Kinh thành Minh Phượng quốc không ai là không biết đến Minh Vương, hắn ngoài là một vương gia, ở trên chiến trường còn được mệnh danh là chiến thần, người dân khắp kinh thành biết được hôm nay hắn hồi kinh nên đã đổ xô ra đường để chào đón hắn, các nữ tử cũng không ngoại lệ, Minh vương dung mạo bất phàm, phải nói dung mạo của hắn cùng với danh chiến thần đó làm tất cả nữ tử đều thầm thương trộm nhớ
- Hay là ngươi để ta vào trong xe ngựa đi, giữa phố xá đông người, ta và ngươi cưỡi chung ngựa như vậy không khỏi khiến mọi người bàn ra tán vào
- Vậy cũng được, nàng vào trong xe ngựa đi - Hắn tuy rất mong được gần nàng thêm nhưng ở nơi này mà nam nữ lại cưỡi chung ngựa, e sẽ làm ảnh hưởng đến danh tiếng của nàng, không lâu nữa thôi, Tử Cẩn chắc chắn sẽ cưới nàng về làm vương phi của mình
Nàng trở lại ngồi xe ngưa, rốt cuộc đi còn chưa được bao xa đã bị một kẻ không liên quan tóm trở về, Sở Lan nàng đúng thật là gặp toàn vận đen nha
Xe ngựa dừng lại trước một tòa phủ đệ không lớn cũng không nhỏ, bên ngoài đề ba chữ thật lớn " Thừa tướng phủ", haiz, thừa tướng phủ còn có thể là nơi nào ngoài nhà của nàng đây
- Lão gia, phu nhân, Minh vương bảo thuộc hạ vào báo, nói là ngài ấy đã đưa tiểu thư trở về rồi ạ - Một gia đinh chạy vào bẩm báo với phụ mẫu nàng
- Bây giờ Minh vương và Lan nhi đang ở đâu? - Phụ thân và mẫu thân nàng kích động đứng dậy, Lan nhi bảo bối của bọn họ cuối cùng cũng trở về
- Dạ Minh vương cùng tiểu thư đang ở ngoài cửa phủ ạ
- Dẫn bọn ta đến đó nhanh lên
Lăng Dương Quân thừa tướng Minh Phượng Quốc cùng với phu nhân của mình Tiêu Sở Sở đi theo gia đinh ra cửa phủ
- Tham kiến Minh vương điện hạ, thật phiền cho ngài phải đi điều tra án lại còn đưa tiểu nữ về, thần thay mặt đa tạ ngài
- Thừa tướng không cần khách sáo, bổn vương chỉ là tiện đường thôi, ta phải vào cung phục mệnh rồi, cáo từ
- Cung tiễn Minh vương điện hạ
Sở Lan đợi hắn đi rồi mới bước từ trong xe ngựa ra
- Phụ thân, mẫu thân, con về rồi
- Ừm, Lan nhi, mau vào nhà đi con, mẫu thân hôm nay sẽ đích thân vào bếp nấu những món ăn mà con thích chịu không
- Dạ, mẫu thân, người là nhất
- Hai mẫu tử các người lại lơ ta đi rồi, ta giận a - Phụ thân nàng đứng một bên bị bỏ quên liền đứng ra kháng nghị
- Ông giận thì kệ ông chứ, con gái mau vào nhà thôi, kệ ông ấy đi
Bà kéo Sở Lan vào trong không thèm để ý đến ông
- Nương tử, nàng nhẫn tâm vậy sao, con gái à, con nỡ lòng nào bỏ mặt phụ thân chứ, phải không nào
- Tất nhiên rồi, phụ thân người cũng mau vào nhà đi thôi
Nàng ôm lấy cánh tay của ông, bên kia cũng ôm lấy cánh tay của mẫu thân nàng, cả nhà ba người vui vẻ trở vào trong phủ, Sở Lan tuy thích trốn nhà để ra ngoài giang hồ quậy phá nhưng nói thật quãng thời gian ở bên ngoài nàng rất nhớ hai người họ
Hoàng cung
- Nhi thần tham kiến phụ hoàng
- Miễn lễ, nghe nói con và tiểu thư của phủ thừa tướng cùng nhau trở về
- Vâng ạ
- Haha, xem ra ta phải nhanh chóng làm chủ hôn cho hai con rồi - Mười mấy năm qua ông chưa từng thấy nhi tử này của mình gần gũi với nữ tử khác, hôm nay nhận được tin hắn đi cùng với tiểu thư phủ thừa tướng thì ông cũng có đôi chút ngạc nhiên
- Đa tạ phụ hoàng, còn về chuyện của An Thành, nhi thần nghi ngờ phía sau còn có người khác sai khiến, tri phủ ở đó chắc chắn là một kẻ nhận tội thay mà thôi
- Chuyện ở An Thành, ta giao nó cho con toàn quyền phụ trách đến khi tìm ra hung thủ thật sự, được rồi, tạm thời con không cần lo về chuyện đó, trẫm sẽ viết thánh chỉ ban hôn, con mau chóng về chuẩn bị trước đi là vừa
- Dạ phụ hoàng, nhi thần xin cáo lui
Hắn cúi người hành lễ rồi về phủ của hắn, hoàng đế ngồi trên long ỷ nhìn bóng dáng nhi tử của mình rời khỏi không khỏi lắc đầu, nhi tử này của ông luôn là bộ dạng lạnh lùng như vậy
Vài ngày sau khi Tử Cẩn trở về, khắp kinh thành lại một phen chấn động vì nghe tin Minh vương sắp cưới tiểu thư độc nhất của thừa tướng về làm vương phi, các nữ tử trong kinh thành kẻ thì ngưỡng mộ, người thì chúc phúc nhưng cũng có người ghen tị, Minh vương của bọn họ sắp có chính thê rồi vậy bọn họ phải làm sao đây
Ở ngoài đường đang sôi nổi nghị luận về hôn sự của nàng và hắn thì ở phủ thừa tướng lại như cái bãi chiến trường
- Ta không chịu đâu, ta không muốn gả
- Tiểu thư à thánh chỉ đã ban xuống rồi làm sao mà phản đối được nữa đây - Tử Cúc muốn giúp tiểu thư nhà mình nhưng thân phận bản thân chỉ là một nha hoàn thì có thể làm gì được đây
- Không biết sao hoàng thượng lại ban hôn cho ta và hắn nữa chứ, ta phải làm sao đây - Nàng bực bội quẳng đồ đạc tứ tung, cả cái phủ thừa tướng đã bị nàng quậy cho thành cái bãi chiến trường rồi.
Mọi chuyện bắt đầu từ lúc sáng, khi nàng còn đang ngủ ngon lành trong ổ chăn ấm áp của mình thì Tử Cúc lại lôi nàng dậy bảo là phụ thân nàng gọi nàng đến đại sảnh
- Phụ thân, có chuyện gì mà mới sáng sớm người đã cho gọi con
- Lan nhi, mau qua đây, có công công đến truyền thánh chỉ của hoàng thượng
- Công công, là thánh chỉ gì a ?
- Lăng tiểu thư mau nghe chỉ - Lão thái giám dứt câu thì tất cả mọi người ở đó đều đồng loại quỳ xuống
" Phụng thiên thừa vận hoàng đế, chiếu viết
Lăng Dương Sở Lan, ái nữ của thừa tướng Lăng Dương Quân tài mạo xuất chúng, dịu dàng thùy mị, nay trẫm ban hôn cho Minh vương và tiểu thư phủ thừa tướng, chọn ngày tháng sau cử hành hôn lễ, khâm thử "
- Lăng tiểu thư mau tiếp chỉ
- Lan nhi mau tiếp chỉ rồi tạ ơn hoàng thượng đi - Nàng sau khi nghe vị công công trước mặt đọc xong thánh chỉ thì như bị hóa đá mà bất động một chỗ, nàng không có nghe nhầm chứ? Ban hôn cho nàng và hắn?
- Tạ! tạ ơn hoàng thượng - Nàng bị phụ thân nhắc nhở cho tỉnh táo lại vội nhận lấy thánh chỉ
Sau khi vị công công đó truyền chỉ xong thì liền rời đi, nàng không cam tâm mà hét ầm lên
- Phụ thân, con không muốn gả mà
- Lan nhi ngoan, ta thì làm gì được chứ - Chuyện này thì phụ thân nàng cũng bất lực, thánh chỉ đã truyền xuống, nếu kháng chỉ là sẽ mất đầu chứ chẳng đùa
Kết thúc dòng hồi tưởng trở về với thực tại, nàng chăm chăm nhìn vào thánh chỉ như muốn dùng ánh mắt xuyên thủng nó
- Tiểu thư, người có nhìn mãi đi chăng nữa thì thánh chỉ cũng sẽ không thay đổi được đâu - Nàng cứ nhìn vào thánh chỉ không chớp mắt, Tử Cúc thấy vậy khuyên nàng
- Tử Cúc, muội nhìn xem, ta có điểm nào gọi là dịu dàng thùy mị hay không?
- Tất nhiên là không rồi ! Tiểu thư mà dịu dàng thùy mị thì chỉ e là cọp cũng hóa thành mèo con rồi
- Muội có nói quá đi không vậy, ta cũng đâu đến mức đó nhỉ
Sở Lan chán nản quẳng thánh chỉ qua một bên, Tử Cúc hốt hoảng đi nhặt lại nó, để người khác biết tiểu thư dám quăng thánh chỉ lung tung thì đầu của tất cả bọn họ sẽ phải dọn nhà.