Vương Mệnh

chương 15: mã đáo công thành

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nghiên cứu tình hình, Giang Phong nghĩ rằng vẫn có cơ hội chiến thắng đạo tặc, liền lập tức đăng nhập “Vương Mệnh”, phải chạy đua với thời gian.

Xuất hiện tại Dược Đường, Giang Phong đi ra ngoài, kiểm điểm hành trang, rồi lên mã xa, nhắm thôn gần nhất, Khánh Vân thôn, khởi hành.

Suy tính kỹ, hai điểm thuộc tính tự do Giang Phong gia hết cho mẫn tiệp.

Chiến đấu với đạo tặc phải hoàn toàn dựa vào viễn trình công kích.

Linh hoạt, tốc độ là cực kỳ quan trọng.

Nếu không, để đối phương tiếp cận, chỉ trúng đòn lần là miễn phí hồi gia ngay.

(Giang Phong đã có nhà trong trấn, nếu bị sát tử sẽ sống lại trong nhà, giảm cấp và có phút không có công kích lực).

Thuộc tính Giang Phong hiện tại như sau :

Cơ bản thuộc tính : thể chất , lực lượng , trí lực , mẫn tiệp .

Ẩn tàng thuộc tính : hạnh vận , mị lực , thanh vọng , uy vọng .

Sinh mạng :

Pháp lực :

Vật lý công kích :

Pháp thuật công kích :

Vật lý phòng ngự :

Pháp thuật phòng ngự :

Linh hoạt :

Tăng % tị độc hiệu quả.

Tăng % tốc độ.

Khánh Vân thôn chỉ cách Lục Hoa Trấn mười mấy dặm đường, chưa đầy nửa giờ hành trình.

Khi chỉ còn cách vài dặm nữa là đến, mã xa bỗng dưng thắng gấp, rồi nghe bên ngoài có tiếng quát :

- Đường này do ta mở, cây này do ta trồng, muốn đi qua đường này, mau nạp tiền mãi lộ.

Đạo tặc xuất hiện rồi.

Gã vác đại đao, mặt áo vải thô hở ngực, dáng vóc cao lớn lực lưỡng, hình tượng điển hình của cường sơn thảo khấu.

Giang Phong mở cửa xe, bước ra chỉ mặt đạo tặc nói :

- Cuồng khấu phương nào, sao dám cản đường của bản đại nhân.

Gã đạo tặc ngửa cổ cười dài, nói :

- Mặc ngươi là ai.

Hễ bước chân vào địa bàn của ta thì phải tuân theo luật lệ của ta.

Nhớ đến sự việc Hà Minh Đạo, thầm so sánh hai gã hộ vệ với gã đạo tặc, nhận thấy hai gã có tham chiến cũng chỉ uổng mạng, Giang Phong ra lệnh hai gã đưa xe về phía sau, tiếp đó bắt quyết, niệm chú, xuất chiêu.

Hỏa tiễn bắn tới, trúng ngay gã đạo tặc, ngọn lửa bùng lên.

Thương hại là , xem ra pháp thuật phòng ngự của gã thấp thảm thương, chỉ có điểm.

Năm giây sau, ngọn lửa tắt, và gã cũng mất đi điểm sinh mạng.

Có hy vọng.

Không chờ gã kịp phản ứng, Giang Phong xuất chiêu lần nữa, rồi … bỏ chạy.

Không thể cận chiến thì chỉ còn cách du đấu.

Tuy cách này không được quang minh chính đại, nhưng dùng lực không được thì dùng trí, có sao đâu.

Gã đạo tặc nổi cơn thịnh nộ, gào thét inh ỏi, múa đao đuổi theo.

Gã đạo tặc thuộc lực lượng hình chiến sĩ, không ngờ tốc độ cũng chẳng thua kém gì Giang Phong.

Cũng may mỗi khi trúng đòn gã khựng lại một chút, nên Giang Phong vẫn giữ được quyền chủ động chiến đấu.

Gã ta thể hình cao lớn, rất thích hợp làm bia cho Giang Phong xuất thủ.

Cứ như thế, Giang Phong vừa bỏ chạy vừa xuất chiêu, gã đạo tặc càng trúng chiêu càng hăng máu, quyết đuổi đánh tới cùng.

Nhìn ánh mắt đỏ ngầu, có lẽ giờ này gã hận không thể băm vằm đối phương thành trăm nghìn mảnh.

Vừa đánh vừa chạy, chẳng mấy chốc là đã chạy được gần dặm đường.

Tính ra gã đạo tặc đã mất đi gần vạn sinh mạng.

Xem gã ngày càng lộ vẻ đuối sức, Giang Phong cả mừng, đã thầm tưởng đến thắng lợi.

Bỗng nhiên, gã đạo tặc chợt rống lên, bật người lao thẳng vào Giang Phong đang chạy phía trước, khí thế hung hãn vô cùng.

Giang Phong tin chắc rằng nếu bị gã lao trúng người sẽ lập tức miễn phí hồi gia ngay.

Cả kinh, Giang Phong không kịp suy nghĩ, vội ngã người sang mé phải, lăn nhanh vào vệ đường, đồng thời vẫn không quên bắt quyết xuất chiêu.

Bùng.

Gã đạo tặc trúng đòn, nhưng khác với những lần trước, lần này ngọn lửa bùng lên dữ đội, thương hại là .

Vậy là % xác suất công kích trúng yếu hại đã xuất hiện, công kích lực nhân đôi nên thương hại là (x) – = .

Tổng thương hại sau giây hiệu quả sẽ là x = .

Gã đạo tặc kêu gào thảm thiết, lăn người xuống đất định dập tắt lửa, nhưng rồi im lìm bất động, thân thể cháy đen, chết không thể nhắm mắt.

Hệ thống thanh âm :

- Đinh.

Chúc mừng Thiếu Quân thăng cấp lên cấp , có điểm thuộc tính tự do có thể phân phối.

Lăn ra khá xa, Giang Phong đứng dậy, nhìn tình trạng hiện tại, khẽ thở dài.

Tuy hữu kinh vô hiểm, nhưng … toàn thân đầy bụi bẩn, thật mất hình tượng phong lưu tiêu sái a.

Phủi hết bụi trên người, Giang Phong bước tới thu thập chiến quả.

Đầu tiên là trang bị, tiếp đó là kim tệ, rồi mới đến thái tập thuật.

Đến khi xác nhận không còn lưu lại thứ gì đáng giá, Giang Phong mới quay trở lại chỗ mã xa.

Ra lệnh mã phu đánh xe tiếp tục hành trình.

Ngồi trên xe, Giang Phong thanh điểm lại chiến lợi phẩm :

Đạo tặc thủ cấp : đặc thù vật phẩm.

Giao nộp quan phủ sẽ nhận được tưởng lệ.

Tú Y : thanh đồng trang bị; yêu cầu : nam, đẳng cấp , trí lực ; phòng ngự +, thể chất +, trí lực +

Bạch long quyền trượng : bạch ngân trang bị; yêu cầu : đẳng cấp , trí lực ; tăng gia % công kích lực.

Bảo bối a.

Tuy chỉ có hai trang bị, nhưng đều là bảo bối, nhất là Bạch long quyền trượng.

Chỉ đáng tiếc, Giang Phong muốn sử dụng pháp thuật phải cần đến “Cảnh Hành Thư”, mà trang bị “Cảnh Hành Thư” thì không còn chỗ trang bị Bạch long quyền trượng.

Đáng tiếc a.

Thật ra dùng cho vật lý công kích cũng được.

Nhưng Giang Phong vật lý công kích chỉ có , tăng gia % cũng mới có ,, còn thua sử dụng mộc kiếm có công kích +.

Ngoài ra còn thu được một số kim tệ khá lớn.

Tổng tài sản của Giang Phong lúc này đã là kim tệ ngân tệ đồng tệ.

Lại trở thành đại phú gia rồi.

Trong suốt thời gian chiến đấu, Giang Phong đã xuất chiêu gần trăm lần, sử dụng hết bình trung lam, thăng cấp, trở thành cấp (/).

Có thể xác định đạo tặc có sinh mạng vạn, pháp thuật phòng ngự .

Chẳng mấy chốc, Khánh Vân thôn đã hiện ra phía trước.

Hình ảnh Thiếu Quân với cỗ xe ngựa màu trắng đã quá phổ biến, những người đang sát quái luyện cấp gần phía đường lập tức vây lại, lớn tiếng hoan hô :

- Thiếu Quân đại ca.

Thiếu Quân đại ca.

Giang Phong khẽ cười, vén rèm xe giơ tay vẫy chào mọi người, nói :

- Đường lên trấn đã thông rồi đấy.

Đúng như ý nghĩ của bọn họ.

Tất cả lại đồng loạt hoan hô.

Mã xa vào đến thôn trưởng thất, Giang Phong giao công văn, nhận được thanh vọng và công huân.

Sau đó rời thôn, đi sang thôn kế tiếp, Thạnh An thôn.

Thạnh An thôn nằm về phía tây Khánh Vân thôn, lộ trình hơn dặm, mã xa đi mất gần một giờ.

Khi còn cách thôn khoảng vài dặm, Giang Phong lệnh cho xa phu để xe đi chậm lại, đề phòng bị tập kích bất ngờ.

Lắng nghe một lúc, chợt nghe thấy phía trước loáng thoáng có tiếng hò hét theo gió truyền đến.

Ai ! Giang Phong khẽ thở dài.

Nhiều người chiến đấu như thế, chẳng hy vọng gì về chiến lợi phẩm rồi.

Xác suất bạo trang bị sẽ thấp thê thảm.

Đi chừng hơn dặm, phía trước xuất hiện một bãi chiến trường, quang cảnh cực kỳ hỗn loạn.

Giang Phong lệnh cho xe dừng lại, quan sát chiến cục.

Một bên là hai người chơi đang dựa lưng vào nhau chống đỡ sự tấn công của địch nhân.

Đối phương đông đến người, vận áo vải thô, tay cầm gậy gộc, trông có vẻ không giống thảo khấu chuyên nghiệp.

Theo lối cũ, Giang Phong vén rèm xe, cao giọng nói :

- Cuồng khấu phương nào, sao dám cản đường của bản đại nhân.

Cả bọn thảo khấu và hai gã bị vây đánh đều sửng sốt dừng tay, quay lại nhìn.

Hai gã kia chấn kinh giây lát, lập tức định thần lại, hỏi :

- Có phải Thiếu Quân đại ca ?

Giang Phong khẽ gật đầu, hỏi :

- Sao chỉ có hai người các ngươi ?

Hai gã chán nản nói :

- Mọi người bị sát cả rồi.

Bọn thảo khấu sau một lúc chấn kinh, một tên có vẻ là đầu lĩnh quát lại :

- Cẩu quan phương nào, sao dám can thiệp vào chuyện của chúng ta.

Giang Phong cười khẽ, bắt quyết, niệm chú, xuất chiêu.

Gã kia trúng đòn, tức giận múa gậy xông về phía mã xa.

Đám còn lại cũng chia ra hai người tấn công hai gã địch thủ, số còn lại cùng xông cả về phía mã xa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio