinh thường đáp:

"Nếu ta nói không?"

"Chết! Nếu ngươi không gia nhập thì ắt là mầm họa. Ta phải tiêu diệt ngươi" Nói rồi lão ta hiện thân. Đó là một người đàn ông trạc tuổi ngũ tuần. Người gầy tong teo, tóc muối tiếu. Khuôn mặt với gò má nhô cao nhăn nheo, mắt hắn híp lại xếch ngược lên. Sống mũi khoằm xuống như mỏ chim ưng. Môi mỏng dính thâm sì. Đúng chuẩn của một nhân vật phản diện điển hình.

Hàn Tuyết cười lạnh. Sát khí lại đậm thêm vài phần. Nàng thu con dao găm vào trong tay áo. Rồi cúi người nhặt thanh trường kiếm của một trong số tên đã bị nàng hạ.

Như vô thức, nàng dùng tay vuốt nhẹ lưỡi kiếm. Sau đó nàng mới nhàn nhạt nói:

"Trong này thật bẩn thỉu chật chội hay là chúng ta ra bãi đất trống gần đây giao đấu?"

Hắn cười ngông cuồng.

"Quả đúng là lý luận của kẻ yếu đuối. Được thôi! Dù đánh ở đâu thì kết cục chỉ có một. Phần thắng sẽ thuộc về Huỳnh Đông ta. Hahaha"

Hàn Tuyết không đáp mà chỉ phi thân vọt ra ngoài. Huỳnh Đông cũng dùng khinh công đuổi theo.

Bối Ngự Phong muốn đuổi theo nhưng vừa cựa người thì vết thương lại toạc ra, chiếc xương sườn bị gẫy chọc vào khoang bụng khiến hắn đau nhũn người.

Làm sao mà hắn không biết, Hàn Tuyết nói muốn giao đấu để bảo đảm an toàn cho huynh muội họ. Sao hắn lại có thể yếu đuối vô dụng như vậy. Năm lần bảy luợt để nàng cứu giúp. Ân tình này biết trả sao cho hết?

Hàn Tuyết dùng tốc độ nhanh nhất dẫn tên đần độn này rời xa khỏi căn nhà hoang. Khi chạy tới một khoảng đất trống và cũng đủ xa, nàng dừng lại thủ thế sẵn sàng ứng chiến.

Huỳnh Đông thấy nàng dừng lại, hắn liền giơ thanh loan đao bổ về phía đầu nàng. Mắt thấy lưỡi đao sắp cắt nàng thành hai nửa, hắn cười bỉ ổi. Nhưng tiếng cười chợt tắt ngấm. Hàn Tuyết đã biến mất dưới lưỡi đao.

Hắn vô cùng kinh ngạc. Tốc độ này hoàn toàn có thể sánh với bộ tứ thần trộm. Một tiểu cô nương có thể có thân pháp tuyệt diệu này sao? Hắn ghen tỵ cùng không tin.

Nhân lúc hắn phân tâm, Hàn Tuyết nhảy từ cành cây cao gần đó nhằm lưng hắn mà vọt tới. Nhưng người có nội công khác với người thường. Họ cảm nhận được sự chuyển động của gió và hơi thở của sinh vật khác.

Hắn cười lạnh. Và hắn cứ yên như thế cho tới khi cảm nhận nàng đến thật gần mình. Bất ngờ, hắn xoay người lại, loan đao như chớp lao đến. Hàn Tuyết cũng đã dự đoán được tình huống này. Nàng mềm dẻo ngả người ra đằng sau. Sau đó, nàng lấy đà đá cho hắn một phát vào cằm rồi lộn một cú hoàn hảo vào tiếp đấp.

Sức lực của cú đá kia không hề nhỏ. Huỳnh Đông nhổ ra hai chiếc răng cửa, miệng hắn nhầy nhụa máu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio