Quan quân đại lực tấn công.
Man binh liều chết ngăn chặn không cho quan quân tiếp cận chỗ các vu sư thi pháp.
Đại hỗn chiến cực kỳ thảm liệt.
Đương nhiên, lấy ba trăm đối địch hơn vạn, tử thương hầu như đều là Man binh.
Giang Phong thấy tình thế nguy cấp, cũng lập tức điều động Thần Miếu Cấm vệ tham gia tấn công, mục tiêu không phải bọn Man binh ở vòng ngoài, mà dùng cung tên tấn công các đại vu sư đang thi pháp ở bên trong.
Dù xung quanh các vu sư có một bức tường khí vô hình bảo hộ (một kỹ năng đặc biệt để bảo vệ pháp hệ chức nghiệp khi thi pháp, không phải ai cũng thi triển được), tên không bắn trúng bọn họ được, nhưng ít ra cũng có thể khiến bọn họ tiêu hao pháp lực nhiều hơn, ảnh hưởng đến việc thi pháp.
Vừa chỉ huy quân đội tham chiến vừa quan sát tình hình, Giang Phong chợt phát hiện một chi tiết quan trọng.
Trong số các đại vu sư đang thi pháp có một người vừa niệm chú vừa dùng lam dược.
Người chơi ! Lợi hại a.
Ngươi chơi mà có thể tu luyện thành đại vu, hơn thế nữa còn là nhân vật trọng yếu của Vu Thần Điện.
Anh hùng xuất thiếu niên, à không, xem gã đó cũng hai mươi mấy tuổi, không thể là thiếu niên được.
Anh hùng xuất thanh niên, thiên hạ anh hùng đâu đâu cũng có a.
Thật đáng kính phục.
Muốn trở thành đại sư cấp chức nghiệp không phải dễ.
Không phải cứ luyện kỹ năng thành đại sư cấp thì trở thành đại sư cấp chức nghiệp.
Ít ra phải thông thạo khoảng chục kỹ năng, hoặc thi triển được ít nhất một cao cấp kỹ năng thì mới được gọi là đại sư cấp chức nghiệp.
Đỉnh cấp kỹ năng là đặc trường của Đại tôn sư, hoặc nhiều vị tôn sư cùng liên hợp thi pháp.
Do đó, đối tôn sư trở xuống, cao cấp kỹ năng đã là lợi hại nhất.
Tán thán quy tán thán, Giang Phong vẫn phải nghĩ cách giải quyết tình hình trước mắt.
Suy tính thật nhanh, Giang Phong truyền lệnh toàn quân tập trung tấn công người chơi đó.
Người chơi không giống như NPC, dễ bị ngoại cảnh ảnh hưởng hơn.
Thế là toàn bộ hỏa lực tập trung tấn công gã đó.
Hàng nghìn pháp sư và cung thủ, hơn trăm Thần Miếu Cấm vệ cùng lúc tấn công, hỏa lực kinh hồn.
Cả mặt đất nơi gã đó đứng cũng không khỏi chấn động.
Thần sắc gã đó không còn trấn định được như lúc đầu, sử dụng lam dược liên miên không dứt.
Nhưng dường như tốc độ khôi phục pháp lực không bù lại được lượng pháp lực tiêu hao phải nói là kinh nhân (một người bị hàng nghìn người tấn công kia mà), sắc mặt gã càng lúc càng thêm tái nhợt.
Và rồi, giọt nước cuối cùng làm tràn ly …
Giang Phong đột nhiên phát xuất Đại hồi phục thuật, giáng bạch quang xuống vị trí bọn họ thi pháp.
Mục đích chủ yếu của Giang Phong là hy vọng có thể làm nhiễu loạn tinh thần lực của bọn họ.
Và hiệu quả thật đáng phấn khởi.
Gã kia đột nhiên khựng lại, oẹ một tiếng, rồi phun ra một ngụm máu.
Không kịp dùng lam dược bổ sung, pháp lực của gã chẳng mấy chốc tiêu hao hết sạch, bị loạn tiễn xạ tử, hóa bạch quang biến mất.
Gã bị cung thủ, pháp sư hay Cấm vệ sát tử không thể xác định được.
Có điều gã đã tử vong, liên hợp trận pháp thiếu một vị trí, không những liên hợp pháp thuật không thể hoàn thành mà còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến những người còn lại.
Có người miệng phun ra một ngụm máu, có người chỉ ứa máu, cũng có người sắc mặt tái nhợt.
Nhưng nói chung cả bọn đều thọ thương.
Thời cơ không thể bỏ lỡ, Giang Phong lập tức nói với Vương Đại tướng quân :
- Để Cấm vệ quân giải quyết bọn họ.
Nói rồi truyền lệnh Cấm vệ quân xông lên.
Cung thủ và pháp sư chuyển hỏa lực sang bọn Man binh còn sót lại.
Chiến sự kết quả đã quá minh hiển.
Chẳng mấy chốc, cả bọn Man binh và vu sư đều bị tiêu diệt.
Giờ địch nhân chỉ còn lại duy nhất lão Vu tôn.
Mọi người đều chuyển sự chú ý về phía lão ta.
Vương Đại tướng quân hỏi :
- Đại nhân định thế nào ?
Giang Phong nói :
- Phổ thông sĩ binh đến gần lão ta chỉ khiến thương vong vô ích.
Hãy điều động quân đội tiếp quản quân chính sự vụ của Đồng Lăng Trấn.
Vương Đại tướng quân vâng dạ, điều phái binh sĩ kiểm soát chặt chẽ toàn trấn, rồi lão dẫn theo thân binh đi về phía Nha Phủ.
Hai vị tôn sư cấp giao chiến, uy lực kinh thiên động địa, sĩ binh đến gần bọn họ chỉ bị vạ lây.
Tế tự đoàn được điều đi cứu chữa sĩ binh bị thương, thật ra cũng không nhiều lắm (hơn vạn tấn công vài trăm mà).
Bên cạnh Giang Phong chỉ còn lại pháp sư đoàn và Cấm vệ quân.
Giang Phong lựa chọn trong số Cấm vệ quân những người đạt được đến cấp , được người, phái đến tấn công lão Vu tôn, nhiễu loạn sự tập trung của lão.
Đương nhiên Cấm vệ quân chỉ đứng từ xa dùng cung tên hay tế tự thuật tập kích.
Bị Cấm vệ quân nhiễu loạn làm mất tập trung, lão Vu tôn mấy lần thi pháp không thành, bị thủy hệ pháp thuật của Giang lão tấn công, toàn thân ướt như chuột lột, áo bào thủng lỗ chỗ vì bị thủy tiễn, băng tiễn bắn trúng.
Lão tức giận gầm thét không ngừng :
- Vô sĩ, bỉ ổi, hạ lưu, vô liêm sĩ, …
Nói tóm lại những từ ngữ xấu xa nhất (theo lão ta) liên tục từ miệng lão Vu tôn tuôn ra.
Không ngờ khả năng chửi của lão ta lại lợi hại đến vậy.
Giang Phong hừ lạnh, truyền Cấm vệ quân tăng tốc độ tấn công.
Lão Vu tôn vừa bị Cấm vệ quân tấn công làm mất tập trung, vừa mải lo chửi, tốc độ thi pháp ảnh hưởng thấy rõ.
Giang lão không bỏ lỡ thời cơ, sau mấy lần sử dụng Đại vũ thuật làm toàn thân lão Vu tôn ướt đẫm, rồi đột ngột dụng đến Băng đống thuật.
Băng đống thuật, cố danh tư nghĩa, là thuật làm đóng băng.
Trong lúc bất ngờ, lão Vu tôn trúng chiêu, bị đóng băng trong vài giây (do toàn thân lão ướt đẫm, lại mất tập trung nên mới có hiệu quả, chứ lúc bình thường, với pháp thuật cao siêu như lão Vu tôn, tỷ lệ thành công không quá %).
Thời cơ nghìn vàng, Giang Phong truyền Cấm vệ quân xông lên áp sát lão vu sư, sử dụng cận chiến kỹ năng tấn công.
Trọng đao loang loáng.
Phập phập phập.
Đao chém vào người lão Vu tôn như chém chuối.
Do thuộc pháp hệ kiêm độc hệ chức nghiệp, dù sinh mạng khá cao, vật lý phòng ngự của lão Vu tôn cũng chỉ tương đương phổ thông sĩ binh (cao hơn phổ thông vu sư rất nhiều), làm sao đương cự được với trọng đao của Cấm vệ quân.
Chỉ sau vài giây, lão Vu tôn đã bị Cấm vệ quân chém thành trăm mảnh.
Mấy đạo bạch quang lóe lên.
Không phải từ lão Vu tôn, bởi lão là NPC, tử vong thi thể vẫn còn đó, không thể sống lại.
Mà là Cấm vệ quân tham chiến đã có người thăng cấp.
Giang Phong để cho bọn họ đơn độc chiến đấu, mục đích chủ yếu là vậy.
Giang Phong cần tướng quân, rất cần.
Chiến đấu thăng cấp là cách đào tạo tướng quân đơn giản nhất.
Dù từ cấp thăng lên cấp cần rất nhiều kinh nghiệm trị, nhưng sát tử lão Vu tôn, kinh nghiệm trị thu được cũng rất khủng bố.
Dù sao lão ta cũng là siêu BOSS mà.
Ngay giữa chiến trường, Giang Phong phong cho Cấm vệ quân vừa thăng cấp làm Tướng quân.
Làm như vậy, không những gia tăng sĩ khí cho quân đội mà còn gia tăng tích cực tính khi chiến đấu sau này.
Theo lệ, được phong Tướng quân sẽ trở thành gia thần, được tứ danh tứ tính (đặt cho tên họ).
Họ, đương nhiên họ Giang.
Còn tên, lần lượt là : Gia An, Gia Anh, Gia Bảo, Gia Cường, Gia Dũng, Gia Đạt, Gia Hải, Gia Hiệp, Gia Huy.
Xong đâu đấy, Giang Phong đến chỗ lão Vu tôn, thu lấy những vật phẩm bạo ra : một chiếc thần quan (lão Vu tôn vẫn đội trên đầu), hai bản Vu thuật kỹ năng thư, một bức Mật hàm và … và … một Kiến Quốc Lệnh.
Lão Vu tôn là lãnh tụ tinh thần của Man tộc, địa vị còn cao hơn cả Man soái, chỉ dưới Man vương, do đó đã bạo Kiến Quốc Lệnh.
Đương nhiên chỉ khi Giang Phong hoặc quân đội do Giang Phong trực tiếp chỉ huy sát tử được lão thì mới bạo vật phẩm, còn do NPC như Vương Đại tướng quân chỉ huy thì không, chỉ có kinh nghiệm trị mà thôi.
Giang Phong cố kìm nén sự hoan hỉ trong lòng, vẻ mặt nghiêm trang trịnh trọng, một tay cầm quyền trượng, một tay chắp sau lưng, quyền trượng khẽ động xuống đất, hướng vào lão Vu tôn, nghiêm trang nói :
- Dù các ngươi có lỡ bước lầm đường, nhưng dù sao cũng đã qua đời, hy vọng linh hồn các ngươi sớm được siêu thoát.
Cầu chư thần phù hộ cho các ngươi.
Chúng Cấm vệ quân cũng đồng loạt cúi người, niệm theo :
- Cầu chư thần phù hộ cho các ngươi.
Không khí trang nghiêm thần thánh.
(Ai ! Đúng là quan nào quân đó).