Ngay ngày hôm sau, bang Vương Xà cùng bang Yakuza vùng Quan Đông lên máy bay riêng đi thẳng tới Trung Quốc gặp bang cuối cùng. Lần này đi máy bay riêng nên những con người này không có gây ầm ỹ ở sân bay như lần vừa rồi nữa. Tuy vậy, thời gian ngắn ngủi ở Nhật đã lấy đi gần hết năng lượng của Bạch Xà rồi. Chính vì vậy, rốt cục cuối cùng thì Huyết Xà vẫn phải bế cái người ham chơi, ham nghịch này lên máy bay.
_Không phải Bạch Xà yêu Hắc Xà sao anh? Vậy tại sao em luôn thấy người con trai thần bí kia bên cạnh Bạch Xà vậy? _ Minami nhìn Bạch Xà vô thức mà dựa vào người Huyết Xà ngủ, khó hiểu hỏi Kuro. Vỗn dĩ lần này cô không được đi cùng anh nhưng không biết do Bạch Xà đã nói gì với bang chủ và cha mình mà ông đã cho cô theo anh. Mặc dù Kuro tức giận nhưng lần đầu được cùng anh sánh bước làm nhiệm vụ khiến cô cực kỳ vui vẻ.
Kuro không phải là không muốn Minami đi cùng mình nhưng lần này đi vốn dĩ là vì công việc. Không những vậy đây còn là một công việc rất nguy hiểm, đầy rẫy những cạn bẫy khôn lường trong khi anh không muốn Minami phải gặp bất cứ truyên gì cả.
Nhưng Kuro chưa kịp giải thích thì Hắc Xà ngôi ngya bên cạnh nghe thấy được đã mỉm cười giải thích thay:
_ Đây là lẽ tự nhiên. Nhiệm vụ duy nhất của cậu ta là phải bảo vệ Bạch Xà dù phải hy sinh cả tính mạng mình.
_ Hy sinh cả tính mạng sao? Có quá không vậy? _ Minami khó hiểu hỏi. Cô không hiểu được hết hàm ý trong lời nói của Hắc Xà có bao nhiêu phần sâu xa. Nhưng theo cô thấy, nếu không phải là hai người yêu nhau mà bắt môt vệ sĩ hy sinh vì mình có quá nhiều không? Nhất là một người con trai có khí chất nhưng bí ẩn kia !
Đáp lại cô chỉ là một nụ cười nhẹ nhưng chứa đựng thêm tầng ý nghĩa sâu xa kia, nó là tất cả đáp án của câu nói. “ Hy sinh tính mang” không phải đơn giản là chết vì một ai đấy mà là dành tính mạng của mình cho người đó. Hay nói đơn giản một cách khác là đó bởi vì Huyết Xà yêu Bạch Xà cũng như Kuro yêu Minami vậy. Chẳng phải người con trai nào khi yêu đều muốn người mình yêu được an toàn tuyệt đối sao? Vì Minami không nhận ra truyên này nên câu nói đó chỉ có mình Kuro có thể hiểu được thôi bởi đó là ngầm nghí giữa nhưng người đàn ông với nhau về cái gọi là “ yêu thương và bảo vệ”
…
Máy bay hạ xuống, Bạch Xà, Hắc Xà, Huyết Xà cùng Tứ Thần và người của bang Yakuza vùng quan đông đươc sắp xếp ở một khách sạn lớn nhất nghỉ ngơi. Tới sáng ngày hôm sau tất cả mới tới chào hỏi bang chủ bang Hoắc Kim Long.
Nhắc tới bang Hoắc Kim Long người ta sẽ phải nhớ tới hai vị bang chủ của bang này là Hoắc Long cùng Kim Long là hai con rồng lớn nhất trong nền xã hội đen ở Trung quốc. Hoắc Long nắm trong tay quyền hành tối cao của thế giới ngầm; uy vũ, oai phong, mạnh mẽ, lãnh khốc là những từ tả chính xác con người này. Kim Long nắm trong tay quyền hành chính tri của nên kinh doanh, tài chính của bang: thông tuệ, mưu trí, đa tài, quyến rũ chính là những từ người ta nói về anh. Có thể nói, họ chính là hai thế lực lớn nhất thao túng gần một phần tư xã hội trung quốc hiện giờ.
Nếu như Bạch Xà và Hắc Xà là Song Xà thì họ được ví như Song Long của Trung Quốc.
Tuy nhiên, ngay từ lúc bước chân vào bang này Bạch Xà đã cảm thấy không thoải mái bởi ánh mắt nhìn mình của những người ở đây, Họ nhìn những người của bang Vương Xà bằng ánh mắt không mấy thiên cảm, chỉ trỏ bàn tán không chút kiêng dè gì. Vì sao ư? Là vì những câu đùa cợt nhả này…
_ Hừ, không hiểu sao bang chủ lại chấp nhận hợp tác với cái bang Vương Xà gì đó nhỉ?
_ Phải đấy, cái lũ người Việt Nam gì đấy liệu có làm được việc không hay lại phá hoai hết thì đúng mà mang tiếng bang ta.
_ Mà này, Việt Nam nằm ở đâu trên bản đồ thế?
Cái câu hỏi tưởng chừng như ngây ngô nhưng lại tạo ra tiếng cười đắc trí cho lũ đàn ông buôn chuyện này. Cái liếc nhìn Hắc Xà, Bạch Xà cùng người của bang đang tiến lai gần cùng tiếng cười càng ngày càng to đã chứng tỏ họ không có chút nào hảo ý với Vương Xà đặc biệt là đất nước Việt Nam ta.
“HA…HA….HA…”
Tiếng cười vẫn cứ thế vang vọng cho tới lúc cả đoàn người đi xa. Vang vọng bên tai là những tiếng hùa theo của những kẻ bên cạnh:
_ Phải đó, Việt Nam là chấm nhỏ nào thế?
_Chắc phải dùng kính lúp mới nhìn thấy quá !
..
Tất cả đều phẫn nộ, từ Hắc Xà, Bạch Xà cho tới Tứ Thần. Tứ Thần vốn định xông tới cho những tên không biết lễ độ kia một trận thì lại bị Bạch Xà cản lại. Hắc Xà vốn nghĩ người sẽ đứng ra giáo huấn lũ kia phải là Bạch Xà cơ chứ không nghĩ Bạch Xà sẽ cản lai như vây. Bạch Xà nhìn lũ người kia, khẽ cười – một nụ cười âm hiểm mang đầy sự quỷ quyệt và tức giận trong đó. Xoay người bước đi, Bạch Xà nói với Hắc Xà:
_ Anh! Mọi người cứ đi trước em sẽ quay lại ngay.
Đi theo Bạch Xà là Tứ Thần. Chỉ một ánh mắt liếc qua của Bạch Xà là Tứ Thần hiểu được mình nên làm gì và không nên làm gì. Giờ đây, Tứ Thần với Bạch Xà gần như không còn khoảng cách gì cả. Chỉ cần Bạch Xà muốn cho họ hiểu thì họ lập tức sẽ biết tiếp theo mình nên trợ giúp Bạch Xà như thế nào. Ngược lại, Hắc Xà lại không hiểu được dụng ý của Bạch Xà muốn làm gì. Anh muốn hỏi cô vì sợ cô lại gây họa bởi lẽ bang Hoắc Kim Long không đơn giản chút nào mà Vương Xà muốn đụng vào là đụng được. Nhưng lúc đó Huyết Xà lại vỗ vai anh, khẽ lắc đầu ra hiệu cho anh không nên hỏi mà nên tiếp tục đi tới nơi gặp bang chỉ Hoắc Kim Long. Lúc bấy giờ, Hắc Xà mới nhận ra rằng từ bao giờ Huyết Xà đã hiểu Bạch Xà hơn cả anh luôn rồi…
Một lúc sau, kh Hắc xà đnag nói chuyên với hai vị bang chủ bang Hoắc Kim Long thì Bạch Xà xuất hiên. Sự xuất hiện của Bạch Xà khiến cho nhiều người ngạc nhiên và một số kẻ khác phải tối sầm mặt lại. Vì sao ư?
Bởi vì bộ đồ Bạch Xà đang mặc trên người chính là chiếc áo dài – nét đặc chưng của con người, nên văn hóa của Việt Nam.
Chiếc áo dài trắng tinh khiết được thêu ren hoa toàn hô, cổ áo truyền thống, kiểu dáng cũng được may theo kiểu truyền thống. Áo ren trắng đi cùng quần lụa trơn màu đen khiến cho màu trắng tinh khiết càng thêm nổi bật. Nhìn Bạch Xà bây giờ khiến cho người ta có cảm giác cô vừa mang cái gì đó hiện đại của xã hội mới lại mang hương cổ xưa của nét đẹp văn hóa cũ. Nó cổ điển, giản dị trong màu trắng thuần khiết cùng cách may truyền thống. Nó hiện đại, quyến rũ trong chất liệu ren hoa cùng sự kết hợp nổi bật hai màu đen – trắng thuần túy. Từ Bạch Xà bây giờ toát ra một thần khí khiến người ta vừa phải ngưỡng mộ lại nể trọng mình.
Chính vì sự xuất hiên đặc biệt với tà áo dài nhẹ bay trong gió này mà cô đã lấy lòng được một con người cũng vô cùng đặc biệt. Bang chỉ Kim Long với mái tóc màu bạch kim dài bang lưng, ánh mắt màu xám tro quyến rũ, dáng người thanh mảnh, tinh tế bước tới. Nhìn bang chủ Kim Long sở hữu một vẻ đẹp quyến rũ chẳng thua kém phần nào của Bạch Xà cả.
Người con trai xinh đẹp này bước đi những bước nhẹ nhàng mà thanh thoát về phía Bạch Xà. Anh nhẹ nhàng cúi người hôn nhẹ lên tay Bạch Xà, mỉm cười nói:
_Nghe danh phó bang chủ Bạch Xà vốn xinh đep, quyến rũ động lòng người đã lâu. Lần đầu tiên được diện kiến thật vinh hạnh cho tôi.
_ Bang chủ Kim Long quá khen rồi. Tôi có thế hơn ai nhưng đứng trước bang chủ thật sự không giám kiêu ngạo._ Bạch Xà lịch sự cúi đầu đáp lễ
Hai người đều lịch sự, đều tỏ ra khách sáo với nhau trong cách nói chuyên nhưng những lời nói ra đều ra thật lòng chứ không mang hàm ý khinh thường nhau khiến cho không khí giữa cả hai đều rất tốt. Chỉ một biến hóa nhỏ như vậy mà Bạch Xà đã đưa Vương Xà lên môt tầng cao khác và làm cho những kẻ phía dưới kia càng khó chịu hơn. Nhưng nếu đơn giản chỉ có từng ấy thì còn đâu cái danh phó bang Vương Xà mưu mô, quỷ quyệt nữa chứ. Khẽ cười, Bạch Xà cúi mình hướng về bang chủ Kim Long rồi hướng mắt lên phía bang chủ Hoắc Long ngồi phía trên cao kia, từ tốn nói:
_ Bang chủ Hoắc Long, bang chủ Kim Long ! Hôm nay ,Bạch Xà tới đây đầu tiên rất cảm ơn sự đãi ngộ của bang dành cho bang chúng tôi. Nên Bạch Xà muốn thể hiện một chút hảo ý của mình coi như đáp tạ cho toàn bang. Mong bang chủ chấp nhận.
_ Ý của người là gì? _ bang chủ Hoắc Long sau một hồi trầm tư suy nghĩ lên tiếng. Người đàn ông uy vũ này giọng nói đến khí chất đều tản mác sự lạnh lùng trong đó.
Bạch Xà mỉm cườim ánh mắt quyét qua từng gương mặt phía dưới, bước chân từ từ đi tới rồi dừng lại một nơi nhất định. Cô quay lại nói:
_ Ý trên mặt chữ thưa bang chủ.
Bang chủ Kim Long ánh mắt sắc bén liền nhận ran gay được hàm ý trong lời nói đơn giản kia. Đoán ngay được ra có mâu thuẫn ẩn dấy bên trong giữa bang Vương Xà và một số thuộc hạ của mình liền nhíu mày. Tuy vậy, bang chủ Kim Long vẫn chưa nhận ra được đây là ham ý hay đich ý nên vẫn chưa lên tiếng gì cả. Thấy vây, Bạch Xà lạnh lùng liếc qua những con người chỉ giám nói mà không giám đứng lên kia, ánh mắt dừng lại trên người một tên nào nó nói:
_ Bạch Xà chấp nhận dùng tay không đấu cho bên kia tùy quyền lựa chọn bất cứ thứ vũ khí nào.
Một lời nói này nói ra khiến cho rất nhiều người ở đây bắt đầu trở nên bất bình. Nhưng ánh mắt của Bạch Xà chỉ dừng trên người của một tên mà thôi. Cuối cùng, tên khơi mào ra câu chuyện sỉ nhục ban nãy cũng bị ánh mắt của Bạch Xà bức cho đứng dây. Hắn ta vẫn cái thái độ vênh váo, hiên ngang đó bước tới trước măt bang chủ Kim Long và Hoắc Long quỳ xuống nói:
_ Bang chủ, xin để thuộc hạ đấu.
Hoắc Long khẽ nhíu mày, anh cũng cảm nhận được gì đó không phải ở đây. Tuy vậy, ngược lại Kim Long gần như đã đoán được gần hết câu chuyện này nên lại khẽ cười, anh khẽ lắc đầu ra hiệu cho Hoắc Long đừng ngăn cản. Nhìn Bạch Xà đang khẽ nhếch môi cười đắc chí cùng ánh mắt tức giận của thành viên bang mình là Kim Long đã đủ hiểu rồi. Cuối cùng, bang chủ Kim Long gật đầu nói:
_ Đấu đi.
_ Cám ơn bang chủ đã chấp nhận_ Bạch Xà cười, cô cũng thẳng thắn đáp lại ánh mắt nghi ngờ của bang chủ Kim Long không chút né tránh nào. Ánh mắt đó của Bạch Xà đã nói lên điều rằng cô chẳng hề muốn gây sự với bang Hoắc Kim Long chút nào.
Đối đầu, Bạch Xà tay không chiến đấu trong khi tên kia lại lựa chọn một thanh đao lớn. Tiếng hô “Bắt đầu” của bang chủ Kim Long vang lên là lúc tên kia lao về phía Bạch Xà tấn công. Mỗi một đao hắn chém xuống như muốn hạ gục, bổ đôi thân hình của Bạch Xà vậy. Từng đường đao ngoan độc, tàn ác cho thấy được bản tính thật sự của hắn cũng như lòng dạ hắn khiến Bạch Xà càng thêm khinh thường. Trong mắt hắn, chỉ có sự tức giận cùng khinh khi người con gái ngông cuồng đang đối đầu với mình không biết lượng sức mình kia.
Bạch Xà đang bị đàn áp, không có vũ khí trong tay nên chỉ có thể né tránh và phòng thủ không thể tấn công nhưng nụ cười nhẹ trên môi cô vẫn luôn duy trì như chẳng có vấn đề gì cả. Dường như tình thế lép vế, sức ép của tên kia tạo với cô chẳng đủ để cô động tâm tính toán chút nào. Người của bang Hoắc Kim Long, chính xác là những tên bạn bè của tên kia điên cuồng hò hét cổ vũ trong khi bên Vương Xà lại chẳng có bất cứ ý kiến gì cả. Tất cả đều chăm chú theo dõi diễn biến dưới sàn đấu kia, từng cử động của hai người mà thần đánh giá hai phía. Bỗng dưng, Hắc Xà bất giác nói một câu:
_ Nóng vội quá!
Không biết anh ám chỉ ai nhưng chỉ thấy trên môi từng người của bang Vương Xà đều vẽ lên một nụ cười nhẹ như muốn nói rằng: ”Không phải đối thủ”.
Bất chợt, khi tên kia chưa hiểu gì thì hình ảnh Bạch Xà đang bị hắn dồn đến đường cùng của khán đài bỗng dưng biến mất. Đồng thời, lúc đó bên tai hắn vẳng lên một câu nói lạnh lẽo: “Sơ hở”. Lúc hắn nhận ra thì mũi giầy của Bạch Xà đã kề ngay sát cổ hắn chỉ cách chưa đầy một cm.
_ Chết tiệt!_ Hắn càng tức giận, vung đao chém về phía chân Bạch Xà nhưng thứ hắn chém được chỉ là thứ không khí nhạt màu. Bạch Xà chẳng biết đã biến mất ở nơi nào rồi.
Và cứ thế, người ngoài nhìn vào Bạch Xà như một diễn viên xiếc nhào lộn trên không trung. Còn tên kia như một chú sư tử hoang dại, đói khát làm cho mất hết lý trí điên cuồng lao vào con mồi của mình. Chú đâu có biết rằng mình lao vào không phải con mồi béo bở mà lao đầu vào cái chuồng với guồng quay trò chơi của con mồi mình tạo nên. Đó là cái bẫy chết người…
“CẠCH…. LENG…..KENG……….”
Tiếng đao rơi xuống sàn đất lạnh ngắt bởi một cái vung chân. Tên kia ngã sõng soài xuống đất, phải nói chính xác là ngồi bệt xuống đất, gương mặt tái mét nhìn Bạch Xà. Gương mặt Bạch Xà bây giờ hiện hữu duy nhất một nụ cười nhưng gương mặt Bạch Xà lúc sắp hạ gục hắn, cái áp khí lúc đó không giống như nụ cười chiến thắng kia. Ánh mắt tàn nhẫn, nụ cười như của một yêu nữ khiến hắn bủn rủn cả tay chân. Bạch Xà bước tới phía hắn, ánh mắt roẹt qua hắn rồi ngẩng đầu lên, những cổ động viên ban nãy giờ đã im bặt, lạnh lùng nói:
_ Xin lỗi nhé! Việt Nam có thể nghèo nhưng không hèn, có thể nhỏ nhưng không yếu, có thể không giàu nhưng không dễ để thâu tóm đâu. Hiểu chứ?
Ánh mắt Bạch Xà cùng câu nói đó khiến cho không ít tên ở đây phải giật mình. Cái cách này vừa làm cho những gã không biết gì ngoài huênh hoang, tự đắc, tự phụ phải ngậm mồm nhưng lại không dám gây sự với bang Hoắc Kim Long.
Nhìn và hiểu tất cả mọi thứ qua lời nói cũng như hành động của Bạch Xà cùng gương mặt tái mét của những tên dưới kia bang chủ Kim Long khẽ nhếch môi tạo một nụ cười nhẹ. Quả thực là không hổ danh phó bang chủ bang Vương Xà đa mưu, túc trí. Cô vừa dằn mặt được người của bang Hoắc Kim Long anh lại không gây thù chuốc oán gì với bang khiến cho hai bang đang trong giai đoạn hợp tác phải đối đầu. Kim Long đánh giá Bạch Xà rất cao bởi cô không chỉ là một cô gái có ngoại hình xinh đẹp mà còn là một người có đầu óc. Điều này không phải ai cũng làm được… nhất là với những cô gái xinh đẹp. Những gì anh thấy ở những cô gái đẹp thường đi cùng là sự mù quáng và ảo tưởng nên khi nhìn Bạch Xà anh đã cảm thán rất nhiều bởi sự thông minh của cô. Vỗ tay, Kim Long bước xuống anh cúi mình nói lời xin lỗi với Bạch Xà:
_ Người của Bang tôi đã làm phó bang phật ý. Tôi thay mặt toàn bang xin lỗi cô cùng bang chủ rất nhiều. Là tôi dạy họ chưa tốt.
_ Bang chủ Kim Long nói quá rồi. Bạch Xà chưa bao giờ có ý trách bang chủ cả. Bạch Xà là người phân biệt rõ ràng, ai là người đắc tội với Bạch Xà và ai là người có ân với tôi. _ Ánh mắt Bạch Xà nhìn thẳng về phía tên kia và lũ người phía dưới.
Chạm vào ánh mắt của Bạch Xà và cái liếc mắt lạnh lùng của bang chủ Kim Long, hắn dù không muốn chút nào nhưng cuối cùng vẫn phải quỳ xuống xin lỗi cô. Hắn hiểu rõ hơn ai hết nếu không nghe lời thì hắn không chỉ mất lòng tự trọng thôi đâu mà còn mất nhiều thứ khác nữa…
_ Xin lỗi!!!
Những người phía dưới kia mặc dù tức giận cũng không bằng lòng đồng ý nhưng chẳng dám ý kiến gì. Hơn nữa, tất cả dù là người có đặc tội hay không đều phải nhất loạt quỳ xuống sau khi chạm vào ánh mắt bang chủ Kim Long; đấy có thể coi như là gia quy của bang Hoắc Kim Long. Khả năng của bang Bạch Xà tới mức nào có lẽ họ đều đã được rõ cả. Một cô gái mang trong mình không chỉ sắc đẹp, trí tuệ mà còn có cả võ học thì đó chính là bông hoa chứa độc lớn. Hình ảnh trận đấu ban nãy, không… chính xác là trò chơi ban nãy, đòn tấn công cuối cùng và duy nhất đó của Bạch Xà trong chớp nhoáng khiến người đứng gần đều phải rợn người trước sát khí của nó. Rõ ràng, ai hiểu chuyện hay người có tầm về võ học đều thấy Bạch Xà đã nương tay rất nhiều trong cuộc chơi này, nếu không… hắn đã chết ngay từ đầu!
Bỗng dưng, bang chủ Hoắc Long bước xuống, trong phút chốc đứng ngạy cạnh bang chủ Kim Long và đối diện với Bạch Xà. Ánh mắt lạnh lùng, đôi mày thanh tú nhíu lại nhìn Bạch Xà không biết được là anh đang vui hay khó chịu. Một cảm giác lạnh buốt sượt qua cổ Bạch Xà, khi cô nhận ra thì cảm giác đó chỉ còn lại là sự ớn lạnh với người đàn ông này…
_Hừ, cuối cùng cũng chịu ra mặt _ Bang chủ Hoắc Long khẽ nhếch môi nhìn người con trai đứng phía sau Bạch Xà người đã cứu Bạch Xà thoát gỏi lưỡi gươm đáng sợ đấy.
Cùng lúc ấy, Tứ Thần cũng nhảy ra chặn Hoắc Long tiến lại gần Bạch Xà. Ánh mắt Tứ Thần nhìn Hoắc Long đầy tức giận, dường như chẳng hề sợ anh dù Hoắc Long có uy vũ tới mức nào. Tuy nhiên, mặc kệ Hoắc Long người con trai đó muốn làm gì, Huyết Xà quay Bạch Xà lại, kiểm tra cổ cô xem có vấn đề gì không rồi mới thở vào an tâm. Xong rồi, ánh mắt anh mới lạnh lùng liếc nhìn con người vừa mới cố tình gây hại cho Bạch Xà, ánh mắt muốn giết chết người luôn vậy. Huyết Xà cùng Hoắc Long, hai con người này nếu để ý thấy họ khá giống nhau bởi ánh mắt và khí chất cùng sự lạnh lùng tới thấu xương này.
Thấy vậy, bang chủ Kim Long chen vào nói trước khi cả hai đánh nhau thật:
_ Huyết Xà bình tĩnh chút đi, cậu cũng biết Hoắc Long không có ý đó mà.
Nhưng dường như cả hai không có ý định dừng lại màn đấu mắt này. Chỉ khi bang chủ Kim Long gắt lên:
_ Hoắc Long, anh không nghe tôi nói sao?
Lúc bấy giờ, bang chủ Hoắc Long mới rời mắt. Ánh mắt người con trai này nhìn bang chủ Kim Long đầy dịu dàng và ấm áp khiến người ta thật sự không ngờ được. Ánh mắt đó trìu mến khiến người ta không thích ứng được với hình tượng lạnh lùng, uy nghiêm trước đó. Lúc này, dường như họ không đơn thuần là hai vị bang chủ nữa mà có gì đó hơn mức này rất nhiều…
Bạch Xà chỉ dừng lại suy nghĩ cũng như ánh mắt khó hiểu nhìn bang chủ Hoắc Long và Kim Long khi Hắc Xà bước tới:
_ Bang chủ Kim Long, bang chủ Hoắc Long, mong hai người không vì chuyện ban nãy mà hiểu lầm thành ý của bang chúng tôi.
_ Không có, lúc nãy và bây giờ đều là bang chúng tôi không phải với Bạch Xà. Mong các vị bỏ qua cho được chứ, Huyết Xà? Chúng ta đều là người quen cả. _ Kim Long cười, hướng ánh mắt về phía Huyết Xà cùng Bạch Xà.
_ Không vấn đề gì _ Bạch Xà cũng thoải mái gật đầu. Cô không phải không thấy hai người Hoắc Long và Huyết Xà có một mối liên hệ không đơn giản.
Kết thúc ngày gặp mặt. Hòa ý của cả hai bang khá tốt nhưng có những thứ lại không đơn giản như mắt ngoài nhìn thấy… Mối liên hệ giữa bang chủ Hoắc Long và Huyết Xà là gì? Họ là kẻ thù hay là bạn bè?
_ Cậu từng nói với tôi rằng cậu không thuộc về nơi nào nên sẽ không bao giờ bó buộc mình bởi tranh chấp các bang.
_Ừm…
_ Là vì cô gái hôm nay cậu cứu ư?
_ Ừ.
_ Tôi không nghĩ cậu sẽ bị trói buộc bởi một cô gái… hay chính là tình yêu.
_...
_ Cô gái đó dường như chưa đáp lại cậu đúng không? Tôi nhớ không nhầm thì cô ta – Bạch Xà được đồn là người con gái của Hắc Xà.
Trong màn đêm, hai thân ảnh lẫn vào bóng đêm bởi màu đen trên người mình ngồi trên mái nhà hàn huyên. Một lon bia, một câu chuyện, một tâm ý. Dù người kia không nói nhưng vẫn hiểu bởi đó là tình anh em họ dành cho nhau như một lẽ dĩ nhiên. Chỉ đến khi người con trai luôn che giấu gương mặt mình đứng dậy kết thúc câu chuyện mới dừng lại. Người con trai còn lại nhìn lên trời, mông lung nói:
_ Huyết Xà! Cậu sẽ không ân hận chứ? Tình yêu của chúng ta có khi sẽ giết chết chính người mình yêu thì sao?
Huyết Xà đang định đi liền khựng lai bởi câu nói đó. Một lúc sau, Huyết Xà mới quay lại nói;
_ Nếu người của mình còn không thể bào vệ được thì hãy tự tay giết chết Kim Long đi…
Lời nói lạnh lùng, vô cảm nhưng đấy là cả một ẩn ý. Nó mang dựđoán của tương lai cũng như mục đích của hiện tại của chính mình. Vì sao anh luôn kề bên Bạch Xà cũng bởi lời nói này. Anh không muốn cô bất cứ nguy hiểm nào cả. Nếu chết, vậy thà anh để cô hận mình cả đời hoặc tự giết bản thân mình còn hơn, chỉ cần cô sống là đủ.
Tương lai anh sẽ chọn cách nào?
Nhưng, vì sao ta lại phải tổn thương nhau như thế?