Tám giờ tối, khách mời đến đông đủ. Người mà Yêu Nghiệt không muốn nhìn thấy nhất là Lạc Lê cũng đã xuất hiện. Hơn nữa hắn ta vừa xuất hiện thì đi ngay tới bên cạnh Đậu Đậu, không hề quan tâm cảm nhận của quần chúng cắn hạt dưa mà trực tiếp kéo ghế ngồi xuống bên cạnh cô. Quần chúng cắn hạt dưa quả nhiên sôi trào, quả nhiên tin đồn đều là thật, Thiếu soái thật sự thích con gái nuôi nhà họ Cố.
Chu Đức Thành rất kích động, hận không thể cầm hạt dưa trực tiếp đi qua. Trước đó cậu ta vừa muốn đến gần thì bị Sở Minh Hiên vu oan, cũng không phải không để trong lòng, mà là không thể để ở trong lòng. Gia đình cậu ta còn phải dựa vào Sở gia, tất nhiên không dám đắc tội với Sở Minh Hiên rồi. Nhưng mà bây giờ thì hay rồi, Thiếu soái cũng thích con thỏ nhỏ hung dữ kia. Ha ha ha, có trò hay để xem rồi...
Đậu Đậu, “... Có việc à?”
“Vô Ngân Vô Ưu ở Cục bắt yêu.”
“Tôi biết.”
“Em biết sao?” Lạc Lê kinh ngạc, “Vậy thì em nghĩ thế nào? Theo bọn họ trở về?”
“Không, tôi không muốn quay về núi Đạo Vương.”
“Ừ, cũng tốt. Nếu không em mang theo hai quả trứng rắn tới Cục bắt yêu ở đi.”
Đậu Đậu kinh ngạc, “Làm sao anh biết tôi sinh rồi?”
Lạc Lê bất đắc dĩ, “Đậu Nhi, em đã quên à, anh cũng là đạo sĩ bắt yêu, anh có thể tính ra được.”
Đậu Đậu chợt gật đầu, “Khụ, cũng phải, đúng là tôi đã quên điểm ấy.”
“Chỉ cần em đồng ý tới Cục bắt yêu thì anh sẽ cho người phân phó hai sư huynh của em đi chỗ khác, đến lúc đó em có thể an tâm chờ trứng phá vỏ, không cần lo lắng nhiều đến việc ác yêu tập kích.”
Đậu Đậu trầm mặc, một lúc sau thì lắc đầu, “Không cần.”
Nếu như chỉ lo lắng việc ác yêu thừa dịp trứng phá vỏ mà tổn thương trứng thì cô cần gì phải đi tìm sự bảo vệ của Cục bắt yêu chứ? Yêu Nghiệt chính là cái ô an toàn nhất.
Không phải cô không tin Lạc Lê, mà là sự thật ở trước mắt, Yêu Nghiệt bỏ xa Lạc Lê, so với Yêu Nghiệt thì sự bảo vệ của Lạc Lê không là gì cả. Cô từng là đạo sĩ bắt yêu Cửu Anh, cô rất rõ ràng thực lực của đạo sĩ bắt yêu Cửu Anh. Bình thường bắt một vài yêu quái nhỏ thì không tính là gì, nhưng muốn chống lại yêu quái đã hơn ngàn năm thì tốt nhất nên nhân lúc còn sớm mà chạy xa đi. Tất nhiên, yêu quái ngàn năm trên cơ bản cũng sẽ không cần đạo sĩ bắt yêu tới bắt nữa. Nếu bọn họ có dũng khí đi phạm tội thì bên trên sẽ cho sét đánh chết. Nói cho đẹp thì chính là độ kiếp. Cho nên tóm lại cô sẽ không đi với Lạc Lê đến Cục bắt yêu.
Đương nhiên Lạc Lê không biết ý nghĩ của Đậu Đậu, nhận thức của hắn đối với Đậu Đậu vẫn dừng lại ở trước kia, cho rằng cô sinh trứng rồi thì sẽ không chịu ở cùng một chỗ với Yêu Tôn nữa. Trước kia ở cùng một chỗ với Yêu Tôn là vì đau lòng con cái, bây giờ đã sinh trứng ra rồi, cô nhất định là thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành!
Nhưng… Đậu Đậu sớm đã không phải là Đậu Đậu trước kia rồi. Đừng nói thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành, bây giờ cô có thể giữ vững nguyên tắc không khuất phục dưới dâm uy Yêu Nghiệt thì đã vui mừng lắm rồi đó!
Đậu Đậu quả quyết cự tuyệt cành ô-liu mà Lạc Lê ném qua, kiên định chuẩn bị ôm cái cây cổ thụ là Yêu Nghiệt đây cho đến khi trứng phá vỏ. Chuyện Yêu tộc luyện hóa trẻ con yêu tộc khi chưa sinh ra để làm nội đan cô rất rõ ràng. Chỉ cần trứng phá vỏ thì sẽ không sao. Trong lúc đó, trứng không thể rời khỏi Yêu Nghiệt được.
Thấy Lạc Lê còn muốn ở ngay trước mặt hắn khuyến khích vợ trèo tường, Yêu Nghiệt hừ lạnh một tiếng hiện hình, bá đạo ôm bả vai nhỏ bé của Đậu Đậu.
“Vợ con của tôi tất nhiên tôi sẽ tự mình bảo vệ, anh có thời gian rảnh rỗi đi quan tâm chuyện nhà của tôi, không bằng suy nghĩ xem nên chữa trị cho Liệp Yêu được luyện thành từ huyền thiết nghìn năm của anh như thế nào đi.”
Truyện convert hay : Cực Phẩm Tới Cửa Con Rể