Đêm vắng,tại lãnh cung
Một nam tử trung niên,trên người khoác hoàng bào nhẹ nhàng cử chỉ đẩy ra cánh cửa lãnh cung. Hắn nhanh chóng bước vào rồi đóng cửa,lấy ra từ trong người ra một hộp diêm,quẹt lửa vào châm lên một ngọn nến có sẵn trong phòng. Ngọn nến vừa thắp lên,bức tường bên cạnh nó đã xuất hiện một bức tranh tuyệt đẹp vô cùng. Trong tranh là một mĩ nữ với khuôn mặt hao hao giống Trương Lam Nguyệt,tay phải nàng ôm một cây cầm gỗ,vừa nhìn đã biết nó là cực phẩm,tay trái nàng đặt lên những dây đồng tựa như sắp đánh làm cả bức tranh thêm phần sinh động và tuyệt đẹp hơn. Trong ánh lửa yếu ớt,dung mạo nam tử trung niên cũng hiện hữu rõ ràng
Là Khúc Nhan Hạo!
Khúc Nhan Hạo tay cầm bức tranh vẻ mặt tựa vô vàn sung sướng. Hắn cuối đầu,miệng mở ra,giống hệt đang nói chuyện với bức tranh:
"Miên Miên,lâu quá không gặp,nàng vẫn khoẻ chứ? Trẫm thật có lỗi khi không thể đến thăm nàng thường xuyên."
"Miên Miên,nàng phải chăng là đang trách trẫm vô tình,không quan tâm đến nàng. Ôi Miên Miên,xin đừng có ý nghĩ như thế. Nàng thương cho hoàn cảnh trẫm,thái hậu không cho trẫm đem theo bất kì đồ vật gì liên quan đến nàng,hoàng hậu và cung phi ngày nào cũng bám lấy trẫm. Nàng xin đừng oán trách trẫm."
"Nàng biết gì không Miên Miên,hôm nay trẫm gặp nữ nhi của nàng đấy,tuy không biết có phải hay không nhưng nó có rất nhiều điểm giống nàng."
"Nàng hiện tại đang ở đâu? Phải chăng là đang hạnh phúc bên cạnh Trương Tử Kì? Sao nàng không để ý đến trẫm? Trẫm có điều gì không bằng Trương Tử Kì?"
"Miên Miên,sao khi ấy nàng lại chọn Trương Tử Kì mà không phải trẫm? Là trẫm không anh tuấn bằng hắn? Trẫm không gặp được nàng trước hắn? Trẫm không giỏi giang hay có lòng trượng nghĩa như hắn? Sao nàng không muốn trở thành hoàng hậu cao cao tại thượng bên trẫm,ngày ngày sống trong nhung lụa giầu sang lại muốn cùng hắn quy ẩn giang hồ,sống cuộc sống bình dân tầm thường thấp kém ấy? Rốt cuộc tại sao nàng không chọn trẫm hả Miên Miên? TẠI SAO CHỨ?"
...
Khúc Nhan Hạo thì thầm bên bức tranh,lúc đầu giọng hắn đầy cưng chiều sủng nịnh giống hệt nam tử đang dỗ dành người yêu rồi dần dần trở nên căng thẳng tức tối,cuối cùng là cao giọng như quở trách. Tựa hồ,hắn cư nhiên coi bức tranh trở thành người thật mà đem tâm tình xả hết.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tẩm cung hoàng thái hậu,một tiếng đạp bàn thâm thuý vang lên. Hoàng thái hậu sắc mặt vặn vẹo khó coi,hai hàm răng nghiến chặt vào nhanh tạo ra những tiếng ken két phi thường khó nghe. Phía dưới là hoàng hậu cũng chẳng tốt đẹp sung sướng thêm bao nhiêu,khăn tay đã bị vò cho nhàu nát,móng tay đâm rắch cả khăn tay,đâm sâu vào da đến chảy cả máu. Cuối cùng là Thượng Quan Lâm Thiên khuôn mặt cơ hồ so với cái đít nồi cũng không khác biệt lắm,chén trà trên tay đã sớm nhìn thấy vết nứt. Hoàng thái hậu đạp bàn hả giận xong,cảm thấy vẫn chưa đủ,liền hướng Thượng Quan Lâm Thiên trách móc:
"Việc này là sao? Ngươi định giải thích thế nào?"
Thượng Quan Lâm Thiên đặ chén trà vỡ xuống bàn,cung kính:
"Bẩm thái hậu,chuyện này hạ thần cũng không biết. Năm đó khi Miên nhi mang thai,hạ thần đã theo lệnh thái hậu giết đi Trương Tử Kì,rồi dàn dựng như một vụ hoả hoạn bất đắc dĩ. Miên nhi năm trước đã chết,nữ nhi duy nhất của nàng là Thượng Quan Lam Nguyệt giờ là xấu nữ. Thực sự,không nghĩ"
"Không nghĩ cái gì mà không nghĩ. Năm đó ta tin tưởng giao cho ngươi giết Trương Tử Kì,dàn dựng vụ hoạ hoạn,ngươi khi ấy khẳng định không có bất cứ khe hở nào. Vậy Trương Lam Nguyệt kia là ai? Mẫu thân nàng họ Bạch,tên Miên Miên;phụ thân họ Trương;hơn nữa còn khúc Tiêu Dao đó,trừ Bạch Miên Miên không ai có thể tấu. Vậy Trương Lam Nguyệt đó là ai?"
Hoàng thái hậu giận qua không kìm chế được,liền đem bao nhiêu phiền muộn,bao nhiêu tực giận dành cho Bạch Miên Miên xả lên đầu Thượng Quan Lâm Thiên. Hoàng hậu-Thượng Quan Lâm Lan thấy ca ca mình bị thái hậu đay nghiến,liền trước lựa lời cứu nguy:
"Mẫu hậu xin đừng nóng. Thượng Quan gia chủ chẳng qua là sơ xuất một chút. Hơn nữa, một nữ tử chân yếu tay mềm như Trương Lam Nguyệt cũng chẳng hại chi cho Thiên Tang quốc ta. Mẫu hậu,người hà phải đay nghiến Thượng Quan gia chủ như vậy,vừa là xấu đi giao hảo giữa chúng ta,vừa tổn hại đến long thể."
Hoàng thái hậu vốn yêu thích hoàng hậu,thấy nàng lo lắng cho thân thể của mình tâm trạng liền dịu đi vài phần nhưng nét mặt vẫn còn tức giận. Hoàng hâu thấy hoàng thái hậu hạ hoả cũng dịu tâm,tiếp theo lựa lời góp ý:
"Mẫu hậu,người phải chăng đang lo lắng đến Trương Lam Nguyệt nhiều như vậy. Nàng bất quá chỉ là một nữ tử,giỏi giang lắm thì mở được một kĩ viện kinh doanh kiếm sống,đối với Thiên Tang quốc ta chẳn lợi cũng chẳng hại. Nàng bất quá chỉ xinh đẹp tài hoa hơn người một chút,hoàng thượng cho dù nhìn nàng tưởng nhớ Bạch Miên Miên,cũng chẳng thể làm gì được."
Nói đến ba từ "Bạch Miên Miên",máu nóng trong người Thượng Quan Lâm Lan cơ hồ muốn sôi lên rồi. Năm đó tất cả đều tại Bạch Miên Miên,nếu không phải nàng ta xinh đẹp bộ dạng xuất hiện cùng Trương Tử Kì,nam nhân nàng ái mộ đã không dính phải lưới tình của nàng ta,để bây giờ,cho dù Thượng Quan Lâm Lan nàng mang tiếng phu thê với người ấy,mà đó chẳng qua cũng chỉ là hư danh. Nếu không phải năm đó Bạch Miên Miên ra vẻ trượng nghĩa cứu thoát người ấy,có lẽ hắn sẽ không si mê nhung nhớ đến mức này. Tất cả,đều là do Bạch Miên Miên gây ra,hết thẩy mọi thứ đều là lỗi tại Bạch Miên Miên.
Cố gắng tìm cách kìm chế cơn giận,Thượng Quan Lâm Lan phun ra một hơi thở dài,vì hoàng thái hậu hiếm cách:
"Mẫu hậu,con dâu tự bêu xấu chính mình,hiện tại hiến một kế sách xác thực thân phận Trương Lam Nguyệt. Không biết mẫu thân cho phép?"
Hoàng thái hậu nghe nói,sắc mặt lập tức giãn ra phần nào,phất ống tay áo gật đầu:
"Có cách chi? Mau nói ra mẫu hậu xem."
Thượng Quan Lâm Lan cười dịu dàng,uyển chuyển giọng nói như mê hoặc lòng người:
"Mẫu hậu,con dâu thấy bây giờ thân phận Trương Lam Nguyệt vẫn rất mơ hồ. Chúng ta chỉ dựa vào việc mẫu thân nàng họ Bạch,phụ thân nàng họ Trương vẫn chưa chứng minh được gì. Hơn nữa,nàng vẫn chưa phải hoàn toàn mà chỉ hơi hao hao giống Bạch Miên Miên,vậy nên việc Bạch Miên Miên có phải mẫu thân nàng hay không là chưa thể kết luận. Con dâu thiết nghĩ,để đảm bảo,bây giờ húng ta cứ phái người đi theo dõi Trương Lam Nguyệt,qua một thời gian báo cáo lại kết quả. Nếu nàng đúng như thế thì cứ đem thủ tiêu để phong hậu hoạ,còn nếu không thì không còn gì đáng lo nữa."
Hoàng thái hậu suy nghĩ một lúc những lời Thượng Quan Lâm Lan nói rồi gật đầu:
"Hảo,cứ theo lời Lan nhi đi. Thượng Quan Lâm Thiên,việc này ta giao cho ngươi,liệu mà xử lí cho tốt."
Thượng Quan Lâm Thiên cẩn tuân lệnh,cuối đầu hành lễ rồi ly khai. Thượng Quan Lâm Lan cũng không lưu lại thêm,theo ca ca rời khỏi. Đêm mông lưng,trăng mờ mịt,hoàng cung lại yên tĩnh như thường.