Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh

chương 39: nguy hiểm cấp 5.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Giang Bạn suy nghĩ một lát rồi đáp ứng. Thẩm Nguyên Gia cũng không thể thấy chết mà không cứu, hơn nữa số nạn nhân đã lên đến ba người, ba mạng sống, có lạnh lùng đến đâu thì cô cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.

Giang Bạn hỏi: "Cô cần những thông tin gì?"

Thẩm Nguyên Gia cứng họng, đành bịa ra: "Đương nhiên là càng chi tiết càng tốt. Tôi không muốn bỏ sót bất kỳ thông tin nào." Cô nói thêm: "Tôi không chắc là sẽ tìm được đây đấy nhé."

Chuyện biết trước tương lai này còn phải xem tình hình thế nào, lỡ mà weibo của cả ba người đều không cho thông tin gì thì cô cũng bó tay.

"Còn có cái khiến cô Thẩm không xem được ư?" Giang Bạn đột nhiên hỏi.

Thẩm Nguyên Gia thiệt muốn ném anh vào sổ đen, nhưng nhớ lại thì hình như người ta vẫn còn nằm trong đó...

"Tôi là người chứ có phải thần đâu." Cô kiêu ngạo nói: "Cảnh sát Giang mau đi chuẩn bị thì hơn."

Giang Bạn nói một câu chờ rồi cúp điện thoại.

Lưu Hà Dương đã chờ sẵn ở đằng sau, vẫn luôn đứng đó nghe cuộc đối thoại, tò mò vô cùng: "Cô Thẩm này là nhân chứng trong vụ mất tích sao?"

Bọn họ vẫn còn nhớ rõ nhân chứng cung cấp manh mối cho bọn họ lần trước, mặc dù Giang đội không cho bọn họ tiếp xúc với người ta nhưng tên họ thì vẫn nắm được. Lên mạng tìm tòi một chút, e ngờ người ta là một cô gái cực kỳ xinh đẹp.

Nhìn Giang đội như vậy, chẳng lẽ cô Thẩm biết được ai là kẻ tình nghi?

Giang Bạn bỏ di động xuống, xoay mặt nhìn Lưu Hà Dương, nói: "Nhân chứng cái gì chứ, người ta là Thẩm đại sư, đừng gọi bậy."

"Ồ, Thẩm đại sư..."

Lưu Hà Dương gãi gãi đầu, vậy sao đội trưởng lại gọi người ta là 'cô Thẩm' chứ. Hơn nữa Thẩm đại sư là sao, sao anh cứ cảm thấy mấy lời này của Giang đội thật kỳ lạ, nghe cứ sao sao á.

"Sửa sang lại thông tin cá nhân của ba người mất tích rồi gửi cho tôi." Giang Bạn lên tiếng. Lưu Hà Dương định ra khỏi phòng thì anh gọi lại, "Kể cả ngày tháng năm sinh."

Chắc đây là những yếu tố cơ bản để xem mệnh đi? Anh nghĩ thầm.

(Truyện được đăng tải phi lợi nhuận duy nhất trên wattpad alaala, nếu các cô đọc ở chỗ khác thì chính là copy công của người khác đó, mau về với Lã đi.)

...

Sự giúp đỡ này còn cần đến kỹ thuật.

Thẩm Nguyên Gia lên mạng xem sơ qua các tin tức liên quan, đột nhiên nghĩ đến cái gì liền kéo số Giang Bạn ra khỏi sổ đen, gửi một tin nhắn qua.

Vài phút sau, có một thông báo đến. Là lời mời kết bạn Wechat, nick name là 'Sổ Đen'.

Thẩm Nguyên Gia cảm thấy mình bị cà khịa.

Giang Bạn nhìn rộng lượng như vậy thế mà đặt cái tên wechat như muốn cà khịa cô, là anh tự làm tự chịu nên mới bị cô lôi vào sổ đen nha.

Cô hừ một tiếng, chấp nhận lời mời.

Giang Bạn cũng không nói thêm gì, gửi cho cô một tệp hồ sơ. Không có kèm theo hình ảnh, chỉ có văn bản ngắn gọn, thông tin của ba người cũng rất đầy đủ, nhưng không có một cái nào phù hợp với thứ cô cần. Thậm chí còn cung cấp cả giờ đẻ ngày sinh, chắc họ nghĩ đây là điều kiện để đoán mệnh.

Thẩm Nguyên Gia rơi vào đường cùng, đành phải nhập ba cái tên lên ô tìm kiếm trên weibo.

Trên weibo cũng có hiển thị tài khoản nhưng mà đều không phải là ba người mất tích, cô theo dõi xong cũng vô dụng. Mà nếu cô tìm Giang Bạn hỏi nick weibo của ba người họ thì sẽ khiến cho Giang Bạn nghi ngờ.

Thẩm Nguyên Gia vỗ vỗ mặt.

Cô đành phải gửi tin nhắn cho Giang Bạn: 【Các anh có giữ di động của ba người họ không?】

Tên tài khoản đều na ná như nhau, đăng nhập bằng điện thoại là biết rồi.

【Đó đều là vật tùy thân của ba người bị hại nên họ đã cầm đi theo và mất tích luôn rồi. Chúng tôi không thể cung cấp được.】Giang Bạn nhanh chóng trả lời.

Thật ra cho dù là có, bọn họ cũng không thể cung cấp cho cô được. Không được nói nội dung vụ án cho những người không liên quan, nếu không phải do chuyện này bị cấp trên làm gấp thì anh cũng sẽ không tìm Thẩm Nguyên Gia.

Vụ án có thể phá, nhưng thời gian không chờ người.

Thẩm Nguyên Gia suy nghĩ, 【Vậy tôi có thể đến nhà Hoàng Trì không?】

Giang Bạn không hỏi vì sao mà chỉ đáp: 【Được.】

Nhìn hai chữ 'Sổ Đen', nội tâm Thẩm Nguyên Gia thật dằn vặt, không biết nói gì hơn nên đóng luôn khung chat.

Giang Bạn nói là làm, buổi chiều anh đưa Thẩm Nguyên Gia đến nhà Hoàng Trì.

Anh kể sơ qua tình hình, "Hoàng Trì lớn lên trong gia đình đơn thân, manh mối duy nhất hữu hiệu đối với cảnh sát là tấm thiệp mời đến Thế giới mới, còn lại đều vô dụng."

Thẩm Nguyên Gia vừa nghe vừa nghĩ về weibo.

Ba của Hoàng Trì đang ở nhà, thấy hôm nay có một gương mặt lạ đến, có chút cảnh giác. Nhưng ông nhìn thấy cậu cảnh sát kế bên rất thả lỏng thì hỏi: "Tìm được tiểu Trì nhà chúng tôi rồi sao? Con bé còn sống không?"

Từ sau khi Hoàng Trì mất tích, ông như già sau một đêm, tóc bạc cũng xuất hiện nhiều hơn.

Giang Bạn lập tức an ủi nói: "Chúng tôi đã có tiến triển rồi, tin rằng sẽ mau chóng cứu được người, bác đừng lo lắng quá, chúng tôi sẽ đẩy nhanh tốc độ.

"Nhất định phải tìm được tiểu Trì..."

Thẩm Nguyên Gia nhìn mà đau lòng.

Cô không mở miệng nói chuyện mà nhẹ nhàng dời ánh mắt đến phòng ngủ, nhìn phong cách trang trí thì hẳn là phòng của Hoàng Trì. Phòng của cô ấy rất ấm áp.

Sau khi Thẩm Nguyên Gia đi vào liền lập tức đóng cửa lại, thấy Giang Bạn đi lại đây thì nói: "Lúc đoán mệnh tôi cần ở một mình, người ngoài không thể quấy rầy, cảnh sát Giang anh..."

Giang Bạn dừng bước, ánh mắt lộ ra chút hứng thú, "Được."

Tuy biết là Giang Bạn sẽ không đi vào nhưng Thẩm Nguyên Gia vẫn bấm chốt cửa, lúc này mới yên tâm đánh giá căn phòng.

Hoàng Trì và ba sống nương tựa lẫn nhau, tiền không kiếm được nhiều, phòng cũng không lớn, trước cửa sổ là một cái bàn làm việc, trên bàn sếp các thứ linh tinh như sách vở, còn có một chậu hoa nhỏ.

Chính giữa là một cái laptop. Thẩm Nguyên Gia đi qua, khởi động máy.

Màn hình laptop hiện lên, không có mật mã, điều này khiến cô thở nhẹ một hơi.

Trên màn hình còn có nhiều ứng dụng thiết kế khác nhau do Hoàng Trì làm thiết kế, nhưng mà cô tìm mãi cũng không thấy ứng dụng weibo.

"Chẳng lẽ không chơi weibo thật sao?"Thẩm Nguyên Gia lầu bầu, không tin được.

Giới trẻ bây giờ mười mấy tuổi thôi là đã chơi weibo rồi, cô đoán Hoàng Trì thường xuyên lên mạng, nếu không lên weibo bằng máy tính thì chắc có lẽ đăng nhập trên điện thoại.

Có điều cũng có người không chơi weibo thật, cô sợ Hoàng Trì nằm trong số đó.

Tìm cả nửa ngày trời vẫn không thấy thông tin về weibo, Thẩm Nguyên Gia có chút nhụt chí. Cho đến khi mở trình duyệt mò mò một hồi thì phát hiện được 'weibo' trong mục dấu trang. Thẩm Nguyên Gia lập tức bấm vào, đường link dẫn tới ngay trang chủ weibo của Hoàng Trì.

Hoàng Trì không có thoát weibo!

Hai mắt của Thẩm Nguyên Gia sáng rực, cô còn đang tự đoán xem bình thường Hoàng Trì đăng nhập weibo bằng tài khoản hay mã QR. Nếu mà bằng mã QR thì có hiện tên rồi, nhưng nếu mà bằng tài khoản mật khẩu thì cô không thể biết được tên weibo của Hoàng Trì.

Bây giờ thì may quá, weibo đang trong trạng thái đăng nhập.

Mấy chữ 'Tiểu Trì thích ăn cá' lập lòe bên góc phải khiến cô vui mừng không thôi.

Thẩm Nguyên Gia mở khóa điện thoại, đăng nhập weibo của mình, nhanh chóng tìm được tài khoản của Hoàng Trì.

Hoàng Trì không có gì nổi tiếng, người theo dõi chỉ có mấy chục, hơn nữa còn là một trạch nữ, nội dung weibo chỉ có một ít chuyện hằng ngày, album ảnh cũng là cô tự chụp.

Sau khi xác định đúng tài khoản, Thẩm Nguyên Gia bấm theo dõi.

Ba chữ 'Đã theo dõi' này khiến Thẩm Nguyên Gia nhíu mày, không biết khi nào mới có phiên bản 'theo dõi lặng lẽ', cứ mỗi lần theo dõi rồi lại phải hủy theo dõi, đây chính là nhược điểm.

Cũng may nội dung đã thu hút lực chú ý của cô.

Di ảnh chính là tấm hình Hoàng Trì để trên bàn, giờ lại xuất hiện trong máy.

Cô tiếp tục lướt xuống.

Họ tên: Hoàng Trì.

Ngày sinh: //

Ngày tử vong: //

Chính là vài ngày sau, cho nên bây giờ vẫn chưa nguy hiểm đến tính mạng, Thẩm Nguyên Gia cũng cảm thấy nhẹ nhõm.

Lúc nghe Giang Bạn nói về chuyện tấm thiệp, cô còn tưởng sau khi bị giết rồi mới gọi là Thế giới mới, không nghĩ tới vẫn còn sống.

Mấy trang web này cô đã từng đọc qua trong tiểu thuyết, thế mà người bị dụ dỗ vẫn đầy ra. Lần trước trên mạng cũng lưu hành một trò chơi nước ngoài tương tự như vậy, chẳng qua nhiệm vụ của trò chơi đó khiến người ta không thể thực hiện nổi nên phần lớn cư dân mạng đều mỉa mai trò chơi đó. Cũng có người từng thử nhưng chỉ là con số nhỏ thôi.

Thật ra cô không hiểu, vì cái lý do gì mại lại có người tin vào ba cái trang web tào lao này.

Quốc gia luôn luôn quan tâm tới những người có khuynh hướng tự sát, nếu thật sự lên mạng tìm cách chết thì sẽ xuất hiện những thứ như là, "Thế giới này tuy không hoàn mỹ nhưng chúng ta vẫn có thể tự chữa khỏi cho chính bản thân mình", còn có cả số điện thoại của cố vấn tâm lý.

Thẩm Nguyên Gia lắc đầu, không hiểu nổi tâm lý của các cô gái như Hoàng Trì. Nhưng dù sao cô ấy cũng là người mất tích, lần trọng sinh này đã dạy cô rằng phải biết quý trọng hiện tại.

Quay lại vấn đề, nếu như người mất tích đầu tiên là Hoàng Trì còn sống thì hai người sau khả năng vẫn còn sống.

Phần lịch biểu phía dưới mới là thứ Thẩm Nguyên Gia muốn xem. Thời gian lịch biểu là bảy ngày, bắt đầu tính từ ngày mai, nhưng hai ngày cuối trong lịch của Hoàng Trì lại là màu xám.

Cũng chính là ngày tử vong, ngày và đều là màu xám. Ngày được thể hiện bằng một màu đỏ rực rỡ.

Màu đỏ này còn đậm hơn màu đỏ mà cô từng thấy trong lịch biểu của Lâm Tuệ Tâm. Lần đó Lâm Tuệ Tâm được đoán là xảy ra tai nạn xe, gãy xương đã rất nghiêm trọng rồi, lần này có thể đoán được mức độ nguy hiểm của Hoàng Trì.

Thẩm Nguyên Gia ổn định tinh thần.

Cô bấm vào ngày , trên màn hình xuất hiện một dòng chữ màu đỏ tươi:

[Ngày tháng năm , nguy hiểm cấp ]: Tử vong.

Vì thế mà mấy ngày sau ngày đều là màu xám, bởi vì Hoàng Trì không còn sống. Thẩm Nguyên Gia định thần, nhìn về bốn ngày trước đó. Ngày mai là ngày , lịch màu trắng, ba ngày tiếp theo đều là màu đỏ.

Ngày có màu đỏ nhạt hơn một chút, ngày và ngày có màu đỏ gần như là giống với màu đỏ ngày tử vong.

Thẩm Nguyên Gia lần lượt bấm vào xem.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio