Bây giờ con hắn cũng biết lỗi rồi, nghĩ thôi cũng biết nó đang muốn làm thế nào để chăm sóc tiểu hồ ly mà mình trộm tới.
Vì sao lại nói vậy? Bởi vì hắn không nghĩ là đầu óc con gái hắn nghĩ hắn có thể chữa được, còn biết vòng vo đi hỏi mẹ trước.
Nếu bảo không có con trai hắn xúi giục sau lưng thì hắn tuyệt đối không tin một chữ.
Vì thế Yêu Nghiệt liếc nhìn Biển Biển một cái, Biển Biển quyết đoán quay đầu giả bộ không nhìn thấy.
Ba nhát gan của bé đoán đúng, sở dĩ Viên Viên có thể nhớ tới mẹ ngốc còn bảo mẹ ngốc đi cứu tiểu hồ ly, tất cả đều là bé ở sau lưng xúi giục.
Rõ ràng là nuôi em rể cho nó, nó lại còn ngu ngốc không biết sốt ruột gì cả! Không làm người anh này tức chết thì nó không vui đây mà! Cũng may tuy rằng em gái bé có ngốc, nhưng cũng lương thiện, vừa nghe bé nói không cứu thì tiểu hồ ly sẽ chết đã lập tức chạy đi tìm mẹ ngốc cầu cứu.
Haiz, thật sự là, có một đứa em gái như vậy, bé làm trụ cột trong nhà chỉ có thể tốn nhiều tâm tư hơn một chút.
Sau này nuôi lớn em rể rồi, có thể vứt em gái ngốc này cho nó.
Nghĩ đến lại thấy vui vẻ.
Biển Biển âm thầm nghĩ trong lòng, nhưng trên mặt vẫn là bộ dáng đơn thuần vô hại, “Ba, khi nào Hoa Hoa lại có thể biến hóa nữa?”
Yêu Nghiệt sửng sốt, bàn tay đang kéo lỗ tai của tiểu hồ ly vẫn không dừng lại, dùng Thần lực lấy ra bệnh khí trong cơ thể tiểu hồ ly, lại lấy ra một viên đạn củng cố nguyên lực cho nó ăn một nửa.
Còn lại một nửa thì đưa cho đứa con yêu thích động vật nhỏ của hắn, “Một nửa này vài ngày nữa lại cho nó ăn, còn chuyện biến hóa...
chắc phải bốn năm năm nữa.
Thân thể nó yếu ớt, sẽ muộn hơn một chút so với các tiểu hổ ly khác.”
Yêu Nghiệt nói lời này, hiển nhiên đã bỏ qua chữ “lại”
trong câu nói của Biển Biển.
Biển Biển nghe xong cũng không cảm thấy gì, nhưng mà trong lòng lại nghĩ, bốn năm năm thì bốn năm năm đi, dù sao Thần tộc Đông Hải muốn lớn cũng phải bốn ngàn năm, em rể này của bé, bé chờ được! Cũng may Yêu Nghiệt không biết bé nghĩ cái gì, nếu không nhất định hắn sẽ ôm con lên nói mấy lời.
Sao hai bé có thể là Thần tộc Đông Hải cái gì được chứ? Hai bé đều là Xà yêu! Dựa theo thời kỳ sinh trưởng của rắn thì căn bản không cần mấy ngàn năm, bốn năm năm là đủ rồi.
Nhưng mà Yêu Nghiệt không hề biết con hắn nghĩ thế nào, hắn còn tưởng rằng con hắn để lời hắn nói trong lòng nên mới ngoan ngoãn như vậy chứ.
Tiểu hồ ly ăn xong đạn củng cố nguyên lực liền có sức sống hẳn, rung rung đôi tai nhỏ trên đầu, chớp chớp đôi mắt hồ ly đen lúng liếng, muốn bao nhiêu thông minh là có bấy nhiều thông minh.
Biển Biển vui muốn chết, bởi vì bé cảm thấy đây là do ánh mắt của bé tốt.
Chọn được em rể không chỉ thành thật lại còn thông minh.
Viên Viên vừa thấy tiểu hồ ly khỏe lên, lập tức chạy qua, “Nó đã khỏe rồi, em có thể ôm một cái không?”
Biển Biển, “..
Chỉ một lát thôi đấy!”
“Tại sao chứ? Anh đã bế lâu lắm rồi!”
“Nó vừa mới tốt một chút! Em động tay động chân, ôm nó lại ốm tiếp thì sao đây?”
Viên Viên, “...
Được rồi.”
Tuy rằng chỉ có thể ôm một lát, nhưng tóm lại có thể ôm là được.
Sau đó Biển Biển thật cẩn thận đưa một cục tròn tròn trắng trắng cho Viên Viên, Viên Viên ôm một lát, vừa muốn đưa tay sờ hai lỗ tai của cục lông trắng đã bị Biển Biển ngăn lại, “Không được sờ!”
“...
Tại sao?”
Cái này không được cái kia cũng không được! Bé giận luôn! Biển Biển, “..
Nó là bé trai mà, bị em sờ như vậy, sau này giống con gái thì sao đây? Em muốn gả cho một đứa con trai mà giống con gái sao?”
Đậu Đậu, “.”
Yêu Nghiệt, “.”
Truyện convert hay : Hoàng Hà Phục Yêu Truyền