.AM - Trường Y.
Một chiếc xe thể thao Lamborghini màu bạc dừng trước cổng trường kiến cho cả trường lại một lần nữa vỡ òa trong bàn luận.
" Này chiếc xe đó là của học sinh mới đúng không "
" Phải nha! nhưng nghe nói học sinh đó được đặc cách không phải đến trường, chỉ là hôm nay có bài thi tháng chắc đến để làm bài thi "
" Hả? cô ta là ai mà quyền như vậy?"
" Không biết nghe nói là đích thân hiệu trưởng phê chuẩn, các giáo viên khác hình như không biết thân phận thì phải"
" Ai? tại sao mấy người xinh đẹp thì đều có tiểu sử như vậy nhỉ. Như Quý Minh Huyên cũng vậy đều được đặc cách không phải đến trường nhưng ít nhất mọi người còn biết cô ta là một nữ luật sư khó mời nhất trong giới luật sư"
" Tôi nghĩ học sinh mới này là con gái của một lão trùm hắc đạo nào đó. Vẫn là không nên biết tốt hơn "
Cùng lúc đó trên chiếc xe thể thao lamborgini một thiếu nữ có mái tóc nâu uôn cong mặt một chiếc quần sock ngắn màu đen và chiếc áo thun đơn giản, khỏi nói cũng biết cô ấy là Lãnh Tuyết Băng và như thường lệ cô mang một đôi giày thể thao.
Nhìn cô như một cô gái nhỏ thuộc hạng " Tiểu bạch kiểm " kiến mấy nam học sinh phải liêu siêu còn mấy nữ học sinh thì cực kì khó chịu nhưng cũng có người hâm mộ.
Lãnh Tuyết Băng nhìn đám cười xung quanh sau đó quắt tay với một vệ sĩ ở cổng không nói hai lời trực tiếp quăng chìa khóa cho người đó rồi cầm cặp sách đi đến phòng học.
-------- Trích dẫn kí ức tiếng trước ----
[ Biệt thự trắng ]
Một cô gái mặt một bộ váy xanh lam ( váy ngũ ) chạy từ ngoài cửa biệt viện.
Không cần nhìn người xung quanh trong vườn trực tiếp chạy như gió vô bắt lấy một người giọng nói mười phần ngái ngủ.:
" Tiểu Thư đâu rồi "
" Cô ấy sáng này mới về, vừa lên phòng có vẽ như dạo này công việc rất bận "
" Cảm ơn "
Cô gái váy xanh chạy như bay lên phòng LTB sau đó không quản lịch sự hay không song vào:
" Lãnh Tuyết Băng cậu dậy ngay, hôm nay trường học có bài thi tháng, cậu mà không đi là không được đâu "
Ai đó mời ngã lưng xuống giường trực tiếp ngồi dậy không nói hai lời quăng cái gối vào cô gái váy ngũ màu xanh :
" Diệp Thiên Thiên, ồn quá "
-------------------------trở lại hiện thực ------------
Lãnh Tuyết Băng trong lòng không được vui đi vào lớp.
Vừa vào lớp đập vào mắt cô là một lớp học nghiêm túc có mức bình thường, trên bàn người nào người nấy là một chồng sách dài.
Lãnh Tuyết Băng bắt đầu cảm thấy hình như cô thật sự đi lộn trường rồi, như thế nào cái lớp này lại như vậy?
Thật ra thì Lãnh Tuyết Băng bất ngờ cũng không sao vì cô cứ nghĩ ngôi trường này những người vào đây là hoạt động IQ cao hơn người khác nên việc gì phải lềnh kềnh như vậy?
Lắc đầu Lãnh Tuyết Băng cười lạnh đi về chổ vừa ngồi xuống thì một nữ sinh mang một cap kính lớn cũng đi vào sau đó cũng như Lãnh Tuyết Băng nhìn xung quanh, đôi mặt cô ta rũ xuống che dấu cảm xúc nhưng Lãnh Tuyết Băng thấy được nụ cười khinh miệt kia.
Lãnh Tuyết băng không hiểu vì sao khi thấy cô nữ sinh mang chất nhà quê kia lại đánh giá cao và xếp luôn vào nhân vật nguy hiểm.
Nữ sinh kia đi ngan qua Lãnh Tuyết Băng rũ mi mắt xuống sau đó lại câu môi cười lạnh rồi không thèm để ý đi xuống. Mấy người trong lớp thấy nữ sinh kia đã vào chổ thì cũng khinh miệt nhìn cô gái đó sau đó lại nhìn qua cô gái sinh đẹp ngồi phía trên ( LTB ) không khỏi ngưỡn mộ.
Rất nhanh có một giáo viên vào lớp, đó là một cô gái tầm sinh đẹp quyến rũ đeo theo cặp kính nhìn một vòng quanh lớp sau đó dừng lại miệng không mặn không nhạt lên tiếng :
" Ai là Lãnh Tuyết Băng và Du Hiên Vi?"
Lãnh Tuyết Băng nhíu mày đẹp sau đó đứng dậy đồng dạng bên kia nữ sinh " rất bình thường " kia cũng đứng dậy cũng đồng dạng nhíu mi.
Cô giáo kia khinh thị nhìn hai người sau đó cười châm biếm : " Tôi không cần biết hai cô là ai là gì nhưng đã đi học thì phải cho nghiêm túc. Các cô tưởng mình là nhân vật nổi tiếng sao "
Nữ sinh tên Du Hiên Vi miệng đột nhiên cong lên nụ cười lạnh, giọng nói không cảm xúc : " Cô không muốn tồn tại ở trên thế giới này sao?"
Lãnh Tuyết Băng khựng luôn trong không khí sau đó rất nhanh hồi phục vẽ lạnh nhạt vốn có khóe miệng nở nụ cười câu dẫn : " Hình như tôi đã được sự đồng ý của hiệu trưởng, cô có quyền hơn hiệu trưởng sao?"
Cô giáo kia mặt không biến sắc nhìn hai người sau đó cười thâm ý gõ bàn : " Ngồi xuống đi "
Du Hiên Vi nhết miệng nhìn cô giáo sau đó ngồi xuống, Lãnh Tuyết Băng nhìn một màng quỷ dị này thì không hiểu nhưng cả lớp thì hiểu đây là ý gì, mọi người cuối đầu xuống.
Cô giáo kia phất tay : " Hôm nay là bài thi tháng các em không cần thống kê điểm trong tháng chỉ cần bài thi này quá điểm thì qua bài thi còn lại trong tháng, thể lệ thi thì chắc các em cũng biết đã ngồi vào cái ghế này là tiếng không được ra khỏi, tôi biết các em sẽ áp lực nhưng mà đây chính thử thách IQ. Nếu dưới điểm vậy các em cũng không cần đi học nữa. Tôi nói xem Du Hiên Vi em có thể sao? "
Du Hiên Vi cuối đấu trực tiếp không thèm để ý. Lãnh Tuyết Băng thì lấy cây bút xoay nhẹ nhìn xung quanh sau đó lại nhìn bà cô giáo kì quái kia.
Cô có thể khẳng định bà cô giáo kia chính là hắc đạo người đồn Mị phù thủy bởi vì lúc này bà ta gõ ban bên tay đeo vòng tay bên trái lộ ra vết xăm hình cánh quạt, đệ nhất cao thủ dịch dung thuật hắc đạo - Mị phù thủy.
Nếu như ô không nhầm nữ sinh bình thường - Du Hiên Vi kia chính là công chúa nhỏ của Lăng Thị hoàng kim. - Lăng Hiên Vi.
Cả hai người này đều có trong Neverowk năm đó. Thật ra ấn tượng của cô rất mơ hồ về neverowk bởi tử khi đến đó cô chỉ được cải tạo trong lồng kính nhưng mà có một sự thật của người neverowk mới biết đó chính là trên người họ có một mùi hương khác người bình thường.
Mùi hương không phải của con người bình thường mà cí được đó chính là mùi hương của người biến dị qua cải tạo mới có.
Lăng Tuyết Băng thở dài xem ra ở thành phố M này là nơi tập trung gần hết người ở neverowk chỉ là không biết họ là ai thôi.
Đang mãi suy nhĩ thì một sấp bài kiểm tra được đưa ra trước mặt Lãnh Tuyết Băng, Lãnh Tuyết Băng không nhìn bà cô kia mà chỉ xoay bút lướt qua đề sau đó đánh dấu.
Đằng sau Du Hiên Vi cũng như vậy vừa đọc qua đề cũng xoay bút đánh dấu kiến cho cả lớp nhìn hai người như quái vật.