Trước đây mỗi lần Trường Sinh té xỉu, lòng của Sở Ngọc Bình đều bị nhéo đau. Lần này thấy Trường Sinh ngã xuống đất, bà gần như lại vui mừng dạt dào chạy tới. Bà cũng biết nhất định Đậu Đậu sẽ có cách mà, con bé có thể trị hết bệnh của Trường Sinh thì nhất định cũng có thể giữ Trường Sinh lại. Quả nhiên bà không nhìn lầm người!
Vẻ mặt của Diệp Tinh Trạch đã tràn đầy mờ mịt, biết tiểu sư thúc rất lợi hại, nhưng không nghĩ tới tiểu sư thúc lại lợi hại đến như vậy! Loại tình huống này của Trường Sinh, nếu đổi bất cứ người nào cũng sẽ bó tay hết cách đấy? Không ngờ tiểu sư thúc vẫn luôn tuân theo truyền thống trước kia, không gì không biết, không gì làm không được, dựa vào tài ăn nói của mình lại có thể lừa Phật Đà chuyển thế làm người!
Người còn nói Phật giáo là tổ chức bán hàng đa cấp nữa á? Người mới là người của tổ chức bán hàng đa cấp ok! Phật giáo tồn tại trên đời mấy nghìn năm, nếu thật sự giống như lời người nói thì đã sớm bị xem thành tà giáo nộp lên cấp quốc gia rồi, làm sao có thể còn có người nhiều thờ phụng như vậy chứ!
Đen nói thành trắng, trắng nói thành đen. Quan trọng nhất là lại vẫn có lý không thể soi mói như thế nữa. Biết rõ là người đang ăn nói bừa bãi nhưng vẫn cứ không tìm được lý do để phản lại. Kỹ năng này cậu ta phục rồi!
Chú Tư Sở cũng có chút kinh ngạc. Anh ta biết Kim Đậu Đậu vẫn luôn là một người rất lợi hại, nhưng không nghĩ tới loại chuyện làm cho người khác bó tay hết cách này mà cô cũng có cách. Anh ta đã sớm tính qua mệnh cách của Trường Sinh, nếu không phải thật sự không có cách nào thì anh ta sẽ không buông tay. Kim Đậu Đậu thuyết phục Phật Đà cứu Trường Sinh trở về, anh ta cũng thở phào nhẹ nhõm. Có điều, bây giờ Chủ Thượng đang lập ra cái kế hoạch quanh co lâu dài kia, ai thua ai thắng vẫn còn chưa biết. Ngày đó Minh Hiên đột nhiên ăn Thái Tuế liệt tính, anh ta ngủ mê man một ngày đêm, sau khi tỉnh lại luôn cảm giác có vài ký ức mơ mơ hồ hồ. Có lẽ, đó chỉ là ảo giác của anh ta. Nhưng mà có một điểm anh ta vẫn cảm thấy rất kỳ lạ. Quyết định cho Minh Hiên ăn Thái Tuế, anh ta vốn đã đồng ý. Chẳng qua là Chủ Thượng mạo hiểm một chút thay thành Thái Tuế liệt tính, tại sao anh ta lại tức giận như vậy chứ?
Còn nữa, sau khi tỉnh lại, anh ta đột nhiên cảm thấy... anh ta không yêu Cơ Yêu Nguyệt như vậy nữa. Giữa người thừa kế của gia tộc và Cơ Yêu Nguyệt, anh ta lại chần chừ. Trước đây anh ta sẽ không chút do dự lựa chọn Cơ Yêu Nguyệt, nhưng lần này cô ta cho Minh Hiên ăn Thái Tuế liệt tính, sau đó vì sao anh ta lại nhắc nhở Minh Hiên không thể quá tin tưởng Cơ Yêu Nguyệt chứ? Là do anh ta yêu quá mệt mỏi rồi sao? Có lẽ thật sự là như vậy...
Nhân viên điều trị rất nhanh được Cố Thanh Vân gọi đến, sau khi kiểm tra, vẫn là kết luận như cũ, chả có bệnh gì cả. Đậu Đậu nói một tràng, cầm cái chén duy nhất uống hớp nước lớn. Sau đó thấy người cả phòng đều nhìn mình, cô đột nhiên cảm thấy hình như mình đã để lộ ra cái gì đó. Ba người chú Tư Sở, Sở Minh Hiên và Diệp Tinh Trạch này còn chưa tính, bọn họ đều là người tu đạo. Sở Ngọc Bình và Cố Thanh Vân cũng không sao cả, từ lúc cô ra tay chữa cho khỏi bệnh cho Trường Sinh thì hai người họ cũng biết cô không phải là người bình thường. Nhưng mà Sở Liên Phong không biết nha, ông ta… ông ta sẽ không cho rằng cô là các loại như kiểu yêu nữ gieo họa đấy chứ? Nhưng mà cũng không phải, Sở Liên Phong cũng là người từng gặp rất nhiều người ok! Lúc lên làm gia chủ của Sở gia, ông ta cũng biết bí mật của Sở gia. Chắc cô bé này không phải là một người bình thường? Không phải gia đình của ông ta có cất giấu một con thanh long và một lão tổ tông không biết đã sống mấy trăm năm đó sao? Cho nên ông ta chỉ nhìn Đậu Đậu một cái rồi dời đi.
Sau đó ông ta đi tới bên cạnh Sở Ngọc Bình, vỗ bả vai của bà nói, “Anh về ổn định tinh thần ba mẹ trước, nếu không bọn họ lại phải lo lắng.”
Sở Ngọc Bình gật đầu coi như đồng ý, sau đó Sở Liên Phong lập tức đi luôn. Đậu Đậu thấy ở đây không có chuyện gì của cô nữa, vì vậy cô yên lặng rời đi, rời đi rất tiêu sái, phất ống tay áo, ẩn giấu công danh.
Truyện convert hay : Phúc Hán