Trần Y Nặc cười khổ.
Trần Thiên Hủ nghe xong liền trầm mặc, nhất thời không biết trả lời thế nào.
Với anh ta mà nói, vì tốt cho em gái hay tốt cho Trần gia thì hai chuyện này vốn không hề mâu thuẫn.
Ban đầu Lâm Phong là một kẻ tay trói gà không chặt, gia cảnh bình thường, không quyền không thế, mà em gái anh ta là con gái chính thống của Trần gia!
Thân phận hai người giống như công chúa và kẻ ăn xin vậy, sao có thể ở bên nhau được?
Adv
“Lâm Phong, cậu đi với tôi, tôi sẽ nói rõ mọi chuyện cho cậu! Cậu bây giờ, đã có tư cách biết hết mọi thứ rồi!”
Trần Thiên Hủ cố gắng bò dậy khỏi giường.
Trước đó anh ta bị thương rất nặng, nhưng sau khi được Lâm Phong chữa trị, hiện tại đã khá hơn rất nhiều, chỉ có điều vẫn còn hơi yếu.
Adv
“Tiểu Dao, em nhìn chị dâu và cháu gái em chút nhé.”
Lâm Phong nói với Lâm Vân Dao, sau đó cùng Trần Thiên Hủ đi qua gian phòng bên cạnh.
Vì để lấy lòng Lâm Phong, Phùng Hải của thương hội Bách Vân, đã đặt hết toàn bộ tầng trên cùng của khách sạn Kim Lăng, cho nên đi đến phòng nào cũng được.
…….
Bên trong một phòng tổng thống khác.
Lâm Phong và Trần Thiên Hủ ngồi đối diện nhau.
“Nói đi? Rốt cuộc là chuyện gì? Mà làm ra vẻ thần bí như vậy.”
Lâm Phong hỏi thẳng vào vấn đề. . đam mỹ hài
“Có thuốc không? Tôi muốn hút điếu thuốc cho tỉnh táo.”
Trần Thiên Hủ nói.
Sau khi anh ta tỉnh lại, ngoại trừ chuyện Lâm Phong tu tiên là không biết, còn những chuyện khác đều đã biết cả.
Lâm Phong không những giết chết lão già áo đen Tiên Thiên Cảnh khả nghi kia, mà còn đơn thương độc mã tiêu diệt Giang gia!
Thực lực cỡ này, đã đủ để anh ta coi trọng!
Cho dù đối mặt với Trần gia lớn mạnh thì Lâm Phong cũng đã có tư cách để đàm phán!
“Hút đi…”
Từ trong tủ đồ trong phòng, Lâm Phong lấy ra một bao Cửu Ngũ Chí Tôn ném cho Trần Thiên Hủ.
Trần Thiên Hủ mở bao thuốc lá lấy ra một điếu, nhưng lại phát hiện không có lửa.
“Pặc~”
Lâm Phong búng ngón tay.
Điều thuốc trên đầu ngón tay của Trần Thiên Hủ lập tức được châm lửa, chuyện này khiến anh ta ngây người trong chốc lát.
Anh ta rít một hơi rồi hỏi với vẻ mặt có chút phức tạp:
“Lâm Phong, rốt cuộc hiện giờ thực lực của cậu là gì? Thuộc ở bậc mấy Tiên Thiên rồi?”
“Trên tông sư võ đạo là cảnh giới gì?”
Lâm Phong hỏi ngược lại.
“Trong giới võ đạo hiện nay, tông sư võ đạo đã là tồn tại mạnh nhất rồi, đạt tới bước này, võ cơ trong cơ thể cậu sẽ bắt đậu ngưng tụ ra võ hạch màu vàng rực!”
“Tông sư võ đạo cũng giống như thần tiên trên đất liền, phi thiên độn địa, dời núi lấp biển, thậm chí đập nát một ngọn núi nhỏ bằng một tay cũng chỉ là chuyện nhỏ.”
“Còn về phía trên đó có còn cảnh giới nào hay không thì tôi không biết, chí ít tôi chưa từng nghe nói qua.”