Ngồi dựa mình vào cửa sổ nhìn ra màn đêm yên tĩnh, phía xa kia trong bóng tối đang tồn tại âm mưu gì không ai biết được. Thiên Ân đưa tay chạm vào người ngồi cạnh mình, anh lúc này thật xa xôi, tuy anh ngồi ngay bên cạnh cậu mà sao cậu cảm thấy không chân thực.
"Sao vậy"
Nhận thấy ánh mắt của Thiên Ân hướng đến mình, Erik đưa tay miết nhẹ bờ môi đang mím lại của cậu. Thiên Ân há miệng ngậm lấy ngón tay của anh, rồi cắn nhẹ nó. Mắt Erik tối đi vài phần, anh lấy tay ra rồi nhéo mũi cậu một cái.
"Nghịch quá, đang nghĩ gì"
Thiên Ân chui vào lòng anh, giây phút yên lặng, trầm tư hiếm có của cậu.
"Erik, có phải hồi trước U linh chế tạo ra Long Rồng, sau đó bị chúng phản lại"
Thấy cậu bé trong lòng mình đưa ra thắc mắc, ánh mắt Erik lóe lên rồi chợt tắt.
"Tộc U linh vốn coi rồng là thần vật của mình, nhưng qua thời gian sự sùng bái thần vật này đã bị mai một. Đến khi trưởng tộc thứ của U linh lên nắm quyền, hắn đã đột nhập vào thánh địa của tộc mình lấy đi thần vật. Trưởng tộc thứ của tộc U linh là một người cuồng tái tạo gen, từ thần vật lấy được, hắn nghiên cứu tái tạo ra rất nhiều động vật không rõ là cái gì, hiện tại chúng ta gọi nó là Long rồng. Tái tạo ra nhưng không kiểm soát được, khi các U linh khác phát hiện ra điều đó thì sự việc đã quá nghiêm trọng. Những con vật tái tạo ra trốn khỏi phòng thí nghiệm, có những con vật đã có trí thông minh, bọn chúng nghĩ mình mới là người thống trị, bắt đầu đi giết chóc con người. Con người bị tấn công, từ đó không còn tin tưởng tộc U linh. Dù cho tộc U linh đã truy sát để khắc phục hậu quả nhưng vẫn còn những con Long rồng trốn thoát được. Gần đây, có một số Long rồng xuất hiện. Chúng ta sẽ phải chuẩn bị cho mọi tình huống"
Sau khi nghe Erik kể lại chuyện xưa, Thiên Ân trầm tư nói.
"Tộc U linh quả thật trang bị rất nhiều thiết bị hiện đại"
Một gia tộc thần bí, mà sở hữu rất nhiều đồ vật khoa học kỹ thuật tiên tiến, đúng là làm cho người ta cảm thấy không tin tưởng được.
"Đúng vậy, thực ra việc nghiên cứu động vật vẫn luôn được gia tộc này thực hiện, chưa lúc nào ngừng lại"
Đúng như cậu nghĩ, Thiên Ân thở dài, U linh vẫn chưa bao giờ ngừng tái tạo đội quân quái dị để có thể khống chế con người và các tộc khác.
"Lo lắng''
Câu hỏi cũng như khẳng định của Erik cất lên bên tai Thiên Ân. Nói có lo lắng hay không, nếu trả lời là không thì không đúng và nếu nói là có cũng chưa hẳn.
Thiên Ân vốn là người không biết sợ cái gì, nhưng khi cậu được thăng chức, rất nhiều thứ cần cậu để tâm. Giờ đang có một thế lực đe dọa gia tộc mình làm cậu cảm thấy hết sức đau đầu.
"Chúng ta sẽ sát cánh bên nhau, tôi không sợ gì nữa"
Câu nói khẳng định đầy non nớt vang lên, Chỉ cần có anh, chúng ta còn bên nhau chắc chắn Vampire sẽ không để cho Ân gia có chuyện gì.
Erik xoa đầu cậu, đôi môi anh hơi nhếch lên. Nụ cười khó có thể xuất hiện nơi anh luôn thường xuyên được nở ra khi bên cậu.
"Thông minh hơn rồi đấy"
Lợi ích các gia tộc luôn gắn liền với nhau. Tuy Vampire cường đại, nhưng số lượng con người lớn hơn rất nhiều. Mà con người cũng có rất nhiều thiết bị khoa học kỹ thuật để đối phó với họ. Nếu muốn yên ổn sống và phát triển các gia tộc cần khôn ngoan sẽ hợp tác với nhau. Chỉ cần không chạm đến giới hạn là được, hiện giờ trưởng tộc của Ân gia và Vampire lại có mối quan hệ rất là ba chấm nên việc hợp tác cùng bảo vệ nhau là điều hiển nhiên.
"Dòng điện có thể đối phó với mấy con vật đó"
Phát hiện này làm Thiên Ân yên tâm đi rất nhiều.
"Thông minh"
Erik sẽ không keo kiệt mà cho cậu một lời khen.
"Bất kì loài động vật nào cũng có điểm yếu, một khi chúng ta đã tìm ra điểm yếu của chúng thì việc đối phó với chúng rất dễ dàng. Chỉ cần dòng điện đủ cao có thể làm tan biến một con Long rồng. Nhưng hiện tại loài Long rồng này cũng đang tiến hóa và tự trang bị bảo hộ cho mình. Con vật chúng ta bắt được cũng chỉ là một con đi lạc khỏi bầy thôi"
Cậu chủ Ân gia trầm tư một chút rồi nở nụ cười hồ ly quay lại nhìn Erik nói.
"Vậy điểm yếu của anh là gì"
Nhận thấy ánh mắt nghịch ngợm của Thiên Ân chiếu tới, Erik cảm thấy sao vừa rồi anh lại có thể thấy cậu thành thục và trần tư cơ chứ. Yêu tinh thì mãi vẫn là yêu tinh mà thôi.
Thấy Erik không thèm để ý đến mình, Thiên Ân kéo kéo tay anh, trêu đùa anh.
"Nói đi mà, nói đi, tôi sẽ không để lộ ra ngoài đâu, yên tâm đi"
Ánh mắt Thiên Ân mở to, lấp lánh như đang hóng chuyện vui làm Erik không khỏi thở dài. Tiểu tai họa này.
Thiên Ân vốn dĩ định trêu đùa Erik một chút, không ngờ Erik nghiêm túc nâng cằm cậu lên, ánh mắt anh kiên định nhìn vào mắt cậu.
"Điểm yếu của tôi làm em, vì vậy hãy bảo vệ tốt điểm yếu này của tôi"
Giọng nói trầm ấm vang lên giữa màn đêm lạnh lẽo, Thiên Ân cảm thấy lồng ngực mình sắp tan chảy ra rồi. Ánh mắt đỏ rực như lửa của Erik nhìn Thiên Ân bao trọn lấy cậu,đôi tay rắn chắc ôm lấy Thiên Ân để cậu ngồi trên đùi mình. Hai người lặng lẽ nhìn nhau, cả thế kỷ như trôi qua trong giây phút này.
"Tôi sẽ trở nên cường đại, sẽ cùng sát cánh với anh. Tôi sẽ trở thành điểm mạnh sẽ là đồng đội của anh"
Tuy biết suy nghĩ của mình hết sức xa xôi, nhưng Thiên Ân cậu tự nhủ sẽ phải đứng cạnh anh, cậu sẽ trở nên thật mạnh, mạnh hơn nữa, không để anh phải lo lắng cho mình. Nghĩ vậy nhưng thực ra được anh lo lắng, quan tâm và bảo vệ cũng là một loại hưởng thụ mà Thiên Ân không muốn bỏ qua. Lúc yếu đuối sẽ yếu đuối, lúc cần cường hãn sẽ hết sức cường hãn.
"Được, tôi tin em"
Câu khẳng định định của Erik làm Thiên Ân cảm thấy có động lực hơn bao giờ hết. Chỉ cần anh bên cậu, mọi chuyện cậu đều có thể đối phó được.