Chương
Triệu Khương Lan chưa từng thấy người vô liêm sỉ đến như vậy.
Cũng không biết giữa họ có thù hận gì, từ lúc ông ta bắt đầu gặp được nàng thì đã cố gắng nghĩ hết các biện pháp để tra tấn nàng Nhìn chăm chú vào Triệu Khương Lan, Ninh Thân Vương đột nhiên dùng roi đánh vào vai nàng một cái.
Mặc dù cái roi có vẻ nhỏ, thế nhưng khi đánh vào người thì lại có một cảm giác đau đớn đến khó mà miêu tả được.
Hơn nữa nếu như Triệu Khương Lan nhớ không nhầm thì loại roi này dù cho đánh có tàn nhãn đến đâu cũng sẽ không gây tổn thương da thịt.
Cho nên chỉ sẽ đau chứ không có máu.
Nhưng hễ không thấy máu, Ninh Thân Vương có thể nói qua loa là ông ta không dùng trọng hình mà chỉ xử phạt đơn giản, người bên ngoài thấy cũng sẽ không nói gì.
“Thần vương phi, không phải ngươi rất đắc ý sao? Nhưng mà ngươi nhìn xem, bây giờ còn ai có thể đến cứu ngươi: Ninh Thân Vương đã muốn giáo huấn Triệu Khương Lan từ lâu, lúc này sự đắc ý trên khuôn mặt đều không thể dừng lại được.
“Không phải ngài muốn ta phải cúi đầu trước ngươi để ngươi có thể lập tức đạt được cảm giác áp đảo người khác hay sao? Nhưng mà †a nói cho ngài biết, ta kiên quyết sẽ không cúi đầu, sẽ không nhận tội như mong muốn của ngài, cũng sẽ không khuất phục với bên ngoài, trở thành công chúa Nhã Lan một lần nữa. Cùng lắm thì ngài đánh chết ta, nhưng ta tin, ngài chắc chẳn sẽ gặp báo ứng!”
Ông ta lại quất một roi vào người của nàng.
Triệu Khương Lan căn chặt môi, nàng nâng cảm lên cao, vẻ mặt đầy kiêu ngạo.
Muốn làm cho nàng khuất phục?
Nằm mơ đi!
Lúc này nhà họ Triệu đang chuẩn bị tang lễ cho quận chúa Di Thanh.
Viện được bố trí thành một linh đường toàn màu trắng, quan tài của quận chúa Di Thanh được đặt ở giữa, bên trên là bài vị lạnh như băng.
Triệu An Linh ngồi chồm hôm ở một bên, nước mắt đã chảy khô từ lâu.
Thời gian này luôn luôn có người đến để cúng bái, âm thanh của kèn Xô-na cứ ở bên tai không dứt.
Do công chúa Văn Hi đã thổi phồng mọi chuyện lên, người bên ngoài đã bắt đầu nháo nhào bàn luận, tất cả đều nói cái chết của quận chúa Di Thanh là do Thần vương phi đã hãm hại.
Bởi vì Triệu Khương Lan luôn hận quận chúa đã đoạt vị trí chủ mẫu nhà họ Triệu của mẫu thân nàng nên mới hạ độc chết bà ta.
Không biết người nào đã nghĩ ra một vở kịch về nội chiến trong gia tộc.
Mà Triệu Khương Lan cũng không thể không gánh tội danh bất hiếu, tàn nhẫn và lạnh lùng với máu mủ của mình.
Sau khi Mộ Dung Bắc Quý biết được quận chúa Di Thanh đã qua đời, bởi vì hôn ước của hản và Triệu An Linh vẫn chưa được giải trừ triệt để, cho nên hẳn vẫn hay lui tới nhà họ Triệu.
Không giống như sự khoa trương hống hách lần trước, lần này Triệu An Linh cho dù có gặp hắn thì cũng không có phản ứng gì.
Nàng chỉ ngơ ngác ngồi ở một bên, hai mắt đỏ bừng, khuôn mặt có hơi gầy đi.
Gương mặt Triệu An Linh tái nhợt thiếu sức sống, đây là lần đầu tiên Mộ Dung Bắc Quý nhìn thấy dáng vẻ ấy của Triệu An Linh Ngày thường gặp nàng ấy, cứ cảm thấy nữ nhân này hung dữ càn quấy mà lại khoa khương.
Nào có điềm đạm đáng yêu như bây giờ.
Không biết tại sao, trong lòng hẳn có một tia không nỡ.