Vương Mệnh

chương 228: tham ngộ đại đạo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hàng loạt hình ảnh lần lượt lướt nhanh qua mắt Giang Phong.

Quái vật khu, rất nhiều người chơi chiến đấu cùng vô số quái vật hung hãn, quái vật bị tiêu diệt hết, thể xác và linh hồn đều hóa thành hư vô.

Sau một thời gian, quái vật lại được load tân, quang cảnh lại trở về như trước.

Rồi người chơi thăng cấp, hoặc tử vong, giáng cấp.

Các thôn làng bị tàn phá, rồi được xây dựng lại.

Cảnh chiến trường, song phương sĩ binh chém giết lẫn nhau, trận vong vô số.

Các lưu dân được load tân, đến định cư tại các thành trấn, rồi được chuyển hóa thành sĩ binh, và tiếp tục ra chiến trường.

Những hình ảnh tưởng như bình thường, quen thuộc trong trò chơi, những lại hàm chứa nhiều đạo lý.

Các hình ảnh dần mờ đi.

Giang Phong vẫn chưa hiểu rõ lắm, đang lúng túng bối rối không biết làm sao.

Không dễ dàng gì đạt được cảnh giới huyền diệu này, nếu lỡ cơ hội, không biết đến khi nào mới có thể tham ngộ được đại đạo.

Giang Phong chợt rùng mình.

Một đạo linh lực đột ngột truyền vào cơ thể, khiến Giang Phong cảm thấy thần thanh khí sảng, đầu não sáng suốt.

Cảm giác liên tục mở rộng ra, mười thước … năm mươi thước … một trăm thước … năm trăm thước … một nghìn thước.

Đến đó là giới hạn.

Trong phạm vi bán kính một nghìn thước ( mét), mọi động tĩnh đều không qua được cảm giác của Giang Phong : ngọn tre đung đưa theo gió, nhánh cỏ phất phơ, mặt hồ lăn tăn, đám bèo dập dờn, cá đớp mồi, chim ríu rít, … Tuy chỉ là cảm giác, nhưng giống như tận mắt chứng kiến vậy.

Oanh.

Vô số hình ảnh hỗn loạn xoáy tròn, nhập vào trí não Giang Phong.

Thần trí không minh, cảm quan huyền diệu.

Một ý nghĩ chợt thoáng qua tâm trí Giang Phong :

- Nói đến trò chơi, thật ra nhân sinh tại thế, có gì không phải là trò chơi ? Sinh lão bệnh tử, cũng là trò chơi mà thôi.

Ái hận tình cừu, cũng là một hình thức khác của trò chơi.

Tranh bá thiên hạ, nói rõ ra thì cũng vậy thôi.

Người bên ngoài thì sáng suốt.

Dụng thái độ, phương thức đối diện trò chơi, đem mọi thứ nắm chắc trong lòng bàn tay, siêu thoát ra ngoài trò chơi, không vì được thua mà lo buồn, thì mới đạt được vị trí siêu nhiên.

Nếu như xem mọi thứ quá quan trọng, ngược lại vô pháp đạt được.

Những hình ảnh hỗn loạn xoáy tròn mấy vòng, đột nhiên sắp xếp lại theo một trình tự nhất định, lướt qua tâm trí Giang Phong với tốc độ cực nhanh, nhất thời không thể nào nhìn rõ được.

Sau khi suy gẫm lại những cảm thụ nãy giờ, Giang Phong chợt buột miệng nói :

- Năng lượng không tự nhiên sinh ra, mà cũng không tự nhiên mất đi, nó chỉ chuyển hóa từ dạng này sang dạng khác.

Vạn vật cũng vật thôi.

Oanh.

Một đạo năng lượng cực kỳ hùng hậu từ hư không đột ngột truyền vào cơ thể, xung kích các kinh mạch, chấn động cả não bộ, khiến Giang Phong cảm thấy choáng váng, đầu óc nặng nề, rồi ngã lăn ra bất tỉnh.

Không biết đã trải qua bao lâu, vừa như đã trải qua mấy vạn năm, mà cũng như chỉ mới nháy mắt thôi, ý thức chợt trở lại với Giang Phong.

Một làn gió mát thoảng qua.

Giang Phong đưa tay dụi mắt, ngơ ngác nhìn quanh.

Lúc này Giang Phong vẫn đang ở trong tầng trên của Thiếu Quân Lâu.

Bên ngoài có tiếng của Giang sứ linh quy truyền vào :

- Cậu bé.

Thế nào rồi ?

Giang Phong chợt nhớ ra mình đang bế quan tu luyện, liền mở bảng thuộc tính ra xem :

Nhân vật : Thiếu Quân.

Xưng hiệu : Thần sư, thái cổ chư thần đại ngôn nhân, Văn Tổ Thần Miếu tối cao lãnh tụ.

Thần Thánh quốc vương.

Chức nghiệp : Hiền giả (sơ giai)

Sinh mạng :

Pháp lực :

Vật lý phòng ngự :

Pháp thuật phòng ngự :

Tín ngưỡng lực : vạn ( vạn ) [vì chỉ là đại diện của chư thần nên chỉ được hưởng % tổng số tín ngưỡng lực của Thần Miếu]

Công đức : vạn

Đạo hạnh : năm

Nguyên lực :

Thần Miếu cấm vệ : (/)

Kỹ năng :

(lược …, muốn xem chi tiết, vào lại chương )

Trang bị :

“Vô lượng quyền trượng : thần bí vật phẩm.

Thái cổ tinh kim luyện thành.

Quyền trượng của Thần sư.

Thần bí (giải phong một phần).

Phụ gia kỹ năng : “Chân thật chi nhãn”, thông qua tác dụng thần kỳ của viên minh châu khảm trên quyền trượng, phát hiện mọi sự giả mạo, ẩn tàng, cạm bẫy; phát động kỹ năng có % xác suất đoán được tâm lý đối phương; đối tượng có thực lực bằng gấp đôi người thi triển trở lại; tiêu hao pháp lực .”

“Vô lượng quan : thần bí vật phẩm.

Thái cổ ôn ngọc chế thành.

Mão của Thần sư.

Thần bí (giải phong một phần).

Phụ gia kỹ năng : “Văn thành võ đức”, minh quân khí chất, tăng xác suất hấp dẫn NPC quy thuận, tăng cường hảo cảm, trung thành, tín phục độ của NPC; bị động kỹ năng.”

“Vô lượng pháp bào : thần bí vật phẩm.

Thái cổ thần ti chế thành.

Pháp bào của Thần sư.

Thần bí (giải phong một phần).

Phụ gia kỹ năng : “Chân Thần hộ thể”, khi bị công kích, có % ngăn chặn, % phản xạ công kích của đối phương trở lại; bị động kỹ năng.”

“Vô lượng hài : thần bí vật phẩm.

Thái cổ thần thảo chế thành.

Giày của Thần sư.

Thần bí (giải phong một phần).

Phụ gia kỹ năng : “Đằng vân thuật”, dưới chân sinh bạch vân, phi hành trên không trung; tiêu hao pháp lực = [độ cao (thước) + tốc độ (thước/ giây)] x thời gian (giây).”

“Vô lượng yêu đái : thần bí vật phẩm.

Thái cổ minh châu chế thành.

Thắt lưng của Thần sư.

Thần bí (giải phong một phần).

Phụ gia kỹ năng : “Ổn định quân tâm”, an phủ quân đội trực thuộc, khiến cho mọi phụ diện ảnh hưởng vô hiệu; thời hiệu nửa canh giờ; tiêu hao pháp lực .”

“Vô lượng giới chỉ : thần bí vật phẩm.

Thái cổ linh thạch chế thành.

Nhẫn của Thần sư.

Thần bí (giải phong một phần).

Không gian giới chỉ ô.”

Vô lượng sáo trang đặc thù thuộc tính : tự động khôi phục pháp lực mỗi giây.

Hiền giả đặc thù thuộc tính : tự động khôi phục pháp lực mỗi giây.

Xem ra lúc hình ảnh mờ dần, tu luyện gần như thất bại, linh quy đã truyền linh lực giúp Giang Phong vượt qua quan ải, tham ngộ thành công.

Khi trở thành Hiền giả, Giang Phong không có Thần lực mà thay vào đó là Nguyên lực, tác dụng cũng tương tự.

Tuyệt vời hơn cả là Vô lượng sáo trang giải phong một phần, giúp Giang Phong có thêm được kỹ năng và Không gian giới chỉ.

Hành trang chỉ có ô, thêm Không gian giới chỉ ô, Giang Phong có thể mang theo số vật phẩm gấp lần người chơi bình thường khác.

Giang Phong càng kỳ vọng đến lần tiến giai sau, Vô lượng sáo trang sẽ giải phong nhiều hơn nữa.

Sự thần bí của nó càng khiến Giang Phong thêm hiếu kỳ.

Điều đáng tiếc là Hiền giả không tu luyện lực lượng, không trải qua Lôi kiếp, nên không giống như “Thần”, có thể tự động lĩnh ngộ Thần thuật.

Kiểm tra một lượt, Giang Phong chỉnh đốn y phục, rời Thiếu Quân Lâu ra ngoài.

Linh quy đang nằm phơi nắng bên bờ hồ phía trước trúc lâu, thấy Giang Phong bước ra, tươi cười hỏi :

- Cậu bé.

Thế nào rồi ?

Giang Phong cung kính nói :

- Cám ơn đại nhân đã giúp đỡ nên ta mới có thể tu luyện thành công, tiến giai thành Hiền giả.

Nhưng mà đại nhân ơi.

Thần còn có Thần thuật, vậy mà Hiền giả không có thứ gì tương tự hay sao ạ ?

Linh quy cười nói :

- Không phải không có, kỹ năng của Hiền giả gọi là Thiên thuật, nhưng ngươi phải tự mình tham ngộ mới được.

Lại phải tự mình tham ngộ, chứ không phải đẳng cấp, giai vị đạt đủ điều kiện thì làm nhiệm vụ mà học kỹ năng.

Tu đạo thật gian nan làm sao.

Hy vọng Thiên thuật sẽ lợi hại hơn Thần thuật.

Và Giang Phong chợt nhớ rằng trong Cảnh Hành Thư có nói về Thiên thuật, vội lấy sách mở ra xem.

Trong đó đúng là có Thiên thuật, nhưng chỉ có duy nhất một trang, tức là chỉ có kỹ năng mà thôi.

“Quân hồn : Thiên thuật; gia tăng % sĩ khí, công kích lực, phòng ngự lực và tốc độ của quân đội trực thuộc.

Thời hiệu nửa canh giờ.

Tiêu hao Nguyên lực .”

Dù sao có còn hơn không.

Giang Phong đang tự an ủi mình thì linh quy chợt nói :

- Ta với ngươi rất có duyên với nhau.

Ta cần nội đan của thủy quái có từ nghìn năm đạo hạnh trở lên.

Nếu như ngươi tìm được, mang đến cho ta thì ta sẽ truyền thụ kỹ năng cho.

Hệ thống không có thông báo nhiệm vụ, xem ra đây chỉ là giao dịch riêng của linh quy với Giang Phong chứ không phải ẩn tàng nhiệm vụ.

Giang Phong cả mừng, vội cảm tạ nói :

- Vâng ạ.

Cám ơn đại nhân.

Sau đó Giang Phong từ biệt linh quy, quay trở lại Thần Sơn.

Linh quy còn dặn dò Giang Phong khi nào rảnh rỗi nhớ đến đây chơi.

Đương nhiên Giang Phong hoan hỉ nhận lời.

Nơi đây linh khí tụ hội, tu luyện hiệu quả hơn nơi khác rất nhiều lần kia mà.

Trở về Thần Sơn sơn đỉnh, đi tìm Giang lão, thì mới hay lão cũng đang đi tìm Giang Phong.

Tính ra Giang Phong đã ở lại chỗ linh hồ ngày.

Phục Hy Thần Tượng đã hoàn công từ ngày hôm qua, và Bản vẽ Nữ Oa Thần Tượng cũng đã sao chép xong từ lâu.

Giang Phong đến từ biệt Giang tộc tộc trưởng và các vị trưởng lão, sau đó cùng Giang lão trở về Nguyên Thành.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio