Nhược Lai giờ hợi
Thời gian qua, nếu nói đến người 'im hơi lặng tiếng' nên kể đến thái tử tây quốc Nam Cung Dân!
Từ ngày thành thân của Lăng Lạc Nhân cùng Hàn Lãnh Thiên, hắn chưa từng đưa ra bất kì kế hoạch nào, xem ra vẫn còn chút gì gọi là luyến tiếc ="=
Đứng trong căn phòng thượng hạng của quán trọ, Nam Cung Dân nhớ đến thời gian ngắn ngủi bên cạnh Lăng Lạc Nhân, có phải hắn nhất kiến chung tình hay chỉ là sự rung động nhất thời?
Thực ra nàng là một người như thế nào, lại khiến hắn động tâm? Do tính cách cùng gương mặt bướng bỉnh trẻ con, hay sự không quan tâm, khiến hắn khó chịu? Không biết vì lý do gì, nhưng cảm giác muốn bên cạnh nàng là sự thật.
Có thể Lăng Lạc Nhân với hắn có duyên mà không phận, cho dù đã cố gắng thay đổi vẫn chẳng tài nào xoay chuyển được số trời đã định, chỉ biết âm thầm chúc nàng hạnh phúc, mặc dù...tim vẫn nhói.
"Ai?" Phát hiện hơi thở tồn tại, Nam Cung Dân nhạy bén thoát cái đã đứng trước mặt vị khách 'không mời mà đến'. Kẻ này nhất định lai lịch chẳng bình thường mới có thể tránh được kiểm soát bên ngoài của bọn thuộc hạ.
"Chủ nhân!" Bọn thuộc hạ rất nhanh chóng có mặt bên ngoài chờ lệnh, trong lòng lo sợ chủ nhân sẽ trách tội vì để thích khách lẻn vào, nhưng thực sự bọn họ không hề lơ là trong việc canh gác >"