Bây giờ hay rồi, cái gì cũng không có.
Đểu do tiểu đồ đệ của ông làm hại, nuôi không cố lớn đến như vậy! “Chàng nhìn Đậu Đậu làm gì? Nhìn thiếp này!”
Sư thái Bạch Chỉ vừa quát như vậy, Vân Tung chỉ có thể quay đầu nhìn bà.
Nhân cơ hội này, Đậu Đậu đắc ý cười gian, cầm tay Yêu Nghiệt rồi ôm con, chuồn mất! Hai ngày sau, hôn lễ thế kỷ của núi Đạo Vương được cử hành đúng hạn, Thái Thượng Lão Quân và Hồ vương song song trình diện, cười tủm tỉm đưa lễ, trên mặt ai nấy đều là vẻ vui sướng khi nhà có con gái kết hôn.
Khụ, Thái Thượng Lão Quân là thế, còn bên Hồ vương, chính xác hơn mà nói, phải là trong vui sướng còn mang theo chút ưu thương.
Hắn không phải ông nội của đám tiểu hồ ly này, đó cũng không phải con gái hắn.
Tuy rằng nhìn thấy các yếu hổ trong tộc của mình đều tìm được chẩn về, nhưng các cô tìm được chốn về rồi vậy hắn sao làm được ma ma của Vạn Hoa Lâu nữa chứ! Khụ, hình như có chỗ nào lạ lạ, có lẽ không phải ma ma mà là ông bầu? Không quan trọng, quan trọng là...
Sau khi Hồ vương lên đài thì số lượng bộ tộc Hồ yêu giảm bớt nhanh chóng, ở đây có hơn hai mươi hồ ly cái đều tiện nghi cho đám đạo sĩ thối kia.
Sau này, hắn lại phải thành người cô đơn rồi.
Đương nhiên, mọi chuyện dù có hại thì vẫn có lợi ích, tuy rằng hổ ly cái đều bị đám đạo sĩ bắt cóc, nhưng nhìn khắp núi toàn là tiểu hồ ly thì hắn vẫn rất vui mừng ha ha ha.
Hồ vương vừa cười, mí mắt nhóm Hồ yêu nữ bắt đầu run lên.
Hồ vương hình như chuẩn bị chủ ý xấu xa gì đó.
m thầm nhìn đám con bọn họ vừa mới sinh là chuyện gì đây? Nhóm chú rể sắp thành thần nhìn thấy tình hình này, tuy rằng IQ luôn không đủ dùng, nhưng dù sao cũng coi như đã chung chăn chung gối nhiều ngày như thế, sao có thể không hiểu suy nghĩ đối phương được? Thế là bọn họ lập tức đồng loạt liếc nhìn Hồ vương, nhìn đến mức Hồ vương lắc đầu thở dài.
Chậc chậc chậc, từ xưa Hồ yêu yêu đạo sĩ, lời này nói không sai chút nào.
Đạo sĩ xử nam ngốc nghếch giữ mình trong sạch cùng Hồ yêu xinh đẹp khuynh thành gì đó, quả thật đúng là như trong phim.
Mấy cô gái dưới tay hẳn sao ai cũng như vậy chứ? Bản thân các cô đã là cao thủ tán trai, đương nhiên cũng không muốn đi tìm một người lời ngon tiếng ngọt làm bầu bạn nữa.
Đi theo đám đạo sĩ này, cũng được tính là “chết”
có chỗ chôn nhỉ? Hồ yêu nghĩ như vậy, nhấc chân đi đến trước mặt Yêu Nghiệt, chắp tay hô một câu Yêu tốn, một đám cô nương sợ hãi vội vã nhắc nhở người ta đã là chủ của sáu giới rồi, Hồ vương phải sửa miệng.
Yêu Nghiệt cũng không so đo nhiều như vậy, phất tay ý bảo hắn không cần đa lễ, chỉ nhìn chằm chằm bụng Đậu Đậu không chớp mắt.
Dù sao Hồ vương và Yêu Nghiệt cũng có chút giao tình, vì thế sẽ không câu nệ hình thức.
Thoải mái làm nhà mẹ đẻ của nhóm Hồ yêu ngồi trên ghế, chờ Thái Thượng Lão Quân chủ trì hôn lễ cho Vân Tung và Bạch Chỉ.
Tuy rằng thầy trò mười mấy người cùng nhau lập gia đình, nhưng tất nhiên vẫn phải có cấp bậc lễ nghĩa.
Nếu Vẫn Tung bái đường cùng lúc đám đồ đệ của ông, vậy chẳng phải đảm đồ đệ của ông thiếu một cao đường sao? Nhưng Hồ vương nhìn Thái Thượng Lão Quân, Thái Thượng Lão Quân cũng không dám lỗ mãng giống Hồ vương, ông ta và Yêu Nghiệt trừ quan hệ cấp trên cấp dưới thì không còn giao tình gì.
Khụ, tính tầng quan hệ đồ đệ của đồ đệ ông ta là Đế Hậu, nhiều nhất thì ông ta cũng chỉ là sự tổ không có cảm giác tồn tại gì mà thôi.
Nhưng sao ông ta dám làm sự tổ của Đế Tôn chứ? Cho dù có thật sự là vậy nhưng ông ta cũng không dám vượt quá giới hạn.
Kết quả là, Yêu Nghiệt ngồi bên cạnh Đậu Đậu cũng chính là chỗ của các sư huynh đệ Đậu Đậu, Thái Thượng Lão Quân do do dự dự nói cầu tham kiến Đế Tôn, làm sao cũng không dám ngồi lên vị trí chủ.
Truyện convert hay : Mạnh Nhất Tới Cửa Cuồng Tế