Nhất là đêm nay, Hoàng Phủ Tịch mặc dù phạm sai lầm, nhưng Hoàng Phủ Hòa Ngọc lại ngay trước mặt của nhiều người như vậy giáo huấn hắn, ý tứ của Hoàng Phủ Hòa Ngọc, vừa rồi có thể không bận tâm mặt mũi của Hoàng Phủ Tịch, nhưng tuyệt phải cho Sở Trần mặt mũi. “Xem ra, vị Sở Trần này, cần giao hảo nhiều một chút.”
Giang Ánh Đào tự nói một tiếng, “Quản lý Giang, ôngđi điều tra một chút tư liệu của Sở Trần.” Dương Thành Hạ Gia, cửa biệt thự, ánh đèn sáng choang.
Mặt mũi Hạ Cao Sách tràn đầy âm trầm đứng tại cổng, nhìn chằm chằm phía trước. Trong vòng một đêm, danh tieng của Hạ Gia tam thiếu gia đã lan truyền khắp Dương Thành, trở thành đối tượng bị chế giễu, nhạo báng, đây quả thực là sự hổ thẹn cho Hạ Gia. Hạ Gia tại Dương Thành mặc dù không tính là siêu cấp gia tộc, thế nhưng cũng thuộc hàng nhất lưu. Hạ Gia liên tiếp cho người gọi điện thoại cho Hạ Bắcđể kêu hắn về nhà, ai biết, Hạ Bắc cuối cùng đã tắt máy. Khi Hạ Vọng Giang đang tức giận thì điện thoại của Hạ Bắc đột nhiên được kết nối, Hạ Cao Sách trực tiếp hỏi vị trí của Hạ Bắc, ngay khi Hạ Bắc nói rằng hắn đang trên đường về nhà, Hạ Cao Sách đã cúp điện thoại và xin^ đứng đợi ở cửa, chờHạ Băctrở về. Xa xa, đèn pha hướng về phía này chiếu tới. Xe chầm chậm giảm tốc độ. Hạ Cao Sáchcười lạnh nhìn chằm chằm, “Thứ mất mặt xấu hổ, vậy mà cuối cùng cũng dám về nha.” Xe càng ngày càng gần… Lông mày Hạ Cao Sách chợt nhăn lại. Chiếc xe này trước nay hắn chưa từng gặp qua. Đó không phải là xe của Hạ Bắc. Tuy nhiên, chiếc xe lại từ từ dừng trước cửa nhà họ Hạ. Cửa xe mở ra, Hạ Bắc đẩy cửa bước xuống xe, “Anh hai.” “Đừng gọi tôi là anh hai, tôi khônc có người em trai như cậu.” Hạ Cao Sáchlạnh lùng cắt ngang lời nói của Hạ Bắc, “Cha cùng mấy vị thúc bá đều đang chờ cậu ở đại sảnh đấy.” Nghe đến đây, trong lòng Hạ Bắc không khỏi nhói lên. Đội hình này rõ ràng là muốn trừng phạt hắn thật nặng. Nhưng … một bên khác cửa xe đã mở ra. Hoàng Phủ Hòa Ngọc bước ra khoảnh khắc Hạ Cao Sách nhìn thấy Hoàng Phủ Hòa Ngọc, trai tim của anh ta như bị giáng một đòn chí mạng, toàn thân giật mình dữ dội, hai mắt mở to, môi khe run rẩy, ‘ Hoàng Phủ minh chu.” Vào lúc này, một ý niệm hiện lên trong đầu Hạ Cao Sách … Thì ra Hạ Bắc không tự quay lại, mà bị Hoàng Phủ Hòa Ngọc bắt trở về. Sắc mặt Hạ Cao Sách vô cùng tái nhợt, Hạ Bắc không chỉ làm mất mặt, mà còn gây rắc rối. Ngay cả Hoàng Phủ Hòa Ngọc cũng kinh động tới. “Anh ấy là anh hai của tôi, Hạ Cao Sách.” Hạ Bắc nói. Hạ Cao Sách định thần lại, bước nhanh tới, “Hoàng Phủ minh chủ chúng tôi đêu đã nhận thức được lôi lầm mà Hạ Bắc đã gây ra, cha tôi cùng các vị thúc bá trong gia đình đang chờ nó trở về để trừng phạt, chúng tôi nhất định sẽ cho Hoàng Phủ minh chủ một cái bàn giao thỏa mãn.”