Chương
Hoa phi chau mày: “Không có thuốc nào có thể giải được sao, Khương Lan lợi hại như vậy, nó cũng không có cách?”
“Vương phi đã cố gắng hết sức rồi, nàng ấy cũng không phải thần tiên, chẳng qua cũng chỉ là người bình thường mà thôi, làm sao có thể chuyện gì cũng có đối sách”
Mặc dù Mộ Dung Bắc Uyên đã nói như vậy, nhưng trong lòng Hoa phi vẫn không thể nuốt xuống cơn tức.
“Không được. Cứ cho là bây giờ không thể động đến Mộ Dung Bắc Quý được, ả nữ nhân Lan quý phi này hại con khổ sở như vậy, bổn cung tuyệt đối không để ả ta sống tốt. Trước đây nhà họ Liên còn quyền thế, ả ta có thể ngang ngược, nhưng bây giờ nàng ta đã không còn khí thế đó nữa. Đợi đó, mẫu phi nhất định sẽ giúp con xả gi: Mộ Dung Bắc Uyên mỉm cười: “Người muốn làm gì?”
“Con đừng xen vào, đợi tin tốt của bổn cung”
Mộ Dung Bắc Uyên bối rối bị Hoa phi đuổi đi.
Đợi sau khi hắn đi, Hoa phi thay một bộ y phục khác, nhàn nhạt hỏi người bên cạnh: “Lan quý phi gần đây thường đến những nơi nào?”
“Thưa nương nương, Lan quý phi gần đây dùng xong bữa sáng đều sẽ đi dạo hoa viên ngắm hoa, không biết có phải vì hoàng thường mỗi ngày thường đi qua đó hai lần hay không, bà ta rất có khả năng là muốn gặp hoàng thượng”
Hoa phi cười nhạo: “Hoàng thượng đang vì chuyện ở Tây Bắc mà trong lòng luôn phiền muộn, làm gì có thời gian đi ngắm hoa. Đúng thật là ngu ngốc”
Bà đỡ tay cung nữ đứng dậy: “Đi, cùng bổn cung đi gặp quý phi nương nương của chúng ta”
Cung nữ có chút kinh ngạc.
Phải biết rằng, Hoa phi ghét nhất chính là ra ngoài đi dạo.
Ngay cả những việc trọng đại trong cung bà cũng lười tham gia, đối với các loại hoạt động như dạo hoa viên, nghe kịch trước nay không hề có hứng thú.
Lúc này sao lại đột nhiên muốn đi gặp quý phi?
Mặc dù tò mò, nàng ta vẫn dẫn người đi theo Hoa phi dạo hoa viên.
Người trong cung nói không sai, Lan quý phi đang ngồi trong hoa viên, nghe tấu khúc.
Ở phía xa, người của Lan quý phi nhìn thấy Hoa phi thì vô cùng ngạc nhiên: “Nương nương, Hoa phi nương nương cũng đến rồi”
Lan quý phi liếc nhìn bà, mỉm cười: “Ö, Hoa phi muội muội sao hôm nay lại có hứng thú ra ngoài đi dạo. Muốn gặp muội ở trong cung, đúng là hơi khó”
Hoa phi lạnh nhạt nhìn bà ta một lúc, mới nhàn nhạt nói: “Quấy rầy sự thanh tịnh của quý phi rồi, nghe nói hoa trung cung đang mùa nở rộ, vừa hay đến cùng nhau ngắm, tỷ không để ý chứ?”
“Muốn đến thì đến, ai có thể ngăn cản muội đâu chứ”
Hoa phi nghe vậy liền chuẩn bị bước lên bậc thềm, dừng lại đứng bên cạnh một nha hoàng.
Bà bất động thanh sắc mà hất tay ra, nha hoàng chỉ cảm thấy hai chân mềm nhũn, không đứng vững mà ngã lên người Hoa phi.
Hoa phi kinh ngạc hô lên một tiếng, ôm lấy người đó cùng ngã xuống bậc thềm.
Như này có ổn không?
Các cung nữ tay chân luống cuống lập tức chạy qua đỡ lấy Hoa phi, nhưng Hoa phi xoa lấy mắt cá chân không dậy nổi: “Bổn cung bị trật chân rồi”
Nghe vậy mặt lạnh nói: “Muội đang yên đang lạnh “Câu này ngược lại ta nên hỏi quý phi ty mới đúng. Nha hoàng này là người trong cung của tỷ, ta vừa mới bước tới, nàng ta liền đẩy ta xuống, lá gan này quả thực lớn mà!”
Cung nữ đó nghe vậy sắc mặt liền tái nhợt: “Hoa phi nương nương tha tội, nô tì thực sự không c‹ ũng không biết tại sao, lúc đó không đứng vững mới không cẩn thận đẩy trúng người, nương nương xin tha mạng!”
“Trong đình này mặt đất bằng phẳng, làm sao có thể không đứng vững được. Cái cớ này quá nực cười rồi, người đâu, bổn cung không đứng lên được, nhanh đi mời thái y đến xem, nếu như hoàng thượng không bận gì cũng mời hoàng thượng đến một chuyến. Bổn cung dù gì cũng được xếp vào tứ phi, lại bị cung nữ bên cạnh quý phi bắt nạt thành thế này, như như truyền ra bên ngoài, thì sau này làm sao còn chỗ đứng trong cung?”
Lan quý phi nghe được câu này liền lo lắng: “Hoa phi, ngươi có ý gì, cố ý hại bổn cung có phải không!”
“Ý của quý phi nương nương là sao, rõ ràng là người của tỷ động tay trước, làm sao có thể cắn bừa ngược lại ta chứ”
Ngày thường Hoa phi không tranh không dành, rất ít khi cãi vã với người khác.