Lại nói, Thiên Long Bang và Thiên Lang quân đoàn đại hỗn chiến.
Song phương đều tử thương thảm trọng.
Thế nhưng Thiên Lang quân đoàn có lợi hơn, nhờ được địa lợi, sau khi tử vong có thể trọng sinh ngay trong trại, nên có được binh nguyên liên miên bất tuyệt, do đó đã góp phần giảm thiểu chênh lệch chiến lực giữa song phương.
Giữa lúc song phương đang giao tranh kịch liệt, phía hậu trận của Thiên Long Bang đột nhiên náo loạn do bị tấn công.
Chúng pháp sư, vu sư và cung thủ thiếu người bảo vệ, sinh mạng bị uy hiếp, phân phân lẩn tránh, làm cục diện dần dần hãm nhập hỗn loạn.
Hỏa lực chi viện giảm thiểu, khiến cho tiền phương lâm vào khốn cảnh, gia tăng thương vong.
Thiên Lang chỉ huy kỵ binh, cùng một số huynh đệ có điểm mẫn tiệp cao đã từ chỗ mai phục xông ra tấn công hậu trận địch phương, tập trung chém giết cung thủ, pháp sư và vu sư.
Sau một trận xung phong, dù có sát tử được đối phương hay không thì cũng đạt được hiệu quả hạn chế viễn trình công kích của kẻ địch, hỗ trợ cho chúng huynh đệ trong trại phòng thủ.
Lực lượng này được xem là một đạo kỳ binh, được tuyển chọn cẩn thận, do Thiên Lang đích thân thống lĩnh, mai phục phía bên ngoài Ngân Long trại, chờ cơ hội xung phong sát địch.
Thấy đội ngũ viễn trình chức nghiệp ở hậu trận bị uy hiếp, dẫn đến rối loạn cả trận hình chiến đấu, Long Đại Thiếu gia vội điều tập chiến sĩ huyết cao phòng hậu ra phía sau chống giữ.
Nhưng Thiên Lang vẫn giữ nguyên tắc du kích chiến, xung phong sát địch, sau đó rút lui, rồi lại xung phong sát địch.
Kỵ binh tốc độ như gió, thế như phá trúc, không ai ngăn cản được.
Pháp sư, vu sư gặp phải kỵ binh xung phong, phân phân tử vong.
Cuối cùng, Long Đại Thiếu gia phải cho tập hợp pháp sư, vu sư và cung thủ vào một chỗ, cho chiến sĩ vây quanh bảo hộ, mới giảm được thương vong.
Nhưng hành động đó cũng đồng thời khiến cho hỏa lực giảm thiểu, mất tập trung.
Lực lượng chủ công ở tiền phương cũng vì thế mà gia tăng thương vong.
Mặc cho Long Đại Thiếu gia lớn tiếng mắng chửi khiêu khích, Thiên Lang vẫn tiếp tục chỉ huy bản bộ kỵ binh tiến hành du kích chiến, không ngừng quấy nhiễu và tiêu hao dần sinh lực địch.
Việc bị Thiên Lang xem như không khí khiến Long Đại Thiếu gia giận tím gan tím ruột, đôi mắt long lên sòng sọc, quát mắng càng dữ dội hơn.
Ở phía bên kia, Triệu Tiếu Thiên vẫn vững vàng trấn giữ cổng trại, không để cho địch nhân toàn mạng xông qua.
Đôi khi có kẻ địch xông qua được tường rào, cũng rất nhanh chóng bị chúng huynh đệ Thiên Lang quân đoàn dựa vào kiến trúc mà bao vây tiễu diệt.
Chiến trường thảm liệt vô cùng.
Những tiếng gào thét hô hoán làm náo động cả một vùng rừng núi.
Giao chiến gần nửa giờ, Thiên Long Bang tổn thất thảm trọng, ưu thế đại giảm.
Long Đại Thiếu gia cuồng nộ, mắng chửi Thiên Lang không ngớt.
Được Lã Phúc hỗ trợ, Triệu Tiếu Thiên vẫn vững vàng trấn giữ cổng trại, như một tòa bích lũy làm chùn bước bất kỳ kẻ địch nào có ý định vượt qua.
Thiên Lang vẫn tiếp tục chỉ huy du kích chiến, liên tục quấy nhiễu khiến địch phương đau đầu không thôi.
Hoàng Thắng chỉ huy chúng huynh đệ Thiên Lang quân đoàn dựa vào các kiến trúc bao vây tiêu diệt những kẻ nào bên phe đối phương xông qua được tường rào vào trong trại.
Chiến sự càng thêm thảm liệt.
Sau một giờ chiến đấu, Thiên Long Bang tổn thất quá nửa, song phương thế quân lực địch.
Long Đại Thiếu gia nộ khí xung thiên, mắng chửi Thiên Lang không tiếc lời.
Nhưng đáp lại, gã vẫn bị Thiên Lang xem như không khí.
Sau một giờ rưỡi chiến đấu, Thiên Long Bang thương vong mười phần hết bảy, tám.
Đại thế đã mất.
Chỉ còn lại hơn trăm người dưới sự thống lĩnh của Long Đại Thiếu gia chiến đấu trong tuyệt vọng.
Do Long Đại Thiếu gia nhất quyết không chịu rút lui, quyết tâm tử chiến đến cùng, nên cả bọn chỉ đành tiếp tục chiến đấu.
Thấy cuộc chiến đã đến hồi tàn, Thiên Lang lớn tiếng cổ vũ chúng huynh đệ gia tăng công kích lực, hợp sức tiêu diệt địch nhân để sớm kết thúc chiến đấu.
Lưỡng diện đồng thời phát động đại phản công, khiến Thiên Long Bang chúng khổ không kể siết.
Chiến sự hoàn toàn nghiêng về phe Thiên Lang.
Sau một lúc nữa, từ phía xa chợt có một đội sinh lực quân xông tới, gia nhập vòng chiến, xuất thủ tấn công Thiên Long Bang chúng.
Bọn họ khoảng hai mươi người, không phải thành viên của Thiên Lang quân đoàn, chiến lực cực kỳ khủng bố, chứng tỏ toàn là tinh anh cao thủ.
Chiếu theo thời gian xuất hiện, Thiên Lang đoán rằng bọn họ chính là người của Long Tam, đến đây tiếp nhận Ngân Long trại.
Sự xuất hiện của toán sinh lực quân đó như giọt nước làm tràn ly, đẩy Thiên Long Bang rơi vào tình thế hoàn toàn tuyệt vọng.
Song phương tiền hậu hiệp kích, trảm sát Thiên Long Bang chúng vô số.
Chỉ sau vài phút, Long Đại Thiếu gia tử trận, địch nhân toàn diện tháo chạy.
Thiên Lang phân phó chúng huynh đệ bao vây số NPC dân binh còn sót lại, không cho chạy thoát, đồng thời thân dẫn kỵ binh truy đuổi địch nhân đến cùng, truy sát những kẻ đang tháo chạy.
Kỵ binh của Thiên Lang ưu thế thấy rõ, không kẻ địch nào có thể chạy nhanh hơn vó ngựa.
Cuối cùng, không người nào bên Thiên Long Bang có thể chạy thoát.
Tiêu diệt xong gã Thiên Long Bang chúng cuối cùng, Thiên Lang giục tuấn mã quay lại chỗ chúng huynh đệ đang bao vây bọn NPC dân binh.
Bọn này sau một thời gian dài kịch chiến, đa phần trọng thương, chiến đấu lực hầu như không còn, lại bị chúng huynh đệ Thiên Lang quân đoàn bao vây chặt chẽ, không còn đường thoát nào nữa.
Thấy còn lại gã dân binh, Thiên Lang gật đầu hài lòng, giục tuấn mã rẽ vòng vây thẳng vào bên trong, tiến hành dụ hàng.
Lời lẽ uy nghiêm, quan oai phóng xuất, cùng với việc bọn dân binh diện lâm tử vong uy hiếp, lại không có ai thống lãnh (đội trưởng là người chơi đều bị sát tử hết rồi), cuối cùng cả bọn đành chọn đầu hàng.
Sau gần hai giờ chiến đấu, Thiên Long Bang chính thức toàn quân phúc diệt.
Sau khi phân phó chúng huynh đệ thu dọn chiến trường, kiểm kê chiến lợi phẩm, thống kê tổn thất, Thiên Lang giục tuấn mã đến chỗ những người mới đến, vòng tay chào hỏi :
- Chư vị đây có phải là người của Long Tam huynh ?
Một người trong bọn bước ra phía trước, nói :
- Ta chính là Long Tam.
Đó là một người không cao lắm, diện mạo phổ thông, nhưng khí thế bức nhân, hoàn toàn không giống người chơi bình thường.
Có điều Thiên Lang cũng chẳng chú ý thêm làm gì, chỉ cùng gã ta tiến hành chuyển nhượng Ngân Long trại.
Thiên Lang nhận kim tệ, sau đó mở cửa Công Đường, để bọn họ vào trong công kích tấm bia đá ở hậu viện.
Tiếp đó, Ngân Long trại đổi chủ.
Tiếp nhận Ngân Long trại xong, Long Tam nhìn thấy bọn dân binh Thiên Lang vừa mới thu phục, liền hỏi :
- Huynh đệ có định chuyển nhượng số dân binh đó không ? Ta sẽ trả giá cao.
Thiên Lang mỉm cười đáp :
- Tiểu đệ cũng chẳng giữ lại làm gì.
Nhưng huynh định ra giá thế nào ?
Long Tam nói :
- Ở An Phú Trấn, binh sĩ cấp được định giá kim tệ.
Còn đây là dân binh cấp, ta trả kim tệ được không ?
Thiên Lang cả mừng, đồng ý ngay :
- Được.
Tiểu đệ sẽ chuyển nhượng hết cho huynh.
Thế là NPC dân binh lại mang về cho Thiên Lang kim tệ.
Cộng thêm số dân binh đó, Ngân Long trại đã có cư dân ( trại chủ + cư dân + dân binh), chỉ cần có thêm thôn dân nữa là sẽ có thể thăng cấp lên Hương (tam cấp thôn làng).
Trước kết quả đó, Long Tam rất hài lòng, vui vẻ nói với Thiên Lang :
- Sau này huynh đệ có thêm thôn dân hay dân binh, hãy chuyển nhượng cho ta.
Ta sẽ trả giá cao, quyết không để huynh đệ phải chịu thiệt thòi.
Thiên Lang mỉm cười nói :
- Vâng.
Tiểu đệ nhớ rồi.
Sau đó, Thiên Lang quân đoàn tập hợp, phân chia chiến lợi phẩm.
Còn hơn cả nguyện vọng ban đầu, tổng số kim tệ chia cho người, Thiên Lang quyết định chia cho mỗi người kim tệ, số dư kim tệ dành tưởng lệ cho những người đã lập công.
Thiên Lang, Hoàng Thắng, Triệu Tiếu Thiên, Lã Phúc được mọi người nhất trí là nhất đẳng đại công, mỗi người được thêm kim tệ nữa.
Số còn lại chia đều cho những người sát địch nhiều nhất hoặc đã từng tử vong.
Tổng kết lại, phần của Thiên Lang được kim tệ, là một tài sản lớn a (theo lệ, bản bộ binh mã của Thiên Lang cũng được chia phần, và phần đó thuộc về Thiên Lang, bởi sĩ binh được Thiên Lang trả lương mỗi ngày, nên phải chiến đấu vì Thiên Lang).
Để khích lệ sĩ khí, Thiên Lang lập tức tưởng thưởng cho mỗi sĩ binh kim tệ.
Mọi người đều nhìn Thiên Lang với vẻ kinh ngạc, nhưng Thiên Lang cũng không giải thích.
Cảm tình của Thiên Lang với sĩ binh, bọn họ khó mà hiểu được.