Vương Mệnh

chương 247: 247: sơn động kịch chiến

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lại nói, khi quay người lại, dù rằng hang động kín, không hề có gió, nhưng thanh niên nhân cảm thấy thật sự có một luồng gió lạnh thổi qua sống lưng, bất chợt rùng mình.

Phía trước mặt cách khoảng mét, một con nhện thật lớn đang đong đưa thân mình trên vách đá.

Tám chiếc chân nhện dài và đầy lông lá.

Thân thể là một khối thịt lớn đỏ hồng, và cũng đầy lông.

Ghê rợn nhất là con nhện lại mang trên mình một gương mặt người, tức là “Nhện mặt người”, là loài nhện tinh tu luyện lâu năm nhưng chưa đủ đạo hạnh để có thể hoàn toàn hóa thân thành người.

Giữa cảnh âm u lạnh lẽo, sự xuất hiện của con “Nhện mặt người” kia khiến cho quang cảnh trở nên cực kỳ khủng bố.

Những ai yếu tim chắc không thể chịu đựng được quang cảnh đáng sợ này.

Cũng may thanh niên nhân đã có chuẩn bị tâm lý từ trước, nên vẫn còn có thể cố trấn tĩnh, quan sát tình hình, chuẩn bị chiến đấu.

Đến lúc này, thanh niên nhân mới kịp nhìn kỹ quang cảnh xung quanh, so với lúc mới bước vào thì thật sự ghê rợn hơn rất nhiều.

Khắp nơi trong phòng đều là thi thể.

Có thi thể đã bị hút hết huyết dịch, chỉ còn trơ lại da với xương.

Cũng có thi thể mới chỉ bị hút mất một phần, huyết dịch vẫn còn chảy nhỏ giọt ra ngoài.

Và còn có một bộ phận thi thể toàn thân bị tơ nhện bao bọc như là cuộn tơ, treo lơ lửng trên vách đá.

Đáng sợ hơn cả, thanh niên nhân phát hiện trong số thi thể đó có cả nhân hình thi thể.

Những thi thể này bị tơ nhện xiết rất chặt, treo lơ lững ở đó, có lẽ là thức ăn dự trữ của nhện quái.

Làm sao đây ? Đường lui đã bị nhện quái ngăn chặn, chỉ còn cách liều mình chiến đấu mà thôi.

Thanh niên nhân nắm chặt trường thương trong tay, tay kia giơ cao ngọn đuốc, dũng mãnh xông tới.

Tuy nhiên xông tới, nhưng thanh niên nhân nhìn thấy nét mặt cười lạnh lùng của nhện quái, trong lòng cũng rất khủng hoảng.

Nếu như là quái vật gì khác thì còn đỡ, bất quá liều mạng chiến đấu mà thôi.

Nhưng mà khi nhìn vào gương mặt rõ ràng là của con người, với vẻ cười cợt, lại nằm trên thân hình một con nhện thật lớn, khiến cho thanh niên nhân cảm thấy tâm can lạnh toát, hàn khí xung thiên, thật là ghê quá đi thôi.

Nhện quái thấy thanh niên nhân xông tới, không hề né tránh mà co thân hình lại chờ đợi.

Thanh niên nhân đột nhiên có cảm giác không hay.

Loài nhện thường hay sợ lửa, tại sao con nhện quái này thấy gã cầm ngọn đuốc xông tới, lại không lo né tránh mà vẫn điềm nhiên chuẩn bị ứng chiến.

Nhất định có vấn đề gì đây.

Cẩn thận là trên hết.

Thanh niên nhân vừa xông tới vừa chú ý quan sát cử động của nhện quái.

Lúc này, dù chỉ một sơ suất nhỏ thôi cũng có thể khiến cho hành động thất bại, và phải bắt đầu lại từ đầu.

Bởi vậy không thể có chút nào sơ ý được.

Đến khi xông đến cách nhện quái gần mét, thanh niên nhân lập tức hiểu ngay ý đồ của nó, vội vàng dừng lại, nhảy thật nhanh sang mé trái tránh né.

Vừa ngay lúc đó, một luồng tơ nhện bắn vút qua vị trí của thanh niên nhân vừa đứng khi nãy, có mấy sợi tơ lướt sát qua mặt, cách nhau trong gang tấc.

Loại tơ nhện này cực kỳ kết dính.

Chỉ cần bị dính vào người chút ít thôi, tưởng gỡ ra khó khăn vô cùng.

Đến lúc đó khó mà thoát khỏi sự tấn công của nhện quái, kết cục đương nhiên là tử vong.

Thanh niên nhân nhẹ thở ra một hơi, thầm kêu may mắn.

Nếu chậm một chút nữa thôi là số phận sẽ giống như những thi thể quanh đấy rồi, sẽ trở thành thức ăn dự trữ của nhện quái.

Nghĩ đến hậu quả nếu bị tơ nhện dính vào người, thanh niên nhân không khỏi toát mồ hôi.

Đáng sợ nhất là không bị nhện quái sát tử ngay, mà bị nó dùng tơ nhện cuộn lại, treo lơ lững trên vách đá, muốn chết không được mà sống cũng không yên.

Chỉ nghĩ đến thôi cũng đã thấy khủng bố rồi.

Nhện quái thấy xuất chiêu không trúng, lập tức chuyển động thân thể thay đổi vị trí.

Thanh niên nhân làm sao có thể để nó ung dung công kích như thế, lập tức vung mạnh trường thương, điều động pháp lực, quát khẽ :

- Cửu Khúc Tuyệt Hỏa Thương.

Một đạo hồng quang từ đầu mũi trường thương bắn ra, lao tới nhện quái với tốc độ cực nhanh.

Nhện quái rít lên một tiếng, biết là không hay, nhưng lại không kịp né tránh.

Hồng quang bắn vào thân thể nhện quái, nổ bùng một tiếng.

Toàn thân nhện quái lập tức bị hồng quang bao phủ, nhanh chóng bốc cháy.

Ngọn lửa hừng hực bốc cao.

Hàng loạt những dòng chữ số màu đỏ như máu xuất hiện trên đầu nhện quái.

Bị lửa đốt nóng, nhện quái kinh hoàng chạy lung tung.

Rất nhiều thi thể dưới đất hoặc treo lơ lững trên vách đá bị bắt lửa bốc cháy.

Khắp nơi trong hang động đều bừng cháy.

Thanh niên nhân thừa cơ lấy một bình đại lam dùng ngay để bổ sung pháp lực, rồi tiếp tục công kích nhện quái.

Chỉ tiếc là nhện quái chạy nhảy quá nhanh, những công kích của thanh niên nhân trật nhiều hơn trúng.

Thanh niên nhân đành tạm dừng công kích để tiết kiệm pháp lực.

Nhện quái chạy loạn một hồi, đột ngột dừng lại, rồi chuyển hướng nhắm thanh niên nhân lao thẳng đến.

Thanh niên nhân cả kinh thất sắc, vội cướp đường chạy ra ngoài phòng, thoát nhanh vào thông đạo.

Nếu như bị thân hình to lớn của nhện quái đè lên, cộng thêm ngọn lửa hừng hực kia, e rằng khó tránh khỏi kết cục thảm tử.

Leo được lên đến hang động này thật không dễ dàng nha.

Nhện quái đang hồi giận dữ, thấy thanh niên nhân tháo chạy, lập tức đuổi sát theo sau.

Thông đạo càng ra ngoài càng nhỏ hơn, với thân hình to lớn, nhện quái rất khó hoạt động, di chuyển không còn linh hoạt như trước.

Thanh niên nhân thừa cơ liên tục quay lại công kích, hầu như nhất kích nhất trúng.

Hiệu suất cực cao.

Tuyệt hỏa của “Cửu Khúc Tuyệt Hỏa Thương” chỉ có thể đốt cháy được giây, cộng thêm những chất dễ cháy trên người nhện quái (lông, tơ, …), ngọn lửa duy trì được gần giây.

Khi ngọn lửa tắt đi, cũng đã đoạt mất của nhện quái hơn . huyết trị.

Thấy ngọn lửa đã tắt hẳn, thanh niên nhân lại sử đại chiêu, “Cửu Khúc Tuyệt Hỏa Thương” lại phóng ra, và do thông đạo chật hẹp, nhện quái không có không gian tránh né, nên lại trúng chiêu, ngọn lửa lại bốc cháy bừng bừng, huyết trị lại liên tục giảm đi.

Nó giận dữ vô cùng, gào rít liên hồi, đuổi sát theo sau thanh niên nhân.

Đang chạy, do mải xuất chiêu công kích, thanh niên nhân không kịp nhìn dưới nền động, chân đá phải một cái đầu lâu của một loài thú nào đấy, trọng tâm không vững, lập tức ngã lăn ra đất.

Nhện quái hứng khởi bật cười khanh khách, hùng hổ xông tới, quyết xé xác địch nhân ra trăm nghìn mảnh.

Nhện quái lúc này nộ khí xung thiên, không định để địch nhân lại làm thức ăn dự trữ nữa, mà sát tử ngay, phân thi.

Khi bị vấp ngã, thanh niên nhân biết ngay là không hay rồi, nếu như bị nhện quái đuổi đến nơi, chỉ còn đường thảm tử.

Thanh niên nhân vội vàng lăn người thật nhanh về phía trước tránh xa nhện quái, đồng thời trường thương trong tay nhắm vào nhện quái phóng ra.

Vút.

Nhện quái bị Tuyệt hỏa thiêu đốt liên tục, lông tơ trên người bị cháy sạch hết cả, da thịt cũng bị nung nóng, khả năng phòng ngự giảm đi rất nhiều.

Thanh niên nhân khi phóng trường thương đi, biết là tình hình nguy cấp, tý lực rất mạnh.

Nhện quái không những bị trường thương xuyên thẳng qua thân thể mà còn bị chấn lùi lại phía sau, áp sát vào vách đá.

Đầu mũi trường thương xuyên qua thân thể nhện quái, cắm vào vách đá, khiến nhện quái bị cố định vào đấy, không thể dịch chuyển được nữa.

Thanh niên nhân chỉ xuất thủ cầu may, không ngờ lại có hiệu quả ngoài cả mong đợi như thế.

Quả là trời cao bảo hộ.

Thanh niên nhân cả mừng, vội vàng ngồi dậy, lấy từ hành trang ra một nắm phi tiêu nhắm nhện quái phóng tới.

Mục tiêu to lớn, lại cố định như thế, đương nhiên là bách phát bách trúng.

Chỉ tiếc là thanh niên nhân tiện dụng trường thương, nên không có mang theo đao kiếm gì khác, nếu không, dùng đao kiếm công kích sẽ hiệu quả hơn rất nhiều.

Thậm chí còn có thể sử dụng đao kiếm cắt lấy thủ cấp nhện quái, khiến nó tử vong ngay.

Nhện quái bị cố định vào vách đã, hạ thủ sẽ rất dễ dàng.

Nhện quái thấy thế nguy, cố sức vùng vẫy, bất kể vết thương mở rộng làm huyết trị đại giảm.

Thân thể nhện quái quá to lớn nặng nề, trường thương không thể cố định nổi, nên sau một lúc vùng vẫy, trường thương cũng bị bật ra khỏi vách đá.

Nhện quái tự giải thoát thành công, vội vàng kéo lê cả trường thương trên người, xông vào địch nhân.

Thanh niên nhân chỉ còn phi tiêu trên tay, ngoài ra không có thứ vũ khí gì khác, nên chỉ còn cách tháo chạy, vừa chạy vừa phóng phi tiêu ngăn cản phần nào bước tiến của nhện quái.

Vừa chiến đấu vừa tháo lui, sau một lúc thì đi đến ngã ba.

Thanh niên nhân suy nghĩ thật nhanh, không biết thông đạo bên kia dẫn vào đâu, nếu bên đó lại có một quái vật nào khác nữa thì nguy, do vậy mà đã chọn hướng tháo lui ra cửa động.

Đương nhiên nhện quái vẫn đuổi theo sát phía sau, liên tục rít gào biểu hiện sự phẫn nộ của nó.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio