Chương
Đợi sau khi Mộ Dung Bắc Uyên bôi thuốc xong, Triệu Khương Lan mỉm cười, đưa bàn tay giơ tới giơ lui trước mặt hắn.
“Tang tang, đã hết đau rồi”
Mộ Dung Bắc Uyên nâng niu nắm chặt mười ngón tay của nàng, hắn không nhìn nàng từ nãy đến giờ vẫn luôn cúi đầu, nhìn chằm chằm nơi bị đỏ lên chưa biến mất.
Bàn tay còn lại của Triệu Khương Lan ôm lấy hắn, có chút làm nũng nói: “Làm sao vậy, thật sự hết đau rồi”
Một lúc sau Mộ Dung Bắc Uyên kéo nàng lại ôm thật chặt trong lòng: “Ta có phải hết cách cứu rồi không?”
Ngữ khí của hản rất ít khi bi quan như thế này.
Ngay cả khi đối mặt với đau khổ lớn như thế nào, cũng chưa từng có thể khiến cho hắn cảm thấy nản lòng như vậy.
Trong tim Triệu Khương Lan đau thắt lại, võ nhẹ lên lưng hắn an ủi: “Sẽ không đâu, chàng đang đứng yên lành trước mặt thiếp, mạnh mẽ như rồng như hổ, sao có thể không còn cách cứu được chứ”
“Ta thay đổi trở nên rất tệ, luôn tìm phiền phức cho những người bên cạnh, ta muốn khắc chế nhưng không thể khống chế được tính khí này, giống như có một chút gì đó không vừa ý đều có thể khiến cho ta nổi trận lôi đình”
Hắn đau khổ gục đầu tựa lên vai nàng: “Ta thực sự rất ghét chính mình như vậy”
“Nói thế nào đây, chàng đây cũng không muốn như vậy.
Một khi Tuyết Nhi chết đi, đều sẽ để lại một vài di chứng mà không thể chữa trị tận gốc được, độc tình sẽ làm thay đổi tính cách con người, vượt qua ngoài phạm vi khống chế của chàng. Nhưng chàng đã rất cố gắng rồi, chàng xem, chàng không bị sự giày vò của nó làm cho gục ngã, mà vẫn luôn kiên cường đứng dậy, thật sự rất lợi hại rồi”
Giọng nói của Triệu Khương Lan dịu dàng và êm dịu, khiến anh cảm thấy an lòng hơn bất kỳ thuốc an thần đắc tiền nào.
Nàng luôn nhẹ nhàng ôm lấy hắn như vậy, nhẹ giọng nói: “Chàng vẫn luôn là sự kiêu ngạo của thiếp, chỉ cần chàng muốn, nhất định sẽ có thể chiến thăng những thử thách này.
Giống như chàng từ trước đến nay chưa từng tức giận với thiếp có đúng không, vì vậy sau này khi hạ nhân làm chuyện sai, mỗi khi bọn họ làm việc không được tốt, chàng hãy nghĩ đến thiếp nhiều hơn, nói không chừng có thể khống chế được chính mình”
Mộ Dung Bắc Uyên nhắm chặt hai mắt: “Ta sợ ta không làm được”
“Chỉ cần chàng nhớ rõ, bất luận xảy ra việc gì, thiếp luôn ở bên cạnh chàng. Cho dù có một ngày, chàng trở nên vô cùng hung dữ, giống như một con nhím nóng nảy..”
“Vậy nàng phải cách xa ta một chút. Càng xa càng tốt, ta thật sự rất lo lắng có một ngày ngay cả đối diện với nàng ta cũng không thể khắc chế được, lỡ như ta ra tay làm tổn thương nàng, ta thật sự không có cách nào tha thứ cho bản thân mình”
Triệu Khương Lan ngẩng đầu lên, nhìn vào hẳn mỉm cười.
“Không được, con người thiếp không sợ nhất chính là đau.
Nếu như bị con nhím nhỏ dùng gai đâm vào tay, thiếp xoa một chút là qua đi rồi. Nếu như kêu thiếp cách xa chàng một chút, thiếp tuyệt đối không làm được. Như vậy vô cùng đau khổ, cho dù đây chỉ là giả thiết, nhưng nghĩ đến thôi thiếp cũng cảm thấy không thể chịu được”
Mộ Dung Bắc Uyên đau lòng như bị ai cắt vào tim, nén không rơi nước mắt, cúi đầu hôn nàng.
Trên đời này làm gì có nữ nhân nào như Triệu Khương Lan chứ, khiến người ta yêu thích vô cùng.
Chỉ dựa vào những câu đơn giản, cũng có thể khiến hắn vừa yêu thương vừa đau lòng như vậy.
“Ta yêu nàng, vì nàng, ta nhất định sẽ nỗ lực khống chế độc tình”
Nàng hôn vào khóe môi hắn một cái: “Thiếp tin chàng”
Lúc trước bởi vì bị bệnh liên tục nhiều ngày, trong cũng vẫn luôn không thể yên tâm.
Mặc dù đã nói với Chiêu Vũ đế và thái hậu là bị phong hàn không thể lên triều, nhưng lúc trước có quan nội thị đến thăm đều nói tình hình Mộ Dung Bắc uyên rất không ổn.
Nhưng mấy ngày sau, Mộ Dung Bắc Uyên vào cung như không có chuyện gì, tuy rằng vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng rốt cuộc cũng không nhìn ra được điều gì khác thường.
Mộ Dung Bắc Quý rất tức giận, hắn vốn dĩ muốn nhìn thấy bộ dạng sắp chết của Mộ Dung Bắc Uyên.
Hắn không liên lạc được với Thẩm Hi Nguyệt, tất nhiên cũng không rõ bên trong cuối cùng đã xảy ra chuyện gì.
Hắn có thể chắc chắn rằng con thú nhỏ Tuyết Nhi đã chết rồi.
Tại sao Mộ Dung Bắc Uyên chỉ xin nghỉ bệnh có vài ngày là hắn đã khỏe rồi?
Điều này khiến hắn vô cùng không hài lòng.