Chương
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, đối với người thường là tai họa nhưng nếu thân phận đủ tôn quý như các vị hoàng tử thì lại là chuyện khác.
Tay cầm chén rượu của Mộ Dung Phong căng chặt, cuối đầu suy nghĩ, ánh sáng trong mắt đen tối không rõ, dĩ nhiên cũng cảm giác được cái gì rồi.
Hắn không ngước mặt lên, mà Na Trát Nhất Nặc lại nhìn lại bên này, nhìn Mộ Dung Phong, nâng lên ngón tay nhỏ dài xinh đẹp chỉ vào hắn, cực kì chắc chắn nói: “Na Trát Nhất Nặc ái mộ không phải ai khác, đúng là Phong vương gia, từ lần đầu tiên gặp nhau trên chiến trường, anh dũng thiện chiến tư thế oai hùng, anh dũng thần võ, Na Trát Nhất Nặc đã thích hắn. Trên chiến trường hắn bắn trúng ta một mũi tên, lại khiến cho Na Trát Nhất Nặc rễ tình đâm sau ngày đêm mong nhớ.
Chỉ tiếc, quan hệ ngoại giao của hai nước không tốt, trong người có nợ nước thù nhà, hai bên không chung đường, cho nên xấu hổ không thể nói ra, không dám biểu lộ ra ngoài. May mà có cơ hội hôm nay, hoàng đế đồng ý làm chủ cho Na Trát Nhất Nặc, cho nên to gan nói ra. Na Trát Nhất Nặc hy vọng có thể vào phủ Phong vương, cùng Phong vương gia nắm lấy tay nhau, nên chuyện đôi lứa,
Lời này nói xong, đã nhấc lên một trận sóng to gió lớn trong điện, Mộ Dung Phong lại gấp gáp liếc nhìn về phía Lãnh Băng Cơ, có chút lo lắng nàng sẽ hiểu lầm. Bản thân mình thật sự không có làm chuyện gì cả, lại càng không nói lời nào khiến cho nàng ta hiểu lầm cả.
Lãnh Băng Cơ thật ra cũng không có hiểu lầm cái gì, người ta vội vàng đi lên cho không, ánh mắt đầu tiên đã cho thấy là thấy sắc nổi lòng tham, thích hắn, nàng cũng không có cách nào. Nàng chỉ bực mình ở chỗ, mũi tên lúc trước Mộ Dung Phong bắn, không thể lại chính xác một chút, trực tiếp một mũi tên giết chết này không tốt hơn sao?
Đây cũng không phải là mũi tên của thần tình yêu Cupid, bắn trúng sẽ đau thấu tim gan, còn có thể khiến người ta nhớ mãi không quên, tình cảm sâu đậm, đây là trò cười gì vậy
Vị công chúa Na Trát Nhất Nặc này có khuynh hướng chịu ngược hay sao vậy?
Hoàng thượng không bất ngờ chứt nào mà giống như đã đoán trước được, cười nói: “Nhất Nặc Công chúa và Tiểu nhỉ rất xứng đôi, có điều là Phong ‘Vương gia và Vương Phi vừa gặp lại nhau sau bao ngày xa cách, hơn nữa còn đang trong giai đoạn tân hôn ngọt ngào, e là trong khoảng thời gian này sẽ không có ý định nạp Trắc Phi đâu”
“Không sao, ta có thế đợi, dù là ba năm hay năm năm đều không có vấn đề gì cả” Na Trát Nhất Nặc khẳng định như định đóng cột: “Nhất Nặc cũng rất ngưỡng mộ Phong Vương Phi, cảm thấy rất có duyên với nàng ấy, nếu như có thế trở thành tỷ muội với nàng, chắc chắn sẽ có thế chung sống hoà thuận với nhau”
Mộ Dung Phong chờ Lãnh Băng Cơ năm năm mà không gần nữ giới, thậm chí không cho phép bất kỹ nữ nhân nào đứng gần hắn trong phạm vi ba thước.
Mọi người đều cho rằng hôm nay Công chúa Nam Chiếu này chắc chẩn sẽ phải giãm vào cái đinh của Mộ Dung Phong, Quả thật như vậy, chưa đợi Hoàng thượng lên tiếng hỏi, Mộ Dung Phong đã vội từ chối: “Công chúa điện hạ không cần phải đợi, cho dù là trăm năm sau, bên cạnh Mộ Dung Phong ta cũng chỉ có một mình Lãnh Băng Cơ, đời này kiếp này sẽ không bao giờ có nữ nhân thứ hai”
Những lời này là nói ra trước mặt mọi người, rất nhanh chóng mà không cần nghĩ ngợi gì Quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy, điều này không khác gì một lời thề vang vọng, nếu sau này hẳn làm trái, chẳng khác nào là tự đánh vào mặt mình.
Tất cả mọi người bỗng chốc trở nên xôn xao, ánh mắt tập trung lên ba người nhà họ, một cặp trời sinh trai tài gái sắc, nhi tử vừa trắng trẻo bụ bẩm, lại thông minh đáng yêu, thật là một nhà hạnh phúc.
Đối mặt với sự khiêu khích của Na Trát Nhất Nặc, Lãnh Băng Cơ không hề ngẩng đầu lên mà chỉ lo gắp thức ăn cho Tiểu Vân Triệt, dáng vẻ dửng dưng không thèm để ý. Na Trát Nhất Nặc không quan tâm tới lời từ chối thẳng thừng của Mộ Dung Phong, cũng không đỏ mặt.
“Phong Vương gia cần gì phải từ chối vội vàng như vậy chứ? Chẳng ai có thể đoán trước được tương lai cả, hơn nữa ở Trường An chuyện hôn nhân đại sự không phải đều do cha mẹ và bà mối sắp đặt sao? Việc có thành hay không, không phải chỉ cần Hoàng đế bệ hạ định đoạt là được ư?
Hoàng đế ngồi ngay ngản sau Kim Long án, dáng vẻ hờ hững như đang câu cá, chờ đợi xem nhi tử nhà mình đối phó như thế nào.