Lại nói, mọi người đang nói chuyện thì đột nhiên nghe như có tiếng ca văng vẳng từ xa đưa lại.
Chú tâm lắng nghe thật kỹ thì mới nhận ra đó là giọng ca nghêu ngao của một lão già.
Thanh âm trầm lắng nhưng ẩn chứa khí phách của bậc cao nhân ẩn mình nơi sơn dã.
Ai nấy đều ngạc nhiên.
Triệu Tiếu Thiên và Thiên Lang đưa mắt nhìn nhau.
Mọi người lặng yên cả, lắng nghe.
Ca rằng :
“Rượu một bầu, cá tôm một gói,
Góp gió trăng làm bạn với núi sông.
Sông kia góp một chữ đồng,
Trăng kia có nhớ sông này hay chăng ?
Như lão đây :
Uống ba chén rượu khoanh tay giấc,
Ngâm mấy câu thơ vỗ bụng cười.
Cái công danh là cái nợ đời
Đường bá nghiệp nào ai đi trọn hết.
Giắt lỏng giang sơn vào nửa túi,
Rót nghiêng phong nguyệt cạn lưng bầu.
Cảnh giang hồ ai có bận chi đâu
Mùi tiêu sái với trần gian dễ mấy.
Thơ rằng :
Hữu danh nhàn phú quý,
Vô sự tiểu thần tiên.
Đấng anh hùng yên phận lạc thiên,
So trời đất cũng nhất ban xuân ý …
Ý.
Xem kìa :
Thủy trúc vân sơn địa
Phong vân tuyết nguyệt thiên.
Trên thuyền con giở ván cờ tiên
Vầy tiệc cúc nghiêng bầu rượu thánh.
Khi thong thả nhất câu nhất vịnh,
Khách Lan đình cơn tỉnh cơn say.
Khúc cầm ca mài miệt canh chày
Dìu dặt đủ năm cung hòa nhã.
Của ưa thích sẵn sàng nơi sơn dã,
Đủ tiêu dùng khắp xuân hạ thu đông.
Thảnh thơi gió mát trời trong,
Bức tranh sơn thủy một vùng cỏ hoa.
Thú này ai dễ hơn ta.”
Nối tiếp tiếng ca, giữa vùng sông nước mênh mông, một chiếc thuyền câu từ từ hiện ra, lững lờ trôi theo dòng nước.
Trên thuyền, một lão ngư ông áo vải nón rơm đang chậm rãi buông chèo.
Lão ngư hình dung quắc thước, tướng mạo thanh cao, râu tóc bạc trắng như cước, có phong thái của bậc kỳ nhân dị sĩ, hẳn là cao nhân tiền bối.
Lão vừa cất giọng nghêu ngao vừa đẩy nhẹ mái chèo.
Trong lúc mọi người còn đang ngơ ngác thì Thiên Lang đã vội bước ra sát mé sông, lớn tiếng gọi :
- Tiền bối.
Tiền bối.
Thiên Lang thường hay giao thiệp với các đại nhân vật nên ứng biến rất nhanh.
Lão ngư xuất hiện ở đây tất có đặc thù sự kiện.
Lão ngư nghe gọi, đẩy mạnh mái chèo.
Chiếc thuyền câu rẽ sóng vun vút lao tới thật nhanh như tên bắn, chẳng mấy chốc là đã đến chỗ Thiên Lang.
Lão tủm tỉm cười hỏi :
- Chú nhỏ gọi lão có việc gì không ?
Thiên Lang vòng tay nói :
- Vãn bối là Thiên Lang, xin ra mắt tiền bối.
Bọn vãn bối đang gặp khó khăn, hy vọng được tiền bối chỉ cho minh lộ.
Lão ngư ngắm nhìn Thiên Lang một lúc, rồi gật gù nói :
- Lão với chú nhỏ xem ra cũng có duyên.
Chú nhỏ muốn hỏi gì nào ?
Thiên Lang liền kể sơ lược tình cảnh mà bọn Triệu Tiếu Thiên gặp phải cho lão nghe.
Lão ngư trầm ngâm giây lâu, rồi vuốt râu thong thả nói :
- Muốn đến định cư ở vùng đất Đông Việt này cũng không phải là không được.
Nhưng cần xử lý tốt quan hệ với các bộ tộc bản địa.
Bằng không khó mà yên ổn được.
Bọn Triệu Tiếu Thiên lúc này cũng đi đến gần.
Trưởng lão biết lão ngư này là cao nhân ẩn sĩ, nên kính cẩn vòng tay hỏi :
- Không biết phải làm sao mới có thể xử lý tốt quan hệ với các bộ tộc bản địa, mong tiên sinh chỉ giáo.
Vấn đề này có thể nói là quan hệ đến sự sinh tử tồn vong của Cửu Khúc Liên Hoàn Trại, do đó mà trưởng lão rất trịnh trọng thỉnh giáo.
Bọn họ từ xa đến đây, xử lý không khéo có khi dẫn đến họa diệt tộc.
Lão ngư gật gù nói :
- Đông Việt thập tam tộc tuy trên danh nghĩa cai quản cả vùng Đông Việt, nhưng vì dân số có hạn, các bộ tộc này chỉ chiếm cứ những vùng đất đai tốt nhất làm lãnh địa.
Vẫn còn rất nhiều đất trống không người ở giữa các bộ tộc, nhất là những vùng đất ven biển.
Tuy vậy, các ngươi muốn đến đó định cư, phải kiến lập quan hệ với các bộ tộc lân cận mới được.
Trưởng lão nói :
- Bản tộc định đến định cư ở vùng ven biển phía nam Thần Đình Lĩnh.
Không biết gần đó có bộ tộc nào hay không ?
Lão ngư cau mày nói :
- Vùng ven biển thì không, nhưng khu vực quanh Thái Hồ có hơn mười tiểu tộc sinh sống.
Các tiểu tộc này không được tính vào Đông Việt thập tam tộc.
Chỉ có Ư Việt tộc ở vùng Dư Hàng phía nam mới là một trong thập tam tộc.
Trưởng lão ngẫm nghĩ giây lát, rồi nói :
- Vậy bản tộc sẽ ra vùng ven biển định cư vậy.
Có lẽ cũng cần phải phái người đến Ư Việt tộc kiến lập quan hệ mới được.
Lão ngư gật gù nói :
- Nên như thế.
Lúc này Triệu Tiếu Thiên mới có dịp xen vào :
- Tiền bối.
Đông Việt thập tam tộc chiếm cứ vùng đất đai rộng lớn như thế, sao không liên hợp lại thành Liên minh giống như Đông Hải Liên minh vậy ?
Lão ngư nói :
- Các bộ tộc ở Đông Việt đều thần phục Kinh triều, sao có thể tự lập làm Liên minh được.
Triệu Tiếu Thiên ngạc nhiên nói :
- Sao lại không được ạ ? Lãnh thổ của bọn họ còn rộng lớn hơn cả Đông Hải Liên minh nữa kia mà.
Không như các NPC thông thường khác, Triệu Tiếu Thiên là người chơi nên biết được phần nào bản đồ các khu vực.
Trong Vương Mệnh, bản đồ không biểu hiện chi tiết, còn để người chơi “tự mình khám phá”, nhưng đại khái cương vực thì cũng biết được ít nhiều.
Lão ngư giải thích :
- Ở phương nam, ảnh hưởng của Kinh triều rất mạnh.
Các bộ tộc phương nam chỉ biết Kinh triều, không biết Viêm triều.
Bọn họ cho rằng chỉ có Kinh Vương là chính thống, nên đều thần phục và nhận làm chư hầu của Kinh triều.
Thêm nữa, Đông Việt đất rộng người thưa, đại tộc, tiểu tộc vô số, khó mà liên kết lại với nhau được.
Thiên Lang nói :
- Thật là phức tạp nha.
Lão ngư gật gù nói :
- Đúng là rất phức tạp.
Vùng Đông Việt long xà hỗn tạp, đại tộc, tiểu tộc vô số.
Có đại tộc dân số hơn chục vạn người, mà cũng có tiểu tộc chỉ có vài chục tộc nhân.
Số lượng các tiểu tộc phải đến hàng nghìn.
Còn các đại tộc có dân số hơn vạn, thì chỉ có mười ba bộ tộc, gọi chung là Đông Việt thập tam tộc.
Lão nói đến các tiểu tộc dân số chỉ có vài chục người, chính là chỉ các lãnh địa của người chơi.
Từ khi vùng Đông Việt khai phóng, Kinh triều chỉ trực tiếp quản lý một vùng nhỏ từ Phiên Dương Hồ cho đến thượng nguồn Triết Giang, Tần Hoài, đông bắc đến Giang Nam ở gần Tam Giang Doanh.
Những người chơi nào thích tự do thì có thể kiến thôn ở vùng gọi là “Các lãnh địa Đông Việt thập tam tộc”.
Kiến thôn ở đó, tuy trên danh nghĩa vẫn thuộc Kinh triều quản lý, nhưng thật ra chẳng khác nào sơn đại vương, muốn làm gì thì làm, miễn sao không trốn thuế, không xúc phạm đến uy nghiêm của Kinh triều thì thôi.
Tất nhiên, được tự do tự tại thì đổi lại, nguy hiểm cũng sẽ nhiều hơn.
Long xà hỗn tạp kia mà.
Thiên Lang mỉm cười nói :
- Tiền bối.
Vãn bối vẫn chưa được biết tôn danh.
Lão ngư lại ngắm nhìn Thiên Lang một lượt, lắc đầu nói :
- Chú nhỏ lễ phép quá, thật phiền phức gì đâu.
Lão chỉ là một lão già nơi sơn dã, không cần nói năng văn hoa phiền phức như thế.
Đây này.
Nói xong lão đưa cho Thiên Lang một tấm thiếp, đoạn đẩy mạnh mái chèo, thuyền câu rẽ sóng lướt băng băng, chỉ phút chốc là mất dạng.
Quả là cao nhân ẩn sĩ, thần long kiến thủ bất kiến vĩ a.
Thiên Lang giở tấm thiếp lão vừa đưa cho ra xem.
Bên trên thiếp vẽ một số ký hiệu hay chữ viết gì đó theo kiểu rồng bay phượng múa, nói tóm lại là Thiên Lang không nhận diện được, điểm vào bảng thuộc tính thì thấy ghi rằng :
“Tiêu Dao Ngư Phủ thiếp : đặc thù vật phẩm.
Danh thiếp của Tiêu Dao Ngư Phủ.”
Hóa ra lão ngư có danh hiệu là Tiêu Dao Ngư Phủ.
Lão ngư đi rồi, Thiên Lang mới hỏi :
- Mọi người dự tính thế nào ?
Triệu Tiếu Thiên đương nhiên không có chủ ý gì, đưa mắt nhìn trưởng lão hỏi ý.
Trưởng lão trầm ngâm nghĩ ngợi giây lâu, rồi nói :
- Trước mắt chúng ta đến phía bắc Thần Đình Lĩnh kiến thôn, tạm thời có chỗ cho tộc nhân nghỉ ngơi, đồng thời dùng làm căn cứ để tiến về phía nam.
Cũng may bản tộc còn lại Kiến thôn lệnh trừ bị, trước mắt cũng tạm đủ dùng.
Chúng ta cũng cần phái sứ giả đến liên hệ với Ư Việt tộc.
Triệu Tiếu Thiên khen phải, đốc thúc trưởng lão đi sắp xếp công việc.
Triệu Tiếu Thiên chỉ là nghĩa tử của lão tộc trưởng, chỉ cầm đầu Cửu Khúc Liên Hoàn Trại trên danh nghĩa, bởi tuổi còn trẻ, còn thiếu kinh nghiệm, cũng như chưa đủ uy tín.
Mọi sự trong tộc đều do các vị trưởng lão xử lý.
Vượt sông hoàn tất, Thiên Lang cho các huynh đệ đưa thuyền về Bình Nguyên giao trả cho chủ thuyền, còn bản thân Thiên Lang thì nhận lời mời của các vị trưởng lão Cửu Khúc Liên Hoàn Trại, đi theo bọn họ đến nơi định cư mới.
Đoàn người di dân thuận theo sông Giang đi về phía đông, khi đến gần Thần Đình Lĩnh thì dừng lại, kiến thôn ở đó.
Tân thôn kiến lập bên bờ sông Giang, mang theo hy vọng có cuộc sống yên bình của mọi người, nên được đặt tên là Bình An thôn.
Đây cũng là địa bàn đầu tiên của Cửu Khúc Liên Hoàn Trại ở vùng đất phương nam này.