Nàng có một thứ phải lấy trộm ... mà chỗ nàng cần lấy chính là Lôi phủ ... ai chẳng bt Lôi phủ cùng với Lãnh phủ không đợi trời chung mà hiện tại nàng dc bt Lôi phủ đang muốn lật đổ Lãnh phủ tuy chuyện này không liên quan đến nàng nhưng nói cho cùng cũng là phụ thân của thân sát này vì có nàng nên mình mới dc sống cũng nên ra tay cứu một lần coi như trả nợ , mà còn có sau này Lãnh phủ chính là lợi thế để nàng lợi dụng lật đổ Mộ Dung Phong Thiên mà đêm nay thứ nàng muốn trộm chính là sổ làm ăn phi pháp cùng ăn chặng thuế cao của con dân vì chỉ cần nắm trong tay quyển sổ ấy thì nàng có thể lập đổ Lôi phủ không quá ngày nhưng chỉ cần Lôi phủ không làm gì liên quan đến lãnh phủ nàng sẽ không can thiệp vào chỉ là nàng muốn có bằng chứng gì đó thôi Tối đến nàng mang trong mình bộ dạ hành đen hiện tại nàng đang đứng trong phòng sổ sách , thứ nàng cần đã cầm trong tay chợt phía sau lưng vang lên giọng nói
“ Bảo bối nàng thật là có gan dám đến Lôi phủ trộm đồ” giọng nói nam nhân vang lên có phần ôn nhu cũng có phần lạnh lùng
“ là ai “ Lãnh Băng quay người lại ngạc nhiên nam nhân kia không phải là Tứ vương gia Mộ Dung Phong Thần sao , sao hắn lại ở đây còn kêu nàng là bảo bối
“ là tướng công tương lai của nàng , trước tiên cứ về đi chờ lúc nào đó ta sẽ đến tìm nàng tính sổ vì để mình nguy hiểm còn giờ thì đi đi ở đây ta sẽ lo “ Mộ Dung Phong Thần nói
“ Vương gia bt ta sao” Lãnh Băng vẫn chưa đi mà hỏi
“ Tất nhiên ... Nàng là đại tiểu thư lãnh gia “ Mộ Dung Phông Thần trả lời
“ cũng là thái tử phi tương lai tức sẽ là đại tẩu của vương gia” Lãnh Băng nói thêm
“ Nhưng ta lại nghĩ nàng chắc chắng sẽ không là đại tẩu của ta mà là nương tử của ta “ Mộ Dung Phong Thần tự tin nói
“ vì sao lại không vị trí kia nữ nhân nào lại không thích , ta cũng không ngoại lệ “ Lãnh Băng như cũ nói
“ nàng sẽ không như vậy còn nếu nàng thích vị trí đó ta sẽ giành lại cho nàng” Ân chỉ cần nàng thích hắn chắc chắn sẽ cho nàng
“ Có người đến ta đi đây những vc ở đây theo như người nói sẽ tự mình lo liệu vậy ta đi trước cảm tạ “ Lãnh Băng nói , có lẻ không khí có gì đó không ổn rất may nàng nghe có bước chân đi tới nên nàng có thể đi rồi
“ Ân đi đi lúc nào rảnh ta sẽ tới phủ tìm nàng nói chuyện” Mộ Dung Phong Thần cũng nghe có bước chân đi đến nên nói
“ Vậy ta đi đây tạm biệt” Lãnh Băng vừa dứt tiếng thân ảnh đã biến mất
Mộ Dung Phong Thầm nhìn thân ảnh của Lãnh Băng biến mất thầm nói “ nàng thật không đơn giản có thể đến và đi trong tích tắc rõ là một cao thủ nhưng không sao hắn sẽ từ từ tìm hiểu “ nghĩ xong thân mình cũng biến mất như chưa từ xuất hiện đến khi người vào trong phòng vẫn như cũ không có một bóng người
Lãnh Băng về đến phòng khép cửa lại ngồi suy nghĩ “ ruốt cuộc lời hắn nói là có y gì “ chẳng lẻ đây là cuộc gặp định mệnh không nhất định sẽ không có chuyện đó, nhưng nàng không thể hiểu dc tâm tư của hắn... nàng nhất định phải cẩn trọng với vị vương gia này , không nên xem thường ...