Thời gian nói chuyện ngắn ngủi có mấy phút, đối mặt với ba vị nương nương trước mắt, Nhã Phù coi như là hiểu thân phận và quan hệ của các nàng.
Trước mắt, An Quý phi chính là mẹ đẻ của Tam hoàng tử Nam Cung Hữu, mà Uyển Quý Phi lại là mẹ đẻ của Tề vương Nam Cung Thần, mà ở trong hậu cung, Uyển Quý Phi rất được hoàng thượng sủng ái, về phần Huệ Chiêu Nghi hình như là quan hệ mật thiết hơn với An Quý phi.
"Thái hậu giá lâm!" Một tiếng thông báo sắc nhọn truyền đến, diễnđàn✪lê✪quýđôn, nhất thời tất cả mọi người trong cung cũng rối rít hành lễ với Thái hậu.
"Nhìn khí sắc của Thái hậu ngày hôm nay, không biết còn tưởng ngài là nữ nhân hai mươi bảy hai mươi tám! Ai có thể nghĩ tới là Thái hậu!" An Quý phi lập tức mỉm cười nghênh đón, đem những lời hay đẹp dụ cho Thái hậu vui vẻ ra mặt.
"Cái nha đầu này chính là quét mật đường ở miệng, ai gia là một lão bà sao có thể nói vậy so với các tiểu cô nương!" Mặc dù biết rõ không phải sự thật, nhưng mà lời hay tự nhiên ai cũng thích nghe, Thái hậu cười lên trêu ghẹo với An quý phi.
"Sao có thể, lời thần thiếp nói đều là sự thật, nếu không tin ngài hỏi người ở chỗ này một chút!"
"Ngươi đó! Ai gia xuất hiện liền nhìn đến mấy người các ngươi ở chỗ này nói chuyện, đang nói những gì, cũng nói ra để cho ai gia vui vẻ đi!" Thái hậu được An quý phi đỡ đi lên chỗ ngồi xuống, cười ha hả mở miệng hỏi.
"Thái hậu, người tới thật đúng lúc, không phải người mở tiệc mời tiểu thư Thư gia sao, mới vừa rồi thần thiếp cùng Uyển tỷ tỷ nói đến chuyện này!"
Nhắc tới chuyện này, An Quý phi tự nhiên biết Thái hậu đối với chuyện hôn sự của Tề vương là không đồng ý, hôm nay Thái hậu đặc biệt cho người chuẩn bị bữa tiệc này, cũng là có tâm cố ý muốn gặp Thư Nhã Phù một lần đến tột cùng dáng dấp là cái dạng gì, bởi vì như vậy, nàng mới có thể chủ động tiến đến giúp một tay, mục đích là muốn nhìn xem thái độ của Uyển Quý Phi và Thái hậu đối với Thư Nhã Phù!
"Ồ! Vậy Thư Nhã Phù đã đến rồi sao?" Thái hậu nghe xong sắc mặt khẽ trầm xuống, ánh mắt quét qua trên người các nàng, nhàn nhạt hỏi.
"Nhã Phù tham kiến Thái hậu, Thái hậu vạn phúc Kim An!" Bị nhắc đến tên, Nhã Phù cũng chỉ có thể từ vị trí ngồi đứng dậy, đi về phía trước mấy bước cung kính hành lễ.
"Ừm!"
Giọng của Thái hậu nhàn nhạt, Nhã Phù có thể cảm thấy ánh mắt của Thái hậu rơi vào trên người mình, mang theo sắc khí quan sát, còn có một chút lạnh nhạt và không thích, hiển nhiên Thái hậu đối với nàng không thích, chỉ sợ cũng là bởi vì tin đồn của nàng, dù sao ở nơi cổ đại này, cực kỳ coi trọng danh tiết nữ nhân,diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn, mà bây giờ nàng còn là một người chưa lập gia đình đã làm mẹ, càng bị người coi thường.
Thân thể Nhã Phù còn đang quỳ, mà nhìn dáng dấp Thái hậu hình như cũng không muốn để cho nàng đứng lên!
Thái hậu hôm nay đặc biệt cho nàng đến tham gia tiệc, đặc biệt thiết yến e là vì nàng mà bày Hồng Môn Yến!
Nhã Phù vẫn nghĩ tới hiện tại mình phải làm sao, mình đứng dậy nhất định là không được, nơi này có người coi mình là cái đinh trong mắt, An Quý phi, còn có một người thái độ đối với mình không minh bạch, Uyển Quý Phi, còn có một người muốn ra oai phủ đầu mình, Lão thái hậu, mà ở trong cung này, nàng coi như là người không quyền không thế, nếu như tự tiện làm ra chuyện gì không ổn, sợ rằng họ sẽ cố ý nắm nàng đến nói chuyện.
"Hoàng nãi nãi, hôm nay ở đây thật là náo nhiệt, may mà con theo Lục ca tới đây, bằng không là bỏ lỡ mất rồi." Một tiếng cười cắt đứt suy nghĩ của Nhã Phù, cúi đầu che kín thần sắc trên mặt, mà khóe mắt cũng nhìn về phía người từ bên ngoài cung đi vào.
"Nghiêu nhi tham kiến hoàng nãi nãi!" Âm thanh trong trẻo của bé trai hình như còn mang theo vài phần ngây thơ.
Nhã Phù chỉ có thể nhìn thấy đi vào trong điện có ba đôi chân, mấy người quần áo hoa lệ, tinh tế quý khí, đáy lòng cũng hiểu ít nhiều người đến là có thân phận gì.
"Ha ha, tiểu tử ngươi muốn tới hoàng nãi nãi còn có thể ngăn ngươi không sao, mấy người các ngươi bình thường cũng đều không thích tới cung này của ai gia, hôm nay sao đến cùng một lúc vậy." Thái hậu nhìn tới mấy tôn tử (cháu trai), sắc mặt vốn bởi vì Nhã Phù mà trầm xuống cũng khôi phục rất nhiều, cười ha hả nhìn người tới, đồng thời đưa tay để cho Nam Cung Nghiêu đến bên cạnh mình.
"Hoàng nãi nãi phúc thể an khang!"
"Hoàng nãi nãi, hôm nay náo nhiệt thế này, dĩ nhiên là muốn đến xem rồi!" Nam Cung Nghiêu tuổi nhỏ nhất chính là đương kim Thập Nhất hoàng tử, còn bé cũng rất được sủng ái.
"Tốt tốt tốt, mấy người các ngươi có thể tới, ai gia đương nhiên hoan nghênh, thì ra là mấy người các ngươi biết hôm nay trong cung này của ai gia có khuê tú mới tới, ai gia còn tưởng các ngươi tới thăm ai gia, aizzz!" Thái hậu nhìn mấy tôn tử, hình như cũng đã đem chuyện Nhã Phù còn quỳ hành lễ bên cạnh quên mất, vẫn cùng mấy người bọn họ mỉm cười nói chuyện.
Nhã Phù cúi đầu tức giận liếc mắt, Thái hậu này làm cho nàng đặc biệt khó chịu, đặc biệt lên kế hoạch tiệc rượu, để cho nàng ở trước mặt mọi người bị gạt qua một bên, còn không cho nàng đứng dậy, đây rõ ràng chính là cố ý. - diⓔn♧đànⓛê♧quý♧đⓞn -
Mà những người khác tự nhiên cũng không chú ý đến sự tồn tại của Nhã Phù, thậm chí đã quên, chỉ là một đám cũng làm bộ như không biết, nếu Thái hậu là người tôn quý nhất nơi này cũng không lên tiếng, họ tự nhiên sẽ không nhiều lời, ngược lại trong đáy lòng nhiều người vui vẻ cười nhạo.
"Không ngờ nơi này còn có một cô nương chưa từng gặp, hoàng nãi nãi, không biết vị cô nương là ai?" Âm thanh của Nam Cung Triệt mang theo mấy phần nhạo báng, còn có mấy phần mập mờ trêu đùa.
Nam Cung Triệt từ lúc vừa tiến vào cũng đã thấy Nhã Phù ở đó, đôi mắt đào hoa mang theo vài phần phong lưu, nhìn về phía các cô nương xung quanh, lại nhìn một chút mấy người ở vị trí trên đầu não Thái hậu và An quý phi, đáy lòng cũng hiểu đây là chuyện gì xảy ra, không cầm được cười lên .
Không nghĩ tới vừa tới có thể xem kịch vui, Thư Nhã Phù hôm nay cũng bị gọi tới, hiện tại tình huống này hẳn là do Thái hậu cố ý!
Nhã Phù vẫn luôn cúi đầu, biểu cảm gì trên mặt những người khác cũng không thấy rõ, nghe Nam Cung Triệt nói, bên khóe miệng mang theo nụ cười thản nhiên chậm rãi ngẩng đầu lên, thuận thế đứng dậy thân thể quỳ hành lễ với Nam Cung Triệt nói: "Dân nữ Thư Nhã Phù tham kiến các vị Điện hạ!"
Mấy người bọn họ chắc hẳn không đến nỗi giống như Thái hậu không để cho nàng đứng dậy như vậy! Thái hậu hiển nhiên cũng không có nghĩ đến đột nhiên lại nói đến trên người của nàng, nhìn nàng đứng dậy hành lễ, cũng chỉ là tùy ý liếc mắt, cũng không nói thêm cái gì.
Nụ cười bên khóe miệng Nam Cung Triệt có chút phong lưu, đôi tay ôm ngực đáy mắt có thâm ý nhìn Nhã Phù kính cẩn ngoan ngoãn lễ độ, vẫn mang theo giọng nói ái muội có chút khiêu khích: "Đứng lên! Thật đúng là một cô nương có tiêu chí, nếu cưới về trong phủ, nhìn cũng cảnh đẹp ý vui rồi!"
Người khác nói lời như vậy nhất định sẽ đưa tới cho người kia sự kinh hãi, chỉ là đối với hoàng tử Nam Cung Triệt phong lưu mà nói, lời như vậy cũng là bình thường, cho dù là Thái hậu cũng chỉ là nhíu mày một cái, cũng không nói thêm cái gì, hiển nhiên là cũng biết có nói thêm cái gì với Nam Cung Triệt cũng là vô dụng. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn.
"A, thì ra là ngươi chính là người có hôn ước với thập ca của ta, Thư Nhã Phù!" Nam Cung Nghiêu cũng từ bên cạnh Thái hậu đi tới, quan sát Nhã Phù, trong giọng nói có mấy phần ngây thơ, dùng một loại giọng nói ghét bỏ: "Một người quái dị, làm sao gả cho thập ca của ta! Hừ! Lục ca nhìn thấy rất nhiều cái tầm thường, mới có thể cảm thấy nữ nhân này đẹp mắt!"
Nhã Phù hít sâu một hơi, người này thật đúng là một đứa trẻ nhỏ, cư nhiên trắng trợn nói nàng là người quái dị như vậy, tuy so ra nàng thật sự kém yêu nghiệt Nam Cung Thần, nhưng dầu gì cũng là một giai nhân thanh tú tuyệt sắc, làm sao có điểm chung với người quái dị!
Bên môi từ từ nâng lên một nụ cười xinh đẹp dụ hoặc, hành lễ đáp tạ nói: "Đa tạ Thập nhất Điện hạ tán thưởng!"