[Liên Châu Thành - ngày sau]
Trời vừa hửng sáng nhưng tất cả trên dưới Liên Châu thành náo nhiệt hơn bao giờ hết, bởi hôm nay chính là ngày diễn ra cuộc Khảo Thí diễn ra ba tháng một lần, cuộc thi này là cuộc thi nội bộ của từng tòa Linh phong, tuy không bắt buộc tất cả đệ tử phải tham gia nhưng hầu như các đệ tử mạnh mẽ hoặc muốn chứng tỏ bản thân mạnh mẽ đều tham gia.
Cũng chính vì thế cuộc thi lần này trở nên gắt gao và áp lực cũng rất lớn, bởi ai ai cũng muốn là người chiến thắng. Cuộc thi này không chỉ dựa vào sức mạnh mà còn phải dựa vào may mắn, bởi các cặp đấu sẽ được bốc thăm để lựa chọn, nếu hên sẽ gặp được đối thủ yếu hơn, nhưng nếu xui xẻo thì xác định là về nhà.
Thể lệ cuộc thi diễn ra như sau: Đầu tiên sẽ bốc thăm chọn cặp, sau đó từng cặp theo thứ tự mà lên thi đấu, người thắng cuộc dĩ nhiên không phải bị loại, mà người thua trong trận đấu này sẽ nằm trong danh sách loại bỏ, sau khi tất cả thí sinh của vòng đầu tiên thi đấu xong, thì những người có mặt trong danh sách loại bỏ kia sẽ được bốc thăm lựa cặp thêm lần nữa.
Và cuối cùng những ai thua trong trận đấu "tử thần" này sẽ chính thức bị đuổi cổ khỏi Liên Châu thành vào ngày hôm sau. Tuy nhiên cũng có trường hợp tự tử khi thua trận và liều chết trên võ đài, những trường hợp như vậy diễn ra không ít, nhưng Liên Châu thành không quản và không trị tội giết người trên sàn thi đấu.
Những tòa linh phong sẽ tổ chức thi cùng giờ, cùng khắc. Lúc này các đệ tử không tham gia thi đấu hoặc thi xong rồi có thể đi qua những tòa linh phong khác để hóng chuyện, tán dóc, xem thần tượng thi đấu.(những nội môn đệ tử xin trai, đẹp gái thành được tôn là nữ thần, nam thần và được mọi người yêu quý).
Khảo Thí sẽ diễn ra vào lúc giờ Tỵ (khoảng sáng), hiện tại chỉ mới là giờ Mão (khoảng giờ sáng) tuy nhiên tất cả đệ tử, không phân nội - ngoại đều hết sức hóng chờ cuộc thi này, tất nhiên không thể thiếu Uyển Ca và đám của Tôn Thử Di.
Về phần của Tùy Manh Á, sáng hôm ngày trước đã bị Thủy thánh đích thân "thỉnh" xuống núi, mặc cho nàng ta muốn ở lại Liên Châu thành để hóng chuyện thêm vài ngày, đi cùng nàng ta là hai vị sư muội đồng hương và một cỗ xe ngựa cùng với đám rương đồ quý giá của nàng ta. Thủy thánh cũng không quên nhắc cho Tùy Manh Á về việc cái gì nên buông thì hãy buông, có điều Tùy Manh Á không chỉ coi như không nghe thấy.
- ----
[Thủy cung - Liên Châu Thành]
"Ngươi coi như mạnh hơn một chút rồi đấy."
"Ta à, còn thua kém ngươi rất xa."
"Tất nhiên rồi, tuy nhiên ta vì sao mãi không thể điều khiển được lượng nước nhỉ?"
Lúc này ở dưới Thủy cung, Tinh và Nguyệt đang ngồi "đàm đạo võ thuật" với nhau, trong những ngày qua Tinh và Nguyệt không hề lười biếng một khắc, trừ khi ăn uống, ngủ nghỉ để dưỡng sức ra thì dành toàn bộ thời gian cho việc luyện tập.
Tinh thì vừa học võ thuật của Nguyệt dạy, lại vừa phải tự học ngự thủy sao cho thành thực nhất có thể. Còn Nguyệt thì vừa viết tâm pháp và hình minh họa cho Tinh dễ hiểu (do thời gian hai người này nói chuyện với nhau rất ít, mỗi lần chỉ có p là cùng) vừa phải cố gắng luyện tập ngự thủy theo lời của Thủy thánh và Tinh dạy bảo, Nguyệt tuy thiên phú rất cao nhưng lại bị kẹt ở cái chỗ tâm không thể tĩnh, vì thế gặp khó khăn với việc khống chế lượng nước, còn Tinh thì sáng sủa hơn nhưng võ công thì chẳng khác hơn là mấy.
"Không phải đã nói rồi sao? Vì ngươi không tĩnh tâm được cho nên mới không thể khống chế được lượng nước, ban đầu còn tính nội trong ba ngày sẽ học được cách hóa nước thành băng, vậy mà bây giờ... ta có thể thấy con đường tương lai rất tối tăm và mịt mù."
Nguyệt thở dài cùng Tinh, đúng là ban đầu cả hai đều rất hăng hái, nàng thậm chí còn có phần tự cao là nội trong ba ngày sẽ học được cách phá băng, ai ngờ đâu đã ba ngày trôi qua vẫn không thể khống chế được lượng nước, nếu là nàng thì có thể thắng nhưng Tinh thì...
"Chúng ta cũng không nên quá bi quan, biết đâu lại may mắn gặp được đối thủ yếu thì sao?"
Tinh lắc đầu mệt mỏi đáp.
"Chúng ta hay chính xác hơn là ngươi, đã gửi chiến thư cho người ta, ta cá $ với ngươi là bọn Tôn Thử Di sẽ lựa chọn người để "chăm sóc" chúng ta thật tốt, đừng có mơ tới việc may mắn."
Nguyệt chợt nhận ra chuyện này, đám của Tôn Thử Di vì muốn loại bỏ nàng có thể làm bất cứ việc gì, không khéo là đã động tay động chân vào việc rút thăm, vậy là đến cả một tia hy vọng cuối cùng cũng không còn.
"Ta... vái trời hôm nay mây đen mù mịt, càng tối càng tốt a. Ngươi nếu không đấu nổi có thể bỏ cuộc, còn mạng vẫn tốt hơn là..."
"Ngươi ngước lên nhìn trời xem, ở dưới này còn có thấy trời xanh, mây trắng là biết thời tiết hôm nay tốt tới thế nào, trừ khi là kỳ tích xảy ra bằng không thì... Nhưng ngươi cũng đừng bi quan như vậy, ta chọn tham gia cuộc thi này thì tất nhiên cũng đã tính ra được nước đi kia của Tôn Thử Di, ta tuy không dám chắc chắn % bản thân sẽ thắng, tuy nhiên sẽ không thua dễ dàng vậy đâu. Ngươi đang xem thường chiến hữu của mình đấy, ở bên cạnh nhau lâu như vậy, võ thuật của ta chẳng lẽ không bằng được bảy phần của người sao?"
Nguyệt gật đầu cho có, bản thân nàng dư sức đánh thắng Tôn Thử Di kia, thậm chí là chấp hết cả lũ cũng được, nhưng nàng rất lo lắng cho Tinh, có thể nói Tinh chính là yếu điểm duy nhất của nàng. Từ khi nhận ra được sự tồn tại của nhau, cả hai thường xuyên cãi vã, không coi trọng đối phương, tuy nhiên lại rất quan tâm đến nửa kia, trên thế giới này không ai hiểu Tinh bằng Nguyệt và ngược lại, Tinh dùng hơn năm để học y thuật không hề quan tâm tới bất kỳ môn học nào khác, trừ khi là bắt buộc.
Hóa, Sinh và Y là những môn Tinh giỏi nhất, nhưng yếu nhất lại chính là thể dục, chưa bao giờ Tinh vượt qua được, toàn thi lại vào buổi chiều để dựa Nguyệt. Nguyệt thì khác, ban ngày học tập đã có Tinh lo, Nguyệt vô cùng rảnh rỗi chỉ đọc vài cuốn sách giáo khoa và nghiên cứu vài thứ khi bản thân cảm thấy rảnh rỗi, Nguyệt vì rảnh rỗi mà thường luyện tập thứ mình thích nhất là võ thuật và ám sát, dần dà cả hai chia ra ranh giới: Y học và sách vở là Tinh. Sức mạnh và thể lực là Nguyệt.
Ở thế kỷ , nơi dành cho đầu óc và trí thức thì Tinh gần như là bất bại, nhưng khi xuyên về đây Tinh đã phải cố gắng hơn rất nhiều để theo kịp thời đại, tuy nhiên bấy nhiêu đó là chưa đủ với một cái thế giới nguy hiểm như vậy.
Cho nên nếu như bắt buộc, Nguyệt sẽ bằng mọi giá ngăn cản Tinh vì sự an toàn của bản thân và Tinh, dẫu cho bị chê là rùa rụt cổ, bị sỉ nhục cũng không sao, ai nói thì nàng sẽ giết người đó, cho tới khi không còn ai nói nữa.
"Tinh, ngươi hãy từ bỏ cuộc thi này đi, vì tính mạnh của cái thân thể này, được không?"
- --------
[Ở một nơi nào đó]
"Này đại pháp sư, những gì ngươi vừa nói đều là thật?"
"Bẩm chủ thượng, những gì thần nói tất cả đều là sự thật, ngôi sao ấy tưởng đâu đã lụi tàn, nào ngờ trong lúc này lại bùng cháy trở lại, chứng tỏ "người đó" đã thoát khỏi kiếp nạn, niết bàn trùng sinh."
Nghe được những gì lão pháp sư nói, người kia tỏ ra khó chịu trong lòng, nhưng lại không quên hỏi lại vị pháp sư một câu.
"Vậy ý của ngươi là những gì ngươi tiên đoán năm đó vẫn còn ứng nghiệm?"
Lão pháp sư lưng gù cười nhẹ như không, thành khẩn đáp.
"Tất nhiên vẫn còn ứng nghiệm rồi, lão thần có thể dùng mạng đảm bảo. Thiên hạ ngàn năm có một, tài trí hơn người, sánh ngang thiên vương, một ý định giang sơn, một ý niệm chỉnh thiên hạ, một khi xuất thế Thiên Hạ Đổi Chủ!"
Thiên Vương là Vua Trời, tức Ngọc Hoàng Đại Đế.
Lời của lão pháp sư vừa nói ra, một tia sét đã đánh xuống ngang trời như muốn khẳng định lời nói kia chính là ý trời, thiên mệnh khó cãi, ai mới là kẻ có được Thiên Mệnh?
- -------
[Thủy linh phong - Liên Châu thành
Thủy linh phong lúc này đây đang vô cùng náo nhiệt bởi buổi bốc thăm lựa chọn cặp đấu, cuộc thi lần này có tổng cộng người tham gia tính luôn cả Uyển Ca, Tôn Thử Di và Vương Thuần Khanh, nhanh chóng các cặp đấu đã được lựa chọn.
Và không ngoài dự đoán, Uyển Ca sẽ đối đầu với Vương Thuần Khanh, trận đấu của cả hai là trận thứ hai trong năm cặp thi đấu.
Vương Thuần Khanh nhìn thấy được kết quả trên mà cười khẩy, Uyển Ca phen này sợ là phải bò ra khỏi sàn đấu a.
Thủy thánh sau khi chủ trì xong màn rút thăm chọn cặp thi đấu liền xuống hồ nước tìm Uyển Ca, trong lòng lại lo lắng không yên, tự dưng trong ý nghĩ của bà lúc này lại muốn Uyển Ca bỏ cuộc.
Xuống tới nơi thấy Uyển Ca đang khởi động thân thể bằng cách tập vài đường quyền cơ bản, trong sắc mặt của nàng lúc này lại vô cùng thoải mái không có chút gì gọi là lo lắng bất an cả.
Thủy thánh thấy vậy cũng vừa vui vì nàng giữ được bình tĩnh trước trận đấu vừa hy vọng Uyển Ca không tự tin thái quá mà quên mất bản thân đang ở đâu.
Về phần Uyển Ca, sau khi nghe Nguyệt khuyên bảo Tinh vẫn không muốn rút lui, bỏ cuộc vào phút cuối.
Tinh thẳng thừng từ chối làm cho Nguyệt tức điên lên, bỏ mặc không thèm quan tâm nữa rồi chìm vào giấc ngủ mà không nói lời nào, Tinh cũng chỉ có thể lắc đầu ngán ngẩm.
Bọn nàng có thể không giống nhau lắm về mặt tính cách, tuy nhiên cả hai đều cứng đầu như nhau, gần như không có cách nào lay chuyển được ý chí của nàng, chính vì thế lần này nàng vẫn quyết định chiến đấu tới cùng.
Dẫu biết rằng có nguy hiểm nhưng những gì nàng đã quyết tâm thì nhất định có thể làm được, biết rằng là khó khăn tuy nhiên trên thế gian này làm gì có con đường nào dễ đi vĩnh viễn được.
Trận chiến này, nàng sẽ dùng nó để chứng minh cho tất cả thấy bản thân không phải là bánh bèo... à nhầm, không phải là gánh nặng của Nguyệt, không thể tự dựa vào bản thân.
"Bốc thăm xong ta liền xuống để đưa con lên, nha hoàn ngốc đó của con, nhớ con đến muốn khóc luôn rồi đấy, chúng ta nhanh đi lên thôi."
"Người chung cặp với con, có phải rất mạnh đúng không? Là ai vậy ạ?"
Nghe trong giọng nói của Thủy thánh có điều bất thường, Uyển Ca liền hỏi trực tiếp bà. Thủy thánh cũng không muốn giấu, dù sao sớm hay muộn thì nàng cũng sẽ biết thôi.
"Là Vương Thuần Khanh - ngoại môn nhị đệ tử, tất nhiên thực lực còn hơn cả Tùy Manh Á, nha đầu này trông vậy nhưng rất máu lạnh, cần phải cảnh giác bằng không sẽ có chuyện lớn xảy ra đấy. "
Uyển Ca gật đầu trước những thông tin mà Thủy thánh nói kia, bản thân nàng từng nghĩ Tôn Thử Di sẽ động tay động chân vào việc lựa chọn cặp đấu, giờ đây có thể thấy nàng không hề suy nghĩ dư thừa.
"Máu lạnh? Ý của người có phải là nói là: Được quyền xuống tay ở sàn đấu?
"Phải chính là như vậy, đây cũng là một trong những lý do ta không muốn cho con tham gia thi đấu, Uyển Ca trận đấu này... hay là hãy chịu thua để giành sức lực cho trận cuối?"
"Sư phụ thật là, không phải đã nói rõ ràng rồi sao. Con nhất định sẽ tham gia, không những thế mà còn phải toàn thắng, người không cần phải bi quan như vậy a. "
Thủy thánh thở dài, biết rõ không thể ngăn cản mà vẫn cố gắng, thôi thì vạn sự tùy duyên vậy.
"Tùy con thôi, ta đã nói hết lời rồi mà con không nghe thì sao này đừng có nói ta vì sao lại không nhắc nhở con. Trận đấu của con là trận thứ hai, chúng ta phải nhanh chân thôi."
Uyển Ca mỉm cười gật đầu, nàng trong lòng vui vẻ khi Thủy thánh lại lo lắng cho nàng như vậy.
Sau đó hai sư đồ liền rời khỏi Thủy cung, trở về Thủy linh phong. Vừa ngoi lên mặt nước Uyển Ca đã nghe được rất nhiều âm thanh náo nhiệt, khác hẳn so với ngày đầu nàng tới Liên Châu thành này.
Trên những cây cầu, người người ra vào tấp nập làm cho không khí bớt căn thẳng, ngược lại là vui vẻ trông thấy.
Về tới Thủy linh phong, ngoài Tiểu Hoa vui vẻ ra mặt khi thấy Uyển Ca trở về, tất cả mọi người còn lại đều tỏ ra khó chịu, có kẻ còn cười trộm nàng, thậm chí Tôn Thử Di và Vương Thuần Khanh còn nghĩ Uyển Ca sẽ không tới.
Mà giờ có tới hay không thì kết quả vẫn không khác biệt, tóm lại trận đấu này Từ Uyển Thanh nhất định sẽ thân bại danh liệt, không thể chuyển mình ở Liên Châu thành này nữa.
"Kia chính là vị nội môn đại sư tỷ mà cô nhắc tới sao?"
"Còn ai vào đây nữa, xem người ta còn có nha hoàn sai vặt a."
"Cứ tưởng thế nào, hóa ra cũng chỉ là một nhóc con miệng còn hôi sữa, ta thật sự nghi ngờ mắt nhìn người của Thủy thánh nhà các người đấy."
"Hừ, cũng không thể vơ đũa cả nắm như vậy được, Thủy thánh chẳng qua là chán đời mới tìm một thú vui cho mình nên mới nhận nha đầu đó, có điều mọi việc cũng nên dừng lại ở đây thôi. Ếch ngồi đáy giếng thì vĩnh viễn cũng chỉ là một con ếch, không thể thành thiên nga hay phụng hoàng được a."
"..."
Trong lúc đám của Tôn Thử Di đang ngồi tán dóc với đám ngoại môn đệ tử của linh phong khác, thì Uyển Ca và Thủy thánh đã kịp đi qua mà không thèm để ý tới bọn họ dù chỉ một giây.
Tất cả mọi người đều có mặt ở dưới tầng , Thủy thánh vừa nhìn vào cái đồng hồ cát lớn trên góc bàn, vừa bước lên bục gỗ lớn giọng thông báo.
"Giờ Thìn đã điểm, khảo thí lần thứ ba trong năm nay chính thức khai mạc!"
- -----Lời tác giả ------
Nguyệt sợ thua? Nguyệt yếu mềm? Không hề nhé, Nguyệt là lo cho Tinh sẽ không đấu lại mà thôi. Như Nguyệt đã nói, nếu là bản thân sẽ có thể chấp hết đám ngoại môn, tuy nhiên Tinh gần như là bất khả thi vì thế đây là sự lựa chọn khôn ngoan.
- -----Hết Chương --------