Edit : Lãnh Băng Hinh
Beta : Đào
Liễu Thanh Thanh nhíu mày, đứng lên tra xét bốn phía, xác thực, sương mù màu tím khả nghi dâng lên bốn phía, mặc dù không có độc, nhưng bây giờ là ban đêm, trông lại quỷ dị vô cùng.
Nàng nắm chặt súng lục bên hông, con mắt lạnh lùng nhìn Tiêu Mặc, " Nếu đi nhầm yêu giới , sẽ như thể nào?"
"Yêu quái ghét nhất là con người, yêu quái không đi ra thế gian, đã tốt lắm rồi, nếu là người đi vào yêu giới, cũng chỉ có thể bị vạn yêu phanh thây..." Tiêu Mặc đứng ở nơi đó, sắc mặt ngưng trọng nói.
Hắn nhìn sướng mù tím dân lên khắp nơi, lại vụng trộm nhìn sang sắc mặt của Liễu Thanh Thanh, làm bộ phiền muộn.
"Ta bây giờ rời đi, vẫn còn kịp sao?" Liễu Thanh Thanh nhìn khắp bốn phía, không hoài nghi chút nào lời nói của Tiêu Mặc , bởi vì nàng đã nghe thấy, tiếng yêu quái rú lên ,hình như rất gần đây, nhưng hình như cũng xa tận chân trời.
Thanh âm kia thổi mạnh vào màng nhĩ của nàng, thê lương vô cùng, nàng cảm thấy có chút giống ác quỷ lấy mạng, cũng không phải giống yêu.
"Không kịp rồi, mặt trời vừa xuống, chính là lúc cửa chính yêu giới cùng trần gian đóng lại, sư giế yêu không qua được,yêu giới cũng không ra được, Liễu Thanh Thanh, ngươi thảm rồi..." Tiêu Mặc thở dài, chỉ thấy nơi hắn đứng, xuất hiện một con rết tinh, con rết rất lớn, giương nanh múa vuốt nhìn nàng, lộ ra hàm răng dữ tợn.
Nàng nhíu mày, lưu loát thay súng lục, cầm lên súng tự động, "Đô đô đô" hướng tới yêu tinh bắn ra.
Tiêu Mặc đứng ở sau lưng nàng, dùng tay bưng kín hai mắt của mình, con rết tinh, thật sự là quá bi thảm ...
Ngọn lửa quét qua, con rết tinh thở ra hơi thở lửa, biến mất không thấy gì nữa.
Tiêu Mặc chỉ lắc đầu nói, "Bên kia, bên kia đến rất nhiều yêu quái - - "
Liễu Thanh Thanh đưa mắt nhìn, quả nhiên, đối diện tầng tầng lớp lớp, cầm đầu đại khái là nhện tinh, đầu người trên thân thể của nó thật buồn nôn, và nó đang thật nhanh bò hướng tới bên này.
"Này, bên đây có nữ nhân nhân loại..." Con nhện tinh kia phát hiện Liễu Thanh Thanh, kêu to lên.
Tiếp theo tất cả yêu quái bị dụ dỗ mà lên, đếm kĩ, thế nhưng có , con, Liễu Thanh Thanh cầm súng tự động, xem chừng mình có thể không thể đưa bọn họ rời đi.
Nhưng mà trừ ổ này, còn có ổ tiếp theo , nơi này chính là yêu giới, yêu tinh nhiều vô số ,mà đạn của nàng thì lại hạn chế .
Hơn nữa không biết đạn này, có thể hay không đánh chết yêu tinh, vừa mới con rết tinh chỉ là biến mất, cũng không nhìn thấy thi thể của nó.
Liễu Thanh Thanh tiện tay đổi thành đạn hình thoi, lạnh lùng nhìn về phía trước, phía trước một mảnh hỗn loạn, bảy tám yêu tinh dắt một sợi dây thừng , sợi dây thừng đó một đầu treo đến cái đầu người.
Mặt khóc, toàn thân đều là máu, vết thương không rõ hình dạng