Vương Mệnh

chương 319: 319: thủy tặc tiểu đội

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sáng sớm chủ nhật.

Tân lĩnh địa.

Bọn Giang Phong xuất hiện tại lĩnh địa.

Giang Phong và Long nhi không biểu lộ điều gì đặc biệt.

Duy chỉ có Giang Thạch Khê là nhìn ngó khắp nơi đầy vẻ hiếu kỳ.

Y lần đầu lên thượng giới.

Tiếp đó, Giang Phong đưa y đến Binh doanh, nhận lấy sĩ binh.

Rồi y dẫn sĩ binh đi tuần tra khắp nơi, làm quen địa hình.

Giang Phong lại dẫn thôn dân ra đồng thu hoạch lúa.

Còn Long nhi thì chạy đi chơi cùng tiểu Hạo Thiên Khuyển.

Tiến độ thu hoạch không nhanh, bởi mọi người vừa cắt lúa mà còn vừa chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Xung quanh cánh đồng hiện giờ có rất nhiều hố bẫy, hầm chông được ngụy trang cẩn thận.

Kỳ vừa rồi nhờ có nó mà thành công tiêu diệt ba gã kỵ binh, Giang Phong đã cho tăng thêm số lượng cạm bẫy.

Nhìn cánh đồng rộng lớn, nhìn những bông lúa chín vàng trĩu hạt, tỏa hương thoang thoảng, Giang Phong không khỏi hứng khởi trong lòng.

Cuối cùng thì lĩnh địa cũng hết gặp cảnh thiếu lương rồi.

Cánh đồng rộng mênh mông, công ruộng sẽ cho một lượng rất lớn lương thực.

Giờ đây không còn phải lo lương thực không đủ dùng nữa, mà chỉ lo không đủ chỗ chứa.

Long nhi sau khi chạy đi chơi một lúc cũng đến chỗ Giang Phong, sắp có chiến đấu, Long nhi đi một mình nguy hiểm.

Hơn nữa, Long nhi cũng muốn giúp phụ vương giết giặc.

Giang Phong nắm tay dẫn Long nhi đi dạo trên bờ ruộng, tiểu Hạo Thiên Khuyển lăng xăng chạy bên cạnh.

Tiểu Hạo Thiên Khuyển tuy hãy còn nhỏ, công kích lực chưa cao, nhưng nếu sử dụng đúng lúc thì cũng rất hiệu quả.

Cũng như mọi khi, đến khi cánh đồng thu hoạch được một nửa thì cuộc tập kích bắt đầu.

Nhưng trái với ý nghĩ ban đầu của Giang Phong, cuộc tập kích không diễn ra trên đất liền mà là trên mặt nước.

Đến tập kích không phải là đạo tặc, sơn tặc hay mã tặc, mà là thủy tặc.

Bọn thủy tặc đến trên hai chiếc tiểu thuyền, mỗi chiếc chở người, thành ra vừa đủ người, là tiểu đội hình thành nên đội thiếu (thiếu Đội trưởng).

Bọn chúng cũng không tấn công lên bờ ngay mà dùng cung tên công kích các kiến trúc gần bờ hồ, gồm Nhà ở và Nhà vườn.

Xem ra chuyến này các hố bẫy không có tác dụng rồi.

Mỗi lần xây dựng kiến trúc nào cũng đều phải tiêu hao Nguyên lực, Giang Phong không thể để cho bọn chúng tự do phá hoại được.

Giang Thạch Khê lập tức dẫn sĩ binh ra bờ hồ.

Trong sĩ binh, chỉ có một người là có cung tên.

Cung may đó là chiến cung, phạm vi công kích xa hơn cung tên bình thường, do đó phản kích trở lại cũng khá hiệu quả.

Đối phương ở trên thuyền, không thể tùy tiện nhảy tránh cũng là một ưu thế.

Nhưng dùng đối , dù thế nào cũng không thể chiếm được thượng phong.

Và đến phiên Giang Thạch Khê đại hiển thần oai.

Y dù gì cũng là pháp sư hình hạ vị thần, có Thần thuật là đại phạm vi công kích.

Y tụ tập Thần lực, bắt quyết niệm chú, rồi chỉ vào chỗ bọn thủy tặc, quát lớn :

- Vẫn thạch thiên giáng.

Do chỉ có gã thủy tặc đi trên chiếc tiểu thuyền, y chỉ sử dụng tiểu phạm vi công kích.

Cũng tiêu hao bao nhiêu Thần lực đó, phạm vi công kích thu nhỏ lại, đồng nghĩa với việc công kích lực gia tăng.

Thế là bọn thủy tặc chịu khổ.

Hàng loạt thiên thạch từ trên cao rơi xuống đầu, mà bọn chúng lại đang ở trên thuyền, muốn nhảy tránh cũng không được.

Chỉ sau một đợt thi pháp, đối phương toàn bộ đều thọ thương, mặc dù thương thế chưa nghiêm trọng lắm, nhưng cũng ít nhiều ảnh hưởng đến sức chiến đấu.

Nhìn thấy Giang Thạch Khê có vẻ chuẩn bị thi pháp lần nữa, bọn thủy tặc cả kinh, vội chèo thuyền cập vào bờ.

Diện đối pháp sư hình địch nhân, nếu còn ở lại trên thuyền thì thật là ngu ngốc, khi bị công kích, muốn tránh né cũng không có chỗ để tránh né.

Chỉ còn cách lên bờ chính diện đối kháng.

Hơn nữa, nhìn thấy thủ quân chỉ có sĩ binh và pháp sư, bọn thủy tặc cũng cảm thấy yên tâm.

Bọn thủy tặc đều đổ bộ lên bờ, kéo đến tấn công toán sĩ binh của Giang Thạch Khê.

Y nhìn về phía Giang Phong, thấy Giang Phong và Long nhi đang đứng giữa vòng vây bảo hộ của chúng thôn dân, liền nghĩ đến một chuyện, lập tức chỉ huy sĩ binh vừa đánh vừa lùi về phía đó.

Bọn thủy tặc người tấn công sĩ binh và pháp sư, chiếm ưu thế là chuyện đương nhiên, nên thấy bọn Giang Thạch Khê vừa đánh vừa lùi cũng không nghi ngờ gì.

Dù có thấy phía đằng kia có một toán hơn người đang sẵn sàng ứng chiến, bọn chúng cũng không để vào lòng.

Chỉ có hơn thôn dân thôi mà, trong bọn lại còn có trẻ con nữa.

Có gì đáng sợ đâu nào.

Tiếp tục tấn công.

Sát nhân đoạt bảo, rồi hưởng thụ … hưởng thụ … Nghĩ đến hưởng thụ, cả bọn ai nấy đều nảy đom đóm mắt, mũi miệng như muốn phun lửa.

Hưởng thụ nha.

Sớm tiêu diệt đối phương rồi về hưởng thụ nha.

Nghĩ đến đấy, cả bọn hăng hái hơn, hùng hổ múa tít đại đao, xông xáo tấn công.

Bọn Giang Thạch Khê cảm thấy áp lực đại tăng, vội vã rút lui đến hội họp với bọn Giang Phong.

Đám thủy tặc cả mừng, hùng hổ đuổi sát theo sau.

Bọn Giang Thạch Khê đã đến nơi, hơn chục thôn dân lập tức dàn ra sẵn sàng ứng chiến, tay liềm giơ lên, sắc diện ai nấy đều có vẻ khẩn trương.

Số thôn dân này là mới chiêu mộ trong tuần này, chưa từng tham gia chiến đấu, nên cả bọn đều lộ vẻ khẩn trương.

Cũng vì thế mà đám thủy tặc càng thêm yên tâm đuổi đánh đối phương.

Bọn thủy tặc đang hùng hổ đuổi theo, đột nhiên đám dẫn đầu chợt cảm thấy mặt đất sụp xuống.

Đúng thế, mặt đất sụp xuống.

Chỗ bọn Giang Phong đang đứng là trung tâm của khu hố bẫy.

Bọn Giang Thạch Khê theo một số con đường đặc biệt mà rút vào đấy.

Còn bọn thủy tặc thì cứ chạy càn, do đó mà đã bị sụp xuống hố.

Tuy chỉ có gã thủy tặc sụp bẫy, nhưng đó lại là gã hung mãnh nhất (vì vậy mới đuổi đầu tiên).

Thực lực bọn thủy tặc giảm đi gần một nửa.

Sáu gã thủy tặc còn lại cả kinh, vội lùi trở lại.

Song phương giờ đây thực lực không còn chênh lệch nữa.

Thấy thời cơ đã đến, Giang Phong hô lớn :

- Tấn công.

Giang Thạch Khê vội thống suất thủ hạ xông ra tấn công, gã sĩ binh chiến đấu cùng gã thủy tặc.

Thế còn gã thủy tặc còn lại ai sẽ đối phó.

Số thôn dân bên cạnh Giang Phong ? Không phải.

Bọn họ đều là tân thôn dân, chưa có kinh nghiệm chiến đấu, được giao nhiệm vụ là dùng đá ném những gã thủy tặc bị sụp xuống hố.

Vậy thì ai sẽ đối phó gã thủy tặc kia.

Chính là số thôn dân còn lại.

Giang Phong có đến thôn dân kia mà.

Sau khi nghe hiệu lệnh tấn công, những thôn dân còn lại đang ẩn núp trong ruộng lúa lập tức đổ ra, múa liềm xông đến tấn công địch nhân.

Bọn họ dù yếu hơn, nhưng lấy đánh , vẫn chiếm được thượng phong.

Nếu chênh lệch nhân số quá lớn, ‘nhân hải chiến thuật’ vẫn có thể phát huy tác dụng rất rõ ràng.

Bọn thủy tặc tuy mạnh hơn thôn dân, nhưng gã đối phó thôn dân vẫn đối phó không xuể, hơn nữa cả bọn đều đã thọ thương, lại sau một phen chiến đấu, sức lực đã yếu đi.

Không chỉ có thể, vẫn còn có Giang Thạch Khê bên ngoài.

Tuy song phương đánh giáp la cà, không tiện sử dụng đại phạm vi công kích.

Nhưng dù sao y cũng là hạ vị thần, khi tiến giai có lĩnh ngộ thêm Thần thuật nữa.

Ai ! Thần giai sướng như vậy đó, mỗi khi tiến giai là tự động lĩnh ngộ thêm Thần thuật, còn Giang Phong thì cứ phải tham ngộ hoặc minh ngộ.

Giang Thạch Khê tụ tập Thần lực, bắt quyết niệm chú, rồi giơ tay chỉ về phía một gã thủy tặc có vẻ hung hãn nhất, quát :

- Thạch tiễn – phóng.

Một đạo thanh quang từ ngón tay y phóng ra, lập tức hóa thành một đạo thạch tiễn, thể hình kinh nhân, vận tốc kinh hồn, lao về phía mục tiêu.

Đạo thạch tiễn này lớn gần bằng thân người, uy thế khủng bố, oai lực kinh nhân, nếu bị bắn trúng, không tử cũng trọng thương.

Và gã thủy tặc kia vốn đã thọ thương, nên lần này không tránh khỏi ô hô ai tai, tử vong lập tức.

Gã sĩ binh không còn đối thủ, liền chuyển sang hợp lực cùng đồng bạn.

Không cần Giang Thạch Khê ra tay nữa, cuộc chiến nhanh chóng được giải quyết.

Sau hơn nửa giờ chiến đấu, gã thủy tặc đều bị tiêu diệt.

Trận chiến này xem ra có phần hung hiểm hơn lần tấn công của kỵ binh hồi tuần trước, bởi bọn thủy tặc đều là cung thủ, số lượng lại đông.

Nếu không dụ được bọn chúng đến chỗ cạm bẫy, bọn Giang Phong tất phải thiệt hại nặng nề.

Do đó, công lao lớn nhất phải kể đến Giang Thạch Khê.

Nhờ có Thần thuật của y mà buộc bọn thủy khấu phải rời thuyền lên bờ.

Và cũng nhờ Thần thuật của y mà sớm kết thúc được trận chiến.

Đương nhiên, việc Giang Phong cho đào sẵn cạm bẫy, và chỉ huy hiệu quả cũng góp phần quan trọng cho chiến thắng, nhưng chẳng lẽ Giang Phong lại tự khen thưởng mình sao.

Chiến đấu kết thúc, chúng thôn dân tiếp tục xuống đồng thu hoạch lúa, còn Giang Phong cùng Long nhi và Giang Thạch Khê đi thu thập chiến lợi phẩm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio