Hiên Viên đoán không sai một chú nào, lòng Biển Biển thật sự đã loạn.
Ngay từ một tháng trước, khi biết được Hoa Hoa đến chỗ Hổ vương Văn Kha từ miệng Chuột yêu, cậu đã không ổn rồi.
Hoa Hoa không để ý đến cậu, không giống như em gái ngốc của cậu nói.
Nếu không, tại sao không đến quấn lấy cậu chứ? Cậu ý thức được có lẽ cậu đã động tâm rồi, nhưng lại không tin mình sẽ động tâm đối với một người đàn ông.
Vì vậy cả ngày thôi miên mình, nói với mình, sở dĩ cậu luôn nghĩ đến Hoa Hoa, không phải vì cái gì khác, mà bởi vì là lần đầu tiên cho nên ấn tượng sâu sắc.
Bây giờ Viên Viên đột nhiên nói cho cậu biết Hồ vương là thân đàn ông trái nhưng tim phụ nữ thì cậu đã không có cách nào bình tĩnh nữa! Vì vậy nhân lúc cậu không bình tĩnh, Viên Viên nhấc chân đi vào cửa tùy ý, vung tay một cái, nói một câu chúc anh hạnh phúc, để lại Biển Biển ngây ra tại chỗ rất lâu, nghiến răng nghiến lợi mắng một câu đố vong ân bội nghĩa.
Nhưng cậu sẽ không đuổi đến Đế Đô nữa, không có cách nào đuổi kịp là thứ yếu, quan trọng nhất nhất là...
cậu muốn lén đi xem xem rốt cuộc Hoa Hoa và Văn Kha đang làm cái gì! Nói chính xác hơn, cậu muốn lén đi quan sát xem rốt cuộc hai người này có ở bên nhau không? Vì vậy sấm rền gió cuốn, Biển Biển xoay người nhấc chân đến Yêu giới.
“Tiểu Điện hạ đến rồi!”
Không biết ai kêu lên một tiếng, một đám rắn nhỏ vội vàng trườn tới, mình người đuôi rắn rối rít biến hình, quỳ xuống tỏ vẻ trung thành, nhìn còn rất nguy nga.
“Đứng lên đi, ta tìm Hổ vương có chút chuyện, các ngươi cứ ai làm việc nấy đi”
Biển Biển vừa nói vừa đi xuống dưới núi, đi hai bước nghĩ đến cái gì, quay đầu dặn dò, “Không cần làm ầm lên, chuyện nhỏ thôi”
Nếu như để cho người khác biết cậu vì một con tiểu hồ ly thân phụ nữ trái tim đàn ông mà chạy đến Yêu Độ, vậy còn không biết sẽ mất mặt thế nào nữa.
Cho nên, cậu muốn lặng lẽ đến, quan sát tình địch một cái, lại lặng lẽ đi...
Đối với lời của Viên Viên, cậu nửa tin nửa ngờ.
Tin là Hoa Hoa thích đàn ông, có lẽ sẽ thật sự bị bề ngoài của Văn Kha quyến rũ.
Nghi chính là bản chất bên trong của Hồ vương Văn Kha là một người phụ nữ, nhiều năm qua như vậy bên cạnh cũng không có ai bầu bạn, có lẽ là không cũng nổi với thể xác của phụ nữ.
Đang suy nghĩ đã đến khe núi đồng hồ ly rồi, trong nước suối róc rách, một mỹ nam mở rộng áo khoác nghiêng người trên phiến đá, áo khoác màu tím nhạt lỏng lẻo lộ ra nửa bên ngực phẳng lì.
Xung quanh hắn, người đẹp như mây, đùi đẹp như rừng, nhưng hắn chỉ ngoắc đầu ngón tay với một bóng người mà Biển Biển quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn được nữa, “Tiểu Phù, qua đây”
Hoa Hoa ngoan ngoãn đi qua, “Vương thượng”
“Ngươi đến hơn hai tháng rồi, biết nên làm như thế nào rồi chứ?”
Văn Kha xách hũ rượu nhỏ trong tay, ngón tay thon dài chậm rãi nâng cằm Hoa Hoa lên.
Biển Biển dừng chân lại, hô hấp cũng loạn lên.
Bọn họ...
bọn họ thế mà lại...
Cậu cho rằng Viên Viên cố ý khiêu khích cậu thôi! “Ai?!”
Hoa Hoa nhạy cảm nhận ra được có hơi thở ở gần, cảm thấy quen thuộc, nhưng lại không dám chắc chắn.
Cô kéo dãn khoảng cách với Hồ vương muốn lên trước kiểm tra, không ngờ lại bị Hồ vương kéo cánh tay lối lại.
Có lẽ là vướng hòn đá nhỏ dưới chân, cô lảo đảo không đứng vững, cả khuôn mặt đều vùi vào trong lồng ngực Hồ vương.
Truyện convert hay : Nhiếp Chính Vương Y Phẩm Cuồng Phi